Hai. Sự tình cờ hoàn hảo (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Một người con trai đường nét góc cạnh, ngũ quan sắc sảo nhưng lại có đôi mắt một mí vô cùng đáng yêu xuất hiện trước Jihoon. Người này thực sự toát lên vẻ nam tính thu hút lạ thường.

(Lần đầu tiên trong đời mình gặp được một người đẹp trai đến thế)
Trong lúc Jihoon vẫn còn đang ngẩn người nhìn nhân vật trước mặt thì Soonyoung đã lên tiếng.
"À em mới vào lớp 10 hả? Ban nãy thấy em bị đụng trúng cho nên không biết em có cảm thấy đau chỗ nào không?"
Soonyoung ngước thấy bảng tên của Jihoon, thầm nghĩ những bạn học sinh mới nhập học mọi thứ đều mới lạ.

"Cho anh xem một chút nhé" Vừa nãy chứng kiến Jihoon bị đụng trúng té ngã, Soonyoung khuỵa gối ngang tầm Jihoon đang ngồi, kiểm tra một lượt trên người Jihoon, đúng thật có vẻ hơi nghiêm trọng rồi.

"Không được rồi, để anh đưa em đến phòng y tế kiểm tra"
Từ nãy đến giờ, Jihoon sau "cú sang chấn" gặp được "tình yêu sét đánh" thì vẫn chưa lên tiếng được câu nào, chỉ biết chăm chăm nhìn Soonyoung đang giúp mình xem vết thương.

Jihoon vừa đứng lên đã mất đà té ngã, Soonyoung cũng giật mình nhanh tay đỡ lấy Jihoon sau đó không một chút đắn đo bế Jihoon lên theo kiểu công chúa. Jihoon còn chưa hoàn hồn vì lần đầu tiên trong cuộc đời tiếp xúc gần với người khác như thế, lại còn lần đầu tiên gặp mặt, bối rối không biết làm sao, trong lòng dâng lên cảm giác xao động chưa từng có.

"Cô ơi, cô xem giúp em học sinh này vừa bị ngã với ạ"
Soonyoung nhẹ nhàng đặt Jihoon ngồi ngay ngắn trên chiếc giường ở phòng y tế, cô y tế cũng tiến lại bắt đầu kiểm tra tình trạng của Jihoon.

Sau khi được cô sát trùng vết thương, Jihoon cũng cảm thấy đỡ hơn rất nhiều. Quay sang thì đã không thấy Soonyoung bên cạnh đâu nữa.
Soonyoung nhận được một cuộc điện thoại đã vội ra ngoài bắt máy.

"Cô ơi, giờ em có việc phải đi trước rồi ạ, cô giúp em chăm sóc em ấy nhé ạ"

"Được rồi, em cứ yên tâm để em ấy ở đây"
Soonyoung quay sang nói với Jihoon

"Anh phải đi rồi, em cần gì cứ bảo với cô nhé, lát nữa xong việc anh sẽ quay lại" Soonyoung mỉm cười nhẹ an ủi Jihoon
Jihoon nhìn theo bóng Soonyoung khuất dần sau lớp cửa, trong lòng bắt đầu suy nghĩ mông lung.

"Jihoon à, em xảy ra chuyện gì thế, em có làm sao không, anh đã lo lắng lắm đấy"
Jihoon nghe thấy giọng nói thân quen, anh Jisoo từ ngoài với biểu cảm hốt hoảng xông vào phòng y tế, cứ cầm tay chân Jihoon lên kiểm tra chỗ này chỗ kia.

Vừa nãy nhà xe đông quá đỗ xe mất khá lâu, quay lại thì Jisoo đã không thấy Jihoon đâu nữa, chạy hỏi vài bạn học sinh gần đó thì có người bảo Jihoon bị ngã nên được đưa đến phòng y tế rồi. Trong lòng Jisoo nóng như lửa đốt, ngày đầu tiên cậu đến một nơi xa lạ đã để cậu gặp phải chuyện không hay.

Jihoon trông thấy vẻ mặt anh trai nhăn nhó khó coi vội lên tiếng trấn an. Cô y tế cũng góp lời, may mắn có cậu bạn tốt bụng đã đưa Jihoon đến đây nên giờ không nghiêm trọng nữa rồi. Không ảnh hưởng đến xương tuy nhiên vết thương ở đầu gối có trầy xước hơi nặng nên vẫn phải chú ý đi lại trong mấy ngày tới

Jisoo đưa Jihoon đến vị trí lớp thì quay trở về hội trường khai giảng.
Jisoo là cựu chủ tịch hội học sinh ưu tú của trường, vì bước vào năm cuối cấp muốn tập trung vào việc thi đại học nên đã chuyển lại chức vụ cho hậu bối nhỏ hơn một lớp. Kwon Soon Young cũng là một trong những tấm gương con nhà người ta điển hình, thành tích học tập hay phong trào đều vượt trội nên đã được Jisoo chọn mặt gửi vàng tiếp nối vị trí của anh.

Tuy đã bàn giao lại công việc cho Soonyoung nhưng trong thời gian đầu năm học này Jisoo vẫn chưa quá bận rộn nên vẫn tiếp tục hỗ trợ Soonyoung trong các phong trào của trường, điển hình là lễ chào đón học sinh khối 10 hôm nay.



_____________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro