[Trans] Mộng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Tác giả: Littlebai_mua

* Chuyển ngữ: Khơi 🌚

* Chuyển ngữ đã được sự đồng ý của tác giả, chỉ đảm bảo đúng 80% so với nghĩa gốc, không nhằm mục đích thương mại, yêu cầu không mang ra khỏi đây !!!

01

Châu Kha Vũ gần đây thường xuyên mơ thấy một giấc mơ, mơ về hai tháng trước, Duẫn Hạo Vũ không thể thành đoàn.

Mỗi lần từ trong mơ tỉnh lại, Châu Kha Vũ dường như đã trải qua một màn chia tay chân thực.

Thời điểm thành đoàn ngày đó, bạn tốt Oscar và Caelan không thể xuất đạo, Châu Kha Vũ đã khóc đến chẳng ra làm sao. Vậy nếu Duẫn Hạo Vũ cũng không thể thành đoàn, hắn sẽ khóc thành bộ dạng gì?

Châu Kha Vũ luôn nhớ về đêm hôm đó, khi người dẫn chương trình đọc tên của mình, người đầu tiên đến ôm mình là đứa nhỏ này, cho dù mình có bao nhiêu ủy khuất cùng không cam lòng, khi nhìn thấy đứa nhỏ cũng đều bình thường trở lại. Đứa nhỏ thật lòng vì mình cảm thấy vui vẻ, bất kể là thứ hạng nào.

Sau cái ôm, Châu Kha Vũ bắt đầu luống cuống, dù sao đã trải qua hai lần ly biệt, Châu Kha Vũ vô thức nắm lấy tay của đứa nhỏ, muốn nói cho đứa nhỏ rằng, hắn tin tưởng bọn họ có thể cùng nhau thành đoàn, cùng nhau đi về phía trước.

Châu Kha Vũ thật sự không dám tưởng tượng, nếu đứa nhỏ không thể thành đoàn, hắn sẽ khóc thành bộ dạng gì.

May mắn thay, cuối cùng bọn họ đã cùng nhau, bọn họ vẫn ở đây cùng nhau.

Trong hiện thực bọn họ cùng nhau thành đoàn, nhưng Châu Kha Vũ không thể chấp nhận giấc mơ ly biệt, cho dù là mơ, hắn cũng không muốn trải qua đau khổ như vậy.

02

Mà hôm nay, Châu Kha Vũ lại mơ thấy Duẫn Hạo Vũ không thể thành đoàn này.

Châu Kha Vũ lại một lần nữa bừng tỉnh, cả người toát mồ hôi lạnh, hắn nhìn điện thoại, bây giờ là 7 giờ sáng ngày 23 tháng 6.

Hai ngày nay Lưu Vũ đều có việc nên không về ký túc xá, thành viên khác cũng đều bận rộn với công việc riêng, không có ai gọi Châu Kha Vũ rời giường.

Châu Kha Vũ thầm nghĩ vẫn còn sớm, có thể trang điểm đơn giản rồi mới đi làm.

Châu Kha Vũ không biết trang điểm. Nhưng không sao cả, Duẫn Hạo Vũ sẽ giúp hắn. Châu Kha Vũ nhíu mày.

Vừa vặn điện thoại vang lên, là Viễn ca gọi điện nhắc nhở. Châu Kha Vũ vừa tiếp điện thoại, không đợi Viễn ca nói chuyện, bản thân vội vàng nói trước: "Viễn ca, Pai Pai ngủ dậy chưa? Em muốn tới phòng em ấy...."

Còn chưa nói xong đã bị Viễn ca ngắt lời, "Kha Vũ em còn chưa tỉnh ngủ à? Pai Pai là ai, làm gì có người nào tên Pai Pai ahahaha"

Kha Vũ sửng sốt một giây, cười ra vẻ bình tĩnh nói: "Viễn ca anh đừng nói giỡn, có phải Pai Pai còn chưa ngủ dậy, không có việc gì em sẽ chờ em ấy..."

Ai ngờ lời nói này của Châu Kha Vũ lại bị ngắt, đầu dây bên kia ngữ khí đột nhiên nghiêm túc, đồng thời cũng tràn đầy nghi hoặc.

"Không phải Kha Vũ, đừng có quậy, 8 giờ phải bắt đầu chuẩn bị buổi gặp mặt fan nhân dịp thành đoàn hai tháng, đến lúc đó sẽ có truyền thông đến phỏng vấn. Anh là đang gọi điện thoại giục em, không có việc gì, cúp máy trước đây, bọn anh ở cửa chờ em."

Châu Kha Vũ còn chưa kịp trả lời điện thoại đã tắt mất, hiện tại đầu óc hắn vẫn còn đang lơ mơ.

Não mình không dùng được rồi sao? Làm sao lại quên mất cái hoạt động này... Còn có tại sao lại nghe không hiểu lời nói của Viễn ca? Anh ấy đang chọc hắn sao?

Kha Vũ nghĩ một hồi liền đau đầu, nên nghĩ hay là bỏ đi, có lẽ Viễn ca đang nói đùa.

Đồng đội trêu đùa hắn cùng Duẫn Hạo Vũ cũng không phải ngày một ngày hai, có lẽ chính mình cùng Duẫn Hạo Vũ nên giữ khoảng cách một chút.

Vì thế Châu Kha Vũ bật người rời giường. Sau khi rửa mặt liền thay quần áo, chạy tới cổng cùng bọn họ. Một đám người đang chờ hắn, hắn có chút ngượng ngùng.

Châu Kha Vũ dò xét xung quanh, muốn tìm đứa nhỏ mà Bá Viễn nói giỡn. Thế nhưng Kha Vũ bỗng nhiên nhận ra không thích hợp.

Lưu Vũ, Santa, Riki, Mika, Lâm Mặc, Bá Viễn, Trương Gia Nguyên, Lưu Chương......

Ngoại trừ nhân viên công tác, chỉ có chín người đứng ở cổng!

Hắn đi đến bên cạnh Lâm Mặc hỏi: "Duẫn Hạo Vũ đâu? Em ấy chưa đi ra sao?"

Vẻ mặt Lâm Mặc hiện dấu hỏi chấm to đùng hỏi: "Duẫn Hạo Vũ là ai? Trợ lý mới hả? Tớ không biết ..."

Kha Vũ cảm thấy có gì đó không ổn, lại túm Mika hỏi: "Where is Patrick?"

Mika nghi hoặc: "I don't know who Patrick is...."

Châu Kha Vũ bắt đầu luống cuống, hắn lại kéo mọi người hỏi, Duẫn Hạo Vũ đâu? Còn có Tiểu Cửu đâu?

Như thế nào chỉ có chín người? Lời nói của Châu Kha Vũ có chút dồn dập.

Tất cả mọi người đều cảm thấy khó hiểu, Lưu Chương thì cười trả lời: "Kha Vũ em bị ngốc hả? Chúng ta không phải có chín người thôi sao?"

Kha Vũ lắc lắc đầu, cười khổ nói: "Như thế nào chỉ có chín người? Các anh đừng giỡn."

"Em thành đoàn hạng mười mà, cái quái gì chỉ có chín người ha ha ha ha ...."

Tất cả mọi người đột nhiên sửng sốt, chỉ có Bá Viễn tiến đến vỗ vỗ vai Châu Kha Vũ, ôn nhu nói: "Kha Vũ em hôm nay bị làm sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái?"

Trương Gia Nguyên cũng đến gần nói: "Kha Vũ, anh bị sao vậy? Anh quên anh thành đoàn hạng nhất sao? Anh còn là đội trưởng của bọn em. Hơn nữa tổng cộng ba lần thuận vị xếp hạng, anh đều đứng trước hạng năm, chưa từng rớt xuống..."

Châu Kha Vũ nghe xong không chắc chắn nhìn Lưu Vũ, anh gật đầu đáp lại. Kha Vũ cúi đầu, nhỏ giọng nói, "Hạng nhất, là em?"

Hắn nhìn về phía mọi người, ánh mắt tràn ngập nghi vấn. Cuối cùng là chuyện gì đang xảy ra?

Tôi còn đang nằm mơ sao?

Thế nhưng tất cả mọi chuyện, đều rất chân thực.....

03

Châu Kha Vũ phát hiện, tất cả mọi thứ ở hiện tại đều khác.

Liền xem như là mơ, cũng cùng những giấc mơ trước đó không giống.

Nơi này, hắn biến thành hạng nhất; Thế nhưng, không có Duẫn Hạo Vũ......

Châu Kha Vũ vẫn còn đang trong trạng thái mộng du, Bá Viễn dường như đã nhận ra mức độ nghiêm trọng của sự việc, anh giữ chặt Châu Kha Vũ, đối với tất cả mọi người bao gồm cả người đại diện cùng nhân viên công tác nói: "Hôm nay Kha Vũ không thoải mái, buổi gặp mặt fan hoãn lại đi, trước tiên có thể về hậu trường chuẩn bị, cảm ơn mọi người, vất vả rồi."

Nói xong liền mang theo Châu Kha Vũ vào phòng.

Kha Vũ trên đường trở về phòng đều đang tra điện thoại. Hắn tìm kiếm INTO1, dòng chữ xuất hiện phía dưới - "Nhóm nhạc nam quốc tế chín thành viên" vô cùng bắt mắt.

Đồng tử chấn động một hồi, hắn lại tìm kiếm "thực tập sinh ngoại quốc của sáng tạo doanh 2021", phát hiện trong danh sách, căn bản không có bất kỳ thực tập sinh nào đến từ Thái Lan.

Châu Kha Vũ sắc mặt bắt đầu trắng bệch, đồng thời nói không nên lời. Bá Viễn lo lắng mà hỏi thăm: "Kha Vũ, Duẫn Hạo Vũ mà em luôn tìm kiếm rốt cuộc là ai? Có thể nói cho anh biết không?"

"Duẫn Hạo Vũ, thật sự không có người như vậy à?"

Châu Kha Vũ vẫn đang im lặng đột nhiên mở miệng.

"Ngay từ đầu đã không có em ấy, đúng không?"

Giọng nói của Châu Kha Vũ rất nhỏ, rất yếu ớt. Bá Viễn nghe thấy, hắn nghẹn ngào.

"Thật xin lỗi Viễn ca, em muốn ở một mình, cho em một chút thời gian..."

Châu Kha Vũ cúi đầu thật sâu, không nhìn rõ biểu tình trên mặt, thế nhưng trong giọng nói rõ ràng giống như đang khóc.

Bá Viễn có chút không biết làm sao, vẫn cho là Châu Kha Vũ trưởng thành hơn so với tuổi, nhưng bây giờ hắn, thoạt nhìn tựa như một đứa trẻ chịu ủy khuất rất lớn.

"Được. Nếu thực sự không ổn, anh sẽ đi thương lượng một chút đem hoạt động này hủy bỏ. Kha Vũ em nghỉ ngơi thật tốt, cái này quan trọng hơn!" Bá Viễn nói dứt lời liền rời đi.

Sau khi Viễn ca rời khỏi, Châu Kha Vũ đi khắp toàn bộ biệt thự, xác nhận chỉ có chín phòng. Sau đó hắn tìm kiếm thông tin liên lạc và nhật ký trò chuyện, lật lại tất cả ảnh chụp chung, tra xét tất cả danh sách sân khấu công diễn, hắn phát hiện, đều không có ai là Duẫn Hạo Vũ ........

Dream Team muốn cả đời cất giữ biến thành năm người; Vốn muốn mang tặng kính mắt, bây giờ nó vẫn còn ở đây; Những tấm ảnh chụp cùng nhau đều biến thành ảnh chụp một mình; Cùng nhau hợp tác qua vô số sân khấu, cũng đều không có thân ảnh của cậu......

Châu Kha Vũ đột nhiên ý thức được, Hạo Vũ không phải là không có thành đoàn, mà là vừa mới bắt đầu, liền không có người này.

Từ trước đến giờ, người này chưa từng xuất hiện.

04

Châu Kha Vũ còn đang yên lặng tiêu hoá hết tất cả những chuyện này, đột nhiên chuông điện thoại vang lên.

Là Oscar.

Châu Kha Vũ không biết Oscar vì sao lúc này lại gọi điện thoại cho hắn, hắn có chút bực bội. Bất quá hắn bỗng nhiên nghĩ đến, có lẽ Oscar sẽ giúp được hắn, vì thế liền nghe điện thoại.

"Này Kha Vũ, em làm gì vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao? em lên một loạt hotsearch......"

"Cái gì?"

Châu Kha Vũ lập tức mở Weibo, nhìn thấy tận mấy cái hot search liên quan đến hắn:

#Buổi gặp mặt fan INTO1 vì một mình Châu Kha Vũ mà hoãn lại# #Đội trưởng Châu Kha Vũ không làm tròn bổn phận# #Châu Kha Vũ không có ý thức đoàn thể# vân vân, tất cả đều là trách móc Châu Kha Vũ làm đội trưởng INTO1 mà không chịu trách nhiệm, trì hoãn thời gian gặp mặt fan, cho fan leo cây.

Châu Kha Vũ đau đầu. Cái danh đội trưởng nhất thời khiến hắn nói không nên lời, chỉ có thể cười khổ.

Điện thoại còn đang tiếp tục, Oscar kiên trì hỏi ngọn nguồn tình huống của Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ ban đầu không nói gì cả, đột nhiên, hắn ngắt lời Oscar.

"Oscar, có người nào tên Duẫn Hạo Vũ không?"

"Cái gì?"

"Em nói, lúc ấy 'Radio' có một người tên Duẫn Hạo Vũ, đúng không? Em nhớ được ba người chúng ta, còn cùng nhau hợp tác 'Bích' và 'Hình dáng thiếu niên'......"

"Châu Kha Vũ em điên rồi? Hiện tại đồng đội cùng fan hâm mộ đều đang đợi em đấy, mà em lại đang cùng anh ôn chuyện? Thậm chí còn hỏi anh Duẫn Hạo Vũ, một người mà anh còn không biết có tồn tại hay không?"

Châu Kha Vũ lại một lần nữa nghẹn ngào, nguyên lai Oscar là sẽ hướng hắn nổi giận.

"Em có thể ở vị trí trung tâm thành đoàn vẫn luôn là sự kiêu ngạo của anh, trong mắt anh Châu kha vũ chính là mạnh nhất trâu nhất, anh biết em sẽ không làm cho anh em mất mặt. Nhưng bây giờ, Châu Kha Vũ em đang làm gì em biết không?"

Châu Kha Vũ rốt cục không kìm được.

Vị trí trung tâm thành đoàn luôn là mục tiêu của hắn, hắn biết rõ. Nhưng nếu như trả giá như vậy, hắn thà rằng không muốn.

Nhưng bây giờ hắn không có cách nào lựa chọn. Kết quả đã bày ra như vậy rồi, hắn đành phải gánh chịu.

Gánh vác vị trí trung tâm đem đến rực rỡ như trong giấc mộng, gánh vác trọng trách đội trưởng, gánh chịu tất cả thiện ác ngôn luận......

Đây là thế giới mà Duẫn Hạo Vũ trước giờ chưa từng được trải nghiệm, Nơi đây chọn ra chín người thành lập nhóm nhạc nam quốc tế, Châu Kha Vũ là đội trưởng kiêm vị trí trung tâm, hắn có trách nhiệm bắt buộc phải gánh.

Đầu Châu Kha Vũ hiện ra nét mặt tươi cười của đứa nhỏ thật lòng vì vị trí đứng đầu của hắn cảm thấy vui vẻ, mà bây giờ bản thân hắn lại đang chân thực đứng tại vị trí mà đám "hoa tươi" chen nhau nắm giữ, hắn nhất định không thể phụ lòng em trai.

Châu Kha Vũ cuối cùng cũng lên tiếng: "Cảm ơn anh Oscar, yên tâm, em sẽ không để anh thất vọng."

Cũng sẽ không để Duẫn Hạo Vũ thất vọng.

05

Một giờ sau, Châu Kha Vũ xuất hiện ở hậu trường chuẩn bị fan meeting.

Hotsearch đã sớm hạ xuống, phía đối ngoại cũng thông báo chỉ là điều chỉnh thời gian, fan meeting vẫn như cũ được tổ chức.

Đồng đội đều như trút được gánh nắng, không khí toàn bộ hậu trường từ áp lực khẩn trương chuyển sang thoải mái vui vẻ.

Châu Kha Vũ trong mắt không có ánh sáng, hắn không biết mình nên làm gì. Hắn chưa từng có áp lực lớn như vậy, cùng lúc đó hắn lại không có những lời động viên.

"Tất cả mọi người chuẩn bị kỹ càng để lên sân khấu, Kha Vũ em phải nhớ kỹ kiểm soát sân khấu. Cố lên cố lên!" Nhân viên công tác điềm đạm chỉ đạo mọi người lên sân khấu.

Chín thiếu niên đi lên sân khấu, fan bên dưới bắt đầu điên cuồng thét chói tai.

Đèn chiếu vào Châu Kha Vũ thật bắt mắt, giống như hắn lúc này, đứng ở vị trí trung tâm, hưởng thụ ánh sáng chói mắt nhất.

".........."

Người dẫn chương trình điều khiển sân khấu, hội trường yên tĩnh.

"Xin chào mọi người, chúng tôi là INTO1." Châu Kha Vũ không thoải mái ngẩng đầu lên giới thiệu.

"A a a a a a Châu Kha Vũ Châu Kha Vũ" Dưới khán đài fan hâm mộ bùng nổ, gần như tất cả mọi người đều hét tên hắn. Châu Kha Vũ cảm thấy không chân thực, biểu tình nghiêm túc, thậm chí còn đứng không vững, lùi về sau một bước.

Santa ở bên cạnh chú ý tới thuận tay giúp đỡ một chút, anh quan tâm hỏi: "Kha Vũ, vẫn OK chứ?"

Kha Vũ rốt cuộc nở nụ cười, đáp lại: "Không có việc gì."

Châu Kha Vũ không khỏi tự giễu, rõ ràng chính mình đã nói qua bất luận là hoa tươi cùng những tiếng vỗ tay, hắn đều sẽ nhận lấy, nhưng bây giờ bản thân lại sợ hãi đến mức không có cách nào khống chế tứ chi.

Có lẽ, hắn nên cố gắng chấp nhận tất cả những điều này.

Châu Kha Vũ điều chỉnh lại tâm lý, mọi thứ đều tiến hành rất thuận lợi. Biểu diễn, chơi trò chơi, phát phúc lợi cho fan.... Đều không mắc sai lầm. Châu Kha Vũ cũng đem nỗi lòng lo lắng buông xuống.

"Vậy chúng ta sẽ chuyển sang phần tiếp theo, mời xem màn hình lớn."

Màn hình lớn bên trên bắt đầu phát video, tất cả mọi người tò mò nhìn qua. Châu Kha Vũ nghĩ, phần này không được thông báo trước, có lẽ là một bất ngờ?

Trong video xuất hiện biển Hải Hoa cùng với những khuôn mặt quen thuộc, Châu Kha Vũ trong nháy mắt lập tức hiểu ra.

Đây là kỷ niệm.

Hồi ức chỉ thuộc về chín thiếu niên. Từ sân khấu đánh giá đầu tiên, công diễn một, công diễn hai đến công diễn ba, từ loại trừ hai đến FMT Doki, mỗi lần ghi hình hậu trường cùng nhật ký trên đảo.

Đây đáng lẽ là những ký ức quen thuộc, nhưng trong mắt Châu Kha Vũ, chúng vừa quen thuộc vừa xa lạ.

Bởi vì thiếu niên hắn thích trong hồi ức lại không xuất hiện trên video, bởi vì cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện qua người này.

Ký ức của bản thân bị vỡ nát, đoạn phim cắt ghép hoàn chỉnh của "Sáng tạo doanh" trước mắt đồng đội và fan xem như một bản hoàn chỉnh, nhưng đối với Châu Kha Vũ lại giống như biến thành một tờ giấy trắng. Hắn muốn xé nát chính mình, nhưng lại không có năng lực đó.

06.

Châu Kha Vũ đã rõ ràng, từ đầu đến cuối cũng sẽ không có người nào là Duẫn Hạo Vũ. Nhưng hắn vẫn cảm thấy khó chịu khi xem video, càng không nhìn thấy người này, hồi ức trong đầu càng rõ ràng --

"Châu He Vũ mời ngồi ~"

"Em biết, nhưng mà thầy Châu hung dữ thế. Đừng hung dữ với em ~"

"Cảm ơn Châu Kha Vũ, anh trai thối đã dạy em ~"

"Don't forget cho anh ấy nhiều cổ vũ, anh ấy rất vất vả."

"Châu He Vũ cố lên!Come on, Dan!"

"Không quan hệ, anh thua em cũng thua."

"Anh trai thối của em là thầy dạy tiếng trung mà em thích nhất!"

"Daniel, em hi vọng chúng ta có thể cùng nhau trưởng thành."

"Đây là anh của em."

......

Hồi ức không ngừng xuất hiện, trong lúc vô tình, Châu Kha Vũ ướt hốc mắt. video đã sớm kết thúc, người dẫn chương trình bắt đầu phần tiếp theo, Kha Vũ vẫn còn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích.

Đồng đội chú ý tới Kha Vũ không thích hợp, tiến đến ân cần hỏi thăm. Người dẫn chương trình kiểm soát sân khấu, đối với fan hâm mộ nói: "Em trai Kha Vũ có thể là nhớ đến hai tháng trước trong sáng tạo trong doanh, bị làm cho cảm động có phải không?"

Kha Vũ đối mặt với ống kính, nhẹ gật đầu. Đồng đội đã tản ra, nhưng vẻ mặt còn ẩn ẩn lộ ra lo lắng.

Dưới khán đài fan hâm mộ cũng lo lắng cho em trai Kha Vũ, đều hô to cổ vũ "Châu Kha Vũ chúng tôi yêu em."

Ai ngờ được tiếng hô này, Châu Kha Vũ rốt cục không kìm được. Kha Vũ bất đắc dĩ quay lưng đi, nước mắt ngăn không được chảy xuống.

Hắn nhớ tới FMT Doki lần trước cũng giống thế này, bị cảm động đến chảy nước mắt, nói không lên lời. Cảm thấy bộ dạng này đối mặt với fan hâm mộ quá mức chật vật, liền lựa chọn xoay người sang chỗ khác.

Châu Kha Vũ vẫn nhớ lúc ấy Duẫn Hạo Vũ vượt qua chỗ đứng đi tới bên cạnh hắn, đưa giấy cho hắn, còn đưa tay vỗ vỗ an ủi hắn.

Rõ ràng Duẫn Hạo Vũ mới là đồ quỷ thích khóc. Trước đây còn khóc tới đáng thương, Kha Vũ xoa xoa đầu, xoa rất lâu, đứa nhỏ đó mới có thể dừng khóc được.

Cho nên Châu Kha Vũ thật sự không nghĩ tới, cảm xúc của mình cũng có lúc mất khống chế, quỷ thích khóc Duẫn Hạo Vũ lại là đứa nhỏ duy nhất chạy tới an ủi hắn.

Sau buổi gặp mặt fan hôm đó, bọn họ dưới khán đài hô "Cảm ơn đã chăm sóc Duẫn Hạo Vũ", Châu Kha Vũ nghe được, không hề nghĩ ngợi liền cười nói: "Yên tâm."

Hắn hiện tại đứng ở vị trí này, vẫn như cũ khóc đến không ra làm sao, thế nhưng lại không có người nào đưa giấy cho hắn.

Cũng không có cách nào nói ra câu: "Yên tâm" nữa.

Người này chưa từng xuất hiện?

Làm sao có thể?

Ký ức biển Hải Hoa quá mức khắc sâu, Kha Vũ sẽ không quên, Duẫn Hạo Vũ từng xuất hiện trong cuộc đời của hắn.

Châu Kha Vũ rốt cục xoay người lại, ngậm lấy nước mắt cười nhìn ống kính nói "Cảm ơn."

Thiên ngôn vạn ngữ chỉ còn lại một câu cảm ơn, không chỉ nói với fan hâm mộ, mà còn nói với đứa nhỏ đột nhiên biến mất nhưng luôn tồn tại trong lòng hắn.

Châu Kha Vũ hy vọng đây là một giấc mơ.

07

Mình rốt cuộc đối với Duẫn Hạo Vũ là loại tình cảm gì.

Châu Kha Vũ vẫn không biết đáp án.

Hắn cho rằng đối với Hạo Vũ, chỉ là quan tâm thái quá đến người bạn tốt, quan tâm đến nỗi xuất hiện cả trong giấc mơ của hắn, thậm chí còn mơ tới cảnh Hạo Vũ không thể thành đoàn, tiếp đó sau khi tỉnh mộng liền không ngừng an ủi chính mình rằng bọn họ đang ở cùng nhau.

Thế nhưng khi Kha Vũ trải qua sự biến mất của Duẫn Hạo Vũ, hắn mới ý thức được mình có bao nhiêu khó chịu. Hắn trước đây chỉ là tự lừa dối chính mình.

Kha Vũ thật sự sợ hãi, luôn sợ mất đi Duẫn Hạo vũ. Hắn đối với cậu quá nhiều thiên vị, mà cậu cũng cho hắn quá nhiều cổ vũ, hắn không thể quên Duẫn Hạo Vũ, cậu không thể nào chưa từng xuất hiện.

Châu Kha Vũ cuối cùng cũng nhận ra tâm ý của mình đối với Duẫn Hạo Vũ.

Giấc mộng này, cũng nên tỉnh rồi.

Châu Kha Vũ tỉnh lại phát hiện khoé mắt mình ẩm ướt, mắt nhìn điện thoại, 7 giờ sáng ngày 23 tháng 6.

Nhưng Châu Kha Vũ không rõ đây là mộng cảnh hay là hiện thực. Kha Vũ xuống giường rời khỏi phòng, đi không ngừng trong biệt thự, đột nhiên, hắn nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc đang đi về phía hắn.

Châu Kha Vũ giống như đã lâu chưa thấy thân ảnh này, nhưng hắn đối thân ảnh này rất quen thuộc.

Có bao nhiêu quen thuộc? Hắn quen thuộc lòng ngực của cậu, quen thuộc độ ấm bàn tay của cậu, quen thuộc khóe miệng cong cong của cậu, quen thuộc kích cỡ quần áo cậu, đường viền kính, kích thước của từng đốt ngón tay cậu, quen thuộc ánh mắt luôn mang theo ý cười của cậu...

Cậu là Duẫn Hạo vũ, Châu Kha Vũ trong lòng xác nhận đứa nhỏ kia.

Châu Kha Vũ từng bước một đi đến gần Duẫn Hạo Vũ, hắn hoài nghi mình lại đang nằm mơ. Nhưng khi hắn ôm lấy Hạo Vũ, hắn mới ý thức được --

Có Duẫn Hạo vũ ở thế giới này, mới là thế giới chân thực tốt đẹp ấm áp nhất.

Châu Kha Vũ ôm chặt lấy Hạo Vũ không buông tay, trong mắt kìm nén nước mắt, khóe miệng đang mỉm cười. Hạo Vũ có chút lơ mơ, nhưng cậu vẫn giơ lên hai tay, đặt ở trên lưng anh trai, truyền độ ấm từ lòng bàn tay cho hắn.

Kha Vũ càng ôm càng chặt, Hạo Vũ hiểu được gì đó, đối với Kha Vũ ôn nhu nói: "Không sao rồi, anh trai thối, chúng ta vẫn ở bên nhau, đừng lo lắng"

Chúng ta ở cạnh nhau, chúng ta vẫn ở cạnh nhau.

Duẫn Hạo Vũ chưa hề rời đi.

Mà cái này, mới là hiện thực.

08

Châu Kha Vũ từ miệng Hạo Vũ cùng đồng đội biết được, mình bởi vì luyện tập quá độ không chú ý nghỉ ngơi nên ngã bệnh. Lúc đầu nghĩ rằng nằm nghỉ ngơi một lúc sẽ tốt lên, không nghĩ tới lại nằm cả ngày, gọi thế nào cũng không có động tĩnh. Mời bác sĩ đến cũng khám không ra bệnh gì, chỉ nói là có chút phát sốt, dùng khăn lông ướt lau thân thể liền có thể hạ sốt.

Hoá ra đó là giấc mơ khi mình ngủ say.

Còn tốt chỉ là mơ, hô --

Châu Kha Vũ nhẹ nhàng thở ra, nhưng cẩn thận hồi tưởng lại giấc mộng, hắn lại cảm thấy giấc mộng này chân thực đến không tưởng tượng nổi.

"Ngày mai là kỷ niệm hai tháng thành đoàn, sẽ có truyền thông phỏng vấn. Kha Vũ em nghỉ ngơi thật tốt, điều chỉnh tốt trạng thái." Lưu Vũ dặn dò Kha Vũ

Kha vũ đã nằm ở trên giường đang chuẩn bị nghỉ ngơi, nghe được Lưu Vũ, nhanh chóng đáp lại: "Được Lưu Vũ ca."

Kha Vũ đột nhiên nhớ ra cái gì đó, đứng dậy hỏi Lưu Vũ: "Đúng rồi, cái kia, em muốn hỏi ngày hôm qua ai đã chăm sóc em......"

"Em hỏi cái này a, ha ha ha." Lưu Vũ cười trả lời, "Anh tưởng em phải biết chứ."

"Em lúc đó đã ngủ rất lâu, bác sĩ nói phát sốt cần hạ sốt, nhưng anh có lịch trình phải rời khỏi Bắc Kinh, đồng đội ở nhà A cũng đúng lúc có công việc nên không thể đến."

"Cho nên anh liền kêu Hạo Vũ đến chăm sóc em!"

Trái tim Châu Kha Vũ chấn động, "Nhưng em nhớ là Pai Pai có giờ luyện tập mà...."

"Hạo Vũ người ta vừa nghe thấy em bị bệnh liền chạy tới. Anh cũng hỏi em ấy không phải luyện tập sao, sau đó em ấy nói, không có việc gì, một ngày không luyện tập cũng không sao cả."

"Anh thấy dáng vẻ của em ấy rất lo lắng, còn cẩn thận từng li từng tí chạm vào trán em. Về sau anh đi rồi cũng không rõ."

"Bất quá, Hạo Vũ nhất định đã suy nghĩ rất nhiều biện pháp để giúp em hạ sốt."

Lưu Vũ vừa nói vừa tắt đèn, lên giường của mình, lại dặn dò vài câu, liền cùng Kha Vũ nói ngủ ngon.

Nhưng Châu Kha Vũ lại không ngủ được. Kỳ thật đang nhớ tới lúc mình tỉnh lại người đầu tiên nhìn thấy là Duẫn Hạo Vũ, hắn biết rõ là ai chăm sóc cho mình.

Nhưng không biết đứa nhỏ đã làm gì để mình hạ sốt?

Châu Kha Vũ nghĩ đến vẻ mặt đứa nhỏ lo lắng khẩn trương chăm sóc cho mình, cảm thấy vừa đáng yêu vừa đau lòng.

Châu Kha Vũ trong mộng không ngừng tìm kiếm Duẫn Hạo Vũ, nhưng ở hiện thực, Hạo Vũ vẫn luôn ở bên cạnh hắn.

Châu Kha Vũ thật sự thích Duẫn Hạo Vũ.

09

Ngày 24 tháng 6, kỷ niệm hai tháng thành đoàn.

INTO1 ở hậu trường chuẩn bị truyền thông phỏng vấn. Châu Kha Vũ nhìn gương chỉnh lại trang phục, lại không khỏi nghĩ đến giấc mộng kia.

Lại là cảnh tương tự, may mắn thay, Châu Kha Vũ không còn áp lực như trong giấc mơ nữa, may mắn thay, những người hắn quan tâm vẫn ở đó.

Gần đến lúc lên sân khấu, Kha Vũ nhìn thấy Hạo Vũ đi về phía hắn, đồng thời có chút lo lắng nhìn Châu Kha Vũ hỏi: "Daniel, Are you all right?"

Châu Kha Vũ giơ tay lên, mỉm cười xoa xoa đầu Hạo Vũ, nói: "Anh ổn."

Tình cảm của thiếu niên không cách nào che đậy, thể hiện rất rõ ràng.

Nhưng Kha Vũ và Hạo Vũ luôn biến niềm vui của họ dành cho nhau thành dòng nước tốt, mềm mại và trong suốt, ấm áp và chảy lâu.

Kha Vũ lại nhớ đến giấc mơ đó. Chính giấc mơ này đã khiến hắn nhận ra sự khác biệt giữa hắn và Hạo Vũ. Hắn cúi đầu cười.

Nhân viên công tác ra hiệu cho bọn họ lên sân khấu tiếp nhận phỏng vấn, Kha Vũ nhìn qua cách mấy thành viên, bóng lưng của Duẫn Hạo Vũ đi ở phía trước, nghĩ thầm, đợi thêm hai năm nữa.

Châu Kha Vũ mỉm cười. Hắn đã đi lên sân khấu, đối mặt với đông đảo truyền thông, cười cùng đồng đội hô khẩu hiệu. Đứa nhỏ cũng cười đến sáng lạn giống hắn. Hắn biết, đây là hai năm hạn định của hắn và đứa nhỏ này.

Chờ hai năm qua đi, hắn sẽ không để cho đứa nhỏ biến mất, sẽ không để cho mộng cảnh tái hiện.

Châu Kha Vũ nói được làm được.

END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro