13. (Ta muốn ăn sạch ngươi đó thì làm sao)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* h hơi hơi nặng rồi*🫣

Ba điều xấu hổ nhất mà Hạ Hi từng trải qua trong đời : thứ nhất, hắn phải chứng kiến cảnh phụ thân mẫu thân mình ân ái, thứ hai, hắn bị Hạ Huệ ép cởi quần, và thứ ba là bây giờ. Nhưng lần này lại có chút không giống lắm, ngoài xấu hổ ra, hắn còn cảm thấy xấu hổ, trong lòng còn cảm thấy sợ hãi, hắn sợ chính mình phải nhìn thấy vẻ mặt chán ghét, những lời nói mỉa mai của Sở Lam.

Sợ thiếu niên mắng ta là một con quái vật.

Hạ Hi cắn chặt môi, nước mắt vẫn không tự chủ mà rơi ra từ khóe mắt, hắn không biết Sở Lam đang nhìn ở đâu, vì hắn đã cởi hết quần áo ra ,như vậy nên Sở Lam sẽ thấy hết cơ thể hắn hoàn toàn. Lúc này đây, ta chỉ có thể chờ đợi sự phán xét, chờ đợi cơn giận của này của tiểu phu quân giáng xuống.

Thân thể đang run rẩy bỗng nhiên hạ thể bị người vuốt ve, Hạ Hi không kịp phòng bị, trong cổ họng phát ra một tiếng nức nở không thể khống chế, mí mắt vội vàng mở ra, thân thể muốn cuộn tròn lại, nhưng Sở Lam lại nói: "Đừng cử động!"

Trong giọng nói của hắn có không kiên nhẫn cùng nóng nảy, Hạ Hi không thể đoán được hắn đang suy nghĩ gì, nhưng cảm giác hắn chạm hạ thể vào càng lúc càng rõ ràng. Lòng bàn tay chai sạn của thiếu niên vuốt ve dương vật của cậu và nhào nặn phần đầu mềm mại nhiều lần, mỗi lần như vậy, Hạ Hi đều hoảng loạn sợ liệu hắn ta có đột nhiên dùng sức bẻ gẫy dương vật của mình hay không. Sự liên tưởng này khiến Hạ Hi sợ hãi, cơ thể hắn càng run rẩy dữ dội hơn, gần như cả người đều run. Trong cơn sợ hãi, dương vật mềm mại bị lòng bàn tay đối phương chơi đùa từ từ đứng thẳng lên, lớp da trên dương vật hồng hào căng phồng, quy đầu tròn trịa bật ra, một ít nước từ lỗ sáo rỉ ra .

Hạ Hi càng hoảng sợ hơn, hắn bất lực nhìn sắc mặt Sở Lam, khàn giọng nói: "Ta, ta không phải..." hắn muốn nói rằng mình không có ý đó, nhưng khi bắt gặp ánh mắt Sở Lam, liền bị doạ đến đem tất cả lời định nói nuốt trở vào.

Thiếu niên trước mặt đã không còn bộ dáng như trước nữa, trong mắt hắn như hiện lên hai ngọn lửa, chúng đang bùng cháy mạnh mẽ, nóng rực và sắc bén, trong căn phòng không còn lối thoát, hắn giống như một con sói đang cố bắt con mồi của mình.

Một con sói vừa bước vào lên cửa trưởng thành và đang ở trạng thái sung sức nhất về thể lực và sức mạnh!

Mà Hạ Hi chính là con mồi mà hắn nhắm tới, ta giống như một con cừu non yếu đuối, mềm mại và ngon miệng, bước vào phạm vi săn mồi của sói, dù có sợ hãi đến đâu cũng không thể thoát khỏi số phận bị ăn thịt và mổ bụng.Sở Lam nhìn chằm chằm ta một hồi, trong giọng điệu có chút lạnh lùng, "Không phải cái gì?" Lòng bàn tay hắn vẫn đang xoa xoa nắn nắn dương vật, ngón tay có chút trúc trắc, nhưng dần dần hắn đã quen, thậm chí còn muốn đi theo nó có xu hướng sờ xuống dưới. Hạ Hi giật mình, tuyệt vọng nhắm mắt lại, nhỏ giọng nói: "Ta lừa ngài, ta, là ta đáng chết..."

Sở Lam đặt chân nến lên bàn bên cạnh, bàn tay còn lại được tự do. Lòng bàn tay to lớn cọ vào làn da của Hạ Hi, cúi đầu, ghé sát vào tai hắn, lạnh lùng hỏi: "ngươi có phải sớm biết ta làm sai rồi phải không..." thiếu niên châm chước dùng từ nói " Hoan Ái?"

Hai chữ này đủ để Khiến Hạ Hi xấu hổ vô cùng, chóp tai đỏ bừng, hơi thở ấm áp ẩm ướt của thiếu niên xuyên qua lỗ tai khiến ta càng ngứa ngáy, lại hỏi:" Lừa dối ta lâu như vậy? Xem ta giống như thằng ngốc vậy, cho rằng chỉ là hôn một cái là có thể hoài thai bảo bảo? Ta còn không dám đụng chạm vào ngươi khi ta cứng lên, nhưng ngươi rõ ràng đã biết mà lại không nói cho ta sự thật? "

Hạ Hi không thể bác bỏ từng lời buộc tội của thiếu niên, không dám trốn tránh, chỉ có thể yếu ớt nói: "Thật xin lỗi..."

"Chỉ nói lời xin lỗi thôi sao có thể đủ?" Sở Lam nhìn chằm chằm vào dái tai trắng nõn mềm mại của ta. Điều mà hắn đã muốn làm từ rất lâu cuối cùng cũng làm được, hắn mở miệng ngậm vào, mút một cách mãnh liệt, " Ngươi định bù đắp cho ta sao đây?" Hắn nhìn chằm chằm vào Hạ Hi, cách nhìn xâm lược, đầy hung hãn, như thể đang nhìn chằm chằm con mồi của mình , suy nghĩ nên bắt đầu ăn từ đâu trước, không đợi Hạ Hi trả lời, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tàn nhẫn, nhỏ giọng nói: " Hay là ta ăn thịt ngươi được không?"

Hạ Hi toàn thân run rẩy, mín chặt môi lại để ngăn mình không hét lên. Ta nhớ đến lễ thành hôn với tiểu phu quân này. Sau khi họ về cung, họ đã ăn thịt sống và uống máu, việc "ăn" mà Sở Lam nói cũng có ý như vậy sao?

Hạ Quốc có một hình phạt rất tàn khốc, được gọi là "Thiên đao vạn quả", nghĩa là cắt từng phần thịt của một người sống, đợi đến khi quá trình này đẫm máu đến cạn hết máu chết héo. Đến mức chỉ nghĩ đến cảnh tượng đó thôi cũng khiến người ta rùng mình. .

Hạ Hi sắc mặt tái nhợt, nhìn thấy Sở Lam lộ ra hàm răng trắng nõn đè mình xuống, tuyệt vọng nhắm mắt lại, theo bản năng ngẩng cổ lên cao hơn một chút, bày ra dáng vẻ thích hợp nhất để bị đối phương gặm và mút. Tiếp theo sau đó, đôi môi ấm áp của Sở Lam chạm vào cổ ta, môi hắn di chuyển trên da ta, như đang tìm kiếm nơi thích hợp để mở miệng.

Cơn đau như dự kiến ập đến, nhưng lại không đau đến thế, những ngón tay nắn bóp bộ phận sinh dục của hắn từ từ trượt xuống phía dưới, chạm vào nơi kín đáo nhất của Hạ Hi, vô tình chạm vào âm vật của cậu, khiến cậu không thể kiềm chế được mà rên rỉ. Thiếu niên cắn mút vào cổ ta, lần lượt để lại vết đỏ, tay còn lại sờ eo ta. Lại sờ vào chân ta, như muốn chạm vào khắp cả người ta.

Hạ Hi cuối cùng cũng ý thức được hành vi của thiếu niên này không giống như trong tưởng tượng của mình, hắn mở mắt ra, kinh ngạc nhìn Sở Lam: "Ngài ..." Ta vừa nói ra một chữ, Sở Lam liền chặn môi ta lại.

Nụ hôn nóng bỏng còn mãnh liệt hơn lúc trước gấp mười lần, ham muốn của thiếu niên cuối cùng đã hoàn toàn bị đốt cháy, hắn cướp đoạt hết chất lỏng trong miệng Hạ Hi mà không chừa một khoảng trống nào, lòng bàn tay cũng tùy ý cọ xát vào cậu, nhào nặn núm vú cậu, chạm vào cậu. Hạ Hi bị hắn hôn đến gần như khó thở, nhưng nỗi sợ hãi dần dần tiêu tán, sinh ra một loại sợ hãi khác, đợi Sở Lam buông môi hắn ra một chút, Hạ Hi nhịn không được hỏi: "Đại vương, ngài muốn làm......?"

"Thao ngươi." Thiếu niên giống sói hung ác nhìn chằm chằm hắn, nói ra những lời thô tục mà hắn mới học được: " Làm ngươi, ta sẽ khiến ngươi thực sự là của ta!"

Hạ Hi xấu hổ , mặt đỏ bừng , trong khi bước đi bên bờ vực của cái chết trở về, một ham muốn mãnh liệt trỗi dậy trong cơ thể hắn. Hơn nữa, hắn hiện tại đã hai mươi hai tuổi, thân thể đã thành thục, ham muốn khác giới rất mãnh liệt, dưới những nụ hôn ướt át hàng ngày, hắn đã hình thành cảm giác mong đợi.

Núm vú đỏ tươi bị mút, dựng lên cao, nhìn xinh đẹp vô cùng, tiểu phu quân có chút tiếc nuối nói: "Không đủ to, nhưng rất vừa tay.

Hạ Hi xấu hổ tới rồi cực điểm, trong cổ họng phát ra vài tia rên rỉ khép hai chân lại một chút lại bị thiếu niên cưỡng chế tách hai chân ra, lần này rộng hơn, lộ ra hoàn toàn nơi bí mật.

Bên ngoài hoa huyệt được xoa đã không còn bình tĩnh nữa ,hưng phấn trào ra chất nhầy trong suốt, đồng thời còn tỏa ra mùi tanh ngọt ngào. Sở Lam thấy cổ họng hắn khô khốc, đưa tay ra muốn tách âm đạo của ta ra , nhưng chỉ lộ ra một chút mị thịt gợi cảm, thậm chí còn nhìn không rõ lối vào, hắn hỏi: "chỗ này là đường vào à?

Hạ Hi nhẹ nhàng nói, "Ừ", chống lại sự thôi thúc muốn trốn ,Sở Lam liếm môi nói: " nhỏ như vậy, thật sự có thể đi vào sao?"

Hạ Hi mặt đỏ gần như sắp chảy máu, xấu hổ nói "Ừm" lần nữa, biết mình không thể tránh được. Ta liền nói: "Ta, ta cởi quần áo cho ngài..." Hắn muốn ngồi dậy, Sở Lam lại nói: "Đừng cử động!" Hạ Hi ngơ ngác nhìn tiểu phu quân của mình, Sở Lam bắt đầu cởi quần áo, không bao lâu, chiếc áo dài trắng bị kéo ra, lộ ra bộ ngực rắn chắc với làn da màu mật ong, bờ vai tuy không rộng bằng nam nhân trưởng thành nhưng cũng không còn hẹp nữa, cánh tay đều thon gọn,đầy cơ bắp săn chắc,áo nhanh chóng bị ném sang một bên, thiếu niên lại bắt đầu cởi quần, dưới háng hắn ta dựng lên một cái lều, to đến không thể bỏ qua, vừa cởi quần ra thì vật đó liền bật ra ngoài. kích thước khiến Hạ Hi khó tin. . .

Hắn đã từng nhìn thấy bộ phận sinh dục của Sở Lam, dù sao hắn cũng là người tắm cho Sở Lam khi cậu bé mới mười hai mười ba tuổi, khi đó cậu bé còn chưa phát triển, bộ phận sinh dục cũng không khác gì đặc biệt nhỏ nhỏ không có một sợi lông nào xung quanh cả. Không ai có thể nghĩ gì về chuyện khác khi nhìn vào nó. Không giống như bây giờ, nó to và dài, giống như cánh tay của một đứa trẻ. Nó còn có những đường gân nổi lên và có màu tím đậm. Kỳ thực có chút xấu xí, xung quanh lại có lông rối bù, lông mu cũng có chút xoăn, khiến người ta nhìn mà còn giúp đỏ mặt tim đập. Rốt cuộc khi nào thì ngài ấy đã lớn như vậy?

Hạ Hi ngượng ngùng run rẩy, hô hấp hỗn loạn, nhìn chằm chằm dương vật một lúc rồi hoảng sợ quay đi. Sở Lam đã cởi hết quần áo trên người, hắn ngửi thấy mùi mồ hôi, mùi hương không ngừng xông vào khoang mũi Hạ Hi, làm khiến hắn rối bời, nhưng cơ thể lại thành thực trở nên khó chịu khô nóng hơn.

Sở Lam nhìn thấy sự ngượng ngùng của ta, đưa tay nâng cằm ta lên, ép ta đối mặt với hắn, dịu dàng hôn lên môi ta.Thân thể trần dán sát lên nhau, có thể cảm nhận rõ ràng sự thay đổi trên cơ thể đối phương, dương vật của hắn rất nóng hổi, nóng đến mức như bỏng da ta, nổi gân xanh cũng nổi lên. Nó vẫn đang va vào lỗ . Môi Hạ Hi bị hắn hôn đến tê dại, tay Sở Lam lại chạm vào âm đạo của ta, sau khi chạm vào nhưng ngón tay có chút trơn không khỏi muốn chà xát muốn đưa vào.

" Chưa được..." Hạ Hi thở hổn hển và nhẹ nhàng đẩy ngực đối phương, nhưng lại cảm thấy lo lắng khi thấy nhịp tim đập quá nhanh. Sở Lam dừng lại, hung tợn nhìn chằm chằm hắn: "Đừng hống ta, ta chính là nhìn thấy bên cạnh làm như vậy!"

Hạ Hi xấu hổ nói: "Ta, ta không hống ngài..." Hắn thấp giọng nói: "Ta, đây là lần đầu tiên của ta, còn của ngài... To quá, có lẽ sẽ không vào được... Ta, để ta chuẩn bị một chút trước..."

Sở Lam nói: "Chuẩn bị gì?"

Hai người đều đã có khắc chế lâu như vậy. Người hắn đầy mồ hôi, nhiệt độ trên da cao đến đáng sợ. Hạ Hi miễn cưỡng ngồi dậy, với tay lấy hành lý, từ trong đó lấy ra một chiếc bình sứ màu đỏ, thấp giọng giải thích: "Đây, đây là vật mà mẫu thân ta đã đưa cho ta trước khi đi hòa thân. Bà nói, bà cho người điều chế cho ta. Phần thân dưới của ta hơi nhỏ bôi một ít... sẽ thuận lợi hơn..." Nói những lời này, ta không dám nhìn Sở Lam, chỉ sợ nhìn thiếu niên một cái tim sẽ đập không ngừng.

Sở Lam thấy hắn không phải muốn từ chối, lửa giận trong lòng dịu đi một chút, hắn cầm lấy bình sứ đi tới, hống hách nói: "Ta bôi cho ngươi! Oaoaedit ❤️
Sắp đến rồi ngày này cuối cùng cũng đã đến. Sao đọc truyện mik edit ko ngon bằng đọc của người ta nha ko có cảm xúc j hết trơn.🥹

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro