Chương 32: Tên nào đó thăm dò(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cho dù nàng là giả, Mặc Liên Thành cũng sẽ không để nàng rời đi.

Nế truyền ra ngoài đường đường là Vương phi mới cưới của Bát vương phủ lại là giả, Hoàng thất sẽ cực kỳ mất mặt.

Giết nàng, sau đó tuyên bố với bên ngoài, Bát vương phi bị bệnh nặng qua đời...thì bên ngoài tin đồn gì cũng không có.

Ở thế giới cổ đại, mạng người không đáng tiền, nhất là mạng sống của nữ nhân lại càng mỏng manh như tờ giấy.

Haizz!

Khẽ thở ra một hơi, kiên nhẫn của nàng cuối cùng cũng tan biến. Ngồi quá lâu, thân thể Khúc Đàn Nhi đổ xuống, nhưng trong nháy mắt nàng liền sửa lại tư thế ngồi. Dáng vẻ nên có, đều làm đủ.

Còn cách Bát vương phủ không xa.

Khóe môi tuấn mỹ như họa trên gương mặt nhàn nhạt của Mặc Liên Thành không biểu lộ chút cảm xúc dư thừa, làm cho người ta cảm giác sâu không lường được, cũng đoán không ra hắn giờ này khắc này đang suy nghĩ hay tính toán chuyện gì. Một giây sau, ánh mắt quét đến Khúc Đàn Nhi kia trong nháy mắt thần thái có chút thay đổi, lông mày không nhịn được khẽ động, trong mắt có vẻ nghiền ngẫm.

"Nghe nói trước kia ngươi rất thân cận với Đại Vương Gia." Không phải đang thắc mắc mà là khẳng định.

"A? Ồ, đúng. . ." A? Nghi vấn của Khúc Đàn Nhi chỉ đến tới cổ họng, không có ra khỏi miệng . Kính Tâm đã sớm nhắc qua với nàng, hai năm trước nàng cùng Đại Vương Gia Mặc Dịch Hoài rất thân cận, đến mức không tầm thường, chỉ là. . . Nàng không phải chủ nhân thật sự của thân thể  này, nên không có ký ức về những chuyện xảy ra trước khi xuyên qua.

Gần hai năm, nàng cũng chưa thấy qua người gọi là Đại vương gia này nên cũng quên mất việc này.

"Quan hệ không tầm thường"

"Ồ, đúng." Hình như là có chuyện như vậy.

Mặc Liên Thành hỏi thẳng vào vấn đề, Khúc Đàn Nhi lại trả lời rất lạnh nhạt, không cónửa điểm do dự.

Nàng là không dám do dự, vừa rồi hắn đang hoài nghi thân phận nàng, nếu trả lời có chút do dự sẽ làm cho hắn nghi ngờ. Chỉ có thể thừa nhận điều hắn nói, dù như vậy Mặc Liên Thành sẽ không cao hứng. Tuy nàng chỉ là Vương phi trên danh nghĩa của hắn, nhưng một nam nhân nghe nói nữ nhân của mình gần gũi cùng một nam nhân khác có thể cao hứng được sao? Vậy nên có thể  trả lời như vậy sẽ chọc điên hắn.

Nhưng nàng quả quyết lựa chọn cái sau.

Mà đầu nàng, theo thói quen vẫn cúi thấp, không nhìn ánh mắt hắn.

Một người hỏi, một người đáp, tựa như đang tán gẫu.

Chỉ là cái loại bầu không khí ngột ngạt này sắp làm người ta hít thở không thông.

"Vì hắn, ngươi không do dự gả đi như vậy?" Sự lạnh lùng trong mắt Mặc Liên Thành chỉ xuất hiện trong nháy mắt rồi ẩn xuống dưới , nhìn kỹ vẫn là dáng vẻ nhàn nhã không màn thế sự.

"Đàn Nhi không hiểu ý Vương Gia." Khúc Đàn Nhi giật mình, lập tức ngước mắt nhìn thẳng Mặc Liên Thành. Bản năng ý thức được, suy nghĩ của mình dường như có chút không đúng. Khúc Đàn Nhi gả cho Mặc Liên Thành lại sau lưng hắn âm thầm giúp đỡ người khác, mà đại nhân vật đó không ai khác chính là Đại Vương Gia. Mẹ nó, đây là cái quan hệ rác rưởi gì vậy.

Mà Mặc Liên Thành đồng ý lấy nàng, không phải chỉ đơn giản như vậy.

Tuy là thánh chỉ không thể cãi, nhưng hắn liên tục không phản đối cũng không hề từ chối hôn sự này, rõ ràng là đằng sau có lý do gì đó.

"Mục đích của hắn là gì." Mặc Liên Thành bất thình lình hỏi một câu trực tiếp .

"Ách?" Khúc Đàn Nhi lần thứ hai sững sờ, nàng không hiểu nổi tại sao, chỉ cần hắn muốn là có thể trực tiếp bắt nàng lại tra hỏi, vô cùng đơn giản, nhưng lại chọn cách này mà hỏi nàng. Nàng ngay cả Đại vương gia trong như thế nào, có trời mới biết mục đích của hắn là gì.

"Bản Vương trước tới giờ không dây dưa dài dòng, Bản Vương chỉ cần biết mục đích hắn muốn ngươi gả vào Bát vương phủ, còn lại Bản Vương đều không truy cứu, ngươi vẫn là ngươi Bát Vương Phi." Mặc Liên Thành hơi hơi dựa vào vách buồng đằng sau xe, nhàn nhạt nhìn nàng.

"Đàn Nhi không hiểu ý Vương Gia."

"Ngươi rất hiểu, tính nhẫn nại của Bản Vương có hạn, sắp về đến Bát Vương Phủ, lãng phí thời gian không phải là quyết định sáng suốt."  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro