Chương 11: Chịch vợ dâm trong toilet /tưới nước tiểu đầy người !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

nhớ thả ⭐️ trc khi đọc 😞
❌ đọc chùa
——————-

Hắn nhếch môi, con cặc đâm thẳng vào cổ họng của Chu Bỉnh Văn, rồi thẳng lưng rút dương vật ra.

"Hô hô... Đừng khóc, ha... Chồng sẽ tắm rửa sạch sẽ cho em rồi chăm chút cái mặt đĩ của vợ , sau này nhớ hầu hạ chồng cho tốt."

Cố Viễn Lâm nở một nụ cười tàn nhẫn, dương vật của hắn vẫn còn dính nước miếng của Chu Bỉnh Văn. Sau khi lấy tay tuốt vài cái, từng dòng tinh dịch trắng đục liên tục bắn ra, phủ lên khuôn mặt đờ đẫn của cậu .

Tinh dịch mang theo mùi tanh nồng, bám vào lông mày, lông mi, thậm chí là đôi môi hơi hé mở của cậu , tạo nên một khung cảnh đầy dâm đãng . Vẻ yếu đuối của Chu Bỉnh Văn càng làm cho cậu trông giống như một kẻ trời sinh đã dâm đãng .Cậu ngồi bất lực tại chỗ, mặc cho Cố Viễn Lâm tưới đầy tinh dịch lên đầu và cổ mình.

Khi Chu Bỉnh Văn tưởng rằng mọi thứ đã kết thúc thì một dòng chất lỏng lớn bắn thẳng vào ngực cậu .

Mùi nước tiểu nhàn nhạt xộc vào mũi Chu Bỉnh Văn. Cậu ngơ ngác nhìn dòng nước tiểu đang phun lên ngực mình, thậm chí có vài giọt còn bắn lên cả mặt. Chỉ khi đó, Chu Bỉnh Văn mới ngẩng đầu lên nhìn về phía Cố Viễn Lâm.

Tay Cố Viễn Lâm đang nắm lấy dương vật, không ngừng điều chỉnh hướng bắn của dòng nước tiểu lên cơ thể mềm mại của Chu Bỉnh Văn. Nhận thấy ánh mắt ngơ ngác của Chu Bỉnh Văn, Cố Viễn Lâm cười một cách gian xảo và nói:

"Đây là kí hiệu, từ giờ trở đi Bỉnh Văn sẽ trở thành cái bồn chứa tinh dịch và nước tiểu chuyên dụng của chồng . Nếu em dám đi nhận nước tiểu của kẻ khác, tôi sẽ địt nát 2 cái lỗ dâm của em ."

Chu Bỉnh Văn cuối cùng cũng không thể chịu nổi nữa, cậu khóc nấc lên như một đứa trẻ, vừa khóc vừa la hét:

"Ô ô ô... Thật là dơ bẩn! Anh ! Anh dám tiểu lên người tôi ! Thật kinh tởm, ô ô ô, biến thái!!!"

Chu Bỉnh Văn luống cuống chân tay, hắn giơ tay lên nhưng không biết phải làm gì. Nước tiểu làm ướt đẫm áo sơ mi của Chu Bỉnh Van , thậm chí thấm qua cả quần lót, ngực, bụng, và cả những nơi kín đáo như lồn nhỏ và lỗ đít đều bị nước tiểu của Cố Viễn Lâm làm ướt, như thể cậu thực sự đã trở thành chó cái Cố Viên Lâm bị hắn dùng nước tiểu đánh dấu lên khắp cơ thể.

Nước tiểu làm ướt áo sơ mi của anh, thậm chí đã thấm vào cả quần lót, vú, bụng và cả các khu vực nhạy cảm. Tất cả đều bị nước tiểu của Cố Viễn Lâm làm bẩn, dường như thật sự phải chịu đựng hương vị của hắn.

Cố Viễn Lâm hít một hơi thật sâu, dường như tinh thần đã được thỏa mãn hoàn toàn. Nếu Chu Bỉnh Văn quan sát kỹ, cậu sẽ nhận ra rằng ngón út của Cố Viễn Lâm đang run lên từng hồi vì quá mức hưng phấn.

Nam nhân ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng lau nước mắt trên khóe mắt của Chu Bỉnh Văn, giọng nói hắn nhẹ nhàng như rót vào tai:

"Đừng khóc, không tiếp nhận được cũng phải học cách tiếp nhận. Về sau sẽ còn nhiều lần như thế này nữa."

Hắn duỗi tay cởi bỏ bộ quần áo ướt nhẹp của Chu Bỉnh Văn ra rồi kéo cậu ra khỏi đống y phục lộn xộn, để lộ cơ thể chỉ còn mặc một chiếc quần lót màu đen. Cố Viễn Lâm kéo Chu Bỉnh Văn lên, đặt cậu lên trên bồn rửa tay.

Chu Bỉnh Văn vẫn khóc nấc lên, cảm giác lạnh lẽo từ bề mặt đá cẩm thạch làm cậu run rẩy.

Cố Viễn Lâm trấn an cậu , nói rằng hắn sẽ liếm "lồn nhỏ " cho cậu để coi như là một hình thức xin lỗi .

Chu Bỉnh Văn không ngờ đến hình thức "xin lỗi " này, vội vàng lắc đầu và nói không cần, nhưng sau vài lần giãy giụa, cậu vẫn bị Cố Viễn Lâm kéo chân ra.

Dù vừa trải qua một sự kiện hỗn loạn thì Cố Viễn Lâm vẫn giữ cho vẻ ngoài của mình không chút lôi thôi . Tóc hắn vẫn được chải chuốt kỹ lưỡng, trán sáng bóng, và làn da hoàn hảo chứng minh cho một thói quen sống lành mạnh.

Cà vạt của hắn hơi lỏng ra, để lộ yết hầu gợi cảm, và khi hắn cúi đầu xuống nhìn lồn nhỏ Chu Bỉnh Văn đang chảy nước dâm thì dục vọng một lần nữa hiện lên trong đáy mắt. Bộ vest nghiêm túc nhưng lại có một chút lơ đãng khi để lộ phần ngực, tay áo thì ưu nhã nhưng lại dính đầy dấu vết của dục vọng. Khuôn mặt Cố Viễn Lâm, dù vô cảm như một pho tượng Bồ Tát, không hề dính dáng đến thế gian, nhưng khi hắn cúi  đầu xuống giữa hai chân Chu Bỉnh Văn, hắn như trở thành một con quỷ, cắn nuốt linh hồn của người trước mặt .

Đầu lưỡi thô ráp quét qua phần thịt lồn mềm mại, nuốt hết chất dịch còn sót lại. Chu Bỉnh Văn chưa kịp tức giận thì hột le của cậu đã bị lột ra khỏi hai mép lồn hồng hào, bị liếm mút để lại những dấu cắn nhỏ từ hàm răng của Cố Viễn Lâm.

Cố Viễn Lâm quá thành thạo trong việc này, liếm đến mức Chu Bỉnh Văn rơi nước mắt và không ngừng kêu lên những âm thanh dâm đãng .

Cậu cố gắng mở mắt ra, muốn thoát khỏi cảm giác ngứa ngáy ở hạ thân, nhưng mắt cá chân lại bị Cố Viễn Lâm nắm chặt, không có cách nào thoát được.

Cố Viễn Lâm nuốt xuống một ngụm chất lỏng được phun ra từ âm hộ của Chu Bỉnh Văn, giọng khàn khàn nói:

"Trốn gì chứ, nước dâm ở lồn đĩ còn chưa liếm sạch"

"Nếu còn trốn, tôi sẽ cắn đứt luôn cái hột le đĩ đượi này của em."

Đêm nay Chu Bỉnh Văn đã chịu quá nhiều uy hiếp, cậu không còn sức để phản kháng , chỉ có thể chống tay lên bồn rửa đáng thương khóc nấc lên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro