Phần 1 - PN2 (2): Bị gã ăn mày cưỡng hiếp trong ruộng lúa mạch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Liễu Tịnh Thuỷ bị dâm ngôn uế ngữ của nam nhân kích thích cho dâm tính nổi lên, cậu chỉ cảm thấy cả người khô nóng khó nhịn, hạ thân lại càng bị nam nhân đâm thọc cho tràn lên khoái cảm. Môi âm hộ bị tách mở, huyệt động vậy mà mấp mấy hùa theo gã ăn mày đang cưỡng hiếp mình mà khép mở lấy lòng. Liễu Tịnh Thuỷ mơ hồ nhớ về đêm mình bị phá thân hôm đó, lúc cậu bị lão mã phu đâm thủng thân mình, một khắc kia, trong lúc đau đớn tuyệt vọng cứ ngỡ như mình sẽ chết vì đau, chẳng qua một lúc sau cậu lại cảm thấy tê ngứa và sảng khoái từ từ thay thế, lấp đầy, cảm giác này lan khắp toàn thân cậu, mà cậu lúc đó cũng không khác gì bây giờ, nằm dưới thân nam nhân, bị cưỡng hiếp xâm phạm, lại không tự chủ được đón ý hùa vào, đó là lần đầu tiên cậu cảm nhận được sự sung sướng khi giao hợp cùng nam nhân. Tuy là sau đó cậu luôn bị cưỡng ép giao hợp, nhưng chỉ một chốc thôi thân mình cậu đã bị làm cho mềm nhũn mặc người sắp xếp. Cậu vùng vẫy trong đau đớn, lại tìm thấy khoái cảm từng đợt dâng cao. Ta là người dâm tiện như vậy sao? Liễu Tịnh Thuỷ mê mang mở to hai mắt đẫm lệ, ngước nhìn bầu trời sao thầm nghĩ.

Gã ăn mày lật cậu nằm nghiêng, nâng lên một bên chân trắng nõn của cậu rồi tiến vào. Giữa hai chân Liễu Tịnh Thuỷ đã ướt đẫm một mảnh, lông đen thưa thớt dính bết lại, trên bụng nhỏ cũng nhem nhuốc tinh dịch mình bắn ra. Cả người cậu phủ một lớp mỏng mồ hôi, sữa và nước dâm, gò má thanh tú sạch sẽ ửng đỏ, đôi môi sưng đỏ khép mở thở hổn hển, gã ăn mày càng nhìn càng căng cứng thân dưới.

"A... ha ha.. tiểu dâm phụ, xem bộ ngươi cũng xuất thân từ đại môn hộ, sao thân thể lại rành tính dục như vậy? Còn hơn cả kỹ nữ trong kỹ viện, chẳng lẽ cũng từng hành nghề trong kỹ viện? Nói đi..."

Liễu Tịnh Thuỷ tất nhiên không muốn nhớ lại tháng ngày bị bắt bán thân trong kỹ viện năm đó, đây là vết nhơ, là đau xót cả đời cậu, cũng là vết nhơ của Trịnh Văn Hiên. Nhưng cậu là cá thịt còn gã kia lại là dao thớt, cậu không thể không tự mình xé mở vết thương trước mặt gã.

"Ta... đã từng... uhm... nhưng ta bị ép... bị nam nhân đầu tiên thế chấp để trả nợ..." Liễu Tịnh Thuỷ nói ra những lời này, trong lòng lại thấy thản nhiên kỳ lạ. Cũng đúng thôi, cho dù không muốn đối mặt như thế nào thì đó cũng là quá khứ không thể phủ nhận của cậu.

"Ha ha... đúng là hạng kỹ nữ, vậy có bao nhiêu nam nhân đã làm ngươi còn nhớ rõ không. Nhìn dáng vẻ của ngươi, trong kỹ viện chắc cũng đứng đầu bảng nhỉ? Mua được ngươi chắc cũng không phú thì quý chứ gì?"

"Không... ngươi nhẹ chút... ta năm đó có mang hài tử... không so được với xử nữ sạch sẽ... bán không được giá... hai lượng bạc là có thể mua một đêm... nên... uhm.. lúc đó đều là tôi tớ..." nói về quá khứ như địa ngục, Liễu Tịnh Thuỷ không nhịn được nức nở.

"Ha... hoá ra là loại đĩ rẻ tiền ai cũng có thể chơi. Vậy sao ngươi không chạy? Mà ngươi có mang hài tử thì có thể chạy đi đâu? Ha ha Trình thiếu gia đúng là thằng tối, tuỳ tiện để cho thể tử mình bị người khác lăng nhục như vậy. Gã đáng chết." Gã Khất cái dường như phát cuồng mà đỉnh eo, bạch bạch bạch dùng sức đâm thọc, sau đó không hề báo trước mà bắn vào sâu trong thân thể mỹ nhân.

"Uhm... nóng quá... nhiều quá... ta..." Liễu Tịnh Thủy bị nam nhân bắn vào trong thân thể, âm hộ nhịn không được khoái cảm mãnh liệt co rút, động thịt co chặt, trong tử cung bắn ra một dòng dịch nhầy tưới ướt đầu dương vật gã ăn mày. Dương vật nháy mắt bị dòng nước bao lấy thoắt cái lấy lại hùng phong.
Gã lật thân thể xụi lơ của mỹ nhân lại, Liễu Tịnh Thuỷ vô lực nằm sấp trên mặt đất, ngón tay bấu vào lớp bùn dơ bẩn, nước mắt rơi trên cánh tay trắng nõn, cậu bất lực nghĩ ràng, cón lẽ ông trời đang trừng phạt cậu yếu mềm, trừng phạt cậu không biết chống lại, nên cậu cứ phải đối mặt với hiếp bức vô tận. Ngay cả khi cậu đã gả làm vợ người thương cũng không thể thoát khỏi vận mệnh bị một gã ăn mày cưỡng gian. Trịnh lang không sai, huynh ấy có gì sai đâu, hoặc có lẽ lỗi sai lớn nhất kiếp này của huynh ấy chính là quen biết cậu.

Gã khất cái chưa đã thèm mà cúi người liếm láp tấm lưng trần của mỹ nhân, sau đó tay to nhấc lên vòng eo mảnh khảnh, cầm lấy vật cứng nóng liên tục cọ xát vào rãnh mông. "Khà khà, dâm phụ.., ngươi nói xem, nếu hôm nay ta bắn
vào thân thể ngươi, vậy ngươi có thể nào mang thai con của ta không?"

Liễu Tịnh Thuỷ nghe thấy lời này thì run rãy sợ hãi, cậu vô lực giãy dụa, lại bị thô bạo ấn chặt xuống nền đất lạnh lẽo. "Không! Xin ngươi! Ngươi muốn thế nào cũng được, nhưng ta không thể mang thai, ta là thê tử của Trịnh lang, bị người vấy bẩn đã phạm tội với huynh ấy, cầu ngươi đừng làm ta mang thai..."

"Ha ha.. phải vậy không? Ngươi dám nói lang quân nhà ngươi không có thể thoả mãn thân mình thèm khát này của ngươi không? Chẳng lẽ ngươi không muốn được nhiều người khác lấp đầy hơn nữa? Ha ha... ta coi bộ thân thể ngươi thích lắm..." nói rồi gã bẻ mạnh hai mông trắng mịn, cầm dương vật chọc thẳng vào động thịt còn đang tràn ra tinh dịch.

"Uhm... không có... ngươi nói bậy... Trịnh lang yêu thương ta... ta không thể... uhm...." Liễu Tịnh Thuỷ kinh hoàng khóc nấc lên, tiếng khóc bị động tác đâm thọc phía sau xé ra thành mảnh nhỏ.

"Ha ha.., thừa nhận đi, nơi đó của ngươi đã sớm quen bị nhiều nam nhân xâm chiếm thô bạo, chuyện phòng the bình thường cơ bản không thoả mãn được ngươi, ngươi và phu quân lúc hành phòng sợ là tinh dịch cũng không rỉ ra được đúng không? Khó trách nữ nhi đã hai tuổi mà còn chưa có đứa thứ hai." Gã ăn mày túm ngươi hai cánh tay xụi lơ của mỹ nhân kéo về phía sau, bản thân gã thì cưỡi trên cặp mông trắng mịn của mỹ nhân mà dùng sức đâm thọc, hai bầu vú của mỹ nhân bị đâm cho nhảy nhót không ngừng như con thỏ nhỏ.

"Dâm phụ, kỹ nữ, ngươi thật ra rất thèm khát đúng không, rất muốn ra ngoài để cho đàn ông cưỡng hiếp đúng không? Giống như lúc này, cái mông vểnh cao để nam nhân đâm thọc, như con chó cái ti tiện, ha ha ha... tiện nhân... ta làm chết ngươi, nói đi, nói cho lão tử nghe ngươi có muốn làm chó cái không?" Dứt lời, gã ngưỡng mặt nằm ngữa, ép mỹ nhận ngồi lên dương vật chính mình.

"Tự mình động!" Gã ra lệnh.

Mãi tóc dài đen nhánh của Liễu Tịnh Thuỷ xoã tung, áp vào hai bên má, vài lọn vắt trên bờ vai trần trắng nõn, hai đầu gối cậu quỳ trên mặt đất thô nhám. Vừa mới trải qua chuyển động mãnh liệt bây giờ lại dừng khiến cậu không thể thích nghi, hai cánh tay để lên đầu gối gã ăn mày, ngẩng cao cần cổ, chậm rải nhấc đùi.

"Uhm... Tịnh Thuỷ là chó cái... thích... thích bị nam nhân cưỡng gian... giao phối... uhm... phu quân... hức... phu quân quá dịu dàng với Tịnh Thuỷ... Tịnh Thuỷ không thoả mãn... Tịnh Thuỷ muốn sinh thêm hài tử cho phu quân... nhưng không được... cố hai năm vẫn không được... A!" Vòng eo của Liễu Tịnh Thuỷ chuyển động, mông thịt trắng nõn không ngừng lên xuống trên thân gã ăn mày.
Nhìn thân mình mỹ nhân vừa dâm đãng vừa ti tiện, gã ăn mày hai mắt đõ sậm, gã nhỏm người ngồi dậy, để cho hai chân mỹ nhân vắt trên cánh tay mình ròi mãnh liệt ra vào, gã vừa đâm thọc vừa cúi đầu gặm cắn vai cổ mỹ nhân.

"Ha ha... mặc đồ vào thì giống phu nhân, cởi ra lại là một dâm phụ. Mang thai không được vì phu quân ngươi làm không đủ ác, vậy ngươi ra ngoài tìm thêm mấy nam nhân mạnh mẽ mà chơi mình, để chúng bắn càng nhiều, mang thai rồi về tặng cho phu quân ngươi ha ha ha..." gã ăn mày ôm chặt mỹ nhân vì bị khoái cảm tra tấn mà tinh thần tan rã vào lòng, vừa hôn vừa cọ, thân thể trắng trẻo của mỹ nhân bị gã cọ cho nhơ nhớp nước bẩn.

Ánh trăng dần lên. Trong ruộng lúa an tĩnh vang lên từng tiếng côn trùng kêu vang. Trên tấm lưng trần rắn chắc của gã ăn mày lăn xuống từng giọt mồ hôi, gã ấn chặt mỹ nhân trong lòng, eo lưng như đóng cọc mà ra vào thân thể mỹ nhân. Hai chân oánh bạch của mỹ nhân vô lực đong đưa theo tiết tấu của gã. Sau hơn mấy trăm cái đâm thọc hung ác, trong tiếng rên rỉ vô lực của mỹ nhân, gã ăn mày gầm lên một tiếng, cặp mông đen nhẻm húc mạnh, một cỗ tinh trùng đặc sệch bắn vào tử cung của mỹ nhân.

Liễu Tịnh Thuỷ khép hờ hai mắt, nước mắt đọng trên hàng mi ướt át mà không rơi xuống, áo cậu vắt trên khuỷu tay, thân thể trắng nõn loã lồ dính không ít bùn đất, tinh dịch, nước dâm, mồ hôi phủ một lớp trên bầu ngực và bụng nhỏ. Đôi tay câu vô thức đong đưa, tựa như nắm lấy thứ gì, nhưng lại không có cách nào bắt được.

Thân thể đã lâu chưa bị nam nhân đối đãi thô bạo như thế, bụng nhỏ bị tinh dịch tưới đầy mà hơi phồng lên, khoái cảm làm cả người cậu lâng lâng như đi trên một đám mây. Thân thể được thoả mãn, đúng vậy, cậu bị một gã ăn mày cưỡng hiếp mà lại đạt được khoái cảm, khoái cảm sinh ra từ trong đau đớn và sỉ nhục. Gã nói không sai, cậu từng làm kỹ, mặc dù hiện nay cùng tình lang gắn kết, ước hẹn trăm năm nhưng nơi đó chỉ cần bị nam nhân cắm vào, bị lăng nhục thì sẽ không thể khống chế mà trầm luân trong dục vọng, mặc chúng tận tình phát tiết. Ha ha, ô uế chính là ô uế, có rửa cách mấy cũng không thể sạch được, đừng nói chi muốn tẩy đi những ấn ký mà những nam nhân kia đã đưa vào thân thể cậu. Làm kỹ cuối cùng vẫn chỉ là kỹ mà thôi, có hoàn lương cũng không cách nào tẩy được một thân dâm đãng đê tiện...

"Ngươi giết ta đi..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro