chap 3. Ngôi biệt thự qủy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khoảng 19h..........

Song Ngư đưa Song Tử về nhà trong tình trạng ngủ mê mang, cậu thở dài ngao ngán khi cô như con nít, chẳng giống một bà chị 20t tí nào, đi chơi cùng giờ lại bắt cậu bế về.

Chuyện là lúc lên thuyền , cậu và cô cùng nhau ngồi ngắm cảnh biển buổi chiều , cùng nhau ăn những món ngon trên thuyền, đến lúc mặt trời đang lặn dần thì Song Tử ngủ gục tựa vào vai của cậu . Mặc cho cậu co kêu , có gọi thì cô vẫn ngủ ngon lành, đến khi thuyền cập bến thì cậu lại phải bế cô một đoạn đường cát dài thế là tay chân cậu rụng rời.

Song Ngư mở cửa nhà cậu khe khẽ rồi bế Song Tử đặt lên giường mình, cậu đắp chăn cho Song Tử ngay ngắn rồi mới đi tắm. Song Tử ngủ được một giấc dài thì cựa quậy , cô từ từ mở mắt nhìn xung quanh , khung cảnh lạ mà đẹp khiến cô mê mẫn, ánh nhìn của cô chuyển đi hướng khác thì vô tình cơ bụng gắng chắc lọt thỏm vào mắt cô. Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra nhưng khi cô nhìn lên trên xíu nữa thì thấy nguyên gương mặt của Song Ngư. Lúc này cô mới choàng tỉnh và quay mặt về phía khác, còn Song Ngư thì ngượng đến đỏ mặt.

- Cô ......cô.....thức .....rồi hả ?

Song Ngư lấp bắp nói vì cậu đang rất xấu hổ, không nghe thấy Song Tử trả lời cậu liền mở tủ lấy quần áo rồi chạy nhanh vào phòng tắm, Song Tử thì im lặng 2 má đỏ ửng trong rất đáng yêu , cô không trả lời là vì cũng đang rất ngượng.

Một lúc sau..........

Song Tử và Song Ngư ngồi đối diện nhau nhưng chẳng ai nói làm không khí trong lành bỗng nhiên âm u, bầu không khí ngột ngạt nhưng cả 2 vẫn không chịu mở miệng trước, Song Ngư lén nhìn Song Tử còn Song Tử thì nhìn vu vơ đâu đó nhưng vẫn biết cậu nhìn cô, Song Tử nhìn lên đồng hồ thì mới biết gần 21h tối mà cô vẫn còn ở nhà cậu . Cô vội vàng nhìn thẳng vào cậu.

- Tôi về đây trễ lắm rồi ?

- Ờ.......

Sau cậu nói ấy là Song Tử chạy thật nhanh ra ngoài chưa để cậu kịp nói một lời nào, cậu cười nhẹ rồi khóa cửa tắt đèn đi ngủ, lòng cậu lại nghĩ đến cô , trong đầu lại xuất hiện lên những hình ảnh của bà chị trẻ con .

_______________________

Sáng hôm sau ...........

Song Tử thức dậy từ rất sớm , cô mở cửa sổ ra để đón lấy gió biển buổi sáng, cô vươn vai một cái rồi đi vào trong làm vệ sinh cá nhân rồi thay đồ, đang ngồi bên cạnh cửa sổ với cái bụng đói meo thì cô nghe thấy tiếng rõ cửa, thở dài một cái rồi cô chậm rãi bước ra mở cửa, 4 mắt nhìn nhau không rời, mọi thứ xung quanh như chìm vào im lặng đến khi Song Ngư cho cô ăn một cái cú vào đầu.

- Ui .....sao cậu mạnh tay với chị quá vậy ?

- Ủa , ai là chị tôi hả ?

- Cậu nhỏ hơn tôi nên phải kêu tôi bằng chị rồi, người nào lớn hơn thì được làm chị làm anh thôi cậu hiểu không vậy , cậu cũng lớn rồi đâu c............ưm......

Song Ngư phải dùng tay bịt miệng Song Tử lại mới khiến cô nàng im lặng không nói nữa , cô vùng vẩy nhưng vẫn không thể thoát được khỏi Song Ngư. Đến một lúc sau , thấy cô im lặng thì cậu mới buông ra, cậu lườm cô ,còn cô thì liếc cậu, cả 2 lại tiếp tục đấu võ mắt.

- Thôi đi , bỏ qua hết đi , cô có muốn đi chơi cùng tôi không ?

- Đi thì đi.

- Nhưng mà tôi nói trước nha, nơi mà tôi đang muốn tham quan là một nơi rất âm u và rùng rợn đấy.

Song Tử nghe Song Ngư nói vậy thì cũng có chút lưỡng lự nhưng rồi cũng gật đầu cái gụp, cô sợ bóng tối nhưng lại rất muốn đến tham quan nơi mà cô chưa đến, Song Ngư hơi cười rồi cùng đi ăn sáng để có sức cho chuyến tham quan.

__________________

Khoảng 10h .......

Song Ngư và Song Tử cũng đến nơi, điều đầu tiên khi bước xuống xe cô nhìn thấy là một ngôi biệt thự cổ , nó rất rộng lớn, cũng giống như lời cậu nói là nó rất âm u và rùng rợn. Cô nghĩ nơi này đã bỏ hoang từ rất lâu, đang nhìn tổng thể ngoài ngôi biệt thự thì Song Ngư lên tiếng cắt đứt mạch cảm xúc của cô.

- Vào thôi nhìn gì lắm vậy ?

- Ờ.

Song Ngư đi trước Song Tử thì đi phía sau cậu , vừa vào cái cổng lớn thì cơn gió thổi qua làm Song Tử lạnh gáy, cô chăm chú nhìn những cánh hoa hồng đẹp đến lạ , hoa hồng màu đen lần đầu tiên cô nhìn thấy nên nó đã thu hút cô, Song Tử từng bước đi lại đám hoa hồng ấy mà quên là cô đang đi cùng Song Ngư.

Còn cậu thì lòng có chút sợ nhưng lại hứng thú với ngôi biệt thự này , cậu đã nghe nói từ lâu nhưng giờ mới có dịp khám phá, đi sâu vào trông hơn nữa , cậu bị thu hút vào những món đồ vật cổ, tuy bám đầy bụi và mạng nhện nhưng vẫn không thể làm mất đi vẻ cao quý của nó. Đến lúc cậu sực nhớ lại bà chị trẻ con thì chẳng còn thấy cô đâu, cậu nhìn quanh tìm bóng dáng bé nhỏ của Song Tử nhưng chẳng thấy , Song Ngư liền hối hả đi tìm.

Song Tử đưa tay định chạm vào cánh hoa thì có một cô gái chạy lại xô Song Tử ngã ra đất, cô gái kia nhíu mày khó chịu và nhìn Song Tử với ánh mắt không mấy thân thiện, Song Tử chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra , cô ngẩng đầu lên nhìn người con gái kia.

- Đừng chạm vào nó khi cô còn muốn sống.

Cô gái ấy nói vậy là do hoa hồng đen ấy rất độc, nó được trồng theo cách của gia tộc qủy , dùng để lấy mạng những kẻ phản bội, trên cánh hoa có tẩm một chất kịch độc , nếu ai mà sơ ý chạm vào nó thì chỉ có con đường chết, hoa hồng đen đẹp nhưng độc tính cũng rất mạnh nên lúc nảy cô gái kia mới xô Song Tử ngã.

- Cô là ai ? Tại sao không được chạm vào hoa chứ ?

- Vì nó là loài hoa của qủy.....

_________________________

Cho au ý kiến nha.......😊😊😘😜

Bình chọn cho au luôn nha 😊😊😘

Xin lỗi các nàng vì chap ra chậm 😢😢😢

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro