chương 103

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LEVIS: đợi thêm nữa để xem hắn có đổi ý hay không...hôm nay mọi người vất vả rồi, tất cả về nghỉ ngơi nhé
__________________________________________________________

ZERO:...thật à...

MASHLE: vâng...

ZERO: thằng ba biết chưa...

MASHLE: dạ chưa, con chỉ truyền cho các anh trong nhà còn lại thì không...

ZERO: chắc chắn không sai?

MASHLE: //gật đầu//

ZERO:...để ta tính, thay đổi tình hình được chứ?

MASHLE: //lắc đầu// dạ không, phải có 1 người...

ZERO: hết cách à

MASHLE: có thể...

ZERO:...

DELISASTER: //đẩy cửa// làm gì đóng cửa kính mích vậy 2 người ơi 😃_ đang căng thì anh tư thản nhiên bước vào làm gián đoạn cuộc thảo luận giữa em út và cha

ZERO: biết rồi mà còn hỏi được sao?

DELISASTER: //đóng cửa// cha dấu làm gì? Anh ba cũng biết được chuyện gì sẽ xảy ra rồi...chỉ là sớm hay muộn thôi

MASHLE: nói xui xẻo

ZERO: //thở dài//_ không xoay chuyển tình thế được...thì chỉ còn cách là để nó xảy ra và tìm cách khác sau khi xong chuyện đó mà thôi... mà việc này cũng quá sớm rồi. Chỉ Tội tụi nó khi nhận ra tình cảm của nhau quá muộn mà thôi...

(Và với câu, thay đổi cách gọi của nhân vật là các bạn hiểu rồi nhé)Tối đó là 1 đêm lẵng lặng, không ai nói với ai những suy nghĩ trong đầu của mình mà phải sinh hoạt như những ngày bình thường để che đi cảm xúc thật của mình...

LOVIE: //giật mình// ơ, a-anh ba???

EPIDEM: //khoá cửa// anh nhờ chút được chứ?

LOVIE: đ-được nhưng mà..._ mới tắm xong mới bận mỗi cái áo vào thì EPIDEM đã đột ngột bước vào phòng và khoá trái cửa lại làm anh hoang mang...chuyện gấp đến nỗi không cho anh bận quần áo tươm tất rồi hẳn nói hay sao???

EPIDEM: anh vào đúng lúc rồi..._ như thấy được cái lợi cho mình hắn liền nhanh chân bước đến đè anh vào gốc tường và hôn anh. Động tác rất rất là nhanh, y như đã chuẩn bị từ trước. Chưa bao giờ hắn hôn anh sâu như vậy...hắn ôm lấy eo của anh, giữa 2 người không có 1 kẻ hở mà áp sát vào nhau

Hắn thâm nhập vào sâu trong khoan miệng của anh khiến anh giật bắn cả mình mà vô tình cắn trúng môi của hắn, cái mùi kim loại ấy cứ loang tỏa khắp miệng và dần dần truyền tới não khiến anh càng hoang mang và có chút sợ sệt, nhưng điều đáng chú ý ở đây là hắn vừa đẩy 2 thứ gì đó vào miệng của anh bằng lưỡi, kẹo ư? Không, nó tan ngay khi tiếp xúc với lưỡi của anh... Hơn thế nữa khi hắn như mất cảm giác mà càng ngày càng hôn sâu hơn.

Cảm giác trơn và ngập ngụa trong họng khiến anh sướng đến mơ hồ...nhưng không tránh khỏi việc khó thở nên mặt anh đã đỏ bừng thậm chí mang tai cũng đã đỏ theo...hắn nhã ra và không quên liếm bờ môi của anh

Đâu thể dừng lại được vì hưng phấn của con người phải giải quyết thì mới thôi. Hắn cúi xuống gặm nhấm cổ trắng như măng non của anh...da anh rất mềm nên hắn thưởng thức như 1 món ăn rất ngon miệng. Từ cổ xuống xương quai xanh rồi đến vai...

Đứng quá bất tiện nên hắn đã đổi ý lôi anh lên trên giường...hắn tháo kính ra bắt đầu nghiêm túc

LOVIE: kh-khoan đã...a-anh định làm thiệt à...

EPIDEM: em nghĩ anh giỡn à? Ngoan đi ha...anh làm nhanh thôi

LOVIE: thôi chết tôi rồi...

Hiểu rồi đấy, hắn hôn nhẹ vào môi anh và tiếp tục gặm những vùng còn trắng kia. Gặm chán chê thì bắt đầu vào tác chính...

LOVIE run người...khuôn mặt cứng đơ, khóc không ra khóc sợ không ra sợ. EPIDEM bôi trơn ngón tay của mình bằng gel và từ từ đi vào lỗ hậu của anh. Cảm giác như có cái gì đó đang từ từ xâm nhập vào thì anh siết chặt lại và ôm lấy cổ của hắn...tuy đã bôi trơn nhưng thật khó khi các cơ trong lỗ hậu siết chặt khiến hắn khó mà duy chuyển ngón tay

EPIDEM: em đau à? Anh sẽ làm nhẹ lại

LOVIE: //gật đầu//

EPIDEM: thả lỏng ra sẽ bớt đau hơn đấy, chút nữa sẽ hết đau ngay thôi

Chưa thấy ai nhẹ nhàng như EPIDEM trong tình cảnh này. Khuôn mặt cười cười trong có vẻ hiền làm anh tin tưởng mà thả lỏng ra. Vừa mới thả lỏng thì hắn đã mạnh dạn đưa thêm 1 ngón nữa...cả người anh run lên vì nó khá đau và khó chịu, ấy thế mà anh vẫn nghe lời thả lỏng ra

Hắn bắt đầu ngọ nguậy trong lỗ hậu của anh như đang tìm 1 chỗ nào đó. Điều này khiến anh rên lên vài tiếng nghe rất dễ khiêu ngợi người khác. Sao 1 lúc mò mẫm thì hắn ấn nhẹ xuống, thấy phản ứng của anh khác với những chỗ khác thì hắn ấn mạnh hơn...

1 thứ chất dịch nhầy nhụa trắng đục được chảy ra...dính lên trên 2 ngón tay của hắn...vậy là đã có thứ bôi trơn tốt hơn gel nhiều rồi nhỉ? Lúc này đây hắn lật người của anh lại và nắm lấy vòng eo của anh...

LOVIE phát hoảng đến nổi cầu trời dái phật... cái thứ đó của hắn anh có thể tự tin và cược nó với 28-29cm...chỉ cầu mong thứ đó không làm tổn hại gì đến phần dưới của anh là được. Đang niệm thì anh cảm nhận được nó...đã đâm từ từ vào bên trong

Sướng đến tận cốt não, ban đầu đau bao nhiêu thì bây giờ sướng bấy nhiêu...lỗ hậu của anh đã khá co giãn với lúc nãy nên EPIDEM đâm vào khá dễ dàng...

Và rồi những cú thúc liên tục diễn ra, những tiếng va chạm da thịt với nhau và thứ tiếng nấc dứt quản đầy ám muội phát ra trong căng phòng, tay anh bám víu vào ga giường thật chặt và cắn răng tránh phát ra thứ tiếng rên rỉ đầy xấu hổ ấy...

...hì hục tận 2 tiếng thì cuối cùng hắn cũng bắn tinh dịch vào bên trong...do kích thước của dương vật vẫn còn đang bên trong nên tinh dịch ọc ra bên ngoài khá nhiều...

Mệt lả người ra...muốn làm thêm vài hiệp nữa nhưng hình như LOVIE thật sự mệt vì đây là lần đầu nên chưa có quá nhiều kinh nghiệm để tiếp tục...hắn cũng chỉ đành nhún vai và ôm anh vào lòng và chìm vào giấc ngủ...vậy thôi ¯⁠\⁠_⁠(⁠ツ⁠)⁠_⁠/⁠¯

Và không thể không giải thích 2 thứ viên mà EPIDEM cho LOVIE uống là gì...nó không phải thuốc kích dục, mà là thứ thuốc giúp con trai có thai...tất nhiên, 2 viên tương đương 2 đứa, thế là ZERO sẽ có 2 đứa cháu nội rồi
__________________________________________________________
1 buổi sáng bình yên với những cái nắng ấm chíu vào lâu đài lạnh lẽo của gia đình nhà ZERO, không quá căng cũng chẳng quá giãn. Nói chung là cứ bình thường đợi hồi âm từ SOUL xem hắn có quay đầu khi nhận được lời cảnh báo của ông hay không thôi

ZERO: sao đầu con trắng tinh vậy út?

MASHLE: ai biết đâu, lâu lâu nó hay vậy á

(2) FAMIN: //nghịch tóc// thú vị đấy

DOOM: 3 người tóc trắng rồi nhỉ?

ZERO: ta thấy MASHLE giống ta nhất đấy

(1) FAMIN: ơ, là con mà???

ZERO: con là tính cách nhưng thằng út là ngoại hình

DELISASTER: hay

LEVIS: //ngáp//chào buổi sáng mọi người _ đây, người con rể của ông đã dậy và đang ngáp ngắn ngáp dài...không phải mới ngủ dậy mà là vừa mới đi tìm thứ gì đó...

ZERO: chào buổi sáng, con tìm gì đấy?

LEVIS: anh hai con, con nhớ là tối hôm qua anh ấy nói tắm xong sẽ qua đưa đồ, mà đợi quài không thấy nên con ngủ quên luôn

ZERO: trời...ta cũng đang tìm thằng ba đây, sáng không có gì uống nhạt miệng thật...

MASHLE: cha

ZERO: ta đây

MASHLE: cà phê cha pha như nào ấy???

ZERO: thì pha bột cà phê

MASHLE: bột à?

ZERO: ừm

MASHLE: giờ con muốn uống nước ngọt

DELISASTER: //hút thuốc// nhà hết nước ngọt rồi, hút vài phát thay nước ngọt hong?

DOOM: //dựt lấy// hết thật rồi út ơi _ anh dựt điếu thuốc chưa kịp hút của anh tư và vứt qua 1 bên

ZERO: mà con định làm gì?

MASHLE: con đi lấy bột ngọt pha

ZERO: à... gì!?

DELISASTER: Ê đừng, uống vô đầu thai luôn đấy!!

MASHLE: hỏng sao...ui da!_ đang lon ton chuẩn bị xuống bếp pha nước ngọt thì MASHLE đụng trúng người của ai đó, còn ai ngoài anh ba của chúng ta nữa...

EPIDEM: lát anh làm cho, vào bàn đi

MASHLE: hời ơi, lâu gòi mới thấy anh dậy trễ vậy luôn đấy

ZERO: tóc xù xụ vậy đó, lại đây xem nào

EPIDEM: vâng_ anh trong trạng thái buồn ngủ và đi đến kế bên ZERO cúi đầu xuống cho ông vuốt lại tóc. Gọn gàng perfect ✨

MASHLE: LOVIE đâu ta 😗_ MASHLE nói bâng quơ. Thật ra là cố ý nói đấy vì...

Cậu và DIANA tối qua đã phần đi rình mà?





Xin chào tôi đây, tôi sắp điên thật rồi mặt dù tôi không được bình thường cho lắm

Tôi đã vặn hết nội công để viết chương này. Và chợt nhận ra nó nhạt như bánh mì vậy 😔

Nhưng lở hứa thì tôi làm nên các bạn đọc đở đi nhé. Vừa thi xong thì tôi tích tốc hoàng thành chúng.

Hi vọng các bạn không chê. Trong hè này có lẽ tôi sẽ hoàn thành truyện nên hè tôi sẽ ra chương lại như thường

Cảm ơn các bạn đã đọc, xin cảm ơn





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro