14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một năm trôi qua, cả Soobin và Taehyun đều cảm thấy sự thiếu hụt trong cuộc sống của mình. Sau sự kiện ở sân bay, cả hai đều chìm trong cảm giác hối tiếc và tự trách. Họ dần nhận ra rằng tình cảm mà họ từng có với Yeonjun và Beomgyu đã bị tổn thương nghiêm trọng đến mức nào.

Soobin và Taehyun gặp nhau thường xuyên để trò chuyện về tình hình hiện tại. Mỗi lần gặp mặt, chủ đề chính là cách họ có thể sửa chữa những sai lầm đã gây ra. Tuy nhiên, dù có cố gắng thế nào đi chăng nữa, họ vẫn cảm thấy bất lực trước sự tổn thương mà họ đã gây ra cho những người mà họ từng yêu thương.

Một buổi tối, khi ánh đèn thành phố phản chiếu lên cửa sổ văn phòng của Soobin, anh ta và Taehyun ngồi đối diện nhau trong im lặng. Soobin nhấp một ngụm cà phê và nhìn Taehyun, vẻ mặt đầy lo lắng.

"Chúng ta đã để mất quá nhiều thời gian, Taehyun" Soobin nói, giọng trầm. "Tôi không thể cứ tiếp tục sống trong sự hối tiếc này. Chúng ta cần phải làm gì đó."

Taehyun gật đầu, vẻ mặt mệt mỏi. "Tôi biết. Nhưng làm sao chúng ta có thể tìm thấy họ? Họ đã đi đâu? Chúng ta đã không quan tâm đúng cách trước đây, và giờ chúng ta phải làm gì để chuộc lỗi?"

Soobin ngồi im lặng, suy nghĩ về những cuộc trò chuyện của họ với Yeonjun và Beomgyu. Anh nhớ lại những nụ cười, những giọt nước mắt, và sự đau đớn mà họ đã chứng kiến. Anh cảm thấy có trách nhiệm phải làm điều gì đó để sửa chữa.

Cuối cùng, họ quyết định hành động. Họ bắt đầu tìm kiếm thông tin về Yeonjun và Beomgyu, theo dõi qua các mối quan hệ cũ và cố gắng kết nối với bạn bè và người quen. Sau một thời gian dài tìm kiếm, họ phát hiện ra rằng Yeonjun và Beomgyu đã rời khỏi thành phố và đang sống ở một nơi xa.

Một ngày, khi Soobin và Taehyun đang ở sân bay, họ nhận được thông tin rằng Yeonjun và Beomgyu sắp trở về thành phố. Họ cảm thấy hồi hộp và lo lắng, không biết phải làm gì để bắt đầu.

Tại sân bay, không khí căng thẳng tràn ngập khi Soobin và Taehyun đứng chờ. Họ nhìn quanh, hy vọng sẽ thấy bóng dáng của Yeonjun và Beomgyu. Cả hai đều cảm thấy hồi hộp và không chắc chắn về phản ứng của những người họ đã làm tổn thương.

Khi Yeonjun và Beomgyu cuối cùng xuất hiện từ cổng đến, Soobin và Taehyun không thể kiềm chế được cảm xúc của mình. Họ bước tới gần, cố gắng giữ giọng điềm tĩnh và không để lộ sự lo lắng của mình.

"Soobin... Taehyun..." Yeonjun và Beomgyu nhìn thấy hai người và đứng lại, cảm giác căng thẳng tràn ngập. "Tại sao các bạn lại ở đây?" Yeonjun hỏi, giọng đầy nghi ngờ và sự phòng vệ.

Chắc chắn rằng họ cần phải bắt đầu từ đâu, Soobin hít sâu và lên tiếng. "Chúng tôi biết mình đã làm sai rất nhiều. Chúng tôi đã nhận ra sự tổn thương mà chúng tôi đã gây ra cho các bạn và muốn xin lỗi."

Taehyun cũng cảm thấy căng thẳng, gật đầu. "Chúng tôi hiểu rằng những lời xin lỗi này có thể không đủ để xoa dịu sự tổn thương của các bạn, nhưng chúng tôi thực sự muốn làm mọi thứ có thể để sửa chữa sai lầm."

Yeonjun nhìn Taehyun, cảm giác đau đớn và không tin tưởng. "Các bạn không thể chỉ đơn giản nói lời xin lỗi và nghĩ rằng mọi thứ sẽ trở lại như trước. Các bạn đã làm tổn thương chúng tôi rất nhiều. Những gì các bạn đã làm không thể dễ dàng bỏ qua được."

Beomgyu đứng cạnh Yeonjun, ánh mắt đầy sự tức giận. 

"Đúng vậy. Các bạn đã khiến chúng tôi cảm thấy bị phản bội và tổn thương. Chúng tôi không thể quên những gì đã xảy ra chỉ vì một lời xin lỗi."

Soobin và Taehyun đứng im lặng, cảm thấy sự tổn thương và hối tiếc trong lòng. Họ không biết phải nói gì thêm và cảm giác rằng mọi thứ đã vượt khỏi tầm kiểm soát.

-------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro