Chương 17: Chồng tương lai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

8 giờ sáng, Yên Lan đang đứng trước cánh cửa màu xám bạc của một căn hộ, cậu ấn chuông hai ba lần rồi đợi chủ nhà ra mở cửa.
"Cạch" cửa từ từ mở ra, Yên Lan thấy người mà cậu muốn gặp nên vô cùng vui vẻ mà nở một nụ cười tươi rói

"Hiiiiii. Chào anh. Dì Lục cho em địa chỉ rồi bảo em đến đây gặp anh. Em tên là Yên Lan ạ."

Lục Tiêu vẫn chưa tỉnh ngủ, anh hơi nheo mắt nhìn về phía cậu. Hình như hai ngày trước mẹ anh có nhắc đến việc này, đứa nhỏ của người bạn thân mà mẹ quen biết mấy chục năm sẽ đến chỗ anh chơi. Lục Tiêu mở cửa rồi nhường đường cho cậu đi vào. Yên Lan kéo theo vali của mình vào trong nhà anh.

"Em ngồi đợi anh một chút nhé." Lục Tiêu đưa dép đi trong nhà cho Yên Lan mang rồi chỉ về phía sofa bảo cậu ngồi đấy. Anh vừa tỉnh dậy nên phải đánh răng rửa mặt cái đã. 10 phút sau Lục Tiêu quay lại, bây giờ anh mới đủ tỉnh táo để đánh giá cậu trai đang ngồi trước mặt. Đôi mắt này, cái miệng này cho anh cảm giác quen thuộc nhưng mãi vẫn không nhớ ra đã gặp cậu khi nào.

"Anh Lục Tiêu còn nhớ em không ạ? Hồi bé tụi mình có gặp nhau rồi đấy. Em có ảnh chụp đây nè."  Yên Lan mở lời trước, cậu lấy ra một tấm ảnh nhỏ. Trên đó là hình ảnh hai đứa bé, một cao, một lùn. Lục Tiêu nhìn vào là lập tức nhớ ra
"Thì ra là em à. Lâu lắm rồi không gặp. Trông em vẫn đáng yêu như hồi bé nhỉ."

Yên Lan được khen thì vui lắm, cậu lại cười tươi hơn nữa
"Hì hì. Anh thì đẹp trai đến nỗi suýt nữa em nhận không ra luôn. Lúc dì Lục đưa ảnh của anh cho em xem, em còn hỏi dì đây là anh đẹp trai nào."

"Thế tại sao em lại đến đây? Cần anh giúp gì không?" Lục Tiêu hỏi cậu

"Ơ em tưởng dì Lục đã nói anh biết rồi chứ. Em qua đây để làm vợ anh á. Lúc nhỏ anh bảo muốn cưới em làm vợ còn gì. Anh còn không cho em chơi cùng với mấy đứa nhóc khác nữa, cứ bảo vợ chỉ được chơi với một mình anh thôi. Hồi đấy vui thật anh nhỉ." Yên Lan trả lời câu hỏi của anh

Lục Tiêu nghe cậu nói mà ù tai, bối rối không hiểu sao lại như vậy. Anh lấy điện thoại gọi cho mẹ mình để hỏi rõ đầu đuôi như thế nào. Nào ngờ mẹ anh nghe máy xong chỉ nói liên tục mấy câu rồi cúp luôn
"Thằng bé là con dâu mẹ nhìn trúng đấy. Hai bên gia đình đều đồng ý rồi, lúc trước con cũng thích thằng bé lắm mà. Ngoan hiền lễ phép lại xinh đẹp như thế mà không lấy về thì con đừng có hối hận. Liệu hồn chăm sóc Yên Lan cho tốt, đứa nhỏ mà chạy đi mất thì con cũng đừng có về nhà nữa."

Lục Tiêu cạn lời, anh nhìn Yên Lan rồi nhìn vali bên cạnh, cuối cùng cũng thỏa hiệp
"Được rồi. Tạm thời thì em cứ ở lại đi. Chỗ này có hơi nhỏ cho hai người, cũng chỉ có một cái giường ngủ, đành phải ủy khuất em vậy."

Yên Lan nghe thấy anh cho cậu ở lại thì vô cùng hạnh phúc
"Không sao ạ, không ủy khuất. Em ngủ ngoan lắm, không làm phiền đến anh đâu."

"Em đi theo anh, để anh dẫn em đi xem qua một chút. Em để quần áo trong tủ của anh cũng được." Lục Tiêu đứng dậy dẫn cậu đi dạo một vòng quanh nhà, hỏi cậu xem có thứ gì cần mua thêm không. Sau đó Lục Tiêu thay quần áo rồi lái xe đưa cậu đi siêu thị để mua vài món đồ lặt vặt cùng với một ít nguyên liệu cho bữa tối nay vì Yên Lan nói rằng cậu sẽ vào bếp. Hai người ăn trưa bên ngoài rồi lại tiếp tục mua sắm đến tận chiều mới về.

Đến nhà, Lục Tiêu mang đồ đạc đi sắp xếp còn Yên Lan thì bắt đầu nấu bữa tối. Loay hoay hơn tiếng đồng hồ thì cũng đã nấu xong, hai người nhanh chóng ngồi xuống dùng bữa. Bữa ăn này Yên Lan nấu đầy đủ sắc - hương - vị khiến cho bọn họ ăn no căng. Lục Tiêu giành việc rửa bát, anh bảo cậu đi tắm rửa nghỉ ngơi trước, phần còn lại anh lo được. Nhìn vào thì thấy bọn họ thật sự giống một đôi vợ chồng hạnh phúc.

Yên Lan tắm xong cảm thấy cả người thoải mái dễ chịu, từ đầu tới chân đều có mùi hương của Lục Tiêu. Cậu sấy khô tóc rồi trèo lên giường, lúc nãy Lục Tiêu đã lấy thêm cho cậu một cái gối đặt vào bên cạnh cái của anh. Cũng chỉ có một cái chăn nên đêm nay hai người sẽ đắp chung. Yên Lan nghĩ về đêm nay mà trong lòng lâng lâng. Cậu chui vào chăn nằm chơi game trên điện thoại để giết thời gian trong khi chờ Lục Tiêu đến.

Còn về phía Lục Tiêu, anh dọn dẹp xong thì cũng đi tắm. Lúc vào phòng ngủ, anh thấy Yên Lan nằm trên giường với gương mặt trắng nõn, mái tóc bồng bềnh nhìn như một chú búp bê tinh xảo. Lục Tiêu tắt đèn rồi nằm xuống, anh nói với cậu
"Hôm nay em mệt rồi, ngủ sớm thôi, đừng chơi điện thoại nữa."

"Dạaaaaaa" Yên Lan nghe lời anh cất điện thoại, nằm thẳng người rồi nhắm mắt lại ngủ. Lục Tiêu thấy thế thì bật cười, đứa nhỏ đúng là rất ngoan ngoãn. Hai người nằm trên cùng một chiếc giường, đắp cùng một cái chăn cứ thế mà tiến vào mộng đẹp.

Đến nửa đêm, một trong hai người mở mắt tỉnh táo giống như chưa hề ngủ. Người đó không phải ai khác chính là Yên Lan. Cậu tỉnh dậy, đến lúc thực hiện kế hoạch rồi. Thật ra lúc nãy cậu có đăng một câu hỏi lên diễn đàn. Cậu hỏi rằng chồng tương lai không quan tâm đến vợ mình thì phải làm sao. Bên dưới bài đăng, mọi người chỉ cậu rất nhiều cách nhưng câu trả lời này được like nhiều nhất:
"Đụ một lần là có thể giải quyết mọi vấn đề của các cặp đôi. Nếu không thể, vậy thì đụ thêm hai, ba lần nữa. Đụ đến khi nào giải quyết được thì thôi." Yên Lan cảm thấy có lý thế nên khi nãy cậu giả vờ ngủ, đợi đến thời cơ thì bật dậy hành động.

Yên Lan chui vào trong chăn, lần mò tìm kiếm thân thể của Lục Tiêu, cậu kéo quần anh xuống, bên trong là cặc đang ngủ say nhưng nhìn nó vẫn rất lớn. Yên Lan đã xem qua rất nhiều tài liệu học tập rồi, cậu tự tin là mình có thể làm cho Lục Tiêu sướng đến tỉnh.

Cậu đưa lưỡi chạm nhẹ đầu cặc, hôn lên đó một cái. Yên Lam lại chậm rãi liếm hết toàn bộ thân cặc rồi há miệng ngậm vào. Cặc của Lục Tiêu dài hơn cậu nghĩ nên không thể ngậm hết ngay được. Yên Lan bú được vài cái thì cặc bự có dấu hiệu cứng lên, nó phình to ra bên trong miệng cậu. Sau khi đã quen với cặc bự thì cậu ngậm vào sâu hơn, cố gắng ăn hết thân cặc của Lục Tiêu. Đầu cặc đi sâu vào trong cổ họng, bên trong khoang miệng ẩm ướt của Yên Lan hút chặt lấy nó còn lưỡi mềm thì đảo đều liếm khắp thân cặc.

Lục Tiêu đang ngủ thì bị một cảm giác kích thích truyền đến. Anh mơ màng tỉnh dậy, nhìn xuống thì thấy một cái gì đó đang nhấp nhô bên dưới tấm chăn. Lục Tiêu quyết định lật ra xem thử, Yên Lan lúc nãy còn ngoan ngoãn nằm ngủ bên cạnh mà giờ đang vùi đầu vào háng anh bú cặc vô cùng điêu luyện. Lục Tiêu tỉnh dậy khiến cho Yên Lan giật mình, cậu lỡ để răng đụng vào cặc bự, anh hít lên một tiếng vì đau

"sshhhhh... Yên Lan... em đang làm gì vậy... hhaaaaa... nhanh nhả ra... đừng bú nữa..."

Lần này cậu không nghe lời Lục Tiêu nói, vẫn tiếp tục mút cặc cho anh, ngậm lấy cặc bự rồi đưa vào sâu trong cổ họng. Tay của cậu còn chạm vào dái của anh mà xoa nắn. Lục Tiêu được Yên Lan mút cho sướng không chịu nổi, anh nắm lấy mái tóc mềm mại của cậu, eo cũng phối hợp mà đẩy cặc đụ vào trong miệng của Yên Lan.

"Hhhaaaaaa... bú giỏi quá... sướng cặc... hhhaaaaa.... oohhhh... cặc muốn bắn rồi.... aahhhhhh"

Lục Tiêu giữ đầu của Yên Lan ép cậu nhận hết tinh dịch mà anh bắn ra. Yên Lan cố gắng nuốt xuống đống tinh của anh. Bú cặc anh sạch sẽ rồi Yên Lan mới lên tiếng
"Chúng ta là vợ chồng mà. Em phải làm chuyện vợ chồng với anh chứ."

"Nhưng bây giờ em vẫn chưa phải vợ của anh. Em không được làm như vậy nữa, biết không?" Lục Tiêu phản bác lại

"Hừ. Chưa phải vợ chồng thì làm chuyện đó xong rồi cũng thành vợ chồng thôi. Em không biết đâu, hôm nay anh phải đụ em mới được, nếu không ngày mai em sẽ bỏ đi, đến lúc đó anh đừng hòng gặp lại em." Yên Lan nói rồi tự cởi quần, ngồi đè lên người Lục Tiêu.

"Em nghĩ kĩ chưa? Anh chỉ sợ em hối hận thôi." Lục Tiêu hỏi vì anh lo lắng cho cậu

"Anh không phải lo. Em thích anh nên mới đồng ý làm vợ anh. Em biết anh rất tốt mà. Em sẽ không hối hận. Thế nào? Bây giờ anh có đụ không thì bảo." Yên Lan vừa nói vừa cạ lồn vào thân cặc

"Đến nước này rồi mà em còn hỏi? Đụ!! Tất nhiên là đụ rồi!! Phải đụ vào cái lồn nứng của em chứ!! Nửa đêm còn bú cặc anh tìm đụ!!" Lục Tiêu bị cạ cho nứng cặc, nếu Yên Lan đã không hối hận vậy thì không còn lí do gì để từ chối cái lồn tự dâng đến cho anh.

Yên Lan nghe thấy anh đồng ý thì hài lòng, tay cầm lấy thân cặc dựng đứng, để vào ngay miệng lồn rồi cậu ngồi xuống, cặc bự chui thẳng vào trong.

"Em biết anh thương em mà. Vậy thì.. mời cặc bự của chồng ăn... áaahhhhhh"

"aaahhhh.. Yên Lan... bên trong lồn của em ấm quá.."

"Anh ơi... hứccc... cặc bự đụ lồn căng quá... huhu rách mất thôi... đau quá... không đụ nữa đâu..." Cặc của Lục Tiêu quá to mà Yên Lan lại ăn hết trong một lần khiến cậu không chịu nổi. Cặc bự đẩy vách thịt bên trong lồn sang hai bên mà tiến thẳng một đường, đâm cả vào tử cung. Cậu mạnh mồm như thế nhưng trước đây chưa từng đụ ai bao giờ, lần đầu ăn cặc mà đã đụng phải cây hàng to hớn thế này làm cho Yên Lan đau đến muốn khóc. Cậu định đứng lên bỏ chạy thì eo đã bị tay của Lục Tiêu đè xuống lại

"Hối hận sao? Muộn rồi nhóc con...sshhhhh... ngồi thẳng dậy rồi tự nhún đi em.. một lát là sẽ sướng thôi."

"Hứcc... tại cặc anh to quá... đụ lồn em muốn rách rồi... ưhhhh... hhaaaa..."

"Lồn em cũng cắn anh sắp đứt rồi đây... aahhhhh.... không muốn cặc anh bị lồn kẹp hỏng thì đừng siết chặt như vậy nữa..."

Yên Lan chống hai tay lên ngực của Lục Tiêu để làm điểm tựa mà ra sức nhún mông. Cặc bự đụ vào liên tục nhưng sức lực của cậu không đủ làm cho anh thỏa mãn. Lục Tiêu đảo khách thành chủ, anh ngồi dậy ôm Yên Lan vào trong ngực, vẫn để cậu ở trên đùi anh mà phang tới tấp. Yên Lan ưỡn cong lưng, cố gắng để cặc đụ vào sâu hơn. Lục Tiêu ngậm lấy đầu vú hồng hồng của cậu mà chơi đùa. Người ngồi phía trên không nhịn được mà rên lớn

"Áaahhhhhh... anh cắn vú em.. nhột quá... aahhhhhh... đụ thật sướng.."

"Nhóc con, ai dạy em dâm thế này hả.. lồn nhiều nước... cặc anh đụ vào phê hết biết... hhaaaaa... "

"Ưhhhhh... em tự học... muốn làm cho anh sướng.. để anh cưới em... aahhhh... bọn họ nói chỉ cần anh đụ một lần thì phải cưới em về làm vợ... aahhhhh... anh đừng giận... đừng đụ mạnh vậy mà... ưmmmm..."

"Hóa ra là em đã có âm mưu từ trước... oohhhhh.. bọn họ nói đúng đấy... đụ cái lồn này rồi anh mê nó quá... hút cặc anh sướng điên... hhaaaaa... Yên Lan kết hôn với anh nhé... để anh được đụ lồn mỗi ngày..."

"Được ạ... áahhhhh... cặc bự lại đụ qua điểm nứng rồi..."

"oohhh... lồn dâm của vợ là đỉnh nhất... cặc anh thành nô lệ của nó luôn rồi... aahhhhh... lồn lại siết... tê cả cặc... anh muốn bắn rồi vợ ơi..."

"Aaahhhhh... bắn.. bắn vào trong... em muốn ăn hết... aahhhhh... aahhhhhh.. nhanh quá... chồng đụ nhanh quá... áaahhhhhh"

Lục Tiêu ôm chặt lấy Yên Lan, tiếng va chạm ngày càng nhiều, nơi giao hợp của hai người đều đã ướt đẫm. Anh nhấp một cú cuối cùng, đẩy cặc bự vào nơi sâu nhất rồi phóng hết tinh dịch đặc quánh cho cậu. Yên Lan gục đầu lên vai của anh đón nhận cao trào. Chưa kịp hoàn hồn thì cậu lại bị Lục Tiêu đẩy nằm sấp xuống giường, cặc bự cứng lên tiếp tục đụ vào lồn.

"Áahhhh... không được... em vừa mới ra... aaahhhhhh.... đừng đụ nữa... em không chịu nổi... chồng ơi tha cho em đi... em sai rồi.."

Yên Lan bây giờ như cá nằm trên thớt, mặc anh muốn làm gì thì làm, cậu chỉ biết rên rỉ xin anh tha cho. Và thế là lần đầu tiên của hai người, Lục Tiêu đụ Yên Lan đến khi cậu ngất đi thì anh mới dừng lại.

- Hết chương 17 -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro