2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"sao rồi, đi lâu thế?", seokjin hỏi

"lão oh làm trò, tao phải giải vây cho nhóc họ jung kia"

"nhóc họ jung? ahh..là nhóc hàng xóm nhà mày phải không?"

hắn không nói gì lôi sách vở ra chuẩn bị cho môn tiếp theo, còn về phần seokjin thì liền hứng khởi hẳn lên- "nhóc đó là bạn thân của anh yêu tao đó, hiền mà tốt tính nữa. nghe cua nhà tao bảo nhóc đó thích mày đấ.."

anh bị dán miếng giấy liền khó hiểu hỏi hắn:

"yahh! mày làm gì thế hả?"

"mao sơn khu tà phu",  hắn cúi xuống tiếp tục làm bài

nghe thế, seokjin liền đơ người ra một lúc rồi nổi đoá lên- "cái đó bùa cho cương thi mà cái thằng này!"

"bởi...dính cái bùa ngay miệng thì tự động im miệng đi"

__________________

"alo namjoon ahh~"

"sao đấy hobi? có vẻ cậu vừa gặp chuyện vui nhỉ",  tiếng chàng trai từ điện thoại phát ra.

"um~~ hôm nay yoongi hyung giúp tớ giải vây đó, nếu không tớ sẽ chẳng biết làm sao cả"

"oh~ tên đó sao?"

"namjoon ah, cậu như thế là không được đâu. anh ấy lớn tuổi hơn chúng ta mà"

"nhưng tớ giỏi ngang ngửa tên đó, bộ não quyến rũ của tớ cho phép coi hắn ta ngang hàng với mình"

"tớ thích anh ấy quá rồi phải làm sao đây"

"theo đuổi anh ta một cách công khai đi, đừng rụt rè như thế chứ. hắn ta là hàng xóm của cậu cũng là bạn thân hamster nhà tớ, cậu hạnh phúc thì tớ cũng vui rồi"

"oh....được rồi, tạm biệt nha joonie"

"được, tạm biệt hobi",  sau lời chào là tiếng ngắt điện thoại.

__________________

"cậu làm gì ở đây?"

"học trưởng min, em muốn cảm ơn anh vì chuyện này hôm nay. với lại..với lại em rất thích anh, học trưởng min. đây là một ít bánh táo và quýt, mong anh nhận ạ"

"cậu rảnh nhỉ? đừng làm trò nữa, ngưng đi", anh lấy hai quả quýt rồi đóng sầm cửa. chẳng để cậu nói được gì thêm nên đành lủi thủi mang bánh về.

''không sao, anh ấy vốn đã như thế mà. đáng yêu thật, tuy không nhận bánh nhưng bù lại..anh ấy lấy quýt rồi nè, có lẽ anh thích quýt nhỉ hehe. vậy thì từ nay..'jung hoseok' tôi sẽ cua học trưởng min bằng quýt (ʃƪ^3^)"

nói là làm hôm sau, cậu đã mang theo hai quả quýt theo bên cạnh hộp cơm trưa của mình- "học trưởng min!!!"

nhưng...vừa dứt lời đã thấy hắn nhăn mặt rồi né chỗ khác rồi, đây là ghét cậu hả. thật buồn quá đi mất nhưng không sao! cậu sẽ lén vào lớp hắn rồi để quýt dưới gầm bàn cũng được..không có gì là làm khó được cậu hết haha.

bên phía yoongi, sau khi nhăn mặt rồi ngoảnh mặt làm ngơ cậu thì bị seokjin âm thầm đánh giá. anh liền hỏi hắn:

"nè tên họ min kia, nhóc họ jung gọi mày kìa. sao lại né em ấy?"

"mày muốn tao đi đầu xuống đất sao?",  hắn vẫn tiếp tục đi mà chẳng quay đầu lại.

anh liền tức giận mắng- "yah như vậy là có ý gì? người ta tốt với mày vậy mà?"

"vậy mày hưởng đi, tao chê"

"yoongi..mày..!!", anh nhìn bóng lưng tiếp tục đi mà chỉ tay cảm thán, woa..cái nết xấu xí này phải nói là làm người khác tức điên lên mà. bảo sao bác trai lại ngán ngẩm hắn như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro