Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3: Nhà Ngôn Lan đến chơi, Đan Thần nghe tin người trong lòng còn sống (cốt truyện)

"Thần Thần!" Ngôn Lan chạy vội  qua cửa, cặp vú cup D theo bước chân loạng choạng đung đưa, nhào vào lòng Đan Thần.

Vòng tay Đan Thần đã dang sẵn chờ Ngôn Lan lao vào, mặt bất đắc dĩ lại nuông chiều nhìn bạn tốt lùn lùn của mình, xoa nhẹ đầu y, gật đầu với anh em Tần gia  chào hỏi.

Đan Thần và Ngôn Lan là bạn tốt thời đại học, lại cùng là đội viên trong đội quân y toàn người song tính kia cho nên quan hệ hai người đặc biệt tốt, thường xuyên giúp đỡ lẫn nhau. Hiện giờ số lượng người song tính ở nước C vẫn còn thưa thớt nên đa số người song tính đều chọn con đường như nhau, sau khi thành niên đều sẽ làm chuyên môn công tác vì thể chất đặc thù, tham gia đội quân y chính là một trong những chức nghiệp đứng đầu. Đan Thần và Ngôn Lan có thành tích ưu tú, mới vừa tốt nghiệp liền gia nhập đội quân y đặc cấp của bộ đội đặc chủng nước C. Đan Thần lại càng xuất sắc, tuổi còn trẻ đã lên làm đội trưởng.

Ngôn Lan nhìn bạn tốt đã lâu không gặp, gấp không chờ nổi nói cho y nghe tin mới biết được từ 2 ông chồng của mình: "Thần Thần, Sở Hiên đã về rồi..."
  
"Cái gì?!?" Tay đang bận rộn, Đan Thần nghe được tin tức này kinh ngạc dừng tay "Cậu nói gì cơ..."

"Sở Hiên không chết, anh ta với Lý Mạnh Phong ở bên nước M từng bị tập kích, mọi người đều cho rằng hai người bọn họ đã chết. Nhưng lần họp gần nhất Tần Tiếu và Tần Chương nghe phía cấp trên nói Sở Hiên đã về đội, chuẩn bị đảm nhiệm chức chỉ huy cao cấp của bộ đội đặc chủng, phụ trách chỉ đạo tiền tuyến và kỹ thuật hội đàm hậu phương."

"Từ từ!! Nói cách khác, anh ấy có bạn cặp mới rồi à?" Trong lòng Đan Thần dâng lên nỗi bất an. Ở đơn vị bộ đội đặc chủng, đội viên rất cần một cộng sự đội quân y để kịp thời chữa trị lúc cần thiết. Y lúc ấy là đội trưởng đội quân y, tư chất hơn người, không bất ngờ khi được sắp xếp đi theo đội trưởng bộ đội đặc chủng Sở Hiên. Tuy rằng Sở Hiên không động lòng với y, y cũng tận chức tận trách mà hoàn thành sứ mệnh. Hiện giờ Sở Hiên về đội, ý nghĩ đầu tiên của y là hắn có một người song tính khác đi theo làm cộng sự.

"Chuyện đó không cần lo quá đâu. Tần Tiếu nói Sở Hiên từ chối rồi, hắn trước mắt vẫn là độc thân, ở trong đội một mình." Ngôn Lan biết bạn tốt lo lắng "Cố Hàm đi theo Lý Mạnh Phong cũng về rồi, cậu ấy thấy Hoài Hoài được cậu chăm sóc tốt như thế, nhất định sẽ thật vui vẻ!!"

"Ừm......" Đan Thần không trả lời, trong lòng y đang có không ít nghi hoặc giả như vì sao Sở Hiên trở về không nói gì với y một câu? Tuy hai người không đến mức quá thân mật, nhưng cũng đã đừng hoạt động với vai trò đặc biệt bên nhau, chẳng lẽ y đối với hắn thật sự vô vô giá trị đến vậy sao...

Đan Thần cố tỏ ra bình tĩnh cười nhẹ nói với Ngôn Lan: "Sở Hiên chắc là rất bận rộn, có nhiệm vụ mới nên không có thời gian đến thăm cộng sự cũ."

Ngôn Lan dù có hơi vô tư cũng nhận ra sự thất vọng trong lời Đan Thần, cũng không biết an ủi thế nào nên đành chọc chọc hai ông chồng họ Tần bên cạnh cầu cứu.

Vẫn là đến tay Tần Chương phá tan bầu không khí trầm mặc này, nói: "Đội trưởng đi làm nhiệm vụ lần này lâu như vậy nên mấy việc vặt ở đơn vị vẫn đang chồng chất. Anh ấy mới vừa về nước lại bị kéo đi huấn luyện đội viên mới, không có thời gian đến thăm đội trưởng Đan, anh cũng thông cảm cho đội trưởng của chúng tôi một chút. Anh yên tâm đi, lần tới cả đội mở tiệc mừng hai người kia về, tôi sẽ nhắc đội trưởng Sở việc này."

Đan Hạo đứng ở một bên yên lặng nghe ba nhỏ nói chuyện với mấy người nhà chú Ngôn Lan. Khi hắn nghe cái tên "Sở Hiên", trái tim như phản xạ có điều kiện đập nhanh đến hồi hộp. Một người ba khác của hắn, người "ba lớn" suốt 20 năm qua hắn chỉ được nghe qua lời kể buồn buồn của ba nhỏ, rốt cuộc cũng trở lại rồi. Đan Hạo cũng như bao đứa con khác khao khát được gặp ba lớn cũng muốn hỏi ba lớn vì sao lại bỏ rơi ba nhỏ và hắn, không để lại bất cứ tin tức gì, bỏ đi biệt tăm như chưa hề tồn tại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro