phá thai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mình sẽ phá thai.
. . .

Ánh sáng từ cửa sổ len lỏi vào căn phòng, chiếu lên hai người đang ôm nhau say sưa. Hơi thở đều đặn của hắn vang lên nhè nhẹ bên tai em và cảm giác ấm áp từ cánh tay to lớn của hắn vòng qua người khiến em cảm thấy an toàn đến lạ. Hơi thở của em chậm rãi, mắt vẫn còn lơ mơ khi nhìn lên lồng ngực không mảnh vải che đang phập phồng trước mặt. Người em vẫn in rõ vết ân ái, em còn thấy thân dưới nhức nhối vô cùng.

Khuôn mặt của hắn vẫn chìm trong giấc ngủ, nhưng cánh tay của hắn giữ chặt em không cho em nhúc nhích. Khi em khẽ cựa mình, định vùng dậy thì giọng nói trầm khàn của hắn vang lên trong không gian yên tĩnh

"Ngủ thêm đi."

Mắt hắn vẫn nhắm,nói với giọng điệu lười biếng. Khuôn mặt em đỏ chót vì ngượng ngùng, chỉ biết ậm ừ trong họng. Em úp mặt vào ngực hắn, cả hai cứ thế ôm nhau ngủ cả buổi sáng. Như một cặp đôi thực thụ.

Sau một thời gian, em đã quay trở lại trường học, vừa ngồi xuống chỗ ngồi của mình, người bạn thân tóc nâu xoăn lập tức hớn hở chạy đến ngồi bên cạnh em.

"Yeonjun... cậu không sao chứ? Mình rất lo cho cậu, mình xin lỗi..." Cậu ta vừa nói vừa đưa tay lên như muốn nắm lấy tay em. Nhưng trước khi có thể giải thích lý do vì sao xin lỗi, ánh mắt sắc lẹm của Soobin từ phía sau em đã khiến cậu dừng lại. Cảm giác như bị đâm trúng tim, cậu bạn kính cận lập tức im bặt mím môi, chẳng dám nói thêm lời nào.

Cậu bạn tóc xoăn vội vã rời đi, để lại em ngồi một mình giữa sự ngỡ ngàng. Trong đầu ngổn ngang những suy nghĩ, em khẽ quay lại nhìn về phía hắn. Ánh mắt của em chạm vào khuôn mặt lạnh lùng của hắn, cái vẻ không cảm xúc ấy khiến em rụt người lại, không dám đối diện lâu hơn.

Đến giờ giải lao, em nhận ra hắn đã gục xuống bàn ngủ tự khi nào. Cái dáng vẻ yên bình của hắn có gì đó đối lập hoàn toàn với sự hung hãn mà em từng đối mặt. Em nhìn hắn một chút, rồi lặng lẽ đứng dậy, bước ra khỏi lớp học.

Em lang thang trên hành lang của trường, ánh mắt em đảo qua những học sinh đang cười nói rôm rả xung quanh. Em chỉ muốn lẩn tránh, cố gắng làm cho bản thân trở nên vô hình giữa đám đông. Thế nhưng, mọi chuyện chẳng hề dễ dàng. Một nhóm học sinh bất ngờ xuất hiện, tiến đến trước mặt em. Một trong số chúng đập vào đầu em, giọng nói đầy chế giễu vang lên

"Hú, ui cha! Cậu nhóc Choi Yeonjun của chúng ta đi học lại rồi này!"

Một tên đứng chắn trước mặt em, ánh mắt hắn đầy khiêu khích. Hắn là một trong những đứa bạn cũ của Soobin và cũng là người từng nhiều lần bắt nạt em. Những kỷ niệm đắng cay lại ùa về, khiến em cảm thấy ngột ngạt. Em không nói gì, chỉ cúi đầu, mím chặt môi lại, cố gắng tránh mọi ánh mắt đang đổ dồn về phía mình. Trong lòng em, một cảm giác lo lắng, sợ hãi len lỏi.

"Cái mùi này quen quen..." một tên trong đám hít hít mấy cái gần em, ánh mắt hắn khẽ nheo lại như đang cố nhớ điều gì đó. Em cảm thấy rùng mình, lùi lại vài bước vì sợ. Tim em đập thình thịch trong lồng ngực, lo lắng không biết liệu hắn có nhận ra điều gì bất thường từ mùi tinh tức tố của em không.

Nhưng sau một lúc, bọn chúng cũng không nghĩ ngợi thêm, rồi lại cười hô hố, chẳng buồn để ý nhiều. Một tên khác liếc nhìn em, rồi lên tiếng

"Tao cứ tưởng mày sợ quá nên biến oắt đi đâu rồi chứ."

Chúng cười cợt, hả hê như thể vừa tìm thấy món đồ chơi cũ. Sau đó, bọn chúng sai em đi xuống căn tin mua nước cho chúng, giống như những lần trước đây. Em đã quen với việc bị bắt nạt, bị sai vặt, nên chẳng thể làm gì khác ngoài việc lặng lẽ cúi đầu, bước đi.

Bọn chúng bắt em làm việc này đến việc khác, chúng bắt em mua bánh, mua nước rồi đủ thứ lặt vặt. Mà em chỉ biết cắn răng, ôm cái bụng đau leo cầu thang lên xuống liên tục.

Khi em mang túi đồ trở lại, một trong đám bọn chúng cầm lấy lon nước ngọt ném thẳng vào người em. Em biết bản thân sẽ còn phải chịu đứng nhiều thứ tồi tệ hơn nữa, nhưng chẳng thể phản kháng. Chỉ biết đứng im, với đôi mắt rưng rưng lệ.

Bỗng dưng phía sau lưng em có một bóng dáng cao lớn xuất hiện che lấp ánh sáng, bao trùm lấy em. Em quay lại nhìn đã thấy hắn đứng đằng sau với gương mặt tối sầm như than. Sự tức giận hiện lên rõ trên từng nét mặt, đám bắt nạt lập tức co rúm lại. Run sợ khi nhìn thấy hắn, bởi hắn có thể hành cho chúng thành tro rồi bay theo gió trời. Nhưng tên đầu sỏ vẫn rất ngạo mạn, đi đến khoác vai em rồi nhìn hắn bằng ánh mắt thách thức.

"Mày tìm nó hả? Xin lỗi nhé, giờ nó làm chó của tao rồi" hắn cười cợt, nói với giọng điệu đểu cáng. Đầy thách thức.

Hắn vẫn im lặng, đôi mắt hắn nhìn chăm chăm vào cánh tay dơ bẩn của tên kia đang đặt lên người em. Và chắc chắn mùi pheromone của tên đó sẽ ám lên người của em, hắn nheo mày lại. Đôi mắt như sắp đốt cháy cảnh tượng ấy. Trước khi tên đầu sỏ kịp phản ứng, một cú đấm như trời giáng đặt xuống một bên mặt của nó, khiến nó loạng choạng ngã sụp xuống đất. Tất cả xảy ra đến nỗi chẳng ai kịp hiểu chuyện gì. Đám còn lại chỉ biết chôn chân tại chỗ, mặt đứa nào đứa đấy tái mét không con giọt máu. Hắn không dừng lại ở đó, cơn giận dữ như ngọn lửa thiêu đốt mọi lý trí của hắn. Hắn lao vào tên cầm đầu, tay túm lấy cổ áo và đấm từng cú mạnh mẽ vào mặt nó. Tiếng xương vỡ răng rắc vang lên rõ mồn một khi cú đấm của hắn trúng đích. Mặt của tên kia lệch hẳn sang một bên, máu từ mũi và miệng chảy ra, vài chiếc răng gãy văng ra sàn nhà.

Em lao vào ngăn nhưng hắn đang nổi điên vô tình đánh cả em khiến em ngã xuống đất, khi nhận thức được hắn vội vã đỡ em dậy. Miệng không ngừng nói xin lỗi trong hoảng loạn, đây là lần đầu tiên mọi người thấy hắn trong tình trạng này. Và còn làm thế với một bạn học hắn hay bắt nạt.

Hắn đỡ em rời đi, để lại tên kia vẫn nằm bẹp dí đầy rẫy vết thương trên sàn. Hắn và em tìm một chỗ yên tĩnh sau trường, ngồi xuống chiếc ghế cũ kỹ. Hắn mua cho em một hộp sữa tươi, ân cần cắm ống hút đưa cho em. Dù hành động của hắn khá chăm sóc, em vẫn cảm thấy một chút không quen.

"Mình có thể tự làm được mà” em nói, nhưng nhận lại là cái chau mày từ hắn.

“Uống đi, đừng lắm lời,” hắn trả lời, giọng vẫn lạnh nhạt như thường.

Cả hai ngồi đó, chân em đung đưa theo nhịp nhẹ. Hắn nhìn em với ánh mắt không giấu được sự quan tâm, nhưng vẻ mặt hắn vẫn giữ nguyên sự lạnh nhạt như mọi khi.

Từ xa, một bóng dáng lặng lẽ quan sát cả hai. Hộp sô cô la trong tay cô ta bị bóp nát, đôi mắt cô ta không rời khỏi Soobin và em.

Lại là một ngày học bình thường, không khí lớp vẫn như mọi khi. Chỉ khác một điều duy nhất.

Thái độ của hắn đối với em, mấy đứa trong lớp vô cùng bàng hoàng. Bởi hắn luôn luôn là người bắt nạt em, bây giờ lại quay sang ân cần chăm sóc thậm chí còn bảo vệ em. Dù có thắc mắc nhưng chẳng ai dám bàn tán hay xen vào, nếu lọt vào tai hắn. Chắc chắn sẽ bị hành cho ra bã.

Đến giờ giải lao, em vỗ nhẹ vào lưng hắn.

"Cậu uống gì không Soobin, mình mua cho cậu nhé?"

Hắn hé mắt nhìn em, ngước lên với khuôn mặt nhăn nhó. Rồi lại xua tay từ chối ý tốt, lẩm bẩm vài câu không rõ trước khi tiếp tục úp mặt xuống bàn.

Em cũng chẳng dám nói gì thêm, âm thầm đi ra khỏi lớp học. Khi đã đi đến gần căn tin, bất ngờ có một cô bạn chặn lại. Ả khoanh tay đứng trước mặt em, sau lưng có vài đám con trai to con khoá trên. Linh cảm không lành em chỉ cố lách qua để né tránh đám người không mấy thân thiện kia, nhưng chẳng có gì là dễ dàng. Không nói không rằng, ả kéo mạnh em đi ra sau truờng, vừa kịp tỉnh táo một bên má liền in rõ vết tát đỏ au. Cơn đau rát đánh thẳng vào bại não, khiến em chỉ biết đứng im chịu đựng. Ả nắm lấy mái tóc đen nhánh, giọng ả răn đe.

"Mày, là gì của Soobin?"

Đối diện với câu hỏi của ả, em chẳng nói gì. Chỉ im lặng với bên má đang dần đỏ hơn, đôi mắt long lanh lớp sương mỏng. Ả mất kiên nhẫn khi chẳng thấy em hé răng nói nửa lời, quay sang đám đô con đằng sau ra hiệu.

Tiếng chuông vào học vang lên, cánh cửa lớp mở ra em bước vào với khuôn mặt vô cảm. Hắn nửa tỉnh nửa mê nhướng người dậy, thấy em im lặng đi vụt qua mình chẳng nói lời nào. Đôi lông mày đen chau lại rõ, vỗ vài cái vào vai em.

"Này"

Em quay lại nhìn hắn với ánh mắt có chút lạ lẫm, nó chẳng có tia ấm áp, nhìn sâu thẳm vào bên trong chỉ có một miền âm u lạnh lẽo. Giọng em hơi cồm cồm, vang lên nhẹ nhàng.

"Gọi mình có chuyện gì thế Soobin"

Hắn nhăn mặt, mắt chằm chằm nhìn em. Khó chịu khi thấy thái độ hiện tại em bày ra với mình.

"Mày sao thế" hắn hỏi, lần này giọng hắn nặng nề hơn.

Em chỉ khẽ lắc đầu, rồi đáp lại vài câu ngắn ngủi

Có sao đâu.

Nói xong, em quay lên chẳng buồn nhìn lấy hắn nữa. Dù hắn nhìn thấy rõ sự né tránh của em dành cho mình nhưng lại chẳng thế nói gì, em lảng tránh mọi câu hỏi hắn dành cho em. Khiến trong lòng hắn như một ngọn lửa sôi sục.

Hắn vô tình bắt gặp em đứng trò chuyện thân thiết với một bạn học nam khác ở hành lang. Nụ cười nhẹ nhàng của em khi nói chuyện với người đó khiến hắn nổi cơn giận dữ. Gân xanh trên trán hắn hiện rõ, cả khuôn mặt trở nên hầm hầm đầy sát khí. Trong lòng hắn dâng lên sự tức giận pha lẫn ghen tuông mà hắn chưa bao giờ cảm thấy rõ rệt đến vậy.

Hắn tiến lại gần em, giọng trầm đục nhưng không giấu nổi sự bực tức:

"Trên người mày vẫn còn lởn vởn tinh tức tố của tao, vậy mà dám đi gạ gẫm thằng khác. Mày hay lắm"

Lời nói của hắn khiến em giật mình quay lại, nhận ra ánh mắt lạnh lùng và cơn phẫn nộ ẩn chứa trong hắn.

Hắn nắm chặt cổ tay em kéo mạnh đi, để lại cậu bạn omega đứng sững người ở đó. Hắn lôi em vào một lớp học bỏ trống, áp chặt em vào bức tường lạnh. Hình ảnh giống y hệt lúc trước hắn làm với em, nhưng hiện tại biểu cảm của em khác hoàn toàn. Không khóc lóc, không van xin, chỉ có khuôn mặt vô cảm, ánh mắt chứa rõ sự lạnh lẽo. Hắn chưa kịp cất tiếng, em đã nói trước

"Soobin" em nói, rồi lại ngập ngừng lúc sau mới nói tiếp

"Tụi mình đừng gặp nhau nữa"

Lời nói của em khiến Soobin sững lại, bàn tay đang siết chặt cổ tay em cũng vô thức buông lỏng. Hắn nhìn vào đôi mắt em, nơi trước đây từng ấm áp, dịu dàng, nhưng giờ chỉ còn lại sự lạnh lẽo, trống rỗng. Cảm giác như thứ gì đó quý giá vừa bị vuột mất, hắn bất giác thở mạnh, cố gắng kiềm nén cơn tức giận lẫn bối rối.

"Đừng gặp nhau nữa?" Hắn nhắc lại lời em, giọng trầm khàn, gần như không tin vào những gì vừa nghe. Soobin cúi xuống, gương mặt kề sát vào em hơn.

"Mày có biết mày vừa nói gì không?" Hắn hỏi, giọng cứng lại, nhưng có chút nghèn nghẹn.

Em nhìn thẳng vào mắt hắn, đối diện với kẻ đang sắp nổ tung. Em chẳng chút run sợ, xung quanh em bị bao phủ bởi mùi bạc hà lạnh gắt. Nó áp đi mùi đào ngọt ngào của em.

"Mình biết, mình không muốn gặp cậu nữa"

Lời nói phát ra từ đôi môi xinh xắn lại như mũi dao đâm thẳng vào tim hắn, hắn đứng im. Bàn tay nắm chặt cứng, em nói. Em không nuốn gặp hắn nữa, em nói. Hắn đừng gặp em nữa, nhưng em biết rõ hắn sẽ chẳng dễ dàng mà rời xa em. Và hắn cũng chẳng để em rời xa mình.

"Mình sẽ phá cái thai trong bụng, vậy nên hãy buông tha cho mình đi. Soobin"

Phá thai, giới hạn cuối cùng. Nó đã đủ làm trái tim hắn nhói lên đau đớn, nếu có thể cho em thấy. Thì chắc chắn em sẽ chứng kiến tim hắn đã rỉ máu như nào, hắn bám chặt vào hai bên vai em. Bàn tay siết chặt như muốn bóp nát hai bên vai thon thả.

"Ai cho mày cái quyền đấy? Ai cho mày cái quyền bỏ con tao đi. Mày càng ngày càng gan rồi đấy Yeonjun"

Hắn đẩy em ngã xuống bàn học, đè hẳn lên người em. Hắn ghì chặt tay chân của người dưới thân không cho phép vùng vẫy, Soobin như kẻ điên lao vào hành hạ đôi môi đỏ mọng. Hắn mút mát hai bên cánh môi ngọt ngào, tiếng môi lưỡi vang lên khắp căn phòng. Lưỡi của hắn như con rắn luồn thẳng vào bên trong khoang miệng ẩm nóng, nụ hôn dứt ra kéo theo một sợi chỉ bạc óng ánh.

Mắt em mơ hồ nhìn lên kẻ đang từ từ cởi bỏ cúc áo của mình ra, em vùng vẫy cố thoát khỏi hắn như nhanh chóng bị hắn giữ lại. Hắn thô bạo bóp mạnh hai bên má em, trừng mắt răn đe.

"Ngoan ngoãn banh rộng hai chân ra, bỏ cái ý nghĩ mơ mộng thoát khỏi tao đi"

Chiếc áo sơ mi trắng mỏng manh nhanh chóng bị bàn tay thô ráp của kẻ kia xé toang, để lộ cơ thể trắng mịn như sữa. Từng đường nét di chuyển bàn tay của hắn xoa nắn từng nơi trên cơ thể em, dừng lại trước đầu ti hồng. Cúi xuống ngậm mút mạnh bạo, em ngửa cổ rên rỉ. Tay cố gắng nắm lấy tóc hắn lôi ra, nhưng tên này lại quá lì lợm. Dính chặt vào đầu ngực em chẳng buông, lưỡi hắn quấn quanh khiến đầu ngực bóng loáng dịch vị. Hắn dày vò đến khi nó sưng lên đến đáng thương mới buông tha, em nằm ở trên bàn với chiếc áo bị xé toang. Đầu ngực bóng loáng gợi tình, đũng quần của hắn đã phồng lớn. Nhanh chóng dương vật bên trong được giải thoát, nó dựng đứng sẵn sàng chiến đấu. Em sợ hãi co quắp người, muốn chạy thoát nhưng bị hắn cầm cổ chân kéo lại mạnh bạo. Banh hai chân rộng ra để lộ hậu huyệt phấn nộn, hắn để quy đầu thô to trước cửa huyệt. Em mím môi, mắt ần ậc nước nhìn hắn như mèo con xin tha.

"Ức..k-không nới lỏng s- Áaaa!!"

Em trợn ngược mắt, cả người căng cứng lại khi hắn dùng toàn bộ lực lút cán hết chiều dài vào bên trong em. Phân thân to lớn ép hậu huyệt ngậm chặt, hai mép lỗ căng ra đỏ au. Bụng em mang thai đã hơi lớn lên, hắn nhẹ nhàng xoa bụng em

Tha lỗi cho ba nhé

Bên hông bị kẻ kia giữ chặt giã thật mạnh vào bên trong hậu huyệt, em há miệng rên rỉ chảy cả dãi. Tiếng rên yêu kiều như bản nhạc kích thích hắn, như yêu cầu hắn giã thật mạnh. Hắn ngửa cổ ra sau, gầm gừ trong họng. Miệng huyệt mềm mút nhả dương vật hắn, nước dâm ọp ẹp chảy ra theo từng nhịp ra vào. Chiếc bàn học yếu ớt bị tác động cứ lắc lư, em bám lấy cổ hắn làm điểm tựa. Hai bên chân mỏi như vì bị ép banh rộng, nước mặt em giàn dụa chảy ra. Thút thít đáng thương, người đỏ bừng nóng rực. Ở nơi giao hợp ướt đẫm bởi nước dâm, bụng em hơi to tròn trướng lên bởi dương vật dài bự bên trong càng quấy.

Bàn tay lớn nắm gọn dương vật của em vuốt ve lên xuống, em rên lớn cố gỡ tay hắn ra

"Ứm..bỏ ra!"

Em mệt mỏi chỉ biết cào vài cái lên tay hắn, để lại vài vết cào bé tí. Hắn lên xuống dương vật của em đến khi dòng sữa trắng đục phun ra đẫm lòng bàn tay hắn, em thở hổn hển rồi lại phải chịu đựng từng cú đâm thật sâu. Hắn cúi xuống gặm nhấm vầng cổ trắng ngần của em, để lại vài vết dấu đỏ au. Hắn há miệng cắn mạnh lên cổ em, em đau đớn la lên vỗ mạnh vào vai hắn. Cổ em in rõ vết răng, máu tanh chảy ra. Em bĩu môi chau mày nhìn lên hắn, khuôn mặt đỏ bừng. Em bày ra vẻ giận dỗi của hắn kìa, hắn nhìn chẳng thấy mủi lòng. Nhìn chỉ muốn đâm em đến chết.

Nếu em cứ như thế chắc chắn hắn sẽ chơi em đến khi mang thêm đứa thứ hai.

Hắn lật người em lại chổng mông về phía hạ bộ của hắn, mông tròn vểnh cao để kẻ đằng sau dễ dàng ra vào. Em úp mặt xuống bàn thút thít nức nở, đằng sau vẫn bị hắn đâm mạnh. Còn tát lên hai cánh mông mềm trắng khiến nó in hắn vết tay, cả người em bị đẩy lên liên tục bởi nhịp điệu mạnh mẽ đằng sau. Tiếng bạch bạch vang khắp lớp học vắng vẻ, có lẽ bây giờ các học sinh đang bận vò đầu bứt óc giải toán, lý, hoá, còn hắn thì đang ở đâu cực lực giã mạnh vào cái lỗ dâm chảy đầy nước này. Hắn nắm lấy tóc em kéo ra đằng sau, tăng tốc độ ra vào mãnh liệt hơn khiến em rên rỉ đáng thương. Nếu cứ làm lớn tiếng như này, chắc chắn sẽ có giáo viên đến đây "phản ánh" cả hai mất, nhưng giọng em đủ khiến dương vật hắn tăng lên một vòng. Như liều thuốc kích dục của hắn, hắn ghé chặt vào gáy em hít lấy mùi đào mọng ngọt lẫn hoà với bạc hà the mát.

Hắn cau mày giữ chặt mông em mà ra vào, liên tục đâm chọt điểm nhạy cảm của em. Đầu em ướt đẫm mồ hôi, mệt mỏi nằm bẹp xuống bàn giơ cao mông để hắn làm gì tùy ý. Quy đầu bên trong nở ra, rưới dòng tinh trùng nóng hổi vào sâu bên trong em.

Dương vật rời đi, để lại lỗ hậu ngậm đầy tinh trùng. Chảy tong tong xuống bàn học. Hắn vết một chút tinh trùng đưa lên miệng em, em ngoan ngoãn mút sạch toàn bộ.

. . .

Hắn nằm trên chiếc bàn học dài, trước mắt là lỗ hậu đỏ hồng. Lê lưỡi liếm lên từng nếp gấp mềm mại, mút hết toàn bộ số nước dâm vào bụng. Hắn mạnh bạo luồn lưỡi vào bên trong càn quấy, bàn tay xoa nắn dương vật nhỏ. Hắn điên cuồng mút mát lỗ hậu như ăn trái cấm, húp sùn sụt số nước ngọt của em.

Em bên trên miệng cố ngậm dương vật to tím kia, cố kìm nén lại tiếng rên rỉ bởi kẻ bên dưới đang vạch mông mình ra liếm mút. Em cố gắng ngậm hết một nửa dương vật gân gổ, lưỡi non nớt liếm từng đường gần nổi phình bên trên. Mỗi lần hắn dùng lưỡi chọt chọt vào mông em lại khiến em giật thót run rẩy, mái đầu đen nhánh lên xuống ở hạ bộ của hắn. Em ngại ngùng khi hắn ép em vào cái tư thế xấu hổ này, em phải ngồi hẳn lên mặt hắn. Xấu hổ không cơ chứ..

Mút mát mỏi nhừ cả miệng mới cảm nhận được dương vật bên trong đang sắp bắn, một lúc sau tinh trùng bắn thẳng vào đây miệng em.

Hắn ép em làm khắp nơi trong khắp lớp học, đến khi em mệt mỏi nằm oài ra bàn với hai cái chân chẳng khép lại được. Lỗ hậu bị nong rộng chảy đậm tinh trùng.

"Sao Yeonjun đi lâu thế nhỉ.." cậu bạn tóc xoăn lo lắng nghĩ thầm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro