PHÚC LỢI: 2/9 - Cưỡng Hiếp Tiểu Thiếu Gia, Thuần Hoá Thành Chó Cái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiểu kịch trường: RUỘNG NGÔ

Lưu ý: Phần này không liên quan đến Tôn Trạch, Khương Hoài. Có thể hiểu ở một vũ trụ khác của Tôn Trạch, Khương Hoài, họ đổi vai và thân phận.

Nông dân trung niên x Tiểu thiếu gia cao ngạo.

Tag: Cưỡng hiếp, bạo dâm, giam cầm

Những năm trước, tiểu thiếu gia nhà họ Bùi đã được đi thăm thú nhiều nơi vào dịp nghỉ hè, năm nay lão gia thấy con trai yêu quý đã chán cái cảnh đó nên gợi ý cho cậu về quê ở Giang Nam.

Giang Nam là vùng sông nước hữu tình vừa hiện đại, vừa cổ kính. Ở đó lão gia có một cái điền trang nói theo thời là biệt phủ và mấy mẫu ruộng cò bay không hết.

Cậu ưng bụng nên đã được đưa về đó, hôm nay là ngày thứ 6 trong tuần cậu tới ở đây. Đồ ăn ngon, không khí trong lành và có cún nhỏ chạy quanh.

- Thiếu gia muốn vẽ tranh sao ạ? Ở sau núi có một ruộng ngô rất đẹp, cậu có thể ra đó.

Bùi Hoài là học sinh chuyên ngành mỹ thuật, cả người toát ra hơi thở nhã nhặn. Vì là con út nên cha mẹ tương đối chiều chuộng, cậu muốn đi đâu đều có người đi cùng, thường vào kì nghỉ hè cậu thường tham quan khắp nơi để lấy linh cảm vẽ. Đích đến lần này là Giang Nam, một nơi phong cảnh  đẹp đẽ thích hợp để luyện vẽ.

Bùi Hoài xách đồ vẽ đến bên ruộng ngô, cậu đặt giá tranh và cọ xuống, sau đó loay hoay chỉnh lại giá. 17 tuổi là độ tuổi đẹp đẽ nhất của thiếu niên, Bùi Hoài thừa hưởng hết nét đẹp của cha mẹ, da trắng, eo thon mặt nhỏ, vô cùng xinh đẹp. Lúc cậu cúi xuống để lộ vòng eo mềm mại trắng nõn, chợt từ xa có ánh mắt nhìn chằm chằm khiến cậu cảnh giác.

Xã hội chia ra nhiều tầng lớp khác nhau, có người từ lúc sinh ra đã chẳng cần động tay vào dù là việc nhỏ nhặt nhất, và cũng có những người tất bật bán mặt cho đất bán lưng cho trời từ lúc vừa nhận thức. Bùi lão gia không quá chú trọng đến sự phát triển của thửa đất ở Giang Nam, ông thuê người chăm sóc để giữ màu mỡ của đất, không quan tâm sản lượng. Có thể nói người làm được thơm lây ít nhiều.

Hàn Trạch là một trong số ít người làm vườn của nhà họ Bùi, nói đúng ra là chỉ có mình gã giữa đồng không mông quạnh.

Quá quen thuộc với sự yên tĩnh, vì thế khi có người gã liền phát giác, gã ngồi nghỉ cách đó một quãng nhìn từ phía sau bóng lưng gợi cảm đó, đường nét non mềm, sắc bén cong nộn đúng chỗ chọc cho cự vật dưới háng gã phồng lên thành cộm. Đó là thiếu gia, mấy ngày trước mụ già quản gia đã giới thiệu, lúc đó gã ngái ngủ không để tâm lắm giờ mới nhìn rõ, chiếc quần dài bọc lấy đôi chân thon, bàn tay cầm bút lông chọc người trong đầu gã lập tức xuất hiện cảnh người ở trước mặt nằm dưới thân rên dâm.

Gã luồn tay xuống dưới háng vừa nhìn vừa sục, đến khi rùng mình bắn tinh dịch lên cỏ.

Phút sau gã dùng hiệu lệnh gọi con Bấc chạy ra hung hăng húc đổ giá vẽ của cậu, cậu sợ hãi gã mới bước ra tiếp cận.

- Thiếu gia sợ rồi phải không? Tôi ngồi đây canh cho cậu vẽ nhé?

Bùi Hoài vừa đặt nét bút cuối cùng xuống tranh, từ xa có tiếng chó sủa khiến cậu giật mình, nó xông đến hất đổ giá vẽ. Cũng may giá vẽ đắt tiền nên bền, tranh chỉ lăn vài vòng  rơi xuống, khung tranh không bị hỏng, màu chỉ hơi lem chút, cậu có thể sửa được.

Cậu tức tối nhìn về người chủ đang đi đến, một người đàn ông ngoài 30 với vẻ mặt khắc khổ, dù đường nét ưa nhìn nhưng thời gian cũng hao mòn nó. Bùi Hoài bình thường nhã nhặn lịch sự, nhưng chứng kiến cảnh tranh mình suýt bị hỏng, cậu cũng vô cùng tức giận. Đối với hoạ sĩ tranh là sinh mạng của họ, Bùi Hoài chưa đánh người là may rồi. Giọng cậu lạnh nhạt, thần sắc kiêu ngạo đuổi người.

- Ông là người làm ở đây? Chó cũng là ông nuôi à? Còn không mau xích lại rồi cút ra xa chút, đừng làm phiền tôi.

Bùi Hoài không biết rằng những lời lẽ kiêu căng đó rất dễ kích thích ham muốn chinh phục người khác, ánh mắt của người đàn ông nọ ham muốn rõ ràng, gã làm như không nghe thấy mà tiến lại gần. Cậu cau mày quát.

- Tôi nói ông không nghe sao? Cẩn thận tôi bảo cha đuổi việc ông.

- Chó hoang trên núi thôi, thi thoảng tôi lại cho nó ăn.

Hàn Trạch chưa bao giờ nghĩ sẽ nhận được lời cảm ơn hay đại loại như thế đến từ người giàu có, chỉ là thái độ của Bùi Hoài khiến cho gã thay đổi suy nghĩ trong chốc lát. Gã cúi xuống nhặt tranh và giá cho cậu, sau đó bước đến gần đưa cho Bùi Hoài.

- Có lẽ trời động mưa nên nó hơi quá khích, làm cậu hoảng sợ rồi. Cậu đừng tức giận nhé, trách móc gì một con súc sinh không hiểu chuyện. Tranh của cậu đây.

Bùi Hoài lùi thì Hàn Trạch tiến, mặc kệ cho miệng cậu liên tục mắng chửi, càng chửi gã càng thấy hưng phấn. Gã ngửi thấy mùi run rẩy rồi, gã tiến đến khi cậu trượt chân té ngã ra sau đè rạp lên luống cỏ. Hàn Trạch kéo ngược chân khi cậu đang trượt lùi bằng tay, về phía gã, bắt lấy cằm hôn ngấu nghiến, môi đè lên môi cưỡng chế mở hàm cậu ra chen lưỡi vào trong đảo nguấy.

- Thiếu gia à, cái miệng sắc như dao vậy.

Bùi Hoài ngã lên mặt cỏ mềm lại, chưa kịp ngồi dậy người đàn ông này đã kéo chân cậu lại, đè lên hôn ngấu nghiến lên môi. Cậu chưa bao giờ bị ai hôn môi nên nhất thời chưa tỉnh táo được, lưỡi bị gã lôi kéo tham lam mút đi dịch vị, đến khi hô hấp dồn dập cậu mới sững người. Mùi trên người Hàn Trạch không hề dễ ngửi, mùi đàn ông xen lẫn mồ hôi và bùn đất khiến cậu buồn nôn, ngay cả cái hôn ướt át cũng làm cậu vô cùng ghê tởm.

- Cút ngay...ưm...lão dê xồm, tôi phải bảo cha giết ông.

Bùi Hoài vươn tay tát mạnh lên mặt gã, chân tay đá lung tung trên người đối phương nhưng  như đấm phải cột sắt, Hàn Trạch càng bị đánh càng hưng phấn, gã tham lam liếm mút môi cậu rồi rời xuống. Chiếc áo sơ mi trắng sạch sẽ  cũng bị xé tan tành, da thịt trắng nõn lộ rõ, đẹp như một con búp bê sứ. Bùi Hoài liên tục chửi bới nhưng gã chẳng thèm quan tâm, chỉ ở cổ thiếu niên tham lam hít hương vị mà cả đời này gã không dám mơ tới.

Dư vị ngọt ngào này là thứ Hàn Trạch cả đời này không dám nghĩ đến, gã sinh ra trong nghèo khó chỉ đủ ăn đủ mặc, gương mặt điển trai cơ thể khỏe mạnh cũng không qua được nghèo khó quấn thân để lấy vợ. Bao năm qua làm bạn với tay phải, lại gặp được mùa xuân mới chớm nở của đời mình.

Bùi Hoài là một cậu trai trẻ măng đúng nghĩa, cậu mới mười sáu tuổi. Từng ngụm nước bọt trào ra vì khớp hàm mở, truyền vào miệng gã để gã nuốt ực ực. Cậu càng vùng vẫy mắng chửi càng bật công tắc hứng tình trong gã

- Đằng nào thì cậu cũng đã mắng tôi là đồ dê xồm, tôi không đụ cậu sướng thì quá coi thường lời nói của cậu.

Áo sơ mi kiểu bị xé tan nát, lộ ra đầu vú hồng nhạt run rẩy, Hàn Trạch siết lấy tay cậu trên đỉnh đầu bằng chiếc áo phông cũ nhàu của gã, hai tay nâng lưng lên dâng vú vào miệng gã bú lấy bú để, tiếng chùn chụt trần trụi lọt thằng vào tai cậu. Gã chẳng có kĩ thuật gì cả, nguyên thuỷ bú mút bản năng làm nó sưng đỏ lên như hai cái nút. Gã ngấu nghiến hôn vú lại đè cổ cậu ra ấn dấu, cậu mắng chửi liền bị cắn đau một vết ở cổ đến rớm máu. Gã hưng phấn tiếp tục chà vú bằng lưỡi, ở dưới háng cặc bự phồng to liên tục cọ lên đùi.

- Nhìn cậu kìa, dâm như đĩ vậy.

Bùi Hoài sinh trong gia đình gia giáo, có bao giờ nghe được những lời thô tục như vậy? Dù cậu có vùng vẫy cỡ nào thì Hàn Trạch cũng đè ngược cậu trở lại, hai đầu vú hồng nhạt bị liếm đến sưng đỏ, gã chơi vú cậu như chơi phụ nữ khiến Bùi Hoài vô cùng nhục nhã.

- Súc sinh, ông sẽ không được chết tử tế...A..

Trên cổ xuất hiện vết cắn rớm máu, Hàn Trạch như phát tiết hết hôn lại cắn trên người cậu để lại dấu vết xanh tím trên da thịt. Gã vừa bú vú vừa liếm mút eo cậu, chiếc quần dài cũng bị gã gấp gáp cởi xuống lộ chiếc quần lót trắng nõn, Bùi Hoài tuyệt vọng đến đỏ hoe khoé mắt, nhìn gã ở trên đùi mình tham lam hôn liếm, quần lót bị kéo xuống quá đùi, gã tách mông cậu chuẩn bị cắm vào, trong lúc nghĩ quẩn cậu cắn lưỡi muốn tự sát.

Bùi Hoài mắng Hàn Trạch sẽ không được chết tử tế, gã sống đã không được đối xử tử tế thì chết quan tâm làm mẹ gì. Từng tấc gia tấc thịt trên người cậu đều thơm ngọt, gã xâm chiếm liếm mút từ cổ xuống vú, coi nó như bầu sữa mà hút mạnh, chỗ nào cũng toả ra mùi hương khiến gã càng nứng hơn, quần dài cậu bị cởi phăng chỉ còn lại quần lót cũng bị kéo xuống, nhìn vách huyệt run run trong gió gã không nhịn được mà nuốt nước miếng. Nó còn chưa mở ra bao nhiêu, cảm tưởng một ngón tay cũng khó, gã đang suy nghĩ đến việc liếm mút thì ở bên trên không còn động tĩnh gì nữa.

Hàn Trạch ngẩng đầu lên nhìn thấy miệng cậu co lại cố cắn lưỡi trong miệng, trước thềm sung sướng lại muốn chết, Hàn Trạch thẳng tay tát liên tục hai bạt tai rồi bóp cằm cậu.

- Thiếu gia có vẻ chưa hiểu tình hình lắm nhỉ? Cậu nghĩ tôi sẽ để cậu chết trước khi đụ cậu sao? À mà cậu có chết tôi vẫn sẽ tiếp tục đụ cậu, đem cái xác đầy tinh dịch gửi về cho bố cậu, ông ta sẽ nhồi máu mà chết. Cậu dám tự sát thì cái lỗ nào trên người cậu tôi cũng sẽ biến thành huyệt dâm để bắn đầy vào nó. Hiểu chưa?

Hành động của Bùi Hoài khiến cho Hàn Trạch tức giận, hắn không những trói ngang cái miệng cứng đầu của cậu mà còn lấy vỏ cây ngô dẻo quất lên người cậu thành vết khắc nhau. Hàn Trạch phát tiết xong bẻ cánh mông của cậu ra đẩy con cặc thô lớn thâm gân vào huyệt dâm hồng nhạt yếu ớt.

Bùi Hoài bị tát đến choáng váng, ý định tự sát cũng bị Hàn Trạch nhìn thấu. Miệng cậu bị cưỡng chế nhét mảnh áo sơ mi xé nát, quai hàm không khép lại được khiến nước bọt chảy nhiễu xuống cằm.

Vỏ cây ngô quất lên người để lại vết roi trên da thịt, mỗi một roi đều đau rát khiến da thịt cậu đỏ lên, Bùi Hoài khóc vì đau nhưng nhiều hơn là nhục nhã. Từ nhỏ đến lớn cha mẹ chưa bao giờ đánh cậu, đừng nói chịu sự sỉ nhục như thế này.

- Khốn nạn...hức..ông cút đi..

Tiếng khóc của Bùi Hoài như liều thuốc kích thích, Hàn Trạch đánh đủ rồi liền buông roi xuống, cánh mông bị bẻ ra nhồi đầy côn thịt. Bên trong huyệt chật hẹp ẩm ướt, vì chưa khuếch trương đủ lên mỗi lần chỉ cắm vào được một ít, gã nắm eo cậu hung hăng đâm mạnh vào từng lớp thịt mềm mại, dập một cú lút cán.

- A...đau quá...mau rút ra.

Hàn Trạch là người thân thuộc với không khí ở ruộng ngô hơn ai hết, gã sống ở đây lâu rất tận hưởng, hoàng hôn rơi xuống tấm thân trắng nõn đầy vết roi của Bùi Hoài. Cậu mắng chửi khiến gã dấy lên lòng chinh phục,  hai mắt nhòa lệ khóc nấc lại khiến gã nứng muốn cháy xương cụt, cặc bự phồng lên mấy vòng.

Hàn Trạch để trừng phạt cậu chẳng khuếch trương gì cả, trực tiếp đâm vào, cậu kẹp chặt gã càng hung bạo bẻ cánh mông ra kéo nâng lên cắm mở vách huyệt, thân đàn ông trung niên với nước da màu đồng, vai bắp bụng rãnh nào ra rãnh nấy, đè cậu trai đáng tuổi con mình dưới thân đụ mở vách huyệt cậu. Miệng dâm bị mở rộng ra bó lấy cặc bự, từ màu hồng nhạt thành màu chín rục, gã dập liên tuc đến khi lỗ dâm tiếp nhận mới bắt đầu giã, gã kéo miệng bị trói trào nước dãi liếm mút lên.

- Địt mẹ chặt vãi.

Hàn Trạch tay nắm lấy tóc cậu kéo siết ép ngửa đầu chịu đụ. Tư thế từ phía sau khiến cặc bự đâm sâu hơn hẳn, vách huyệt căng trướng đến phát đau, cậu vùng vẫy muốn thoát ra làm Hàn Trạch càng được đà cắm mạnh hơn. Mỗi cú nhấp hông như muốn nghiền nát cậu, Bùi Hoài vừa khóc vừa hứng chịu từng cú thúc, hai đầu vú ma sát trên mặt cỏ, cảm giác tê dại làm cậu vô thức siết chặt lấy cặc bự, thiếu chút khiến gã bắn.

- Căng quá...tôi không muốn nữa..hức..

Hàn Trạch vỗ mạnh in hằn dấu tay lên mông cậu coi như cảnh cáo, mỗi lần gã rút ra đều kéo ra vài tơ máu xen lẫn chút nước dâm, miệng huyệt bị nong rộng chín rục mút lấy thân gậy hầu hạ. Bùi Hoài càng khóc gã càng địt mạnh, bên trong quá chặt khiến gã bị kẹp đến hưng phấn, vừa nắm eo cậu vừa giã liên tục vào huyệt dâm.

- Ha.. đĩ nhỏ đừng nói trái với lòng mình.

Đám cỏ lay động theo từng nhịp nắc vào bên trong vách huyệt, làn da trắng nõn của Bùi Hoài nổi bật trên nền cỏ xanh, cái lỗ dâm ăn cặc của cậu còn non hơn cỏ mút Hàn Trạch nứng điên.

Gã từ phía sau dập bành bạch, tư thế đụ từ phía sau thế này chẳng khác gì động vật đang giao phối. Bùi Hoài càng khóc gã càng cao hứng địt mạnh bạo vào huyệt dâm non mềm, gã nắm tóc như đang cầm cương, cưỡi lên cậu cắm cặc giả nhìn ngắm tấm lưng đầy vết roi, gã vươn lên cắn gáy ở bên dưới không ngừng thúc rút. Tát mông một lần cậu siết chặt một lần, gã được nước làm càn tát đến đỏ hai bên mông khiến cậu vừa đau vừa ngứa râm ran, gã nâng mông siết lấy cắm sâu thở một hơi rồi phóng tinh đặc vào trong.

Trời đổi màu, sao cũng đã lên chỉ có ánh trăng treo trên đầu là chiếu sáng yếu ớt vào cậu. Hàn Trạch vẫn chưa hết di chuyển trên cơ thể cậu, từ khi nào gã đè ngửa cậu đối mặt với gã, từ phía trên dập xuống.

- Ha.. thật biết hầu hạ.. đúng là chó cái mà.

Tóc bị gã nắm đến phát đau, Bùi Hoài ép ngẩng đầu buộc thừa nhận những cú thúc như nghiền vào trong huyệt, mỗi lần cậu muốn trốn Hàn Trạch đụ mạnh hơn, từ cổ xuống tấm lưng trần đều là vết cắn xanh tím ứa máu của gã, mỗi lần bị cắn Bùi Hoài đều run lên, không biết có phải do bị địt đến sướng hay không mà tiếng chửi rủa dần trở thành tiếng rên rỉ, tinh dịch phóng ngập ngụa vào trong cũng là lúc Bùi Hoài bắn ra.

- Ha...ưm.

Hàn Trạch lật người cậu lại, hai chân banh rộng bị gã ép xuống, côn thịt không vội rút ra, sau khi phát tiết được ngâm trong huyệt nóng lại cứng lên không ngừng đâm rút, tiếng nước nhớp nháp cùng tinh dịch chảy xuống khe mông khiến Bùi Hoài trở nên dâm đãng vô cùng.

- Không...ưm..tôi không có như vậy...ông đừng nói bậy..

Hàn Trạch rất hài lòng biểu cảm trên mặt Bùi Hoài, từ cổ xuống eo không chỗ nào sót dấu vết mà gã để lại. Lỗ dâm ngập tinh trùng tanh nồng, lần đầu tiên của cậu là do gã khai bao, Hàn Trạch nghĩ đến bông hoa bé xinh bị mình chà đạp mà không ngừng hưng phấn. Gã mở hai chân cậu rộng ra, ở trên giã cặc như cắm cọc, tiếng bạch bạch phát ra như tố cáo cơ thể dần phát dâm do bị nhúng chàm của cậu. Hàn Trạch không tiếc sức hết lần này đến lần khác địt vào điểm dâm, liên tục mài vào.

- Sướng chết tôi rồi, xem cái lỗ dâm của thiếu gia bú cặc ngon miệng chưa kìa. Dâm rồi, sắp thành điếm chỉ biết mở chân cầu đụ. Mẹ nó sướng quá.

Hàn Trạch hưng phấn ngập mắt, gã ngắt nhéo vú cậu đến sưng lên, rồi lại nứng đến đỏ mắt mà xuống tay siết cổ cậu bạo dâm. Cậu không thể thở được lè lưỡi ra thở, gã bú lấy lưỡi trước khi cậu mất dưỡng khí nới ra, ở bên dưới nứng điên địt bành bạch.

- Ngoan hơn rồi, nhè lưỡi ra cho chồng ăn.

Bùi Hoài như một con búp bê bị nhuốm bẩn, khuôn mặt xinh đẹp của cậu hiện rõ vẻ tuyệt vọng, đôi mắt tan rã vì tình dục, hốc mắt đỏ hoe khiến Hàn Trạch càng nứng, gã nhìn kiệt tác của mình vừa ra sức mài nghiền điểm dâm khiến thiếu gia kiêu ngạo của gã rên rỉ, bàn tay thô ráp vuốt ve da thịt ngập dấu hôn, ngắt nhéo đầu vú sưng đỏ. Cần cổ bị gã siết chặt, Bùi Hoài nắm lấy tay gã vùng vẫy, đợi khi thiếu dưỡng khí môi bị gã nuốt trọn, mùi vị tình dục, mồ hôi quyện lại khiến cậu ghê tởm, cố tình người như vậy đang cưỡng hiếp cậu.

- Ưm.. buông tay..

Đầu lưỡi cậu bị gã quấn lấy mút liếm trào ra nước bọt, bên dưới từng cú đâm bạch bạch vào da thịt, đầu khấc nghiền vào điểm nhạy cảm khiến nước dâm không ngừng phun ra, cặc bự được bôi trơn trượt cắm vào khuấy đảo tinh dịch bên trong, bụng nhỏ gồ lên hình dáng đâm rút, cứ một lúc gã lại dập lút cán khiến người cậu run lên, chỉ biết bám vào gã để lấy điểm tựa.

- Sâu quá..ha...ưm, tôi không chịu nổi nữa...tha cho tôi đi.

Hàn Trạch quá hiểu những người thích cậy mạnh miệng như cậu, lời phát ra đều là từ chối nhưng cơ thể lại thành thật siết cắm không muốn cặc bự của gã rời ra. Đến cái miệng nhỏ phía trên cũng rất biết quấn quýt, so với ban đầu cậu đã thành thật hơn nhiều, bên dưới gần như quy thuận theo khoái cảm. Gã đè lên cậu liếm mút, giã bạch bạch để bụng cậu gồ lên thành hình dáng côn thịt.

- Không chịu nổi nữa thì cũng phải chịu, chó cái phát nứng không ngừng chảy nước dâm mà muốn ngừng đụ là sao? Đụ chết em, đụ chết thiếu gia của tôi.

Hàn Trạch địt cậu bằng tư thế truyền thống chán, dứt khoát nhấc lên đi về căn nhà gỗ của gã, ở sau núi cũng chẳng có ai thèm quan tâm đến gã nông dân như gã, mỗi một bước đi là một lần cậu bị gã địt đến xóc nẩy. Cứ thế một quãng đường cậu chỉ có thể chịu đụ, về đến nhà, gã lại để cậu ngồi trên đùi nhún, cơm đã được mang đến từ bao giờ.

Hàn Trạch đút cơm ép cậu ăn chưa được bao lâu thì nghe tiếng quản gia đến hỏi, gã bịt chặt miệng cậu.

- Thiếu gia sao? Tôi không nhìn thấy.

Bùi Hoài muốn hét lên nhưng không được sự chống cự của cậu chỉ khiến lồn dâm phun ra nhiều nước hơn. Bà quản gia nghe thấy tiếng động lạ, trong đầu liền coi khinh loại độc thân không ai nhòm ngó như gã, bà ta mẩm chắc lại đang xem phim sex thủ dâm rồi.

- Ừ, chắc là cậu ấy xuống thị trấn chơi rồi tôi đi đây.

Bùi Hoài ô a bị bịt lại chặt, cậu chới với như với cọng rơm cứu mạng nhưng bị giữ lại, gã địt cậu mạnh bạo tát vào lồn tới tấp để cậu không dám chạy nữa. Bùi Hoài lên đỉnh không biết bao nhiêu lần, cậu bị gã bắn đến phồng bụng nhỏ nằm run rẩy như con thú bị thương.

Hàn Trạch lấy xích chó, xích cổ chân cậu lại chiêm ngưỡng một cơ thể dính nhớp chưa tỉnh khỏi nhục dục. Từ nay cậu sẽ là bồn chứa tinh của riêng gã, ăn rồi chỉ cần mở chân ra dâng lồn cho gã đụ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro