Chương 135: Sống đơn giản đã là hạnh phúc(14)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Kính Tâm, nếu Thập Tứ Vương Gia nói muốn cưới em, vậy lát nữa khi chúng ta trở về tìm Nguyệt Lạp thương lượng một chút chuyện chuẩn bị đồ cưới. Nếu như Nguyệt Lạp biết chuyện em sắp gả cho Thập Tứ Vương Gia, nhất định sẽ mừng thay cho em."

Phụt!

Âm thanh nhu hòa của Khúc Đàn Nhi thong thả nói xong, nước trà Mặc Tĩnh Hiên vừa uống vào miệng cứ như thế mà thẳng tắp phun ra ngoài. Lời nói của Mặc Liên Thành đã làm hắn có chút chịu không nổi, mà Khúc Đàn Nhi còn phụ họa thêm vào như vậy thật là làm cho hắn muốn nghẹn chết luôn.

"Bát tẩu, tẩu đang nói đùa phải không?" Mặc Tĩnh Hiên tranh thủ ngồi thẳng dậy, cẩn thận hỏi từng li từng tí.

"Nói đùa cái gì? Đệ cũng đã nói như vậy rồi, tốt nhất chúng ta nên dứt khoát một chút. Tùy ý không bằng chọn ngày a, tuy là thời gian có hơi cấp bách một chút, nhưng nếu cố gắng vẫn bắt kịp." Khúc Đàn Nhi liếc mắt nhìn hắn, càng nói càng nghiêm túc. Muốn chơi đúng không? Vậy nàng lập tức chơi cùng hắn. Nàng cũng không tin, Mặc Tĩnh Hiên thực sự có can đảm gật đầu đồng ý cưới Kính Tâm.

"Kính Tâm, cô nói một câu đi?" Mặc Tĩnh Hiên bất thình lình có loại cảm giác muốn đi chết.

"Kính Tâm tất cả nghe theo ý chủ tử." Không nói nhiều lời nhưng ý tứ cực kỳ rõ ràng.

". . ." Mặc Tĩnh Hiên biến sắc, cả khuôn mặt đều nghẹn đến mức sắp tắt thở.

Hắn thật sự là không có ý muốn cưới Kính Tâm, bất quá chỉ là thấy bộ dạng của tên Tiêu quỷ mặt lạnh kia. . .nên muốn tiêu khiển một chút thôi. 

Huống chi, trong lòng hắn đã sớm có một người. . .

"Vương Gia, làm sao từ chuyện sẽ ngắm hoa, giờ ngược lại toàn là chuyện cưới hỏi của nha đầu Kính Tâm kia không biết? Thiếp đã để phòng bếp chuẩn bị chút bánh ngọt, không bằng gọi bọn hạ nhân dâng lên, để Tiêu công tử nếm thử thì thế nào?" Vân Ưu Liên thấy không ai ngó ngàng đến mình, lập tức chen vào lên tiếng, ánh mắt chuyển vể hướng quản gia:  "Chu quản gia, mang điểm tâm dâng hết lên đi."

"Không cần." Tiêu Ly lạnh lùng cắt ngang lời nàng nói, đối với sự lấy lòng của Vân Ưu Liên cũng không xem ra cái đinh gỉ gì.

". . ." Vân Ưu Liên một lần nữa lâm vào xấu hổ.

Bầu không khí bất thình lình trở nên ngượng ngập, ai cũng không nói thêm câu nào.

Mà cái vụ ngắm hoa kia, hoa vẫn nở, chỉ là bầu không khí lại không có tốt đẹp như trong tưởng tượng.

Edit:Lily073

"Đã thật lâu không tới, ta tùy ý đi thử một chút." Tiêu Ly nhàn nhạt nhìn Mặc Liên Thành, không chờ hắn trả lời,  bản thân đã đứng dậy đi ra khỏi đình các.

"Tùy ngươi." Mặc Liên Thành không ngăn cản, thuận theo ý hắn.

Hai người chỉ là đối thoại ngắn ngủi 1 câu như vậy. Khúc Đàn Nhi lập tức nhìn ra điểm bất đồng, lần nữa khẳng định quan hệ của 2 người bọn họ không tầm thường. Chỉ là cái tên nam tử tên Tiêu Ly đó, đối với Kính Tâm hình như là. . . 

Sao có thể? Sẽ như vậy sao?

"Vương gia, khí trời khá tốt, hay là chúng ta đi bắn tên đi?"

". . ." Khúc Đàn Nhi cảm thấy phiền muộn, đối với đề nghị này của Vân Ưu Liên thật muốn tiến lên hung hăng đạp hai cước cho nàng ta sấp mặt lờ (sml).

Cái này nữ nhân, quả thật là rãnh rỗi sinh nông nổi sao?

Kết quả, vậy mà Mặc Liên Thành gật đầu.

Từ đình các trong Sương Viện đi đến bãi bắn tên khoảng cách không xa, nhưng Khúc Đàn Nhi lão đại lại không tình nguyện mà đi cho lắm.

"Kính Tâm, em có cảm thấy cái tên Tiêu Ly kia khá quen hay không?" Khúc Đàn Nhi kéo Kính Tâm một cái, đại khái cảm thấy có chút gì đó sai sai, nhưng bất luận nàng nghĩ như thế nào, đều không thể nhớ ra đến cùng đã gặp Tiêu Ly ở đâu.

"Nô tỳ cũng nghĩ như vậy." Kính Tâm gật đầu.

"Em có cảm thấy ánh mắt hắn nhìn em có gì đó là lạ hay không?" Không chỉ là lạ, dường như trong mắt nhất định chỉ nhìn thấy một nữ nhân duy nhất là Kính Tâm, tham vọng muốn sở hữu trong mắt kia quá lớn.

"Nô tỳ nhìn không ra."

"Em nói hôm nay hắn vì ai mà đến?"

"Nô tỳ không biết."

"Nếu như ta đoán không sai mà nói, hắn là vì em."

"Nô tỳ không biết hắn."

"? ! . . ." Nàng im lặng.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro