Chương 56

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"A..Không thích...!"

Cảm giác lưỡi Jeong Yi Yeon liếm loạn trên những nếp nhăn quá mức chân thật, Lee Nan thậm chí không thể thừa nhận rằng mình không thích, cậu nghiến răng, gai ốc nổi dọc sống lưng lên đến gáy, hơi thở nóng bỏng nhột nhột ở bên dưới khiến cậu vặn vẹo, nhưng chiếc lưỡi mềm mại mà cứng rắn kia không chỉ dừng lại ở việc liềm mà còn muốn chui vào bên trong khiến Lee Nan muốn phát điên.

Đây quả thực là một trải nghiệm mới nhưng hết sức xấu hổ, nó khác xa với việc bị bị đâm một ngón tay hay bị dương vật đâm vào.

"Ư..AH!!"

Ngay khi đầu lưỡi đâm vào, Lee Nan ghét nó đến hét lên một tiếng.

Cậu đã cẩn thận tắm rửa kỹ càng cả trong và ngoài trước khi làm tình, tất nhiên cậu muốn bản thân và bạn tình đều thoải mái, nhưng không có nghĩa cậu làm vậy để bị lưỡi Jeong Yi Yeon liếm và mút như thế này...!

"...!"

Tầng sinh môn nhói lên, cảm giác đầu lưỡi duỗi vào cọ sát vào màng nhầy thật kỳ lạ. Ngoài ra, khi môi Jeong Yi Yeon mút lấy những nếp nhăn, cơ thể Lee Nan dường như vặn vẹo, thắt lưng cậu yếu ớt tan chảy.

Đùi của và gối Lee Nan run lên mà không có lý do. Người cậu có cảm giác phía dưới tan ra mỗi khi lưỡi Jeong Yi Yeon đâm vào, liếm mút những nếp nhăn.

Lưỡi liếm xuống và môi mút những nếp nhăn, đó là một cảm giác kinh tởm.

Lee Nan ghét nó. Mỗi khi Jung Yi-yeon nắm lấy hông cậu rồi đưa lưỡi vào sâu hơn, Lee Nan không thể không thở hổn hển.

"Có thấy thoải mái không?" Jeong Yi Yeon bỏ một tay ra khỏi hông Lee Nan.

"Ah...không...đợi đã..."

Ngón tay thọc vào bên trong, cái lưỡi đâm liếm như thọc sâu vào nơi ngón tay chạm vào. Cả người Lee Nan như sắp không xong trước hai thứ này.

Jeong Yi Yeon tiếp tục đẩy các ngón tay vào bên trong, dùng lưỡi liếm quanh bên dưới. Vẫn chưa đủ, anh tách hai ngón tay ra và đẩy lưỡi mình qua khe hở.

Cảm giác rất lạ, Lee Nan nhắm chặt mắt dụi trán vào ga giường, tiếp sau đó là những cảm giác dày vỏ khiến cậu không thể chịu đựng được.

Chỉ có Lee Nan mới biết cậu đã nhẹ nhõm như thế nào khi lưỡi của Jeong Yi Yeon cuối cùng cũng chịu lui ra, chỉ còn lại những ngón tay bên trong người cậu. Đôi vai cậu vẫn run lên như thể anh phải chịu đủ thứ hành hạ tàn ác, không, đây là chuyện quá thô bạo với cậu.

Nhưng cậu không có nhiều thời gian để tức giận, Thay vào đó, ở nơi mà chiếc lưỡi trượt ra, những ngón tay mơn trớn rồi lại thọc sâu vào đó.

"Ah... !" Bên dưới của Lee Nan đau nhói khi ba ngón tay của Lee Nan tiến vào cùng một lúc và nới rộng.

Jeong Yi Yeon hôn lên lưng cậu, thì thầm, "Nan à, có thể mút thêm chút nữa không?"

"Không, không, Ư.......!"

Lee Nan bị phân tâm bởi ba ngón tay đang cào nhẹ vào vách thịt bên trong, nhưng vậy còn tốt hơn là cảm giác lạ lùng khi liếm và mút bởi lưỡi ướt át.

Đó là lý do cậu nói không thích nó, nhưng mẹ kiếp...

"Ư...!"

Jeong Yi Yeon lại bắt đầu mút mông cậu, anh đâm hai ngón tay vào trong Lee Nan, mở rộng sang hai bên, rồi lại ấn xuống dưới, mút lấy những nếp gấp và dùng lưỡi liềm vào bên trong, một tay anh đang nắm lấy dương vật của Lee Nan, không cho cậu chốn.

Lee Nan tiếp tục cương cứng cho dù cậu ghét nó như thế này. Mỗi khi tay của Jeong Yi Yeon lắc lắc thứ đó của cậu thì khoái cảm lại dâng lên. Nhưng đồng thời, cảm giác phía sau lại không hề mất đi. Lee Nan không còn cách nào khác ngoài rên rỉ bất lực trước cảm giác kì lạ và kinh tởm này.

Khi Jeong Yi Yeon đã liếm mút và quấy rối Lee Nan đủ lâu, cuối cùng anh cũng hài lòng và rời đi, những ngón tay của anh lại cắm vào.

Lee Nan quay đầu lườm Jeong Yi Yeon. Cậu không chắc mình có nhìn thẳng vào được anh hay không bởi vì hai mắt đều mờ đi vì hơi nóng, "Đồ chó!"

Cậu không thể không chửi bậy, Jeong Yi Yeon vẫn đang vuốt ve bên dưới của Lee Nan bằng một tay, vừa liếm vừa mút lên lưng cậu. Vật to lớn khủng khiếp kia đeo bao cao su đang ngóc đầu lên một cách dữ dội, như thể sẽ đâm xuyên qua người Lee Nan bất cứ lúc nào.

"Gâu."

*Dm, sốc ẻ á Giám đốc ơi.

Trong giây lát, Lee Nan như không thể tin vào tai mình.

Gâu gấu... .??

Cậu chửi, và Jeong Yi Yeon đáp lại sao?

Chưa hết bàng hoàng, nhưng một bàn tay ấm áp đã nắm lấy eo Lee Nan và kéo cậu vào lòng...

"Ahh!"

Là quy đầu cứng rắn cọ mở lối vào, cảm giác từ lỗ hồng bên dưới lan tỏa khắp sống lưng Lee Nan, cơ thể cậu run rẩy, dương vật của Jeong Yi Yeon đã đi vào, không có bất kỳ sự kháng cự nào, đến mức này Lee Nan có thể cảm thấy lối vào đang sung sướng kẹp lấy dương vật của Jeong Yi Yeon một cách ngon lành.

"Này!"

Jeong Yi Yeon đẩy hông về phía trước, chui sâu vào trong người Lee Nan, dài và khỏe, đẩy một phát đến tận cùng gốc rễ. Da thịt chạm vào nhau phát ra âm thanh chói tai. Ngay lúc Lee Nan nghĩ mông mình thảm rồi, tinh dịch bắn ra khỏi đầu dương vật. Mắt cậu mờ đi trong làn nước mỏng.

"Ahhh...!"

Jeong Yi Yeon bắt đầu di chuyển eo.

Chẳng lẽ là bởi vì đầu lưỡi của Jeong Yi Yeon nên bây giờ cậu mới mẫn cảm vậy sao? Ngay cả cảm giác cọ xát thôi cũng khiến Lee Nan choáng váng. Mỗi một lần thứ kia nhịp nhàng đâm vào, không chỉ vách thịt mà cả lối vào nơi dương vật bị cắn chặt cũng co giật vì sung sướng.

Lúc lâu sau, Lee Nan không thể chịu đựng được nữa, nửa thân dưới cậu khụy xuống, bụng chạm vào thành giường và hai chân thả lỏng tách ra.

Jeong Yi Yeon nắm hông của Lee Nan và đầy dương vật vào lại người cậu, đâm từ trên xuống.

"A, a, a, a!"

Tốc độ nhanh đến nỗi ngay cả những tiếng rên rỉ phát ra từ miệng Lee Nan cũng không ngừng được. Jeong Yi-ye on di chuyển eo như thể đã bị bỏ đói một thời gian dài, tay anh vẫn bận trêu ghẹo ngực Lee Nan, mải miết mút lấy gáy, vai và xương cánh của Lee Nan.

Hơi thở nóng hổi của anh phả vào tai Lee Nan "Ư, Lee Nan... Ha..Nan à..."

Động tác của anh dừng lại một chút, như để kìm hãm cảm giác xuất tinh đang dâng cao, người Lee Nan run lên vì phía dưới đột nhiên bỗng trống rỗng.

Jeong Yi Yeon lại bắt Lee Nan quỳ xuống và nhấc hông cao lên. Một lần nữa, đâm sâu vào bên trong. Lee Nan thậm chí không thể rên rỉ trước cảm giác bị ép căng mở ra lần nữa, cậu gần như không thể thở được.

Cả hai cổ tay đều bị nắm lấy và kéo ra sau.

"A, a, a, AH!"

Jeong Yi Yeon nắm lấy cổ tay Lee Nan, tư thế giống như đang cười ngựa giữ dây cương, đút dương vật vào trong người Lee Nan một cách không thương tiếc.

Sự thâm nhập sâu này đủ nghiền nát mông Lee Nan, chui ra nữa chừng rồi kéo Lee Nan vào, dương vật của cậu cũng bị tát nhẹ, mỗi lần như vậy, tinh dịch lại trào ra khỏi đầu dương vật của cậu.

Cảm giác lên đỉnh đã quá ngưỡng giống như khi xuất tinh, tiếp tục không có dấu hiệu giảm xuống nữa.

Ngay khi Jeong Yi Yeon buông tay Lee Nan ra, cậu lập tức nằm dài trên giường. Jeong Yi Yeon lại lật Lee Nan lại và kéo hai chân cậu ra, hai mắt Lee Nan dừng lại ở trên trần nhà. Jeong Yi Yeon tiếp tục cắm sâu vào người cậu.

Lee Nan xuất thần, có khi nào tim cậu sẽ ngừng đập giữa chừng khi đang làm những chuyện này không?

Cuối cùng khi Jeong Yi Yeon cũng bắn ra.

Ngay cả sau khi đã thỏa mãn, Jeong Yi Yeon vẫn không chịu rời khỏi Lee Nan. Sau khi xử lý bao cao su một lúc, anh đến và bám lấy Lee Nan, hôn cậu không dứt.

Lee Nan xấu hổ tránh môi anh, Jeong Yi Yeon như thể bỏ cuộc, thay vào đó là hôn khắp cơ thể cậu. Lee Nan đã nói rõ ràng với anh là không được để lại dấu vết, nhưng anh không quan tâm, anh để lại rất nhiều vết tích của mình trên người cậu.

Mỗi một chỗ Jeong Yi Yeon đi qua, Lee Nan cảm thấy da thịt đau nhói kinh khủng.

Đến khi khoái cảm trong người hạ xuống, nhiệt độ cơ thể trở lại bình thường và hơi thở dịu lại. Chỉ khi đó, Jeong Yi Yeon mới ngừng hôn cậu. Anh nhìn xuống Lee Nan, ôm Lee Nan trong vòng tay.

"Rửa lại một chút nhé, tôi sẽ thay ga giường."

Lee Nan đồng ý, trên người cậu vốn đã đổ đủ loại mồ hôi và chất dịch cơ thể, không rửa sạch sẽ rất khó chịu.

Việc làm tình với Jeong Yi Yeon gần đây diễn ra khá tốt, nhưng vấn đề là Lee Nan quá mệt mỏi. Sau khi những làn sóng khoái cảm mãnh liệt kéo dài đã lắng xuống, trong đầu cậu tràn ngập mong muốn được nhắm mắt lại và chìm vào giấc ngủ.

Cậu cảm giác cả linh hồn đều đã thoát khỏi người sau lần làm tình này.

Nhớ lại cảm giác rạo rực, ngứa ngáy, kỳ lạ dường như tan chảy từ thắt lưng trở xuống, Lee Nan cố gắng đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Nghĩ lại thì rất ghét nhưng đồng thời cũng rất thích. Cậu không phủ nhận rằng cơ thể mình rất nhạy cảm, cậu là người có ham muốn rất nhiều.

Chết tiệt, khi cậu còn trẻ, đó là một cảm giác cậu không thể xử lý, vì vậy Lee Nan luôn khống chế bản thân tránh né. Tuy nhiên, bây giờ khi trải nghiệm trong đời đã tăng lên một chút, cậu lại cảm thấy cũng không tệ lắm.

Lee Nan đi vào phòng tắm và gội đầu tắm rửa sạch sẽ lần nữa. Khi cậu ra khỏi phòng tắm lau khô người, chiếc giường đã được dọn sạch sẽ với tấm trải giường mới, Jeong Yi Yeon cũng biến mất. Chắc anh vào phòng tắm khác rồi.

Lee Nan muốn nằm xuống giường nhưng cậu đang trong tình trạng kiệt sức, nếu như thế cậu sẽ ngủ thiếp đi mất, vẫn là đừng nằm thì hơn. Cậu mặc bộ quần áo của mình đã gấp gọn trước đó.

Vào lúc Lee Nan cài chiếc cúc cuối cùng trên chiếc áo sơ mi, Jeong Yi Yeon bước vào, anh mặc áo choàng tắm, mái tóc còn ướt. Vừa nhìn thấy Lee Nan mặc quần áo, cả người anh hơi cứng đờ, "Cậu làm gì vậy?"

"Tôi phải về."

"Ngủ lại một đêm đi."

Lee Nan nhíu mày, sao cậu lại phải ngủ với Jeong Yi Yeon nữa, hôm nay thậm chí không giống như cuối tuần trước đó.

"Anh định làm tình tiếp vào sáng mai sao?" Lee Nan chỉnh lại áo, "Ồ nhưng tôi là con người, tôi không thể làm được nữa đâu, hẹn vào ngày khác thôi."

Sáng mai làm lại, vậy thì là làm 2 lần liên tiếp, có nghĩa là số lần thỏa thuận cũng giảm xuống, nhưng Lee Nan cảm thấy cơ thể mình sẽ không thể chịu được. Qua cái lần ở tại biệt thự Gapyeong cậu đã lãnh đủ rồi. Bây giờ nhớ lại cậu vẫn chưa cảm thấy mình đã hoàn toàn bình phục.

Làm tình với cường độ cao với một cơ thể như vậy ...

Lee Nan muốn nghỉ ngơi. Có quá nhiều việc phải làm lại vào ngày mai.

"Lee Nan, đợi đã, tôi đưa cậu đi."

"Không cần đâu."

"Đợi một chút."

Jeong Yi Yeon nói với Lee Nan rồi rời khỏi phòng như một cơn gió vì sợ cậu từ chối.

Tất nhiên, Lee Nan không muốn đợi lâu như vậy, cậu đi thẳng ra cửa trước. Nhưng khi cậu vừa đi giày và bước ra cửa, Jeong Yi Yeon đã ra khỏi phòng thay đồ.

Lee Nan nhíu mày khi thấy anh chỉ mặc quần đùi và mặc áo phông ngắn tay.

Lee Nan không thể hiểu tại sao Jeong Yi Yeon cứ phải cố chấp muốn đưa cậu về, ngay cả lúc ở Gapyeong cũng như vậy.

Bỏ đi, Lee Nan không muốn vật lộn tranh cãi nhiều với Jeong Yi Yeon, cậu đã mất đi sức lực để tức giận rồi. Dù sao hiện tại chỉ còn có năm, không, là bốn lần, tức giận làm gì chứ? Đó là một người mà Lee Nan sẽ sớm không phải gặp lại nữa.

Hơn nữa, cậu cũng mệt, một chuyến đi cũng không to tát lắm.

Có lẽ bây giờ Lee Nan đã hoàn toàn xóa bỏ cảm xúc của mình với Jeong Yi Yeon . Mặc dù anh là tên khốn ép cậu quan hệ tình dục, nhưng Lee Nan không ghét ở cùng phòng với anh đến mức buồn nôn.

Cậu chỉ thấy vô cảm với Jeong Yi Yeon thôi.

Lee Nan đến bãi đậu xe và leo lên ghế phụ. Vừa ngả người vào chiếc tựa lưng, cơn buồn ngủ đã ập đến trên cơ thể mệt mỏi của cậu.

"Ngủ một chút đi."

Lee Nan dụi mắt để không buồn ngủ mặc dù cậu đang ngủ gật.

Jeong Yi Yeon im lặng một lúc rồi hỏi, "... Cậu còn giận à?".

Đột nhiên, Lee Nan không thể hiểu Jeong Yi Yeon đang nói gì.

"Việc tôi cứ làm những chuyện khiến cậu ghét ấy."

Ghét cái gì... Thật không dễ dàng gì để suy nghĩ với cái đầu lơ mơ của buồn ngủ của Lee Nan.

À, Jeong Yi Yeon đang nói những chuyện mà cậu ghét bỏ sao, chính là việc anh là một tên khốn luôn đến trước nhà cậu dù được dặn là không được xuất hiện ở đó, và cả việc chở cậu về dù cậu đã nói không cần thiết.

Lee Nan biết rất rõ Jeong Yi Yeon là người coi thường lời nói của cậu.

Liềm và mút chỗ dưới đó của cậu nữa?

"Ừm, đừng làm như thế nữa."

"Được. Tôi sẽ không làm điều đó một lần nào nữa."

Jeong Yi Yeon nói như đang hứa, nhưng Lee Nan khịt mũi trong lòng. Cậu không mong đợi rằng anh sẽ lắng nghe những gì cậu đang nói.

Lee Nan đang bận chiến đấu với cơn buồn ngủ, còn Jeong Yi Yeon thì im lặng không nói gì thêm.

Nào ngờ sau đó Lee Nan thực sự ngủ gật như vậy, xe dừng trước nhà cậu lúc nào không biết. Có vẻ như cậu đã ngủ gật một lúc. Tưởng như nước miếng sắp trào ra, Lee Nan dùng mu bàn tay xoa xoa miệng, cậu mở mắt tỉnh dậy, cậu muốn vào trong và đi ngủ. Tình trạng thể chất của cậu đã ở giới hạn tuyệt đối rồi.

Mới hơn 11h một chút mà sao lại mệt như vậy? Hậu quả của việc làm tình quá mức khiến cơ thể cậu như rã rời.

"Đi đây." Vì Jeong Yi Yeon đã đưa cậu về, nên Lee Nan muốn chào hỏi, cậu tháo dây an toàn để ra ngoài.

"Đợi một chút."

Jeong Yi Yeon bất ngờ nắm lấy tay Lee Nan. Lee Nan hầu như không nhìn Jeong Yi Yeon vì đôi mắt ngái ngủ.

"... Lee Nan, tôi thực sự sẽ không làm điều đó một lần nào nữa đâu."

Gì... Lee Nan hoang mang.

"Xin lỗi, cậu đừng tức giận nữa được không?"

... Lee Nan thậm chí còn không tức giận đến thế. Nhưng chưa bao giờ cậu nghĩ rằng sẽ có ngày nghe thấy hai chữ "xin lỗi" từ Jeong Yi Yeon.

Điều khiến Lee Nan thực sự tức giận là khoảnh khắc Jeong Yi Yeon uy hiếp cậu và ép cậu quan hệ tình dục.

Trong khi Lee Nan đang hoang mang, Jeong Yi Yeon mở hộp điều khiển. Từ bên trong lấy ra một chiếc hộp nhỏ. Bao da có phần sang trọng. Jeong Yi Yeon đặt nó vào tay Lee Nan.

"Cầm lấy đi, vốn dĩ muốn đưa cho cậu từ trước, kết quả cậu lại rời khỏi công ty..."

"... Nó là cái gì?"

Lee Nan buồn ngủ, cả người mệt mỏi, nhưng khoảnh khắc mở chiếc hộp, cậu trong nháy mắt lấy lại tỉnh táo.

"Sẽ không đắt lắm đâu."

Nói rồi Jeong Yi Yeon siết chặt cổ tay Lee Nan một cái rồi buông ra, giống như đo độ dày của cổ tay của cậu.

Thứ ở trong hộp là một chiếc đồng hồ. Một chiếc đồng hồ tự động, một thương hiệu mà Lee Nan nghĩ là đắt tiền, đặc biệt đồng hồ có thiết kế nổi có thể nhìn rõ ràng về chuyển động cơ học bên trong.

Xem thời gian có lẽ không tiện lắm, vì vậy theo quan điểm của Lee Nan, với tư cách từng là một thư ký, cậu đoán mức giá của nó chắc chắn không phải tầm thường.

-----

Lát tầm 10h tôi sẽ update chương mới tiếp nha, lần này Giám đốc với Jae Oh đụng độ nhau rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro