12. (thú nhận thể chất song tính)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*. Có h nhẹ*

Hạ Hi căng thẳng nằm trên giường, không nghe thấy tiếng Sở Lam đi trên mái nhà, nhưng lại có thể nghe rất rõ tiếng rên rỉ của phòng bên cạnh, nối tiếp nhau, vừa sung sướng vừa thê lương, như thể nó giống như đang trải qua một điều gì đó vừa tuyệt vời vừa khó chịu, cùng với tiếng rên rỉ của người phụ nữ, những lời nói tục tĩu do của người đàn ông nói ra cùng hơi thở thô bạo được truyền tới rõ ràng, tiếng " bạch bạch" của da thịt va chạm ngày càng kịch liệt.

Hạ Hi lắng nghe với sự xấu hổ và bối rối, không thể kiềm chế bản thân hình dung ra một số hình ảnh người lớn trong đầu.
Hán
Hạ Hi kỳ sự đã nhìn qua chuyện làm tình rồi.

Đó là lúc hắn mười tuổi, lúc đó hắn được nuôi dưỡng bí mật trong cung, sự tồn tại của hắn rất ít người biết, mẫu thân hắn hắn là Quần phi vốn không được sủng ái, nếu không phải con gái bà sinh ra ngoan ngoãn miệng ngọt, đại khái thời gian rất lâu đều sẽ không được hoàng đế triệu kiến. Hậu cung hoàng đế tổng cộng có hơn một trăm mấy vị phi tần, liền tính là một ngày thị tẩm một người, nghĩ cũng phải hơn ba tháng mới có thể thị tẩm hết một lượt, cho nên Quần phi trên cơ bản khoảng nửa năm mới có thể thị tẩm một lần, cho nên Hạ Hi lúc đó quấn lấy mẫu thân muốn với nàng ngủ cùng nhau , Quần phi thực mau liền đáp ứng rồi.

Hai mẹ con có mối quan hệ rất tốt, Hạ Hi không thể gặp mẫu thân thường xuyên nên rất mong được gần gũi với mẫu thân. Hôm đó hai mẹ con tắm rửa sớm, mặc quần áo vào phòng ngủ, Hạ Hi nằm trên bàn viết chữ, được mẫu thân dặn dò, lúc hắn chuẩn bị ngủ thì người cung nữ lớn nhất hay bên cạnh Quần phi vội vội vàng vàng chạy vào, nói hoàng đế tới .

Quần phi cả kinh, Hạ Hi cũng hoảng sợ, lúc đó hắn đã mười tuổi, hắn hoàn toàn hiểu được, sự tồn tại của hắn không thể để người khác biết, đặc biệt là phụ hoàng hắn, nếu không, không chỉ hắn sẽ mất mạng, mà còn còn có mẫu thân cùng em gái, tất cả họ đều sẽ bị hắn liên lụy. Hoàng đế vừa tới cửa, Hạ Hi không thể ra ngoài được nữa, Quần phi đành phải nhét hắn vào khe hở sau tấm màn giường, sau đó dặn dò hắn không được cử động, không gây ồn ào cũng không được đi ra ngoài.Sau khi Hạ Hi trốn đi, hoàng đế bước vào.

Phụ hoàng hắn có chiều cao trung bình, khoảng ngoài bốn mươi, khuôn mặt trắng trẻo, râu đen, hơi mập mạp. Sau khi ông vào, Quần phi cung kính hầu hạ ông, cho dù nghe nói ông muốn ở lại đây cũng không thể làm gì được, ngay sau đó Hạ Hi nhìn thấy cha mẹ hắn quan hệ với nhau.

Hạ Hi tuy đã sớm phát triển ,nhưng cậu có thể hiểu được một số điều mà lẽ ra cậu không nên hiểu ở lúc 10 tuổi. Cậu xấu hổ khi nhìn thấy mẫu thân mình bị cởi quần áo, để lộ thân hình trần trụi và nhìn thấy mẫu thân quỳ xuống ghé mặt vào háng của phụ hoàng, dùng miệng mút ra nuốt vào dương vật của người đàn ông, sau đó ngồi lên giữa chân ông dang rộng hai chân ra ngồi xuống để nhét dương vật của phụ hoàng vào. Hắn nhìn mà xấu hổ run lên, mặt đỏ bừng gần như sắp chảy máu, tiếng rên rỉ và tiếng nước ở rất gần khiến hắn muốn bịt tai lại nhưng lại không dám cử động, chỉ có thể. ngắm nhìn khung cảnh kia bằng đôi mắt của mình.

Đó là một sự tình không mấy tốt đẹp, sau sự việc đó, mẫu thân ta có lẽ cũng xấu hổ không gặp ta tận mấy ngày, sau đó hai mẹ con đã ngầm thỏa thuận là không đề cập đến sự việc đó và coi như không có chuyện gì xảy ra.

Những chuyện từng khiến hắn xấu hổ, ngượng ngùng lúc mới mười tuổi, giờ lại khiến cơ thể hắn có phản ứng không thể kiểm soát. Hắn kẹp chặt hai chân, hơi thở hỗn loạn, đặc biệt khi nghe thấy tiếng bước chân đến gần, hắn trở nên vô cùng căng thẳng.

Không biết từ lúc nào tiếng rên rỉ của phòng bên đã dừng lại, Hạ Hi cảm giác được có người đứng ở bên giường hồi lâu rồi, hắn liếm liếm đôi môi khô khốc, ngập ngừng gọi nhỏ: "Sở Lam..."

Bóng người vừa động, có chút không kiên nhẫn. Áp sát về phía hắn, mùi hương quen thuộc khiến Hạ Hi vừa yên tâm vừa hoảng sợ, ta vô thức đưa tay đẩy đối phương ra, nhưng bị người kia nắm lấy cổ tay và hôn lên môi ta.Nụ hôn này còn thiếu kiên nhẫn hơn nụ hôn trước rất nhiều, ngay cả khi liếm và gặm, cả cơ thể bị hôn đến đều mềm nhũn, hắn không biết đã hút vào bao nhiêu chất lỏng. Đột nhiên, tay còn lại của Sở Lam chạm vào cơ thể ta, và sau đó là...quần áo của ta được vén lên thiếu niên đưa bàn tay nóng hổi và đẫm mồ hôi vào.

"Ưm... Sở Lam..." Hạ Hi tuyệt vọng hoảng sợ, ta muốn lùi lại, nhưng sức lực của ta lại không bằng hắn. Lòng bàn tay của thiếu niên chạm vào vòng eo của ta, vòng eo mềm mại, sau đó hắn lại chạm vào ngực ta, núm vú đang ngủ yên dựng lên bị Sở Lam dùng sức nhéo một chút, Hạ Hi không khỏi rên rỉ, trong cổ họng phát ra một tiếng rên rỉ.

Sở Lam thấp giọng nói: "Ta thấy được."

Hạ Hi đương nhiên biết hắn nhìn thấy cái gì, trong lòng càng loạn , Sở Lam có chút xấu hổ nói: "Thì ra trước đó ta làm đều là sai, Hi nhi, ta là trước đây đều làm sai rồi." Hắn tựa hồ cảm thấy núm vú trên ngực Hạ Hi sờ thật thoải mái, hắn không ngừng dùng ngón tay vuốt ve núm vú, không muốn rời đi chút nào. Hạ Hi hoảng hốt không biết phải làm sao, sau lưng căng thẳng toát mồ hôi, thở hổn hển: "Sở Lam, đại vương, đêm nay đã khuya rồi, chúng ta đi ngủ trước được không? Ngày mai chúng ta phải đi sớm... a ...ha.." Lời cuối cùng của ta còn chưa nói xong, nguyên nhân là vì Sở Lam vén áo của ta lên, há miệng ngậm lấy núm vú của ta, mút thật mạnh.

Cảm giác khoái cảm ngây ngất từ nơi bị hút vào lan ra, mãnh liệt đến mức Hạ Hi không chịu nổi, hắn cảm thấy mắt mình ươn ướt, tim run rẩy nên đành cam chịu số phận, không còn phản kháng nữa. . Sở Lam dùng răng liếm nhẹ đầu vú của ta, đột nhiên có chút khó hiểu nói: "Sao ngực của nàng... nhỏ thế? Người phụ nữ phòng bên cạch lại to như vậy."

Hạ Hi toàn thân run lên, hắn dùng một chút sức lực cuối cùng ngăn Sở Lam mút nữa, hắn khàn khàn nói: "Đại vương, ta, ta có chuyện muốn nói thật với ngài..."
Sự sợ hãi trong giọng nói của hắn quá rõ ràng, Sở Lam dừng động tác, nhìn chằm chằm vào hắn. nheo mắt, "Cái gì?"

Căn phòng quá tối, cậu khó có thể nhìn rõ đường nét trên mặt của đối phương, Hạ Hi đột nhiên cảm thấy có chút may mắn, ít nhất sau khi nói chuyện đó, có lẽ cậu sẽ không phải nhìn thấy vẻ chán ghét của thiếu niên .. ta nhắm mắt lại, nhỏ giọng nói: "ta, ta đã giấu ngài, ta, ta thực ra không phải là nữ nhi..."

Giọng nói của ta run rẩy đến mức Sở Lam gần như không nghe rõ. Hắn, hắn cứng người tại chỗ. Hạ Hi lấy hết can đảm nói tiếp: "Ta, ta là một người song tính... Ta sinh ra đã có như vậy. Ở Hạ Triều, người song tính sinh ra là đã mang xui xẻo, sau khi sinh ra họ gần như sẽ bị giết ngay lập tức. Mẫu thân ta không muốn như vậy liền lén bị mật nuôi lớn ta, nhưng vẫn bị phát hiện... Phụ hoàng ta không xử tử ta, khi ngài yêu cầu muốn lấy công chúa hoà thân ông ấy liền kêu ta gả đến đây. ... Thực xin lỗi, là ta đã giấu diếm người..."

Hắn chậm rãi nói, thanh âm dần dần trở nên bình tĩnh hơn, mang theo một tia bất đắc dĩ cùng tuyệt vọng. Nhận ra Sở Lam không có phản ứng, có lẽ là đang tức giận, Hạ Hi đưa tay che mắt mình lại, nhỏ giọng nói: "Nếu ngài tức giận, có thể giết ta, ta chỉ cầu xin ngài tha mạng cho Thái Hoàn. Khi tới đây nó vẫn còn là một đứa trẻ, nó không hiểu gì cả, cùng cô ấy không có liên quan ..."

Căn phòng vô cùng yên tĩnh, không biết sự im lặng này kéo dài bao lâu, nhưng phòng bên cạnh lại bắt đầu một "Trận chiến" mới, cùng với âm thanh rên rỉ hòa hợp lúc này đặc biệt rõ ràng, điều này cũng khiến Hạ Hi cảm thấy xấu hổ. Người đàn ông phòng bên còn chưa nói nhiều lời tục tĩu, nhưng người phụ nữ cứ kêu như mèo trên giường, tiếng kêu ma mị, quyến rũ lại dâm đãng khiến Hạ Hi đỏ mặt, tim đập nhanh.

Lúc trong lòng hắn đang bối rối, Sở Lam mới nói: "Cho ta xem."

Hạ Hi sửng sốt, thanh âm của thiếu niên không hề có cảm xúc hay tức giận gì, nhưng chuyện này càng xảy ra, Hạ Hi càng cảm thấy bất an, ta thấp giọng hỏi. : "Ngài, ngài muốn xem cái gì?"

Sở Lam nói: "Cho ta nhìn thân thể ngươi đi , ta còn chưa bao giờ thấy thân thể song tính trông như thế nào."

Mặt Hạ Hi xấu hổ đỏ bừng, hắn nhẹ nhàng đáp lại, nhận ra rằng Thiếu niên vẫn đang nằm trên người hắn, mới nói:"Ngài, ngài trước hãy đứng lên đã."

Sau khi nến được thắp lên, căn phòng lại sáng lên, Hạ Hi xấu hổ không dám nhìn mặt Sở Lam, quay lưng lại với hắn, có chút do dự. Một lúc sau, ta vẫn đưa tay cởi quần áo ra.

Ta cởi quần áo rất chậm , trong đời ta, ngoại trừ bà đỡ và mẫu thân, ta chưa bao giờ khỏa thân trước mặt người khác, ngay cả trước em gái cũng chưa bao giờ nhìn thấy ta khỏa thân. Chiếc áo dài trắng tuột ra khỏi người, để lộ thân hình trắng nõn không tì vết bên trong. Hạ Hi có dáng người mảnh khảnh nhưng trông không tệ, bụng phẳng và đường cong duyên dáng trên eo. Ta biết Sở Lam đang nhìn chằm chằm vào mình, cảm thấy hơi lo lắng nhưng vẫn phải tiếp tục cởi quần.

Khi chiếc quần được cởi ra, chiếc quần trượt thẳng xuống mắt cá chân, để lộ chiếc quần lót bên trong, nếu không có lớp bảo vệ này, Hạ Hi sẽ hoàn toàn loã thể trước người phu quân của mình. Hạ Hi mím môi cuối cùng cũng cởi bỏ quần lót của mình.

Động tác cúi người làm cho mông của hắn nâng lên, nhỏ nhắn mà săn chắc, nối liền với một đôi chân thon dài trắng nõn mịn màng, chỉ lộ ra một chút lông tơ.

Sở Lam nói: "Quay người lại."

Hạ Hi ngượng ngùng hai mắt đỏ hoe, không biết nên dùng tay che phía trên hay phía dưới, nhưng vẫn che phía dưới, sau đó run rẩy quay người lại. Hắn cúi đầu, không dám nhìn Sở Lam, run giọng nói: "Đại Vương, những năm này ta hầu hạ cùng ngài bầu bạn, xin hãy cho ta một cái chết tử tế..."

Ta cắn chặt môi , ta đang muốn co người lại, thì Sở Lam đột nhiên đưa tay ra, nắm lấy cổ tay ta, ném ta lên giường. Hạ Hi bị ném ra sau đầu đau nhức, bàn tay che đùi bị rút ra, hai chân bị bẻ tách ra, sau giây lát , ánh đèn càng đến gần, là Sở Lam cầm nến đi tới, đang nhìn cơ thể của mình một cách cẩn thận tỉ mỉ.
* Cho mấy bà tượng tưởng nè là thụ đi thắp chắc ít đèn cầy nên công nhìn ko rõ nên cầm một cây đèn cầy sát lại để nhìn.*

"Đừng..." Hạ Hi xấu hổ khi phải lộ cơ thể kỳ lạ của mình cho người khác nhìn ở khoảng cách gần như vậy, nước mắt lưng tròng, là một người không bao giờ thích khóc, môi hắn thậm chí còn run rẩy hắn vô thức đưa tay ra chặn lại, Sở Lam quát lên: "Đừng nhút nhích!" hắn không dám cử động nữa, chỉ có thể nghiêng đầu nhắm chặt mắt lại, hy vọng khoảnh khắc xấu hổ này sẽ trôi qua nhanh.

Thân thể ta lộ rõ trước mặt tiểu phu quân.

Bộ ngực phẳng lấm tấm hai núm vú màu hồng, có lẽ là do không khí lạnh nên đầu của hai núm vú trở nên cứng ngắc, một bên vừa bị bú xong, đỏ bừng quá mức, hình như vẫn còn nhìn thấy được một dấu răng trên núm vú, bụng dưới của hắn rất thon gọn, ngay cả rốn cũng rất đẹp, phía dưới là dương vật mà chỉ đàn ông mới có. Màu hồng nhạt tựa như hồng ngọc , đẹp đẽ không tì vết, chung quanh không có một sợi lông rối bù nào. Hạ Hi không có tinh hoàn (trứng dái), thay vào đó, nơi lẽ ra phải có tinh hoàn, lại có một cái âm hộ của nữ, nhỏ nhắn, mập mạp và mềm mại, vị thiếu niên trẻ tuổi chỉ nhìn một chút đã thấy hơi thở đã trở nên rối loạn.
Oaoaedit ❤️
Tui lại có chuyện mới có ai mê xúc tua ko??

Cái bộ này nè cảnh báo mưa lớn.🤭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro