Chương 14: Chỉnh đốn thị thiếp của tên nào đó(3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kết quả. . .

Cả gương mặt tinh xảo của Y Hương Nùng bỗng lúc trắng lúc xanh, trong mắt là một tia lửa giận điên cuồng. Chỉ hận không thể lập tức phun hết đống trà kia ra. Chỉ là, đó là nước, đã uống vào có thể dễ dàng nhả ra sao, dù có phun ra cũng thật quá khó coi.

"Ngươi không thoải mái sao? Sắc mặt sao lại khó coi như vậy?" Khúc Đàn Nhi hơi ngẩng đầu lên, một mặt dường như lo lắng mà nhìn Y Hương Nùng, mặt khác cũng tính toán thời gian để khi vừa nhấc đầu lên vừa vặn kịp cho nàng ta trở mặt tiếp tục diễn xuất.

"Tỷ tỷ là nói đùa sao, trà này không phải mới pha sao?" Khó trách trà lại lạnh như vậy.

"Không phải." Khúc Đàn Nhi cười nhạt lắc đầu, rất có tư chất làm Ác ma trong truyền thuyết. Rõ ràng là một bình trà để qua đêm vốn dĩ cũng không có gì to tát, nhưng nếu để cho nữ nhân kia vui vẻ, an nhàn uống hết như vậy thì cũng quá dễ dàng rồi. Vậy thì nói ra như vậy, xem nàng ta có thật là vẫn không cảm thấy buồn nôn không?

Có người đến phá bầu không khí trong lành của nàng, nàng làm sao có thể cho bọn họ an ổn mà trở về chứ.

Bộ mặt tinh xảo của Y Hương Nùng giờ đã tức giận đến vặn vẹo, hai tay nắm chặt.

"Ngươi thật sự không thoải mái sao? Có muốn ta để Kính Tâm đi mời đại phu tới xem qua cho ngươi một chút không?" Khúc Đàn Nhi một mặt lo lắng mà nhìn nàng ta, lại thuận tiện nói vài câu quan tâm thân thể nàng.

Bỗng nhiên, sắc mặt Y Hương Nùng lại biến đổi, tức giận ẩn đi hết, mĩm cười vô cùng tà mị, ôn nhu nói: "Không cần, Hương Nùng đa tạ tỷ tỷ quan tâm. Hương Nùng hôm nay đến, ngoài vấn an tỷ tỷ, cũng là cố ý đến đa tạ tỷ tỷ, nếu không phải Vương Phi tỷ tỷ đêm qua không giữ được Vương Gia, thì Vương Gia sẽ không thể tới phòng muội được, làm hại muội muội một đêm không thể ngủ ngon, lăn lộn cả đêm, thật đúng là mệt mỏi muốn chết."

Mặc kệ lời này là thật hay giả, Y Hương Nùng là muốn Khúc Đàn Nhi tức chết .

Đáng tiếc, Khúc Đàn Nhi tự nhiên hào phóng cười một tiếng, tựa như nghe không ra ý khiêu khích bên trong lời nói của Y Hương Nùng, rất vui mừng nói: "Nghe ngươi nói vậy, ngược lại ta yên tâm không ít, ta còn tưởng rằng muội muội vừa nãy định trách ta." Từ ngày đầu tiên bước vào Bát Vương Phủ này, nàng đã nghe nói Bát Vương Phủ bên trong có hai con cọp cái, móng vuốt sắc bén vô cùng.

"Vậy Hương Nùng trước hết trở về, không quấy rầy tỷ tỷ." Y Hương Nùng lạnh mặt, từ chỗ ngồi đứng lên, vung tay áo một cái, thống hận xoay người sang chỗ khác, tức giận đến nỗi ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn lại Khúc Đàn Nhi một cái.

"Lúc rảnh rỗi lại đến uống chén trà." Khúc Đàn Nhi khẽ mỉm cười, hướng sau lưng Y Hương Nùng khoát khoát tay nói lời đưa tiễn.
Beta: Lily073
"Chủ tử tại sao phải gây thù hằn?" Kính Tâm nhẹ nhàng thở ra một hơi thở, xác định lại lần nữa Y Hương Nùng sẽ không nghe thấy chuyện các nàng nói, lúc này mới đem lời muốn hỏi nói ra.
"Ngươi có bao giờ thấy vợ cả sẽ các tiểu tam khác sống chung hòa thuận chưa? Hơn nữa, ngươi không thấy bộ dáng nàng ta sao? Rõ ràng là cố ý đến khoe khoang, làm cho ta khó chịu. Đương nhiên, việc này với ta không có gì to tát, ta và Mặc Liên Thành vốn là không liên quan nhau, thật uổng phí tâm tư nàng ta mà. Đổi lại là nữ nhân khác không phải sẽ bị làm cho tức chết?" Loại này tiết mục này nàng đã sớm nhìn quen trên TV rồi, hơn nữa TV cũng chiếu đi chiếu lại cả ngàn lần, nàng có gì còn chưa thấy qua.

Muốn đấu cùng Khúc Đàn Nhi nàng? Vấn đề, là nàng không có tâm tình để ý đến nữ nhân diêm dúa đó.

"Cho nên chủ tử lừa nàng ta rằng ly kia trà là của hôm qua?" Kính Tâm tựa như đã hiểu.

"A, cái này ngươi vẫn nói sai một điểm, ly kia trà xác thực.... xác thực vẫn là tối hôm qua ta đặc biệt phân phó Nguyệt Lạp đặt ở Thiên Sảnh, chỉ bất quá,vận khí nàng ta tương đối xui xẻo mà thôi."

". . ." Kính Tâm im miệng không nói.

"Kính Tâm, chẳng lẽ ngươi không thấy nên khen đầu óc ta dùng quá tốt sao, ngay cả chuyện này cũng dự trù trước rồi?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro