Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh đang nhìn cậu thì thư ký bên ngoài nói vọng vào
"Chủ tịch đến giờ họp rồi"
"Tôi biết rồi"anh nói rồi đứng dậy đi ra ngoài. Trước khi đi còn không quên hôn lên trán cậu.
Đến khi cậu tỉnh dậy không thấy anh đâu cậu bắt đầu đi tìm. Cậu đi 1 vòng quanh công ty tìm anh thì có 1 cô gái đi đến trước mặt cậu rồi hỏi
"Nhóc con, đi đâu đây"
"Hoseok anh đâu rồi"cậu không quan tâm đến lời nói của cô ta mà cứ đi vòng vòng tìm anh. Cô gái đó bị bơ thì bực mình lên tiếng
"Nhóc con, đi đâu lung tung vậy, đã vậy còn không chịu nhìn đường, lỡ làm đổ bể gì đó nhóc có đền nổi không hả"cô ta vừa nói vừa cốc đầu cậu đúng lúc đó, anh vừa từ phòng họp đi ra, thấy cảnh đó, anh chạy đến chỗ cậu, vén tóc cậu lên xem chỗ vừa bị cốc vừa nói
"Cô, nghĩ việc đi"
"Chủ tịch à, tôi...tôi đâu có làm sao gì đâu, sao anh lại đuổi việc tôi"cô gái đó nói
"Đụng vào bảo bối của tổ là 1 tội cực kì nghiêm trọng. Cô mau dọn đồ ra khỏi công ty nếu không ngày mai gia đình cô sẽ không còn ở Hàn Quốc nữa"anh nói. Tất cả mọi người ở đó lúc này ai cũng há hốc mồn ra và đều có chung 1 suy nghĩ
*Đây là Jung tổng sao"nhân viên
"Bảo bối à, em đói rồi đúng không, chúng ta đi ăn"anh
"Nae" anh dẫn cậu ra xe, trong lúc đi còn không quên nói vọng lại
"Hôm nay nghĩ sớm"
Sau khi đi ăn anh vẫn dẫn cậu đi dạo ngắm sông Hàn như bình thường
~~~~~~~~~~~~chiều~~~~~~~~~~~
Anh chở cậu lên trường. Trong giờ học cô giáo thông báo 1 tin
"Đã có kết quả của cuộc thi hôm trước, người được giải nhất là Min Yoongi"
Cậu đang ngủ thì nghe có ai đó gọi mình cậu giật mình tỉnh dậy thì Jimin nói với cậu
"Cậu được giải nhất đó"
~~~~~~~~~~~giờ ra về~~~~~~~~~~
Cậu đang đứng đợi anh đến anh đến đón thì Xiumin đi đến
"Xin lỗi cậu vì những chuyện trước kia"
"Hả"
"Cậu ngu thực hay giả ngu vậy, tôi đang xin lỗi cậu đó"Xiumin nói
"À, tôi chỉ hơi bất ngờ vì không ngờ có ngày cậu lại xin lỗi tôi"cậu nói
"Chúng ta có thể làm bạn chứ"Xiumin
"Được, thôi tôi phải về rồi, hẹn gặp lại"cậu nói xong chạy ra chỗ xe của anh.
Về đến nhà, mở cửa bước vô cậu bất ngờ khi thấy Somi ở đó
"Sao cô vào đây được"anh nhíu mày nói
"Seokie, anh về rồi, ủa Yoongi, sao em lại ở đây, không lẽ nhà em nghèo đến nỗi không có tiền phải đi làm người giúp việc cho Hoseok sao"cô nói, giọng mỉa mai.
"Cô ăn nói cho cẩn thận vào, cậu ấy là người yêu của tôi"
"Anh nói gì vậy, không phải em mới là người yêu của anh sao"
"Cô còn nói nữa, không phải chính cô đã bỏ tôi đi theo thằng đó sao"anh nói rồi kéo cậu lên phòng để cô ở đó
"Yoongi, mày dám cướp người yêu của tao, rồi mày sẽ phải hối hận"cô nói
Tối đó, cậu cứ cảm thấy bất an, cậu lo sợ sẽ có chuyện gì đó xảy ra, cậu thực sự rất lo.
Sáng hôm sau, cậu bước xuống nhà
"Bộ tối qua em ngủ không được hả"anh hỏi
"Đâu có tối qua em ngủ ngon mà"cậu gượng cười nói với anh. Cả ngày hôm đó, đầu óc cậu cứ để ở đâu á
"Yoongi à, Yoongi, Min Yoongi"Xiumin và Jimin hét to làm cả lớp giật mình. Xiumin và Jimin mà song kiếm hợp bích thì còn hơn cả cái loa nhà trường.
"Cậu ấy bị sao vậy"Xiumin hỏi
"Không biết, cậu biết không"Jimin nói
"Mình mà biết thì hỏi cậu làm gì"Xiumin nói rồi cả hai lại sống kiếm hợp bích
"Min Yoongi, hết giờ rồi đi ăn thôi, nè Min Yoongi cậu có nghe tụi mình nói gì không vậy"
"Hở, hả, cái gì"cậu nói
"Haizzz, đi xuống ăn trưa đi"Xiumin và Jimin thở dài. Đi xuống căn tin, hôm nay có món cừu xiên nướng, món cậu thích mà cậu không ăn cứ ngồi nhìn rồi đứng lên đi vào nhà và
"Mình no rồi".
Jimin đang ăn ngước lên nói
"Nó bị sao, nó thích mín cừu xiên nướng lắm mà, sao nay lại không ăn, rồi nãy giờ nó có ăn gì đâu mà no".
Xiumin lắc đầu
"Bữa nay nó kì ghê á, thôi kệ, ăn típ đi"
Đến khi về nhà cậu vẫn cứ như vậy khiến anh lo lắng
"Em bị sao vậy, không khoẻ chỗ nào hả"
"Em bình thường mà"cậu nói
"Ừ"mặc dù nói vậy nhưng trong lòng anh vẫn lo
~~~~~~~~ngày hôm sau~~~~~~~~
"Hôm nay em ngủ trước đi, không cần đợi anh đâu"anh hôn cậu
"Vâng"
Hôm nay, anh có tiệc ở công ty nên về hơi trễ.
Sau khi ăn tối cậu đi dạo bên bờ sông Hàn. Cậu đang đi thì thấy có dáng người giờ anh,cậu chạy đến. Đúng là anh, bóng lưng đó đúng là anh nhưng anh không đi một mình mà đj với 1 cô gái khác. Cô ta đang ôm anh, anh không những không phản kháng mà còn ôm lại cô ta nữa. Cậu thầm nghĩ trong lòng
*Chắc là mình nhìn nhằm thôi,anh ấy sẽ không bao giờ đối xử với mình như vậy, anh ấy sẽ không bỏ mình*
Mặc dù nói vậy nhưng tim cậu đau lắm, giống như có hàng ngàn con dao đâm vào tim vậy. Cậu về nhà, đang nằm trên giường thì anh bước vào ôm cậu. Cậu ngửi thấy có mùi nước hoa phụ nữ trên người anh. Cậu còn nhìn thấy thoáng trên cổ áo của anh còn có 1 vết son. Cậu đẩy nhẹ em ra rồi nói
"Hôm nay em hơi mệt, em ngủ đây, anh cũng đi tắm rồi ngủ đj"cậu nằm xuống quay lưng về phía anh, những giọt nước mắt lăn dài trên mặt cậu. Anh nghe cậu nói như vậy cũng làm theo. Anh về phòng tắm rửa rồi lên giường ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro