Chap 14. Lời nguyền hóa giải _ bi kịch tái hiện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

__________________

" Kẹttttt "

- Đến rồi à , thật vinh hạnh được đón tiếp ngài ......haha......

Thiên Yết ngồi trên cái ghế nói mỉa mai, anh còn cười hết sức là đáng sợ. Ma Kết nhếch môi cười khinh, tên này đã ngông cuồng đến thế thì cậu mắc gì phải nương tay.

- Ngươi đừng nói nhiều , mau thả vợ của ta ra , cướp vợ người khác thấy thích nhỉ ?

Mặt Thiên Yết tối sầm lại, tức giận đến nỗi nắm tay chặt muốn bật máu. Thật sự mà nói thì quả thật anh cướp Song Tử về đây, nhưng anh lại không cho phép cô thuộc về ai ngoại trừ anh. Ma Kết hơi cười khi thấy Thiên Yết như thế, có nghĩa là cô thật sự đang ở đây.

- Không trả lời thì có nghĩa là đúng rồi à , thật không ngờ trưởng tộc Qủy lại thích vợ của người khác.

- Câm miệng ngay .

Mắt Thiên Yết đỏ ngầu , anh bật dậy tiến đến chỗ cậu. Tay túm lấy cổ áo của cậu, anh đánh vào mặt khi cậu chưa kịp phòng bị. Ma Kết ngã xuống nền máu ở khóe miệng chảy ra, cậu đứng dậy trả lại cho anh một đấm. Cả 2 cùng nhau tỉ võ, cứ đánh rồi lại đấm vẫn không phân thắng bại.

Song Tử trên phòng nghe thấy tiếng động liền xuống xem thử, cô thoáng vui khi thấy Ma Kết. Nhưng lại lo lắng khi thấy trên mặt cậu chi chít vết thương, lo lắng cho cậu cô liền chạy đến can ngăn.

- Anh làm gì vậy ? Tôi cấm anh làm hại đến chồng tôi.

Song Tử ôm lấy Ma Kết nói lớn, làm cho Thiên Yết nổi cơn thịnh nộ. Cảm giác khó chịu khi nghe cô nói như thế, mắt anh đỏ hơn bao giờ hết. Tay cằm con dao lao đến đâm cậu , ai ngờ Song Tử lại đỡ cho Ma Kết.

Thiên Yết hóa đá nhìn cô, còn Ma Kết thì ôm chằm lấy cô . Song Tử nhìn anh miệng cười như không, đôi mắt tím hiện rõ sự bi thương. Một dao này coi như kết thúc tất cả, lời nguyền của gia tộc anh sẽ kết thúc. Cả mối hận thù của những đời trước, sẽ chấm hết tại đậy.

- Anh......rút con dao ra ......giúp......em ...

Song Tử nói đầy khó nhọc, Ma Kết lưỡng lự một lúc rồi cắn răng rút con dao ra khỏi bụng. Cơ thể cô bay bổng lên , một luồng sáng quay quanh cô. Bầu trời bên ngoài đỏ lên màu máu, Song Tử nở nụ cười tựa thiên thần, nhưng nước mắt lại rơi .

Cậu lắc đầu nhìn cô , dường như cậu đã biết được cô định làm gì. Gương mặt đau khổ của cậu làm cô không nỡ, Ma Kết nhìn Song Tử rơi nước mắt mà xót xa.

- Anh xin em , em không được làm thế, Song Tử vợ nghe anh nói đi , anh xin vợ đấy......

Ma Kết luôn miệng cầu xin cô nghe cậu nói, Song Tử nhìn cậu khóc nấc . Rồi cô nhìn anh bằng ánh mắt căm phẫn , lẫn đau thương. Thiên Yết ngã quỵ trong vô thức, anh đau khổ tột cùng. Anh nhìn cô bằng ánh mắt hối hận, nhưng có lẽ đã quá trễ. Anh không thể làm gì được, anh thật vô dụng.

- Em xin lỗi.

- KHÔNG.......SONG TỬ..........

Song Tử lẩm bẩm nói gì đó , đôi mắt cô nhắm lại . Ánh sáng cầu vòng tuyệt đẹp hiện lên, nhưng lại làm tất cả mọi người chìm vào giấc ngủ. Sau giấc ngủ này , mọi thứ sẽ được hóa giải.

Ma Kết cũng dần khép đôi mắt lại , cậu chỉ kịp nhìn thấy giọt nước mắt cuối cùng của cô. Còn Thiên Yết thì lại không bị gì, anh chạy lại đỡ cô khi thấy cơ thể cô rơi tự do.

- Song Tử nghe anh nói, anh không cho em chết, anh còn chuyện chưa nói với em ..........em....có nghe không ........anh vẫn chưa nói......anh yêu em.

Thiên Yết nói trong nghẹn ngào, anh ôm chặt cô vào lòng rồi bật khóc. Anh không cố ý, anh thật sự không muốn kết quả như thế. Nỗi đau sâu tận tâm can, tất cả đã quá trễ. Cơ thể nhỏ bé của cô lạnh dần, nó càu xé tim anh, đau hơn cả việc bị dao đâm.

- Em .....yêu .....anh....

Song Tử trút hơi thở cuối cùng của mình nói, những gì anh nói cô đều nghe rất rõ, giọt nước mắt cuối rơi xuống . Thật sự tan biến , cô biến mất trong khi Thiên Yết đang ôm tia hy vọng. Câu " em yêu anh " của cô nghe mà đau thắt, ánh mắt của cô cũng lộ rõ sự bi thương trước khi biến mất.

- Không.......em không thể bỏ anh.......Song Tử............

Linh hồn của Song Tử nhìn anh, lòng đau như cắt. Cô không thể tự tay mình lau đi giọt nước mắt của anh, không thể ôm lấy anh để nói.

" Thật sự em đã yêu anh kể từ khi đến ở biệt thự Qủy , em cũng còn rất nhiều điều muốn nói nhưng em lại không thể nữa rồi, tạm biệt anh "

Và rồi cô biến mất, để lại giọt nước mắt đắng cho người ở lại. Cô không ích kỷ , chỉ vì muốn cho mọi chuyện kết thúc mà thôi. Thiên Yết thẩn thờ ngồi đó, hồi tưởng lại những khoảnh khắc đẹp nhất, nụ cười đẹp nhất của cô. Chính anh đã đánh mất nó, bi kịch lại một lần nữa tái hiện , để lại nhiều mất mác đau thương.

________________________

1 Năm Sau.......

Kể từ sau ngày Song Tử mất, tất cả trở lại với qũy đạo vốn có. Gia tộc Trần Hoàng cũng được chấn chỉnh lại, và ngày một lớn mạnh. Gia tộc Qủy thì đã được hủy bỏ lời nguyền , và cũng dần khôi phục lại như ban đầu, chỉ có điều người đứng đầu là một người khác, chứ không phải Thiên Yết.

Cuộc sống của Ma Kết nhàng rỗi hẳn, cậu chỉ chú tâm vào công việc. Đôi lúc nhớ đến cô thì lại đau lòng, khóe mắt ướt đẫm, dặn lòng là mọi chuyện đã qua nhưng cậu lại không thể không nhớ. Cứ như vừa xảy ra đây thôi, có lẽ sẽ rất khó có thể quên đi được.

Còn Thiên Yết thì ở trong một ngôi nhà nhỏ, sống từng ngày với nỗi đau khổ dày vò. Suốt một năm qua không một ngày nào anh không nhớ, những hình ảnh cô gái bé nhỏ rơi xuống và rồi tan biến. Mỗi lần nhớ là mỗi lần đau, đau đến khó thở. Và có điều rất lạ , anh thường nằm mơ thấy cô, Song Tử cười ấm áp nhìn anh. Nhưng anh lại không thể chạm vào cô, và cô xa dần xa dần rồi tan biến ........

" cốc ......cốc......."

Thiên Yết đang ngồi hồi tưởng lại những kỷ niệm đẹp thì giật mình, anh nhíu mày đứng dậy ra mở cửa. Cánh cửa mở ra , cô gái mỉm cười nhẹ khiến anh thẩn thờ. Đôi mắt anh đỏ hoe như sắp khóc, Thiên Yết bật cười nhưng mắt ướt đẫm ôm chặt lấy cô gái. Bao nhiêu hình ảnh , bao nhiêu chuyện hiện lên trong đầu anh , người con gái anh đang ôm chính là cô . Anh không nằm mơ đúng không ? Nếu là mơ thì anh rất muốn mình không bao giờ thức giấc .

- Anh nhớ em , Song Tử đừng rời xa anh .

Cô gái đỏ mặt cười e thẹn , cô ngại ngùng hơi đẩy anh ra . Cô nhìn anh bằng ánh mắt khó xử , rồi bật cười khi thấy gương mặt đang ngơ ngác của anh.

- Xin lỗi , anh nhìn nhầm người rồi , rất vui được quen anh , em tên Song Ân , có duyên sẽ gặp lại.

______________Hết _____________

Cho au ý kiến nhé 😉

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro