7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấm thoát,ngày chủ nhật lại đến,Yeonjun vẫn vậy,vẫn cặm cụi mang họa cụ ra cạnh bờ sông để vẽ nhưng lần này có vẻ khác,bên cạnh cậu là một giá tranh khác,người lớn kế bên cũng nghiêm túc vẽ,đường nét tuy không chỉnh chu và có hơi chút hậu đậu nhưng bức tranh cũng không tệ..

"Cậu học Kinh tế mà vẽ tranh lại đẹp vậy sao?" cậu nhìn sang,bức tranh mà Soobin vẽ rất đẹp,Yeonjun thừa nhận điều ấy,màu sắc được phối một tone ấm dễ chịu,cảnh hoàng hôn được tô sắc cam đỏ thu hút,ánh mặt trời mờ mẫn ngang với mặt biển được anh vẽ một cách tinh tế,dù nét vẽ còn chưa cứng và màu chưa tô hoàn chỉnh nhưng nhìn lướt qua tổng thể rất hài hòa...Yeonjun quả thật ganh tị với nhóc kém 1 tuổi bên cạnh..

"Học kinh tế để đi đến ước mơ còn vẽ đẹp chỉ là năng khiếu" Anh mỉm cười,nụ cười nhất thời lấn át ánh hoàng hôn cam chóe trong tranh,tô thêm cho nụ cười ấy chính là hai má lúm đồng tiền đầy thu hút

"Với tôi,nó vừa là năng khiếu vừa là ước mơ"

"........." Soobin đặt cọ xuống,chầm chậm quay sang dòm người bên cạnh

Yeonjun nói tiếp " Lúc bé,tôi ước mơ làm kiến trúc sư vì chỉ đơn giản là vẽ cho mình một ngôi nhà đầy đủ nhưng giờ thì không?"

"Tại sao? Em thấy làm Kiến trúc rất tốt,kỹ năng hội họa của anh cũng không tệ mà"

"Nhưng ngôi nhà tôi tan nát rồi,tôi không muốn vẽ nó nữa,thế là tôi bẻ lái phút chót,đăng ký ngành này để trở thành một họa sĩ" Yeonjun hơi trãi lòng,làn gió mạnh chợt lướt qua hàng mi cong khiến mắt cậu nhắm hờ,người cậu khẽ rung,khóe mắt hơi cay cay,từng giọt nước mắt ấm nóngvbắt đầu lăn dài trên gò má trắng phiếu

Soobin nhìn thấy không khỏi xót xa,anh chủ động đưa tay lên gò má của cậu,lau đi hàng lệ đắng..

"Ngoan....đừng khóc,nếu anh mệt,có thể tựa vào vai em,em không ngại làm điểm tựa cho anh đâu" Soobin xoa xoa đầu người trước mặt,lời nói của anh làm Yeonjun khẽ mỉm cười,đôi mắt đỏ hoe híp lại,cảnh tượng làm Soobin có hơi động lòng bèn quay mặt sang chỗ khác mà suy nghĩ

(Điên sao,Choi Soobin,sao có thể động lòng với anh ta cơ chứ?...Đối với anh ta,chỉ là thương hại....chỉ là thương hại..)

Được Soobin động viên,tâm trạng của cậu tốt hơn phần nào,Yeonjun nhanh chóng lấy lại tinh thần,thoát ra khỏi vẻ ũ rũ yếu ớt mà quay lại tiếp tục vẽ

Hôm nay cậu và Soobin đều mang màu riêng,Nhưng đa số Yeonjun đều sử dụng bên khay màu cùa anh bởi vì màu cậu mang theo mang sắc trầm và của Soobin mang màu sáng...

Bức tranh Yeonjun vẽ là cánh đồng hoa hướng dương,chiều sâu chuẩn mực,những cánh hoa hướng dương hướng về một phía,tổng thể tranh đều là màu vàng của hoa và ít xanh nhạt của bầu trời ban trưa

Cậu đang chăm chú thì có một lực bất chợt nắm tay cậu lại,chẳng ai khác ngoài cậu sinh viên năm 2 khoa Kinh Tế đang ngồi kê bên cả..

"Anh..." Soobin hơi chần chừ,anh nhìn xuống bàn tay Yeonjun đang yên vị trong lòng bàn tay của mình,cảm giác bao bọc người khác chính là như vậy ư? Nó khác hẳn những lần cậu nắm tay ngưòi khác

"............." Cậu khẽ nhíu mày,nhìn nam nhân kế bên,Soobin hơi bối rối,máy tóc anh rũ rượi có vài giọt mồ hôi kiên định rơi trên gò má

"Em thích anh" Anh chầm chầm nói,sau đó đưa tay ra phía sau,lấy ra một bức tranh hơi nhăn nhó

"Đây là tranh của tôi mà? Sao cậu lại có?" Yeonjun nhất thời bối rối vì người trong tranh không ai khác ngoài Soobin cả,nếu Soobin nhận ra,cậu có cười vào mặt anh không? Khi lần trước từ chối cậu.

Anh mở bức tranh ra,trong tranh,một người nam với gương mặt góc cạnh và sắc bén được nét vẽ đanh thép của Yeonjun phác họa tỉ mỉ,trông giống Soobin y đúc,hình trái tim cách điệu Yeonjun vẽ vẫn còn ấy,mọi thứ trong tranh vẫn còn cho đến khi,Yeonjun đánh mắt sang bên cạnh,một nam nhân hiện ra,ngưòi này thấp hơn người lúc nãy,có đôi mắt cáo y hệt cậu.. Thật sự nó đã cậu tan chảy..

"Em có thể bảo vệ anh chứ"

"..............." Yeonjun ngượng ngùng khẽ gật đầu

Soobin hiểu ý liền dẹp đóng tranh sang,ôm chầm lấy anh,Thời tiết cuối thu hơi lạnh,gió đông cũng dần về,nhưng cớ sao ôm người kia lại ấm thế này? Hai người đều cảm nhận được hơi ấm của đối phương,ôm cậu vào lòng,từ khoảng cách này,Soobin nghe thấy tiếng thở hì hục đầy căng thẳng,ngửi thấy mùi hương trên từng lọn tóc,mùi hương của Hoa hồng thoang thoảng dễ chịu kích ứng đầu mũi ửng đỏ và cảm nhận rõ ràng nhịp của Yeonjun cũng đập nhanh...Và nhịp tim Soobin cũng vậy,đập mạnh

"Vậy giờ chúng ta.....làm người yêu rồi phải không?" Soobin buông lỏng,bỏ cậu ra,anh gượng cười che giấu nhịp tim tăng nhanh của mình..

"Ừmmm" Cậu gật đầu,sao đó không kiên nể chòm lên thơm vào má anh

Soobin nhận được cái hôn bất ngờ liền đứng hình,cảm giác rất lạ,môi của cậu sử dụng son dưỡng nên rất bóng,chạm vào làn da mịn của anh,nó không rích cũng không khó chịu,khi cậu duy chuyển môi ra,bờ môi căng lướt qua cánh mũi anh một mùi cherry phản phất nhè nhẹ,mùi hương ấy khiến Soobin thật sự luyến lưu..

Yeonjun hôn xong cũng ngại ngùng thu dọn mà rời đi,để lại Soobin đang sững sờ,anh bây giờ thật sự không biết nên diễn tả thế nào,vừa vui vừa khó chịu,chưa ai có thể chủ động hôn Soobin này cả,ấy thế mà khi Yeonjun xuất hiện,dần dần phá mọi quy tắc mà Soobin gây dựng

"Choi Yeonjun...." Anh nhếch môi,vẻ gian manh lộ rõ

Bước 2 lần 2: Tỏ tình [ Thành Công]

[Vài giờ trước]

Tại quầy bar,Soobin chầm chầm thưởng thức hương vị của ly Cocktail với nỗi nhớ nhung

"Cũng 1 tháng rồi Soobin nhể? Sao tao chưa thấy phía mày có động tĩnh gì thế" Hyong bên cạnh vừa uống ngụm Cocktail Mojito the mát đầu lưỡi và hương thơm bạc hà ngào ngạt trong vòm miệng,ngáp một hơi rồi nói với Soobin ngồi bên cạnh,ngữ điệu hơi châm chọc

Soobin ngồi ở bàn 4 người,ngồi cùng cậu là những người bạn ẩn đến cả Taehyun và Huening Kai còn không biết đến,đơn giản anh không muốn họ phàn nàn vì lời thế của anh 1 tháng trước

"Ể dạo này Soobin đang tán ai à...1 tháng cơ,nghe thấy mùi thất bại" Một người bạn khác rít vape một hơi dài,chầm chậm thở ra,khói lan cùng khắp,mùi hương chanh quen thuộc sộc vào mũi khiến Soobin thoáng khó chịu

"Này Jin,mày không thấy ở đây cấm hút thuốc à" Hyong bên cạnh tay chụp lấy không khí để cho khói vơi đi,miệng không ngừng luyên thuyên

"Tao thích thì làm sao" Hắn vênh mặt,tiện thể rít thêm một hơi thuốc nữa

"Mày.."

"Thôi hai bây im đi,để thằng Soobin nó kể,à mà tao thấy,cái người mày theo đuổi trong cũng ra gì và này nọ đấy.." Người cuối cùng lên tiếng,Seok điềm tĩnh cất điện thoại vào túi quần,miệng cười quỷ quyệt

"Thì anh ta động lòng với tao rồi,chẳng qua tao chưa tỏ tình thôi,tao định chiều nay luôn đây,tao đã chuẩn bị sẵn sàng rồi"

"Mà người là con trai thật à...Tao còn chưa thấy Soobin để ý con trai bao giờ,chắc thằng đó cũng đẹp lắm đây Hay là mày nhường cho tao đi.." Jin bên cạnh cười gian mạnh,bỏ cây Vape hương chanh mật xuống,gương mặt đầy hứng thú

"Nhường cái đầu mày" Soobin cảm giác nóng rát trong cuống họng liền với tay cầm lấy ly cocktail trước mặt,uống 1 ngụm

"Sao thái độ ngộ thế....À..hay mày thật lòng với người ta rồi,bố còn tưởng mày trêu đùa cơ" Jin hiện rõ vẻ đắc ý,trêu chọc anh

"Thật với chả lòng,tụi bây thích...Khi nào tao tỏ tình xong,chơi nát anh ta thì tao sẽ cho 3 đứa bây thưởng thức"

"Thật sao" Cả ba đứa cùng đồng thanh,chẳng qua là Seok đã thấy đối tượng của Anh rồi,không tệ,hắn rất hứng thú ,2 tên còn lại người thì đầy mơ hồ,người thì chuẩn bị đầy đủ tâm thế để thưởng thức...

Đúng là kẻ tồi thường đi theo nhóm..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro