5. Bảo vệ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vẻ mặt ngơ ngác của em khiến Choi Soobin không nhịn được mà cúi xuống hôn lên môi em, Yeonjun ngạc nhiên tròn mắt nhìn hắn, còn chưa kịp phản ứng lại thì đã thấy người kia ôm lấy gáy em, tách đôi môi vị mật ngọt của em ra mà đưa lưỡi thăm do khoang miệng người nhỏ.

Yeonjun giãy dụa không được, tay Choi Soobin nắm lấy cổ tay em đưa ra đằng sau, cả cơ thể hắn bỗng chốc đè lên thân em, cuồng nhiệt mút lấy chiếc lưỡi rụt rè của em, khuấy đảo không sót một nơi trong khoang miệng em. Yeonjun chỉ có thể ú ớ vài lời, bị hắn hôn đến mức không còn khí để thở mới chịu tha cho em, kéo dài sợi chỉ bạc lấp lánh dưới ánh nắng của bình minh. Choi Soobin nhìn em, tay vuốt ve gò má xinh đẹp của em, Yeonjun vừa ấm ức vừa tức giận, em bật khóc nức nở trước mặt hắn. Choi Soobin vội vàng ôm lấy em, dỗ dành.

"Anh sẽ chịu trách nhiệm mà, em bé đừng khóc."

"Anh cướp nụ hôn đầu của em, định chịu trách nhiệm thế nào đây?"

"Em muốn gì anh cũng chiều tất."

"Vậy, giữ em bên cạnh anh đi. Yêu em, che chở cho em đi."

Choi Soobin nhìn qua khuôn mặt xinh đẹp như bức hoạ của em, trong lòng hắn rộn ràng, con tim ngứa ngáy chỉ muốn ngay lập tức đem người trong lòng mình nhốt lại, tuyệt đối chỉ thuộc về hắn. Nhưng Choi Soobin là kẻ phạm pháp, một em bé đơn thuần như em, liệu khi phát hiện ra có sợ hắn không? Căm ghét hắn không? Choi Soobin nửa muốn giữ em bên mình, nửa lại sợ những bí mật động trời của hắn dần dần bị em lột trần.

Choi Soobin ngập ngừng không lên tiếng, Yeonjun nhìn hắn bằng ánh mắt ngập nước, giống như chỉ chờ thêm một giây nữa liền có thể tủi thân mà tuôn trào. Hắn âu yếm ôm lấy khuôn mặt em, nhẹ nhàng hôn lên chóp mũi em, rót những lời mật ngọt vào tai em.

"Yeonjunie, em bé nhỏ ngọt ngào của anh. Em có chắc chắn muốn ở bên cạnh anh không?"

Yeonjun khẽ gật đầu, ánh mắt như em nhỏ trông chờ người lớn cho kẹo nhìn hắn, Choi Soobin thấy tim mình đập rộn ràng, xoa tấm lưng mỏng của em, rồi nói.

"Được, vậy thì hãy ở bên anh đi."

Anh s tn lc bao bc cho em...

Yeonjun trong lòng hắn nở một nụ cười tươi, xem ra Choi Soobin cũng thật dễ dụ dỗ nhỉ? Tại sao khi ở cạnh hắn, em luôn cảm thấy Choi Soobin không thể nào là con người như vậy, ít nhất trong những lúc ở cạnh em hắn rất lịch thiệp, dịu dàng, nghĩ đi nghĩ lại cũng nhận ra một điểm của kẻ tội phạm.

Có điều, sẽ chẳng bao giờ Yeonjun biết được, Choi Soobin có lý do riêng của mình nên mới buộc phải nhúng thân vào vũng bùn, trở thành tội phạm mà cảnh sát ráo riết truy lùng, thu thập bằng chứng để kết tội hắn. Nhưng, cho dù hắn có trăm, ngàn lý do đi chăng nữa thì em vẫn là cảnh sát, việc của em là làm đúng luật pháp, bảo vệ công lý và lẽ phải. Sẽ chẳng có lý do khó nói nào bao biện được cho những việc làm xấu xa của hắn, mặc dù về tình nó hoàn toàn đúng, nhưng về lý thì chắc chắn sai.

Choi Soobin vốn là con trai của ông trùm với nhân tình của gã, hay nói cách khác chính là mẹ ruột của hắn. Ngày nhỏ, Choi Soobin được mẹ bao bọc một cách đầy cẩn trọng, bà không để cho một ai có thể làm hại đến hắn hay bắt hắn đi theo con đường đầy tội lỗi mà trước đó bà đã ngày ngày chứng kiến. Nhưng, người phụ nữ yếu đuối như bà, làm sao có thể địch nổi được gã với tổ chức hùng mạnh của mình. Gã bắt lấy bà và nhốt dưới hầm căn biệt thự của gã, để ngày ngày gã được cùng người mình yêu trải qua đêm đen thăng trầm, để được cùng bà sống lại cảnh tượng thiếu niên xuân sắc, yêu đương sâu đậm. Choi Soobin vì thế cũng buộc phải theo bố ruột của mình về, năm đó hắn mới mười lăm tuổi.

Choi Soobin là một thiếu niên ưu tú, có tố chất, học hành rất nhanh tiếp thu càng nhanh tiến bộ. Gã cho người dạy hắn bắn súng, dạy hắn võ nghệ, dạy hắn cách vận hành một chuyến hàng cấm qua biên giới. Điều gì gã dạy, Choi Soobin đều hiểu rất kỹ càng, ngày một trở nên xuất sắc. Chỉ có duy nhất một điều, gã dạy hắn tàn ác, nhẫn tâm, phải là một người không dùng trái tim để suy nghĩ mới có thể trở thành thủ lĩnh với cái đầu lạnh và trái tim sắt đá. Thế nhưng, mười lăm năm qua, tình yêu của mẹ đã nuôi dưỡng hắn thành một thiếu niên có trái tim ấm áp, đối xử cuộc đời đầy dịu dàng, là người dùng trái tim nhìn thế giới, trong mắt hắn thế giới này vẫn luôn đẹp như lời mẹ hắn từng nói mỗi tối ru hắn ngủ.

Trong mt hn, Choi Yeonjun đp ta làn nước trong vt, em là viên ngc thun khiết nht, đp đ nht mà Choi Soobin tng thy.

M dy hn tình yêu vi thế gian này, mi ngày Choi Soobin đu nhìn ngm đt nước mình ln lên tng ngày mt cách trân trng nht...

M dy hn tình yêu vi mt người, được gi là rung đng, Choi Soobin nhìn Choi Yeonjun trong ánh mt ch toàn là m áp, yêu thương...

Yeonjun thắc ,mắc, sao một phạm nhân như hắn lại có thể gọi em là em bé, gọi em là ngọt ngào của anh, gọi em bằng tất cả những cái tên xinh đẹp nhất trên đời. Vì hắn là phạm nhân có một trái tim luôn cháy bỏng và nồng nhiệt với mọi thứ. Là người sống từng ngày đều rất cố gắng, cố gắng để khi chết đi, đã có một cuộc đời ý nghĩa.

Một người vừa có thể lớn lên trong môi trường khắc nghiệt, vừa có thể giữ được tình yêu thương, Choi Soobin hắn đã phải chịu đựng những gì, đã nhắm mắt làm ngơ những gì, đã đau lòng bao nhiêu để dốc lòng yêu thương vạn vật trên cõi đời này đến thế?

Có l là câu hi mà Choi Yeonjun không bao gi biết câu tr li...

Choi Soobin yêu thương em đến mức, trong một vài khoảnh khắc Yeonjun cảm giác như em thật sự đang ở bên một người mình yêu, em không biết rằng những niềm hạnh phúc của mình có phải là thật hay không? Choi Soobin bao bọc, che chở em khỏi tất cả nguy hiểm trên đời, Yeonjun cảm giác như chỉ cần hắn còn sống trên cõi đời này, đừng một ai hòng làm hại đến em.

Choi Soobin yêu Yeonjun bng c trái tim, bng tt c nhng gì hn có...

"Yeonjunie, anh xin lỗi..."

Choi Soobin luôn nói xin lỗi em, Yeonjun biết là vì hắn sợ một ngày em phát hiện ra hắn là một tội phạm, nhưng em không thể nào ngừng rung động mỗi lần hắn ôm lấy em, thì thầm những lời xin lỗi vào tai em. Rõ ràng, Yeonjun không được phép yêu hắn, nhưng Choi Soobin ở cạnh em quả thật vô cùng tử tế, có chút đáng thương.

"Vì sao lại xin lỗi em?"

"Anh là một kẻ xấu xa, anh không tốt, anh không xứng để yêu em."

"Suỵt!"

Yeonjun đặt ngón tay trên môi hắn, em ôm người lớn hơn đang ở cạnh mình. Đôi tay em vuốt ve gương mặt như tượng tạc của hắn, mỗi lần đặt tay từng nét mặt ấy, trái tim em lại khẽ run lên. Yeonjun cúi xuống hôn lên môi hắn, để cho cả hai chìm đắm trong ngọt ngào đến mức, nỗi niềm hôm nay bóp nghẹt tương lai của em.

Em tựa đầu lên lồng ngực hắn, cảm nhận nhịp tim của Choi Soobin, hơi ấm trong lòng hắn khiến Yeonjun cảm thấy an toàn, ôm lấy cổ hắn mà ngủ thiếp đi.

Choi Soobin đặt lên trán em một nụ hôn, Yeonjun ngọt ngào đến mức hắn muốn rời xa khỏi con đường tội lỗi của mình, chỉ muốn dành cả đời này để yêu em. Nhưng, con đường này hắn đi xa quá, không thể quay lại được nữa, chỉ ước rằng có thể gặp được em sớm hơn...

...

Yeonjun lặng lẽ ngắm nhìn gương mặt Choi Soobin lúc hắn ngủ say, trong đầu em chợt vụt qua một ý nghĩ, em ước rằng, Choi Soobin không phải là tội phạm hoặc em chẳng phải là cảnh sát, chỉ đơn thuần là người yêu hắn mà thôi. Nhưng, dòng đời không cho em và hắn yêu nhau trọn vẹn, hoặc định mệnh sinh em ra là để cản đường hắn.

Yeonjun lấy chiếc thẻ V.I.P của "Hot" được hắn cất ở trong tủ, thay đồ rồi rời khỏi nhà. Lúc đó, đồng hồ điểm 12 giờ.

Một mình ngồi trong căn hầm bí mật mà lần đầu tiên Choi Soobin đưa em đến, trên tay là chai rượu có tên "Hot" mà tất cả các vị khách đến đây đều phải mê mệt. Chỉ là Yeonjun không ngờ, em lại phát hiện ra bí mật của loại rượu nức tiếng này. Vị của nó chẳng có gì quá đặc biệt, mà nó đặc biệt ở chỗ, bọc quanh lớp rượu màu vàng nhạt bên trọng là một lớp chai rỗng, và thật bất ngờ khi lớp vỏ đó có thể mở được ra, ở trong là một thứ bột màu trắng, có thể đó là heroin. Nhìn chai rượu bề ngoài rất bình thường, sẽ chẳng thể phát hiện ra nếu không quan sát thật kỹ, cực kỳ kỹ càng.

Yeonjun gói thứ bột trắng kia lại, đút vào túi áo và trở về căn hộ của hắn trước khi trời sáng hẳn. Em thành thục leo lên giường, chui vào lồng ngực ấm áp của Choi Soobin ngủ ngon lành. Lúc ấy, Choi Soobin khẽ xoa đầu em, Yeonjun chẳng để ý gì nhiều, tiếp tục ôm lấy hắn nũng nịu.

Choi Soobin ôm eo em, khẽ nói.

"Em bé, ngủ ngoan."

"Ưm..."

Yeonjunie, dù em có làm gì, anh cũng s bo v em đến cùng...

Vy nên, em đng đi xa anh quá...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro