Chương 5 : Đụ chảy nước 🤤✨

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thả ⭐ cho sự nứng nừng nưng này nha 😘

---

"Bỉnh Văn có âm hộ nữ, chắc chắn cũng sẽ có tử cung đúng không? Ân... Tử cung nhỏ cũng muốn ăn cặc bự sao? Cho em hết tinh dịch của chồng nhé được không ?" . Bất hạnh thay, Chu Bỉnh Văn không chỉ có một cái tử cung nhỏ nộn nộn, mà vị trí của nó còn rất nông, phảng phất như sinh ra để dành cho dương vật, chờ đợi bị địt, bị lấp đầy bởi tinh dịch nồng đậm tanh hôi.

Cố Viễn Lâm ngồi dậy, tạm thời rút con cặc còn đang cương của mình ra khỏi lồn nhỏ đang run rẩy của Chu Bỉnh Văn, làm cho bộ phận sinh dục của người dưới thân tràn đầy bọt mép, khi rút ra còn phát ra tiếng òm ọp òm ọp của nước dâm.

Đến đây, trên người Chu Bỉnh Văn đã không còn một mảng da nào lành lặn, đùi bị thao đến đỏ lên, eo hông đều là vết dấu tay đỏ tím xen kẽ, núm vú bị cắn mút đến đỏ tươi, hồng đến mức sắp xuất huyết. Cấp trên nhìn cấp dưới với dáng vẻ rách nát, tâm trạng rất tốt cười cười, phảng phất như Chu Bỉnh Văn ở trước mặt hắn trời sinh đã phải chịu cảnh bị địt tàn bạo như thế.

Hắn thở hổn hển, kéo cổ chân của Chu Bỉnh Văn hướng về phía mình, áp người cậu dưới thân, cơ ngực dán lên lưng của Chu Bỉnh Văn bao trọn cậu trong lòng, dương vật chưa từng mềm đi lại bắt đầu tiến vào miệng lồn mềm mại ẩm ướt, "Phụt!" một tiếng lại thọc vào.

Lần này động tác hẳn rất thô bạo, cũng càng có quy luật, phảng phất như đang tìm kiếm cái gì đó .Sau vài lần thử, đầu dương vật lớn như trứng gà cuối cùng cũng chạm vào nơi ướt át, hắn khẽ cười, đôi môi mỏng quyến rũ dựa gần đôi tai đỏ ửng của Chu Bỉnh Văn, hơi thở ấm áp phả vào.

"Bảo bối, tìm được tử cung rồi, tôi đây không khách khí nữa ~"

"Ô... Ân ha..."

Con cặc thẳng tắp thọc vào cái miệng nhỏ kia, bên trong là lớp vách mềm mại bắn nước dâm liên tục, phảng phất như ngâm mình trong nước ấm,cơ bụng Cố Viễn Lâm căng chặt, cánh tay cơ bắp cũng bừng bừng phấn chấn.

"Miệng nhỏ cắn chặt quá... Ngô... Đĩ dâm, thả lỏng ra!"

Cố Viễn Lâm gắt gao đè lên người Chu Bỉnh Văn, hai người làm hành động dâm loạn, giống như một con chó cái đang phát dâm bị chó đực mạnh mẽ đè lên, điên cuồng đụ địt. Trong phòng toàn là tiếng nước phụt phụt và tiếng da thịt va chạm vào nhau thanh thúy. Cố Viễn Lâm thở phì phò, mồ hôi trong suốt trượt xuống từ thái dương, theo cằm quyến rũ rơi xuống ở vai của Chu Bỉnh Văn.

Hai đầu vú hồng hồng của Chu Bỉnh Văn vì trọng lực mà bị kéo xuống khiến nó trở nên nhọn . Cố Viễn Lâm dùng sức ở eo và hông , tay hắn có lớp chai mỏng nắm lấy phần thịt mềm mại, đầu vú nằm trong lòng bàn tay người đàn ông, hai hạt đậu nhỏ trước ngực bị hắn móc ra khỏi núm vú. Chu Bỉnh Văn kêu dâm , cặp mông điên cuồng run rẩy, con cặc cắm mạnh vào miệng tử cung của cậu làm cậu mơ hồ cảm nhận một sự sợ hãi khi bị mở ra, cổ tử cung yếu ớt cũng bởi vì sự xâm phạm mạnh mẽ mà phun ra một dòng dâm dịch lớn.

Cố Viễn Lâm hít sâu một hơi, khuôn mặt giảo hảo thậm chí trong nháy mắt hiện ra một tia vặn vẹo. Hắn cắn răng, đẩy con cặc vào sâu bên trong.

" Như vậy tinh dịch sẽ không bị tràn ra ngoài ,để cặc chồng giúp vợ ủ tinh nhé."

"Ha... Đĩ dâm... Mấy năm không gặp, vú lớn hơn không ít, tính cách thì chẳng thay đổi chút nào."

Mái tóc mái hắn rũ xuống che khuất đi khuôn mặt , giấu đi vẻ cao ngạo tinh anh,trong mắt nam nhân gần 30 này lại hiện ra một tia tối tăm điên cuồng. Hắn đè gắt gao Chu Bỉnh Văn dưới thân, rút ra con cặc từ cổ tử cung non nớt , bắn ra một dòng tinh dịch lớn. Chu Bỉnh Văn vô thức giãy giụa vài cái, cũng bị đánh vào mông, bị nắm lấy vú.

Hắn bắn ra lượng lớn tinh dịch làm lồn nhỏ non nớt không thể chứa hết tinh trùng tanh hôi. Khi Cố Viễn Lâm rút dương vật ra, những dòng chất lỏng trắng đặc còn từ lồn đỏ tươi ào ạt chảy ra ngoài làm ướt khăn trải giường. Nam nhân tâm tình tốt nhướng mày, quỳ lên ấn bụng Chu Bỉnh Văn, nhìn tinh dịch chảy ra không ngừng hắn nhéo môi lồn sưng phồng, nói:

"Tinh dịch chồng ăn ngon không? Yên tâm, về sau có rất nhiều cơ hội ăn..."
Gương mặt của Cố Viễn Lâm phiếm hồng, môi gợi lên một nụ cười quỷ dị, ngón trỏ thon dài quết một ít tinh dịch bị tràn ra ngoài , nhét vào miệng của Chu Bỉnh Văn, quấy vài cái, đảm bảo tinh dịch dính khắp khoang miệng của cậu. Lúc đấy hắn mới thu tay về, liếm hết nước bọt trên ngón tay.

"Ngoan ngoan... Tôi rất yêu em... Nhanh nhớ ra tôi đi....."

Những lời nỉ non biến mất khi hai đôi môi chạm nhau, đồng hồ trên tường kêu tí tắc, không còn âm thanh nào khác đó chính là lúc linh hồn của Cố Viễn Lâm trở nên điềm tĩnh.
------
Tối hằng ngày nếu bận thì sáng mình sẽ đăng luôn chương mới nhé 🤓😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro