Chương 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 31: Trước khi học gửi tin nhắn rủ "Trưa nay cùng nhau ăn cơm đi".

Vẻ mặt cậu thờ thẫn đầu óc choáng váng, miệng cũng chỉ có thể mấp máy đáp lại lời hắn.

Tử cung nhỏ mềm mại bị người đàn ông giã tới mức tê dại sưng tấy lên.

"....."

Tạ Hoài Dung mềm oặt tan rã nằm dựa vào lòng của đối phương, hai bắp chân căng cứng run lẩy bẩy, lồn nhỏ nhão nhoẹt bị tưới đẫm tinh dịch trắng đục nóng hổi.

Cậu hé miệng nhỏ thở hổn hển, cả người mềm nhũn xụi lơ, tựa như một viên kẹo bơ bị tan chảy.

Hoắc Vân Trạch sau khi giã nát lồn cục cưng bé nhỏ xong hắn cũng không vội rời đi.

Người đàn ông luồn bàn tay mình vào trong áo của cậu, lòng bàn tay nóng rực bóp nắn lấy hai bầu vú sữa mềm mại, giọng nói khàn đặc vẫn còn mang theo ham muốn tình dục chưa thoả mãn: "Cục cưng, anh đưa em đi tắm trước nha."
___

Nửa đêm.

Tạ Hoài Dung nằm trên giường đã được Hoắc Vân Trạch dọn dẹp sạch sẽ, cái bụng nhỏ căng lên chưa toàn là thức ăn được gọi về từ nhà hàng cao cấp.

Cậu lim dim buồn ngủ mặc dù đầu vẫn còn đang ong ong choáng váng, nhưng đầu cậu vẫn muốn nhớ rõ lại mọi chuyện diễn ra trong ngày hôm nay.

Hôm nay Hoắc Vân Trạch xách vali giùm cậu, rồi nói lời ngon tiếng ngọt dỗ dành cậu, sau đó mặc dù lúc đi tắm hắn còn bắt cậu kẹp hai chân lại để hắn làm một lần nữa, nhưng hắn cũng không làm gì có lỗi với cậu cho lắm.

Bữa tối hôm nay, Hoắc Vân Trạch đã đặt thức ăn bên ngoài ship về tới ký túc xá, đồ ăn được đóng gói kỹ càng bên trong hộp gỗ, trông bề ngoài cực kỳ sang trọng và mắc tiền. Tạ Hoài Dung đã lấy điện thoại ra để xem thử nhà hàng, giá của mấy món ăn đó mắc đến mức cậu thấy chóng mặt, chưa kể còn có các chi phí khác nữa, dịch vụ cực kỳ tốt nên giá của nó thật sự là trên trời.

Tạ Hoài Dung nghĩ trong đầu, với số tiền mà cậu đã tiết kiệm thì cũng không thể nào trả nổi được.

Hôm trước thì là tiền thuê khách sạn, giờ thì tới tiền ăn uống, sao yêu đương lại tốn kém nhiều như vậy chứ.....

Sau khi cậu giảm bớt sự ghen tị đối với Hoắc Vân Trạch, nên tâm trạng cậu giờ đây cũng rất ít khi căng thẳng áp lực, nhưng mỗi ngày cậu đều phải tính toán tiền bạc, rồi phải tính toán kiếm thêm việc làm thêm, dù gì thì cậu cũng không thể nào để đối phương coi thường mình được.

Tạ Hoài Dung đang tính toán bỗng nhiên cậu ngẩn ngơ tỉnh táo lại.

Vốn dĩ ban đầu cậu là người có ý định lừa dối hắn yêu đương qua mạng rồi chơi hắn một vố đau đớn khiến hắn đau khổ, nhưng mà không hiểu tại sao bây giờ.... cậu lại là người được đối phương nuông chiều tiêu tiền cho.

Tạ Hoài Dung rối não cậu không nghĩ ra được lý do nào cả, em bé bối rối cắn môi dưới, tạm thời gạt cái chuyện này qua một bên đi, tiếp theo nên cân nhắc chuyện quan trọng trước mắt.

Cậu ôm chăn xoay người, ván giường vì động tác của cậu mà vang lên tiếng cọt kẹt.

"Ngủ không được sao?"

Tạ Hoài Dung không biết tại sao bản thân cậu đột nhiên cảm thấy áy náy, ngón tay cuộn tròn siết chặt, vùi mình sâu vào chăn.

Trong căn phòng giờ đây chỉ còn tiếng ồ ồ của máy điều hoà.

Cậu do dự không muốn trả lời câu hỏi của hắn, Tạ Hoài Dung cảm thấy mình lừa gạt người khác cũng chẳng có ích gì.

Lòng cậu nặng trĩu.
___

Trước khi học kỳ mới bắt đầu, Tạ Hoài Dung đã in lịch học ra.

Vẫn như thường lệ, cậu sẽ dành toàn bộ thời gian rảnh để sắp xếp những kế hoạch của mình, viết ra từng bước và mục tiêu và sổ tay của mình.

Làm như vậy thì cũng khá tốt.

Nhưng mà cậu có chút do dự, có nên đưa Hoắc Vân Trạch vào trong kế hoạch hay không.

Dạo gần đây Tạ Hoài Dung vừa phát hiện ra một chuyện, Hoắc Vân Trạch thực sự là một người rất dính người, hắn rất thích quấn quýt bên cạnh cậu.

Tối hôm qua, người đàn ông trưng đôi mắt đen hẹp dài nhìn cậu, mở miệng nói muốn ngủ chung giường với cậu.

Nhưng mà có điều giường ở ký túc xá trường thật sự rất nhỏ, hai người ngồi lên cũng đã thấy chật rồi. Bình thường ở nhà hắn sống rất sung sướng, giường còn to gấp mấy lần cái giường ở đây, ở ký túc xá thì lại muốn chen chúc ngủ với cậu.

Bây giờ, thì cậu đang ngồi học chung với hắn trong lớp chuyên ngành.

Cậu thầm oán trách trong lòng.

Trước cửa lớp học, Tạ Hoài Dung nhìn thấy mấy bạn học trong lớp đang đánh giá phán xét cậu, trong lòng cậu có chút hoảng loạn.

"Anh có cảm thấy, chúng ta ngồi với nhau thì có chút không được ổn không?"

Tạ Hoài Dung nhỏ giọng lí nhí nói, đôi mắt cậu lúng liếng cẩn thận nhìn xung quanh, giống như một bé mèo với lá gan nhỏ xíu.

Hoắc Vân Trạch không nói gì, chậm rãi nhắc nhở: "Bàn đầu tiên sẽ bị người khác ngồi."

Tạ Hoài Dung không biết mọi người trong lớp đang nhìn mình, cậu cũng không chần chờ mà ngồi đại vào một chỗ còn trống.

Đối phương cũng không ngồi ở bàn đầu bên cạnh cậu, hắn bước tới bàn phía sau lưng cậu rồi ngồi xuống.

Tạ Hoài Dung không thể nào diễn tả được cảm xúc của mình bây giờ.

Trước khi tiết học chuyên ngành bắt đầu, cậu không mở sách đọc trước như mọi hôm, mà cầm điện thoại nhắn tin cho đối phương.

Sữa đậu nành của bé gấu nhỏ: 【Trưa nay có thể ăn trưa cùng nhau không?】

Sữa đậu nành của bé gấu nhỏ: 【Bé gấu nhỏ nhảy nhót.jpg】
_____________________________

Thỏ Béo: Độ nuông chiều vợ và độ rau răm của anh Hoắc ở mức: +♾️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro