Ba. Sự tình cờ hoàn hảo (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Kết thúc buổi chào đón thành công tốt đẹp, các thầy cô tham dự cũng đã dành nhiều lời khen cho Hội học sinh đã góp phần tổ chức thành công. Jisoo với thành tích xuất sắc nhất năm vừa rồi, đại diện học sinh toàn trường đứng lên bục phát biểu dưới là sự vỗ tay nồng nhiệt.

"Anh Jisoo ban nãy em nghe nói anh đến trường rất sớm nhưng xảy ra chuyện gì đó ạ?"

"À, anh đưa em trai anh vào lớp ý mà"

"Em trai anh Jisoo ạ, mới vào lớp 10 của trường luôn ạ?"

"Đúng rồi, thằng bé học 10-1 đó"
Soonyoung gật gù đột nhiên mang máng nhớ lại hình như cậu bé ban sáng cũng học lớp 10-1, giật mình nhớ ra không biết tình hình cậu bé đã ổn chưa.

"Anh à, em có việc gấp, hẹn gặp anh sau nhaaa" Soonyoung gấp gáp vừa chạy đi vừa vẫy tay chào tạm biệt tiền bối.
(Suýt chút mình quên mất lời hứa với em học sinh mới đó rồi)

"Cô ơi, cho em hỏi bạn học sinh bị ngã sáng nay thế nào rồi ạ"

"À, cô đã xử lý vết thương cho em ấy xong rồi, ban nãy gần tới giờ thì có người đưa ẻm về lớp rồi"

"À vâng, em cảm ơn ạ"

Soonyoung sải bước về lớp học, trong đầu vẩn vơ suy nghĩ về người mình tình cờ gặp lúc sáng. Do lúc sáng đến sớm, Soonyoung tranh thủ đứng ở cổng cùng các bạn tình nguyện viên, hướng dẫn giúp đỡ các em lớp 10 mới vào trường vô tình lại trông thấy Jihoon.
(Lần đầu tiên mình thấy một người con trai da trắng như thế, vóc dáng lại nhỏ nhắn, nếu không nhìn bảng tên chắc lại nghĩ đâu là học sinh cấp 2 lạc vào đây)




Jisoo từ lúc chuông chưa reo đã đứng đợi trước cửa lớp Jihoon, biết rõ em trai mình là một người rụt rè nhụt nhát nên anh dặn lòng sẽ cố gắng bảo bọc em ấy hết mức có thể.

"Alo Soonyoung hả, hôm nay em chủ trì họp Hội nhé, anh phải đưa em trai về rồi"
"Ok ok hẹn cuối tuần gặp em nhé"

Vừa cúp máy thì Jihoon từ trong lớp bước ra, nhìn thấy anh hai thì vô cùng vui vẻ, vừa đi vừa kể chuyện ngày đầu đến trường như thế nào.

Ngoài sự cố kia thì nhìn chung cũng không đến nổi nào, mọi người ở lớp đều tốt với cậu. Với cả nhờ thế mà cậu được chứng kiến một người con trai ấn tượng như thế. Jihoon cũng không còn gì buồn bực, do chấn thương nên được anh trai dìu từng bước về nhà.

Cứ như thế, mỗi ngày Jisoo đều đưa em trai đến trường và đợi em trai tan học. Jihoon bắt đầu học cách thích nghi với môi trường mới, một số bạn trong lớp cũng nhiệt tình giúp đỡ Jihoon.

"Jihoon đi học có ngoan không con" Mẹ vừa hỏi thăm tay vừa gắp thức ăn đầy bát hai đứa con trai

"Dạ có ạ" Jihoon gật đầu liên tục trả lời.

"Em ngoan lắm mẹ, mẹ không cần lo đâu ạ"
"À mà Jihoon nè, ngày mai sẽ có bạn anh hai sang chơi và sẵn bàn bạc công việc luôn nhé"

Từ nhỏ đến lớn Jisoo hiểu rõ em trai không thoải mái khi tiếp xúc người lạ nên cũng hiếm khi rủ bạn về nhà chơi cho nên lần này anh muốn báo cho Jihoon 1 tiếng.

"Thằng bé Soonyoung hả con?"

"Dạ đúng rồi mẹ"

Soonyoung từ khi gia nhập Hội học sinh đã rất ngưỡng mộ Jisoo từ đó mà trở nên thân thiết với Jisoo nhất. Phần do cả hai hợp tính nhau, tuy nhiên do đàn anh từng nói khéo việc không tiện mời Soonyoung về nhà chơi và nói chuyện nên Soonyoung cũng chưa từng có cơ hội ghé nhà đàn anh. Bây giờ Jihoon đã lớn và đi học bình thường trở lại, thời gian này xem như là thích hợp.

"Được rồi, Jihoon nhớ ngoan nha con, con có thể làm quen với bạn anh hai, có anh hai ở đây nên con không phải sợ đâu"



____________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro