Chương 10: Hiện thực tàn khốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngỡ y ngỏ lời muốn chối từ, hắn như người mất hồn dại ra mất kiểm soát mà thều thào đau khổ nói năng loạn xạ, lặp đi lại câu "nó sẽ chết" trong đau đớn. Cay đắng đến tận cùng, ánh nhìn càng đờ đẫn dần mất đi tiêu cự

Gần như sự tuyệt vọng đang bao trùm lấy hắn, khàn khàn cầu xin trong đau khổ: "Ta không đành lòng ta không đành lòng. Xin ngươi, xin ngươi mà Trương Ân, hức... xin ngươi mà. Giúp ta, chỉ cần cứu nó thôi cũng được... Ha...xin ngươi...hức... " Chỉ nghĩ thôi mà hắn sắp hỏng đến nơi rồi, nếu Trương Ân mà không niệm tình thì ngày con rời xa hắn sẽ càng gần.

Kể cả khi số mệnh đã an bài như vậy, hắn cũng thể nào mà đổ mọi oán hận lên người Trương Ân, y đã tận tăm chăm sóc hắn hết lòng trong suốt chuyến đi.

Hắn không thể lấy oán mà trả ơn được.

Còn nếu bỏ trốn ngay trên đường đi không chỉ hắn mà ngay cả Trương Ân đều khó có đường mà sống sót, tên cẩu hoàng đế kia sẽ giận chó đánh mèo mà phát tiết lên Trương Ân. Mà hắn kể cả có trốn chạy thành công đi chăng nữa cũng sẽ không tránh khỏi việc bị truy lùng khắp mọi nơi, sống phải thấy người chết phải thấy xác.

Cuộc sống nối tiếp nhau là nhưng chuỗi ngày truy đuổi không có hồi hết, chẳng khác nào lũ chuột nhơ bẩn phải chốn chui chốn nhủi để không ai tìm thấy.

Nếu để được tự do mà phải đánh đổi những năm tháng như vậy, hắn không tài nào đành lòng nổi.

Ha! Con người ta đôi khi thật tham lam, có được cái này thì lại muốn được cái khác, nhưng hắn là cha của con hắn. Một người cha được quyền ích kỉ vì tương lai của con mình đâu có sai? Nhưng nếu vì thế mà hắn đi luyên lụy Trương Ân, xin lỗi hắn không làm được.

Rõ ràng hạnh phúc ở ngay trước mắt nhưng lại không thể chạm vào.

Nực cười làm sao.

Quả là khi hạnh phúc tưởng chừng nằm gọn trong lòng bàn tay thì chợt giật mình nhận ra.

Bấy lâu nay nó lại là ảo giác.

Một giấc mộng tưởng chừng đẹp đẽ, nhưng khi tỉnh mộng.

Tất cả đều là hiện thực tàn khốc đến đau lòng.

Page này mình thành lâp để đăng các truyện của tui (đa phần là caoh TRÁNG THỤ MỸ CÔNG), các nàng hãy ghé ạ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro