chap 2. Chàng trai kì lạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Song Tử ngồi nghĩ được một lúc thì cô lại tiếp tục tham quan ngôi nhà nhỏ bé, cô đi một vòng thì quyết định ra biển dạo , đi trên bãi cát trắng mịn đầy nắng gió cô thấy mình tự do, những con sóng nhỏ dạt vào bãi cát ướt đẫm cả đôi chân nhỏ nhắn không mang giày của cô, cô vô cùng thích thú dùng chân đá nước giăng tung toé, Song Tử lại dùng tay mình chạm vào làn nước trong vắt ấy , vì sự tò mò nên cô đi xuống nghịch nước như một đứa trẻ, mọi người gần đó nhìn cô với ánh mắt khó hiểu, vì chẳng có đứa con gái nào mà dám ra biển tắm vào giữa trưa như cô........

Song Tử đang nghịch nước thì vô tình bị hụt chân khiến cô té ngã , cô vùng vẩy trong làng nước ấm với đôi mắt nhắm tịt , thân hình cô từ từ chìm xuống nước biển xọc thẳng vào mũi khiến cô khó thở, lúc đó cô nghĩ rằng mình sẽ không sống nổi thì có một vòng tay ôm lấy cô bơi lên bờ, người đó nhìn cô rồi thẩn thờ một lúc nhưng vẫn nhanh chóng sơ cứu cho cô, ấn ngực nhưng cô vẫn không mở mắt người đó đành dùng miệng hô hấp nhân tạo, môi người đó vừa chạm môi cô thì bỗng nhiên cô ho sặc sụa, bao nhiêu nước trong miệng cô đều nằm yên vị trên khuôn mặt của người đó, người đó mặt đen lại không thể diễn tả nổi biểu hiện trên khuôn mặt ấy là sao.

- Khụ.........anh là ai vậy......khụ.....

- Là người cứu cô rồi tự mình lãnh hậu quả.

Người con trai ấy nói làm Song Tử chẳng hiểu gì, cô ngơ ngác nhìn chằm chằm vào người con trai đó, gì mà cứu cô rồi lãnh hậu quả gì thật sự cô không hiểu nổi, người con trai đó thấy cô nhìn vào mình mãi thì đâm ra ngại , Cậu bún vào đầu cô một cái rõ đau khiến cô nhíu mày khó chịu quát :

- Này tên kia đủ rồi nha ,làm gì mà bạo lực quá vậy ?

- Ai biểu nhìn hoài, mà thôi tôi đi đây , tôi tên Song Ngư năm nay 19t ở căn nhà kia khi nào cần thì tôi sẽ kiếm cô để cô trả ơn.

Song Ngư nói rồi chỉ căn nhà nhỏ cách nhà cô đang ở vài căn, cậu đứng dậy rồi chậm rãi bước đi về hướng nhà mình, Song Tử nhìn theo bĩu môi, cô nghĩ nếu cậu 19t thì nhỏ hơn cô 1t rồi nên cô quyết định nếu có gặp lại cậu thì cô nhất định bắt cậu gọi cô bằng chị, cơn gió đột nhiên thổi qua khiến cô cảm thấy lạnh , Song Tử đứng dậy rời khỏi đó trở về căn nhà nhỏ để thay đồ , trong đầu cô đã dự định hết tất cả những nơi mà cô phải đến tham quan.........

Vừa về đến nhà thì cô đã thấy một tấm thiệp được dán trên cánh cửa ra vào , tấm thiếp màu hồng nhạt có hình một đóa hoa hồng đỏ khiến cô cảm thấy rất tò mò , cô liền lấy xuống mở ra xem, bên trong chỉ có vỏn vẹn một câu ngắn gọn xúc tích.

/ CHÀO CÔ HÀNG XÓM MỚI /

Song Tử nhìn xung quanh thì chẳng thấy gì ngoài những loài cây cỏ, cô mở cửa ra và mang cả tấm thiếp vào trong , vào phòng tắm gọi thay đồ đàng hoàng rồi cô nhìn mình trong gương, đôi mắt tím lại hiện ra khi cô tháo bỏ lens , giờ cô mới biết là mình không thể tùy tiện làm gì khi chưa biết được hậu qủa của nó , giống như lúc nảy nếu không có cậu Song Ngư kia thì cô đã chết mất rồi.

Song Tử sấy khô tóc rồi thả tự nhiên, cô lại đeo lens vào , chọn một bộ đồ thoải mái nhất trong tủ , mặc chiếc váy màu xanh nhạt không có họa tiết nhiều vào người rồi cô lại ngắm mình trong gương một lần nữa , tuy nói là bộ đồ thoải mái chứ thật sự cô chỉ có váy mà thôi, mang đôi giày bata màu trắng đeo balô lên rồi rời khỏi nhà, trước khi đi cô còn kịp nhìn cái đồng hồ treo trên tường.

- Mới có 14h thôi á, mình đi tham quan tiếp vậy.

Song Tử tự lẩm bẩm một mình rồi tiếp tục hành trình khám phá nơi cô đang sống , đi dạo xung quanh nơi có nhiều cây cối che mát cô cảm thấy thích thú vô cùng, có thứ gì mà cô cảm thấy lạ lẩm là cô chụp lại ngay lập tức, vô tình Song Ngư lại lọt vào bứt ảnh của cô khi cô chụp đám hoa trước sân nhà của một người nào đó, thoáng ngạc nhiên khi vừa mới đây lại gặp được cậu con trai kì lạ ấy .

L
Song Tử liền chạy lại chỗ cậu đang đứng rồi từ đằng sau hù cậu , Song Ngư la oai oái lên khiến cô vui nên cười ngã nghiên, Song Ngư cũng phải bật cười với độ ngây thơ của cô nàng, Song Tử không biết rằng cậu đã thấy cô ở từ xa , cậu chỉ giả vờ cho cô vui thôi không muốn làm mất hứng, đang suy nghĩ thì cô đập tay lên vai cậu nói:

- Này cậu nhỏ hơn tôi đấy nên hãy kêu tôi là chị đi nha.

- Tại sao phải kêu cô bằng chị, lùn vậy mà đòi làm chị tôi hả ?

- Thì cậu 19t còn tôi 20t nên tôi lớn hơn cậu hiểu chưa, chứ tôi đâu có nói việc ai cao hơn đâu.

- Cái gì ! 20t sao nhìn như con nít vậy á.

- Thôi không nói với cậu nữa, mai đưa tui đi tham quan một số nơi được không ?, tui không biết đường đi .

- Được thôi, giờ đi tàu ra biển chơi không ?

Song Tử gật đầu cái gụp ngay lập tức không đợi suy nghĩ một giây nào, Song Ngư bật cười vì cái độ tin người của cô , chẳng biết người ta có làm gì hay không và chỉ mới gặp mặt 2 lần mà cô cũng chịu đi theo cậu, Song Ngư vào lấy balô rồi cùng cô đi trên bãi cát dài, vừa đi coi vừa hát vu vơ vài câu , 2 cái bóng trải dài trên bãi cát trắng, cậu thì lén nhìn cô bỗng nhiên cô hé một nụ cười nhẹ khiến tim cậu đập trệch nhịp, cả 2 đi một quãng đường dài thì cuối cùng cũng đến con tàu mà cậu thuê, cả 2 bước lên và tàu từ từ ra xa bờ .

________________

Cho au ý kiến nha......😊😊😊😜

Bình chọn cho au luôn nha 😊😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro