Rối Bời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Oppa, em muốn Pumpkin Spice Latte. Không sữa và ít đường hơn."

"Được rồi." Yeonjun đã có thể nghe thấy tiếng ví của mình đang kêu. Tất nhiên Moonji sẽ gọi món đắt nhất.

"Xin chào, chào mừng đến với Starbucks! Bạn muốn ord-- Yeonjun?"

"Sunoo?" Người đối diện thậm chí còn vui mừng hơn, nếu điều đó có thể.

"Đã bao lâu rồi? Không ngờ giờ anh mới về, trông đẹp trai hơn rồi đấy"

"Ba năm-- anh nghĩ vậy. Trông em vẫn vui vẻ như ngày nào."

"Tất nhiên. Mọi việc đối với em luôn phải tích cực"

"Dù sao thì, anh muốn order gì nào?"

"Ah-- uh, một Americano nhỏ và một Pumpkin Spice Latte. Không sữa ít đường"

"Không sữa sao? Em tưởng anh Soobin thích sữa?"

"Soob--" Cổ họng Yeonjun co thắt khi nhắc đến cái tên đó.

"Bọn anh, uh-- Bọn anh đã ly dị từ năm tháng trước."

"Hai ngườ--CÁI GÌ!?"

"Yeonjun oppa, làm gì mà lâu thế?" Người phía sau bắt đầu mất kiên nhẫn.

Đôi mắt Sunoo mở to khi nhìn thấy cô gái mới xuất hiện đang nắm chặt lấy cánh tay của Yeonjun.

"Ah..uh-- Anh sẽ nhanh thôi" Yeonjun dịch người ra xa, cố gắng gỡ tay cô ra khỏi tay mình.

"Anh cũng không mu-- " Anh ngước lên nhìn Sunoo, người đã trở nên vô cảm.

"Của quý khách hết mười bốn nghìn won"

"Sunoo--"

"Mười bốn nghìn won."

Yeonjun nhìn Sunoo chằm chằm trước khi thở dài.

"Được" Anh vùng cánh tay mình ra khỏi tay cô gái, rút ​​ra những tờ tiền và đưa chúng cho Sunoo.

Người thu ngân đẩy biên lai cho Yeonjun, trước khi liếc đi chỗ khác.

"Đơn hàng của bạn sẽ sớm được đưa ra. Vui lòng đợi ở bên trái."Yeonjun ngập ngừng, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng sau khi nhận được đồ uống anh lại để mình bị kéo đi bởi Moonji.

'Thật là...tồi tệ mà' Sunoo nhìn anh với ánh mắt thất vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro