Em Sai Anh Xin Lỗi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yoongi đặt môi hôn lên trán cậu rồi chuyển xuống hôn môi cậu một cái, không đơn thuần là nụ hôn tình cảm còn là nụ hôn chứa bao nhiêu sự nhớ nhung mấy hôm nay của anh dành cho cậu

Kim Namjoon: tôi có ở đây

hai người mãi nhìn nhau 4 mắt như biết nói mà không quan tâm Namjoon đã đứng đó rồi

Jung Hoseok: xía nhưng sao anh không hỏi bác sĩ khi nào em được xuất viện

Min Yoongi: em mới thức mà

Jung Hoseok: em không sao mà

Kim Namjoon: đừng có quậy giùm, nhảy xuống vực là thứ mày quậy lớn nhất rồi yên phận giùm đi

Jung Hoseok: mới nói gì đó

Kim Namjoon: yêu tinh năn nỉ đó, đừng nhảy vực nhảy dù nhảy trên trời xuống giùm

Min Yoongi: hửm

Kim Namjoon: mày nghĩ trông cái yêu tinh này mà đơn giản hả tao chứng kiến nó nhảy từ trực thăng xuống hù tao rồi thêm nhảy từ sân thượng xuống, giờ nhảy vực là thứ quậy nhất rồi

Min Yoongi: em quậy vậy hả

Jung Hoseok: đó là yêu tinh có hai lỗ tai dài ra ớ, còn em là Hoseok dễ thương

Kim Namjoon: gớm

Jung Hoseok: em muốn ăn táooooo

Min Yoongi: tôi đi mua cho em

Jung Hoseok: ai canh cửa ngoài vậy, Tử Hắc hả

Kim Namjoon: Tử Hắc về nghỉ ngơi rồi

Jung Hoseok: anh bảo người đi mua đi anh với Namjoon cũng cần nghỉ ngơi em ngủ giấc dài rồi có 2 người là thức mãi thôi

Min Yoongi: không sao, tôi kêu người mua cho em ăn nha

Jung Hoseok: vângg này cái anh kia, đồ chơi tôi đâu

Kim Namjoon: nói gì đó ký cái giờ

Namjoon giơ ngón tay định kí đầu cậu mà hù doạ

Kim Namjoon: ba dò 4 cẳng chạy sang đây đồ chơi ai đâu kịp mua

Jung Hoseok: em buồnnnnnnnnnn

Kim Namjoon: nào xuất viện đi, tao mua cho chơi

Yoongi đi kêu người mà không muốn cũng là tự anh đi mua cho cậu, Namjoon kể lại cho cậu tất cả sự việc của 4 ngày qua

Jung Hoseok: sốc...

cậu không biết nói nên lời gì khi anh và mọi người như thế

Jung Hoseok: em muốn xuất viện sớm, dù sao khoẻ rồi về an ủi mọi người nữa

Kim Namjoon: được, tao gọi bác sĩ hỏi cho mày

Jung Hoseok: gì cơ

Kim Namjoon: dạ vâng, tôi hỏi cho nhóc ạaa

Jung Hoseok: hihi

Kim Namjoon: à quên nào Yoongi về rồi tao hỏi cho

Jung Hoseok: hai người bám quá rồiiii

Yoongi mua táo về cho cậu, Namjoon đi hỏi bác sĩ rồi

Jung Hoseok: anh đi mua hả

Min Yoongi: ừm

Jung Hoseok: không mệt hả ngồi xuống đây đi

Min Yoongi: để tôi gọt cho em

Jung Hoseok: tay bị thương đó

Yoongi nghe thì nhớ lại tay mình không níu được tay cậu có chút nhói lòng, cậu nhận ra rồi

Jung Hoseok: em .... em

Min Yoongi: là lỗi của tôi...

Jung Hoseok: bảo bối aaa

cậu đưa tay lên định xoa má anh thì anh cúi xuống đưa má cho cậu rồi không muốn cậu cử động nhiều

Jung Hoseok: đừng buồn nữa, em vẫn ở đây mà tay anh phải mau chóng hết còn lo cho em nữa

Min Yoongi: được được, tôi nghe lời em đều nghe lời em

Jung Hoseok: đợi Namjoon hỏi bác sĩ về anh đi xem vết thương mình cho y tá thay thuốc cho anh nha

Min Yoongi: được được

Jung Hoseok: thương anh lắm

anh gọt táo mà đút cho cậu ăn

Jung Hoseok: tay em còn hoạt động được mà

Min Yoongi: tôi lo cho em được

Jung Hoseok: anh có nói chuyện của em cho bố mẹ biết không

Min Yoongi: không, hôm bữa có điện tôi bảo dạo này tôi bận nên để em bên cạnh chăm tôi

Jung Hoseok: ai chăm ai thế, còn khóc trên tay em

Min Yoongi: đều tại em cả

Jung Hoseok: vâng vâng, tại em

Jung Hoseok: xin lỗi em đii

Min Yoongi: xin lỗi em

Jung Hoseok: hihi

cậu cười tươi với anh nhìn nụ cười của cậu mà anh cũng yên tâm hơn rồi, mong cậu giữ mãi nụ cười này thôi

Kim Namjoon: bác sĩ bảo có thể về, uống thuốc điều đặn gia đình chăm sóc kĩ là được

Jung Hoseok: giờ mấy giờ rồi nhỉ

Min Yoongi: mới 5g chiều thôi

Kim Namjoon: có về không

Jung Hoseok: cóooo

Jung Hoseok: em nhớ mọi người rồi

Min Yoongi: em không nhớ tôi

Namjoon thấy Yoongi ghen mà bất lực kiếm cớ chuồn đi trước

Kim Namjoon: tao đi lấy xe rồi chồng mày ẵm mày xuống

Jung Hoseok: cái gì cơ, nghe không rõ

cậu đưa tai về phía Namjoon đang đứng ngay cửa

Kim Namjoon: hyung xin lỗi ạaa

Min Yoongi: sao thế, hoba

Jung Hoseok: Namjoon hứa là em tỉnh lại không xưng mày tao nữa nên giờ phải thực hiện đó

Min Yoongi: àaa

Kim Namjoon: được rồi tao đi lấy xe

Jung Hoseok: byeee

Kim Namjoon: không bye nữa

Jung Hoseok: mãi yeuuuu

Min Yoongi: em ăn xong phần táo này đi, rồi tôi dẫn em xuống

Jung Hoseok: dạ vâng .... aaa

cậu há miệng đợi anh đút cho ăn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro