Tin đồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lam Trường đang tham dự một sự kiện lớn tại một trung tâm hội nghị sang trọng ở TP.HCM. Không khí của sự kiện thật náo nhiệt, tiếng nhạc sôi động vang lên.

Khi anh đang trò chuyện với các fan, một phóng viên bất lịch sự từ đâu tiếp cận và liên tục hỏi thăm anh.

"Chào anh Lam Trường! Có tin đồn cho rằng giữa anh và anh Đan Trường đang có mâu thuẫn lớn. Anh có thể chia sẻ điều này không? Mọi người đang nghi ngờ rằng hai người chỉ đang diễn và thực ra không ưa nhau" Phóng viên hỏi với giọng điệu đầy chất vấn.

Anh biết dạo gần đây có một tin đồn xấu đang được lan tràn trong giới truyền thông. Dù rằng việc anh và Đan Trường được mọi người cho rằng mâu thuẫn nhau không phải chỉ mới xuất hiện. Tuy nhiên, lần này mọi việc có vẻ đang đi quá xa rồi, chưa bao giờ anh nghĩ sẽ có người chất vấn anh trực tiếp như thế. Ai trong showbiz cũng biết rõ rằng họ rất thân thiết, nhưng những thông tin sai lệch này vẫn khiến không ít người hoang mang và lo lắng.

Lam Trường cảm thấy bực bội nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh. "Tôi và Đan Trường chưa bao giờ ghét nhau," anh trả lời ngắn gọn.

"Nhưng nhiều người cho rằng các anh chỉ tỏ ra thân thiết để đáp ứng yêu cầu của khán giả. Anh có thể cho biết rõ hơn về mối quan hệ này không?" Phóng viên tiếp tục, không có ý định lùi bước.

"Tôi không hiểu sao mọi người lại có thể nghĩ như vậy. Chúng tôi đã làm việc cùng nhau nhiều năm và có một mối quan hệ rất tốt, không có lý do gì để ghét nhau cả" Lam Trường nói, cố gắng duy trì sự chuyên nghiệp nhưng cảm giác bực bội đang dâng lên.

"Có vẻ như anh đang cố gắng phủ nhận điều gì đó? Nếu thật sự không có vấn đề gì, tại sao cả hai lại không có một buổi biểu diễn chung nào trong thời gian qua?" Phóng viên nhấn mạnh, ánh mắt thể hiện rõ sự nghi ngờ.

"Chúng tôi có những kế hoạch riêng và không phải lúc nào cũng có thể diễn chung. Điều này không có nghĩa là chúng tôi có mâu thuẫn."

Cuối cùng, để kết thúc cuộc phỏng vấn, Lam Trường nói: "Tôi không muốn nói thêm về việc này. Hãy để sự thật tự nó lên tiếng," rồi anh nhanh chóng rời khỏi sự kiện.

.

Về đến nhà, tâm trạng của Lam Trường vẫn nặng trĩu. Anh không thể ngừng nghĩ về những gì đã xảy ra vừa rồi. Anh thấy lo cho Đan Trường lắm, cậu luôn là người hiền lành và nhạy cảm, chắc chắn cậu sẽ bị ảnh hưởng bởi những lời đồn thổi này.

Đan Trường thường xuyên bị căng thẳng bởi áp lực từ truyền thông và công chúng. Đã từng có thời điểm, cậu bị stress nặng đến mức không thể tập trung vào công việc.

Lam Trường nhớ lại những lần cậu ngồi một mình trên bàn làm việc, ánh mắt đăm chiêu, như đang trăn trở với những áp lực không thể nói ra. Nhìn cậu như thế, anh cảm thấy rất đau lòng.

Trong khi anh còn đang chìm trong dòng suy tư, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên từ phía cầu thang. Đan Trường mặc chiếc áo thun đơn giản và quần short, bước xuống phòng khách với vẻ mệt mỏi hiện rõ trên gương mặt. Cậu vừa mới tắm xong, tóc còn ướt, nhưng điều làm cậu trông yếu đuối hơn chính là đôi mắt u ám đầy lo lắng.

"Anh về rồi ạ?" Đan Trường hỏi khẽ rồi tiến lại gần Lam Trường. Cậu ngồi xuống bên cạnh anh, ánh mắt đầy mệt mỏi. "Em nghe nói anh bị phóng viên hỏi về chuyện của chúng ta."

Lam Trường thở dài, quay sang nhìn Đan Trường. "Ừ, họ nói chúng ta ghét nhau. Anh đã cố giải thích nhưng có vẻ như họ không muốn tin vào sự thật."

Đan Trường cúi đầu, trầm ngâm một lúc rồi khẽ nói: "Em cũng bị gọi điện và nhắn tin suốt cả ngày nay. Fan hâm mộ lo lắng hỏi em liệu chúng ta có mâu thuẫn thật không. Một số người thậm chí còn cho rằng em cố tình tạo khoảng cách với anh."

Anh đưa tay vuốt nhẹ mái tóc cậu. "Anh không muốn chuyện này kéo dài nữa, nhưng cũng không biết phải làm sao để nó kết thúc."

Đột nhiên, điện thoại của Đan Trường rung lên, cắt ngang khoảnh khắc yên tĩnh. Một tin nhắn từ một số không quen biết gửi đến: "Có phải cậu và Lam Trường đã thật sự không ưa nhau từ lâu rồi không? Nếu vậy thì thật thất vọng quá!"

Đan Trường tắt điện thoại, dựa đầu vào lưng ghế, mệt mỏi thở dài. Lam Trường ngồi lặng im nhìn cậu, lòng trĩu nặng khi thấy em yêu của mình đang chịu đựng những lời đồn đại vô căn cứ này. "Em ấy không làm gì để phải chịu đựng những điều này." Lam Trường tự nhủ.

"Em nghỉ ngơi một chút đi Trường nhỏ," Lam Trường khuyên, ánh mắt anh đầy sự lo lắng. "Đừng để những lời đồn làm phiền em. Chúng ta biết rõ sự thật, và người hâm mộ chân chính cũng sẽ hiểu."

"Em biết," Đan Trường thở dài. "Nhưng thật mệt mỏi khi mà cứ liên tục nhận được những tin nhắn kiểu này."

Lam Trường im lặng một lúc. Rồi anh đột nhiên đứng dậy, ánh mắt kiên định. "Nếu như chỉ nói bằng lời không hiệu quả, chúng ta sẽ hành động."

Đan Trường nhìn anh, ngạc nhiên. "Hành động? Anh định làm gì?"

"Chúng ta sẽ diễn chung trong một đêm nhạc. Chưa từng có ai thấy hai chúng ta có một đêm nhạc riêng với nhau, đúng không? Vậy thì đây sẽ là câu trả lời mạnh mẽ nhất cho những lời đồn kia." Lam Trường mỉm cười, lòng quyết tâm.

Đan Trường cảm thấy lúng túng. Cậu nhìn Lam Trường với ánh mắt pha lẫn sự ngạc nhiên và lo lắng. "Anh chắc chứ? Nếu chúng ta làm thế, có thể sẽ khiến mọi thứ trở nên tệ hơn nếu không được đón nhận tốt. Fan hâm mộ hiện tại rất nhạy cảm với mọi động thái của chúng ta."

Lam Trường ngồi xuống cạnh cậu, nhìn cậu với ánh mắt dịu dàng. "Anh chắc chắn. Đôi khi lời nói không đủ, chúng ta phải chứng minh bằng hành động. Anh không muốn em phải chịu thêm bất kỳ sự soi mói nào nữa."

Căn phòng lúc này trở nên thật yên tĩnh. Ánh sáng từ chiếc đèn trần dịu nhẹ chiếu xuống, tạo nên không gian ấm áp, giờ đây không gian chỉ còn lại tiếng hít thở của hai người.

Cuối cùng, cậu khẽ gật đầu. "Được rồi, em sẽ làm cùng anh. Nhưng anh phải hứa là nếu mọi chuyện trở nên khó khăn hơn, chúng ta sẽ đối mặt với nó cùng nhau, không để ai trong hai người phải gánh chịu một mình."

Lam Trường mỉm cười, đưa tay vỗ nhẹ vào vai cậu. "Anh hứa. Chúng ta sẽ vượt qua điều này cùng nhau."

Hai người ngồi bên nhau, cảm nhận sự gắn kết giữa họ, như thể mọi lo âu và nghi ngờ tan biến trong khoảnh khắc đó. Lam Trường chợt nhận ra rằng không chỉ là vì những tin đồn hay sự kiện ngoài kia, mà anh còn lo lắng cho Đan Trường hơn bao giờ hết. Anh biết rằng cậu đã phải đối mặt với quá nhiều áp lực, và anh sẽ không để bất kỳ điều gì làm tổn thương cậu thêm nữa.

"Anh Trường lớn," Đan Trường thì thầm, phá tan sự yên lặng, "Cảm ơn anh vì luôn ở bên em."

Lam Trường nở một nụ cười ấm áp. "Anh sẽ luôn ở đây, dù có chuyện gì xảy ra."

Đan Trường từ từ ngả đầu vào vai Lam Trường, cảm nhận nhịp tim đập đều đặn từ người yêu. Cậu biết rằng bất kể thế nào, chỉ cần cả hai cùng nhau, mọi khó khăn đều có thể được giải quyết.

"Anh, em xin lỗi vì đã khiến anh lo lắng nhiều như vậy..." Đan Trường khẽ thì thầm, nhưng giọng cậu vẫn không giấu nổi sự áy náy.

Lam Trường lắc đầu, kéo Đan Trường lại gần hơn. "Em không cần phải xin lỗi, Trường nhỏ. Mọi chuyện anh làm đều vì chúng ta, và anh sẽ làm tất cả để bảo vệ em. Dù có phải đối mặt với điều gì đi nữa, chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua."

Cậu ngẩng đầu lên, nhìn vào đôi mắt của Lam Trường. Cậu thấy được sự yêu thương trong đôi mắt đó. Bất giác, cậu nhón chân lên, khẽ đặt một nụ hôn nhẹ lên môi anh.

Nụ hôn không kéo dài, nhưng đủ để cả hai cảm nhận được sự gắn kết mãnh liệt. Cảm giác ấm áp lan tỏa khắp không gian, như xóa tan mọi sự bất ổn và lo lắng mà họ đã gánh chịu trong suốt thời gian qua.

Lam Trường khẽ vuốt ve đôi gò má Đan Trường: "Ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu chuẩn bị cho đêm diễn. Nhưng đêm nay, anh muốn em nghỉ ngơi thật tốt. Đừng lo lắng gì cả, được chứ?"

Đan Trường gật đầu, nhưng đôi mắt vẫn không thể rời khỏi anh. "Cảm ơn anh, vì tất cả. Em yêu anh."

Lam Trường mỉm cười, đôi mắt anh ánh lên sự ấm áp. "Anh cũng yêu em, Đan Trường. Chúng ta sẽ ổn thôi, anh hứa."

.

Đêm diễn chung giữa Lam Trường và Đan Trường là một sự kiện được mong đợi không chỉ bởi fan hâm mộ mà còn cả giới truyền thông. Đó sẽ là cơ hội để cả hai chứng minh cho mọi người thấy rằng những tin đồn mâu thuẫn giữa họ chỉ là bịa đặt.

Trong vài ngày trước sự kiện, bầu không khí làm việc tại hậu trường trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Mọi khâu từ âm thanh, ánh sáng, đến vũ đạo đều phải được chuẩn bị kỹ lưỡng. Đây không chỉ là một đêm diễn bình thường mà là một màn trình diễn đỉnh cao của hai ngôi sao lớn của làng nhạc Việt.

Tại phòng tập luyện, Lam Trường và Đan Trường đang cùng nhau luyện tập một tiết mục song ca. Cả hai đứng trên sân khấu tập dượt, bên cạnh là các vũ công, kỹ thuật viên, và quản lý sự kiện. Tiếng nhạc vang lên khắp căn phòng rộng lớn, âm thanh sôi động hòa quyện với giọng hát của họ.

Lam Trường mặc một bộ quần áo thoải mái, áo phông đen và quần jeans, đứng cạnh Đan Trường đang mặc áo sơ mi trắng. Giọng hát của họ hòa quyện vào nhau, tạo nên một không khí đầy cảm xúc.

"Chúng ta tập lại thêm một lần nữa nhé!" Lam Trường nói, giọng bình tĩnh nhưng ánh mắt đầy quyết tâm.

Đan Trường gật đầu, mồ hôi lấm tấm trên trán nhưng cậu không than thở. Dù bên ngoài cậu luôn thể hiện sự bình tĩnh, nhưng bên trong, Đan Trường không khỏi lo lắng. Đêm diễn này không chỉ là màn trình diễn âm nhạc mà còn là cách để cả hai đối phó với dư luận, và áp lực đó thật sự lớn hơn nhiều so với các buổi diễn thông thường.

"Em vẫn ổn chứ, Trường nhỏ?" Lam Trường bất ngờ hỏi khi thấy Đan Trường trầm ngâm.

Đan Trường nhìn anh, cố nở một nụ cười: "Em ổn mà. Chỉ là muốn chắc chắn mọi thứ hoàn hảo thôi."

Lam Trường bước tới gần, đặt tay lên vai Đan Trường, ánh mắt ấm áp và động viên. "Chúng ta đã cố gắng rất nhiều mà phải không? Mọi thứ sẽ ổn thôi, em đừng lo quá."

.

Ngày diễn ra đêm diễn lớn, ở bên trong hậu trường, các bộ vest sang trọng đã được chuẩn bị tỉ mỉ, từng chiếc áo sơ mi, cà vạt được lựa chọn cẩn thận để phù hợp với hình ảnh lịch lãm của họ.

Đan Trường đứng trước gương, xoay nhẹ để nhìn kỹ bộ vest màu trắng bạc của mình. "Trông ổn không anh?" Đan Trường hỏi, mắt nhìn Lam Trường qua gương.

Lam Trường mỉm cười, khoác lên người bộ vest đen thanh lịch. "Em lúc nào chẳng ổn!"

Cả hai cùng cười, nhưng bên trong lòng họ đều cảm thấy sự căng thẳng mỗi lúc một dâng cao. Những ánh đèn sân khấu, sự trông chờ của khán giả và cả những ánh mắt săm soi của truyền thông đều đang đè nặng lên vai họ.

Khi ánh đèn sân khấu bừng sáng, Lam Trường và Đan Trường bước ra giữa tiếng reo hò của hàng ngàn fan hâm mộ. Tiếng nhạc vang lên dịu dàng, cả hai đứng sát cạnh nhau, cùng nhau hát lên ca khúc quen thuộc. Giọng hát của Lam Trường ấm áp và mạnh mẽ, hòa quyện với chất giọng mượt mà của Đan Trường.

Trong suốt phần biểu diễn, ánh mắt họ thỉnh thoảng lại tìm đến nhau. Đôi mắt ấy không chỉ biểu lộ sự ăn ý của những nghệ sĩ biểu diễn cùng nhau, mà còn là cái nhìn yêu thương, sâu sắc và chân thành của hai người yêu nhau.

Cả hai hoàn toàn đắm chìm vào thế giới âm nhạc của mình.

Mỗi khi Lam Trường quay sang nhìn Đan Trường, ánh mắt anh như muốn nói rằng: "Anh luôn ở đây, và anh yêu em." Đan Trường khi đó sẽ đáp lại bằng nụ cười nhẹ, tuy kín đáo nhưng chứa đựng đầy sự yêu thương.

Nhưng giữa lúc mọi thứ đang suôn sẻ, một sự cố nhỏ bất ngờ xảy ra. Đan Trường trong lúc đang di chuyển thì không may vấp phải dây dẫn micro trải dưới sàn. Chân cậu hơi lảo đảo, và chỉ trong tích tắc, Đan Trường gần như ngã xuống sân khấu. Khán giả dường như nín thở trước cảnh ấy, nhưng Lam Trường ngay lập tức chạy lại bên cậu. Tim anh thắt lại, trong một khoảnh khắc lo lắng tột độ. Anh nhanh chóng tiến lại gần, vừa hát vừa đưa tay ra để cố giúp Đan Trường giữ thăng bằng.

Bên dưới, khán giả liên tục reo hò, cổ vũ để tiếp thêm sức mạnh cho cả hai.

Giây phút ấy, mọi sự lo lắng dường như tan biến. Trước hàng nghìn khán giả, Lam Trường và Đan Trường không chỉ thể hiện sự chuyên nghiệp trong từng tiết mục, mà còn toát lên sự gắn kết của hai người. Giọng hát của họ hòa quyện, ánh mắt đầy sự thấu hiểu, như một lời khẳng định rằng không có mâu thuẫn nào tồn tại giữa họ.

Khi buổi biểu diễn kết thúc, khán giả đứng dậy vỗ tay không ngớt. Đan Trường nhìn về phía Lam Trường, trong lòng ngập tràn cảm xúc. Cả hai nhìn nhau, nở một nụ cười đầy mãn nguyện.

Tin đồn? Những lời dối trá? Tất cả đều tan biến trước sự thật mà họ vừa chứng minh bằng chính hành động của mình.

Sau hậu trường, khi ánh đèn sân khấu đã tắt, Lam Trường quay sang Đan Trường, nhẹ nhàng nói: "Chúng ta đã làm được. Em thấy thế nào?"

Đan Trường mỉm cười, mắt lấp lánh niềm vui. "Em cảm thấy như vừa trút được gánh nặng lớn. Cảm ơn anh... vì tất cả."

Lam Trường chỉ lắc đầu, cười dịu dàng. "Không cần cảm ơn gì cả. Điều quan trọng là chúng ta đã cùng nhau vượt qua."

Đan Trường tựa đầu vào vai anh, cảm nhận hơi ấm từ người yêu. Trong giây phút ấy, cậu biết rằng dù có bao nhiêu sóng gió ngoài kia, chỉ cần họ luôn bên nhau, mọi chuyện đều có thể vượt qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro