Chương 86: Bí Mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đáng lẽ Tiêu Duệ Hoa cũng không cho Khương Lộ Kỳ xuất môn, nhưng Tiêu Duệ Hoa cũng không thể luôn luôn nhìn chằm chằm Khương Lộ Kỳ, hắn cũng có chuyện quan trọng.

Hạ nhân nghe Khương phu nhân nói muốn đi thăm Tần vương thế tử phi, vội vàng truyền tin cho Tiêu Duệ Hoa đang ở nha môn, Tiêu Duệ Hoa cho phép Khương Lộ Kỳ đi thăm Khương Lộ Dao.

Tiêu Duệ Hoa cũng hy vọng Khương Lộ Dao có thể ảnh hưởng đến Khương Lộ Kỳ, ở Tần vương phủ, Tiêu Duệ Hoa tin tưởng Khương Lộ Dao sẽ không để Khương Lộ Kỳ làm ra chuyện gì thất lễ, một bút không viết ra hai chữ Khương.

Dù Khương Lộ Kỳ bày ra vẻ mặt xinh đẹp, muốn rời khỏi Tiêu gia cũng khó khăn.

Vì sao nàng nói đi gặp Khương Lộ Dao, Tiêu Duệ Hoa liền chấp thuận? Khương Lộ Dao rốt cuộc có gì tốt?

Chỉ là mỹ nhân dối trá, giả hiền mà thôi.

Khương Lộ Kỳ mang theo đầy ngập hận ý cùng sợ hãi đi đến Tần vương phủ, sau khi xe ngựa vào Tần vương phủ, trong lòng Khương Lộ Kỳ chỉ còn lại sợ hãi, không biết theo ai.

Đã không còn, nàng không còn là Tần vương thế tử phi thật đáng buồn đáng thương, hiện giờ nàng là thê tử của Tiêu Duệ Hoa, tương lai sẽ là phu nhân của quyền thần thủ phụ.

Nàng không cần giao phong với Tần vương phi, cũng không bị Tần vương phi lừa gạt.

Tương lai sau này Tần vương phi cũng sẽ nịnh bợ nàng, chẳng sợ nhi tử của Tần vương phi kế thừa tước vị Tần vương.

Lúc này Khương Lộ Kỳ nắm chắc rất nhiều.

Theo sau hạ nhân dẫn đường của Tần vương phủ, Khương Lộ Kỳ lặng lẽ đánh giá Tần vương phủ biến hóa, hạ nhân cung kính với nàng, trong lòng Khương Lộ Kỳ hụt hẫng, sự tôn kính này không phải đối với nàng, cũng không phải đối với Tiêu Duệ Hoa lúc này chức quan còn chưa cao.

Chỉ vì Khương Lộ Kỳ là đường muội của Tần vương thế tử phi...

Điều này khiến Khương Lộ Kỳ không thoải mái, kiếp trước, hạ nhân trong Tần vương phủ không coi nàng là nữ chủ tử tương lai mà đối đãi.

Dù là tứ phu nhân tới Tần vương phủ thăm nàng, ma ma quản sự có thể diện trong Tần vương phủ cũng dám sắc mặt với Vĩnh Ninh hầu thế tử phu nhân, khiến tứ phu nhân mất mặt.

- Tứ cô phu nhân, thỉnh ngồi kiệu.

- Ừ.

Đi vài bước liền tới con đường nhỏ bên đường có một chiếc kiệu. Khương Lộ Kỳ biết Tần vương phủ rất lớn, chuẩn bị kiệu cũng chỉ có khách quý mới có đãi ngộ này, Khương Lộ Dao làm vậy có ý gì? Muốn dùng kiệu khoe khoang nàng ta ở Tần vương phủ rất có địa vị?

Khương Lộ Dao chỉ tạm thời đắc ý mà thôi.

Hiện tại Khương Lộ Dao nâng càng cao, tương lai ngã càng thảm.

Khương Lộ Kỳ ngồi kiệu, bên trong lót thảm ngồi rất thoải mái, bày biện trên bàn nhỏ là một chút điểm tâm, chung trà.

Khương Lộ Kỳ cười lạnh, chuẩn bị rất đầy đủ, ngày tháng phú quý xa hoa lãng phí, không biết Khương Lộ Dao còn có thể hưởng thụ được bao lâu.

Kiệu di chuyển trong Tần vương phủ, Khương Lộ Kỳ lười biếng cách màn mỏng nhìn xem cảnh trí bên ngoài.

Đêm khuya trong mộng, ngày tháng sinh hoạt trong Tần vương phủ vẫn khắc sâu trong ký ức, sáng thức dậy, khuôn mặt nàng đẫm lệ...Lúc này đến Tần vương phủ, nàng mới biết, không có cách gì quên những chuyện từng xảy ra ở Tần vương phủ.

Trước mắt hiện lên một mảnh rừng trúc xanh biếc, Khương Lộ Kỳ biết trúc là thứ Triệu Đạc Dật yêu thích nhất.

Trước kia nàng cũng có thể ở trong rừng trúc nhìn thấy Triệu Đạc Dật đang khổ đọc, hoặc là chơi cờ.

Nàng chưa từng tiến tới quấy rầy hắn, cũng không cùng hắn nói một hai câu, đối diện với vườn trúc là đình hồ, nàng lẳng lặng nhìn hắn là có thể tiêu hao một buổi sáng.

Khương Lộ Kỳ bỗng nhiên nhìn thấy trong rừng trúc có thân ảnh quen thuộc, thiếu chút nữa đã kinh hô ra tiếng, Triệu Đạc Dật...thân ảnh của hắn so với trước kia còn mảnh khảnh hơn.

- Dừng lại.

- Tứ cô phu nhân không biết, còn một đoạn đường nữa mới đến Quan Sư Các.

- Ta muốn tản bộ tới đó.

- Này...

- Ta sẽ nói với nhị tỷ tỷ.

- Dạ.

Kiệu dừng lại, Khương Lộ Kỳ sửa sang lại y phục, bình ổn tim đang đập dồn dập cơ hồ muốn nhảy ra khỏi ngực, từ từ, chậm rãi, ưu nhã đi xuống kiệu, ngẩng đầu nhìn về phía thân ảnh ở trong rừng trúc.

Nếu lúc trước nàng chọn gả cho Triệu Đạc Dật có phải sẽ không thống khổ giống hiện giờ?

Không phải nàng không thích Triệu Đạc Dật, mà là nàng sợ Tần vương phủ đầy áp lực, tràn ngập tính kế.

- Nhị công tử.

Lúc này Khương Lộ Kỳ không cần khiêm tốn, có tâm sự cũng không dám gặp mặt Triệu Đạc Dật, hiện giờ nàng là phu nhân của Tiêu Duệ Hoa.

- Phu nhân là?

Triệu Đạc Dật bị nhốt ở vương phủ đọc sách, chỉ ở trong rừng trúc mới có thể có được yên tĩnh, cũng chỉ ở trong rừng trúc, mới có khả năng ngẫu nhiên nhìn thấy tẩu tử Khương Lộ Dao từ Quan Sư Các tới tìm thái phi hoặc Tần vương phi.

Triệu Đạc Dật rất khinh thường hành vi rình coi tẩu tử của hắn, chỉ là hắn nhịn không được sẽ ở trong rừng trúc đọc sách.

Khương Lộ Kỳ thấy Triệu Đạc Dật không biết nàng là ai, vành mắt ửng đỏ.

- Ta là...

- Hồi bẩm nhị thiếu gia, vị này chính là tứ cô phu nhân bên ngoại gia của thế tử phi.

Hạ nhân bên cạnh vội mở miệng giải thích.

Triệu Đạc Dật cười xa cách:

- Là gả cho Tiêu đại nhân, Khương phu nhân? Ta từng gặp Tiêu đại nhân, Tiêu đại nhân là nhân trung long phượng, tại hạ rất kính nể phẩm hạnh, tài học của Tiêu đại nhân.

- Thân phu không bằng nhị công tử.

- Không dám nhận, Tiêu đại nhân chi tài vượt xa ta.

Triệu Đạc Dật chắp tay cáo từ Khương Lộ Kỳ, nắm chặt quyển sách định trở lại rừng trúc, nhưng vào lúc này, cách đó không xa truyền đến tiếng bước chân.

- Ta đã nói nhất định Dật nhi sẽ ở chỗ này đọc sách.

Thân thể Khương Lộ Kỳ cứng ngắt, theo bản năng hành lễ:

- Bái kiến...Bái kiến vương phi điện hạ.

Tần vương phi mặc y phục lam thủy sắc váy dài, tóc cài trâm, trang dung đoan trang, khuôn mặt yên tĩnh điềm đạm, nhưng cũng sẽ không khiến người ta cảm thấy Tần vương phi dễ khi dễ.

Đứng bên người Tần vương phi là một thiếu nữ, mi thanh mục tú, răng trắng môi hồng, một đôi mắt thu nguyệt yên tĩnh, trang dung nhẹ nhàng càng tăng thêm minh diễm.

Khương Lộ Kỳ biết nàng...Hưng Vinh hầu phủ nhị tiểu thư.

Nghe nói cực kỳ lợi hại, chỉ tiếc thời vận không tốt khiến Hưng Vinh hầu phủ rơi đài, nàng cũng rời ra tầm mắt của phu nhân quyền quý trong kinh thành.

Sau này lúc Khương Lộ khốn quẫn cùng thất vọng, ngẫu nhiên gặp Uy Xa tướng quân phu nhân, người nọ cùng nàng lớn lên có vài phần tương tự.

Chỉ là Uy Xa tướng quân là phụ tá đắc lực của Tiêu Duệ Hoa, cũng là áp lực mà Tiêu Duệ Hoa cùng Tiêu thái hậu dùng để bắt ép Tần vương nhất mạch phải trợ lực.

- Vĩnh Ninh hầu phủ tứ tiểu thư?

Tần Vương phi hòa ái cười nói:

- Không, là ta nói sai rồi, là ái thê của Tiêu trạng nguyên nổi danh nhất Đại Minh triều.

- Ta cũng không ngờ, năm ấy lúc thọ lễ của ta, Vĩnh Ninh hầu phu nhân mang ngươi tới vương phủ, lúc ấy ta nhìn ngươi còn không có gì xuất sắc, hiện giờ ngươi lại gả cho tài tử vang dội, dung mạo càng thêm động lòng người.

Tần vương phi còn nhớ rõ Vĩnh Ninh hầu tứ tiểu thư, đáng lẽ dựa theo nàng phỏng đoán, Vĩnh Ninh hầu thế tử là của tứ phòng, ai cũng không ngờ nửa đường lại nhảy Khương nhị gia, không chỉ đoạt vị trí Vĩnh Ninh hầu thế tử, còn đem Khương Lộ Dao khó chơi gả cho Triệu Đạc Trạch.

Khiến Tần Vương phi chỉ có thể quấy rầy bài bố, buộc Dương gia công khai chân tướng, một khi Triệu Đạc Trạch đủ lông đủ cánh, cho dù chân tướng lộ ra, Tần vương phi nhiều năm vì nhi tử mưu hoa, toàn bộ đều thất bại.

Chuyện hoán tử là Dương gia tạo ra, nên để Dương gia tự mình giải quyết.

Tình huống có kém cũng không kém bằng hiện tại, Tần vương phi chỉ cần làm tốt nhiệm vụ từ mẫu của Triệu Đạc Dật.

- Vương phi điện hạ quá khen.

Khương Lộ Kỳ cung kính chào hỏi Tần vương phi, làm bộ không quen biết hỏi:

- Bên người vị này chính là?

- Hưng Vinh hầu nhị tiểu thư.

- Hoàn Nương gặp qua Khương phu nhân.

- Mau miễn lễ.

Khương Lộ Kỳ vội duỗi tay đỡ nàng, thoáng nhìn Triệu Đạc Dật cùng Tần Vương phi vừa nói vừa cười, nàng ngăn không được chua xót, vì Triệu Đạc Dật đau lòng.

Hoàn Nương yên tĩnh, mỗi khi Triệu Đạc Dật nhìn qua, nàng sẽ thẹn thùng cúi đầu, làm ra bộ dạng của thiếu nữ khuê các, nhìn nàng giống như một con tiểu bạch thỏ thuần trắng.

Nhưng nàng có thể nhìn ra Tần vương phi thân thiết quan ái Triệu Đạc Dật thân lại lộ ra một tia giả dối.

Giống như đích mẫu từ ái với nàng đều không chân thật.

Nàng cùng Triệu Đạc Dật đều là thứ xuất, đích mẫu có thể quan ái thứ xuất, không bạc đãi thứ xuất, đã khiến bọn họ mang ơn đội nghĩa.

Hoàn Nương không hiểu, Tần vương phi có thân sinh nhi tử, phía trước còn có nguyên phối đích tử, vương phi đâu cần kiên nhẫn quan ái thứ tử?

Cho dù muốn thứ tử làm giá y cho nàng nổi danh, cũng không đến mức thân cận đối đãi với thứ tử như thế.

Bên ngoài ai chẳng biết, sau khi Tần vương thế tử thành thân tính tình trầm ổn hơn rất nhiều, hiện giờ là người được hoàng thượng coi trọng, trái ngược với Triệu Đạc Dật vẫn rất có tài danh, gần đây thanh danh không hiện gì nổi bật.

Nhưng nếu Triệu Đạc Dật có thanh danh hiển hách, hôn sự này cũng không tới phiên nàng.

Hoàn Nương đối với cuộc hôn sự này rất vui mừng.

Tần vương phủ dòng dõi cao, gia tư phong phú, một khi Tần vương qua đời, nhất định sẽ phân gia, Triệu Đạc Dật sẽ được phân gia tài đủ chi phí sinh hoạt cả đời, dựa theo địa vị của Tần vương nhất mạch, Triệu Đạc Dật có thể tiến vào con đường làm quan, Triệu Đạc Dật lại là tôn thất đệ tử, tiền đồ không bằng thế tử gia, nhưng so với công tử thiếu gia bình thường thì tốt hơn rất nhiều.

Thân mẫu của Triệu Đạc Dật mất sớm, sau khi phân gia Hoàn Nương chính là đương gia phu nhân, hôn sự này rất thích hợp với Hoàn Nương.

Triệu Đạc Dật có dung mạo rất tuấn tú, công tử ôn ngọc, nhìn liền thấy cảnh đẹp ý vui.

Hoàn nương đã hạ quyết tâm tranh thủ hôn sự này.

Tần vương phi quan ái Triệu Đạc Dật khiến Hoàn Nương ngoài ý muốn.

Phu nhân của Tiêu đại nhân là Khương thị khi nhìn Triệu Đạc Dật... rất đáng nghiền ngẫm, hay là Khương thị cùng Triệu Đạc Dật có quan hệ?

Nhưng nhìn Triệu Đạc Dật đối với Khương thị rất xa cách.

Hoàn Nương cũng từng gặp trạng nguyên Tiêu Duệ Hoa, cũng từng đọc thơ từ mà Tiêu Duệ Hoa viết, nghiêm khắc mà nói nàng rất bội phục Tiêu Duệ Hoa tài học...

Khương thị có thể gả cho Tiêu Duệ Hoa, không biết được bao nhiêu khuê các hâm mộ, Khương thị lại không thấy đủ, không đối xử tử tế hầu hạ Tiêu Duệ Hoa, ngược lại còn nhìn nhị công tử...

Nếu nàng làm phu nhân của Triệu Đạc Dật, phải thu thập Khương thị.

Tần vương phi cũng nhìn ra Khương Lộ Kỳ có thần sắc biến hóa, lại một lần nữa cảm thán, nếu gả tới đây là Khương Lộ Kỳ, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Chỉ cần dựa vào chuyện Khương Lộ Kỳ để ý Triệu Đạc Dật, là có thể khiến Triệu Đạc Trạch tự phụ cực đoan tức giận đến mất lý trí.

Chỉ là, Tần vương phi xoay chuyển ý nghĩ, nếu Khương Lộ Kỳ nháo ra chuyện mất mặt, Khương Lộ Dao cũng không sáng chói được, này cũng có thể đả kích Vĩnh Ninh hầu Khương gia.

Khương gia dưỡng ra nữ nhi không giữ phụ đạo, người khác còn có thể hiếm lạ?

Huống chi Khương Lộ Kỳ đã gả cho Tiêu Duệ Hoa, trong kinh thành mơ hồ có lời đồn, nếu không phải Vĩnh Ninh hầu quá mức cường thế, người khác đã sớm nghị luận sôi nổi.

Tần vương phi tỏ thái độ thân cận với Khương Lộ Kỳ, Khương Lộ Kỳ biết Tần vương phi rất lợi hại, nên cảnh giác Tần vương phi.

Lúc các nàng đang giằng co, Khương Lộ Dao đã ngồi kiệu đuổi tới đây.

Biết Khương Lộ Kỳ bái phỏng, Khương Lộ Dao vẫn luôn ở Quan Sư Các chờ nàng, chờ không tới, lại chờ không tới.

Sau đó nghe nói Khương Lộ Kỳ gặp phải Triệu Đạc Dật, Khương Lộ Dao cũng không để trong lòng, sau đó bỗng nhiên nghĩ đến lúc còn chưa thành thân, Khương Lộ Kỳ từng nhìn lén Triệu Đạc Dật.

Tuy Khương Lộ Dao đã thay đổi hạ nhân Tần vương phủ, nhưng nàng không dám xem thường Tần vương phi.

Khương Lộ Kỳ không phải là người am hiểu che dấu cảm xúc, một khi bị Tần vương phi nhìn ra manh mối, xui xẻo không chỉ có Khương Lộ Kỳ, còn có Tiêu Duệ Hoa, thậm chí Khương gia cùng nàng đều bị người nghị luận.

Vì vậy, Khương Lộ Dao liền ngồi kiệu ra nghênh đón, phải đem Khương Lộ Kỳ tới bên nàng rồi tính tiếp.

Kiệu ngừng ở ven đường, nha hoàn nâng tay Khương Lộ Dao bước xuống, mọi người ngừng nói chuyện với nhau, cùng nhìn về hướng Tần vương thế tử phi.

Khương Lộ Dao mặc y phụ mẫu đơn xuyên hoa váy dài, tóc cài trâm mẫu đơn, phong tư sừng sững, quốc sắc thiên hương.

Ở đây nữ tử trang điểm đều không tầm thường, nhưng Khương Lộ Dao giống như bách hoa vương giả...mẫu đơn, cao quý, minh diễm, hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Cũng không phải nói Khương Lộ Dao là tuyệt sắc mỹ nhân, mà là minh diễm, khí chất so với tuyệt sắc mỹ nhân càng hấp dẫn người.

Tần vương phi cũng cảm thán một tiếng.

Hoàn Nương rũ mắt, dâng lên một phần tâm tư tranh phong, Hoàn Nương là thứ nữ, nhưng phụ thân của thế tử phi cũng là thứ tử, Tần vương phủ có thế tử phi như vậy, Hoàn Nương đối với tương lai càng tin tưởng.

- Thì ra tứ muội muội bị mẫu phi lưu lại.

Khương Lộ Dao cười khanh khách nói:

- Ta còn nói nàng như thế nào còn chưa tới, nếu biết mẫu phi lưu nàng lại, ta sẽ không nóng nảy vội vàng chạy tới đón.

Tần vương phi cười nói:

- Ngươi nói sai rồi, lưu lại Khương phu nhân không phải là ta, lúc ta cùng Hoàn Nương tới đây, Khương phu nhân đã bị rừng trúc hấp dẫn.

- Tứ muội muội yêu nhất là trúc, nhìn cây trúc mềm mại xanh tươi là không thể rời đi.

Khương Lộ Dao kéo Khương Lộ Kỳ tới bên người, oán trách nói:

- Đều đã gả cho người, còn khó sửa này tính tính này, may cho ngươi là gặp được vương phi luôn quan ái đau lòng vãn bối, nếu đổi lại là người khác không biết sẽ nói cái gì đâu.

- Ta...

- Tứ muội muội.

Khương Lộ Dao nắm chặt tay Khương Lộ Kỳ, vỗ vỗ nói:

- Ngươi ham mê thích ngắm nhìn cây trúc cũng nên sửa lại, nhưng ngươi cũng không cần quá lo lắng, Tần vương phủ có quy củ, vương phi cũng đau lòng ngươi, sẽ không trách ngươi nhất thời thất lễ.

Tần vương phi nhàn nhạt nói:

- Yêu trúc vốn là chuyện tốt, sao ta lại trách cứ tỷ muội ngoại gia của ngươi? Phía tây vương phủ còn có một mảnh Tử Trúc Lâm, một lát nữa ngươi dẫn nàng cùng du ngoạn đi.

- Được.

Khương Lộ Dao cười gật đầu:

- Vị thanh tú giai nhân này là ai? Lớn lên thật xinh đẹp.

- Hưng Vinh hầu nhị tiểu thư, Hoàn Nương.

- À.

Khương Lộ Dao chào hỏi Hoàn Nương, nhìn Hoàn Nương liền biết nàng không phải là nữ tử tầm thường, không chừng Tần vương phi chọn cho Triệu Đạc Dật một tức phụ không tồi, ít nhất so với Khổng gia tiểu thư Khương Lộ Dao nhìn Hoàn Nương thuận mắt hơn nhiều.

- Có rảnh đến Quan Sư Các ngồi chơi.

- Dạ.

Hoàn Nương đáp ứng.

- Ta cùng tứ muội muội còn có chuyện cần nói, không trì hoãn mẫu phi chiêu đãi Hoàn Nương.

Khương Lộ Dao kéo Khương Lộ Kỳ ngồi vào kiệu, cũng không nhìn Triệu Đạc Dật một lần nào.

Tuy Triệu Đạc Dật vẫn cười, trong lòng âm thầm đau khổ, đại tẩu lại hiểu lầm, hắn không phải cố ý lưu lại Khương phu nhân.

Triệu Đạc Dật tín nhiệm hiếu thuận Tần vương phi, nhưng không phải hắn nhìn không ra Tần vương phi cùng Khương Lộ Dao đang giằng co dấu diếm mũi nhọn, vì liên lụy đến Khương Lộ Dao, Triệu Đạc Dật không dám nói gì nhiều khi ở trước mặt Tần vương phi, với hắn mà nói, vương phủ nên giao cho thế tử phi, Tần vương phi chỉ cần an tâm vinh dưỡng không phải là tốt sao?

Hắn đem ý tưởng này nói với phụ vương, Tần vương trầm mặc một lúc lâu, chỉ nói, nếu thế tử phi có thể gánh vác trọng trách, Tần vương sẽ không để Tần vương phi nhúng tay vào.

Ngụ ý, nếu thế tử phi làm không tốt, Tần vương vẫn là sẽ đem vương phủ giao cho Tần vương phi xử lý.

Triệu Đạc Dật tin tưởng Khương Lộ Dao có thể làm tốt hơn Tần vương phi.

Khương Lộ Dao dẫn Khương Lộ Kỳ vào Quan Sư Các, cho hạ nhân lui xuống, Khương Lộ Dao nhìn Khương Lộ Kỳ vẫn còn mờ mịt hoang mang, bất mãn hỏi:

- Ngươi tới vương phủ làm chi? Là tới gặp ta? Hay là tới gặp Triệu Đạc Dật?

- Ta...

- Ngươi đừng nói với ta, là ngươi không biết, ngươi không có.

Khương Lộ Dao oán hận chỉ trích:

- Vẻ mặt đầy đào hoa chỉ có thể lừa gạt người mù, kẻ điếc. Hay ngươi không biết ngươi đã gả cho ai? Lúc ngươi nghĩ tới nam nhân khác, có từng nghĩ tới trượng phu của ngươi?

- Ta không làm chuyện gì có lỗi với hắn.

Khương Lộ Kỳ biện bạch:

- Ngược lại là hắn...Hắn có người ở bên ngoài.

- Ta mặc kệ hắn có dưỡng ngoại thất ở bên ngoài hay không, có thì thế nào, ngươi cũng không thể vì vậy mà tư tâm với người khác, ngươi không cần thanh danh, Khương gia cần.

Khương Lộ Dao thật sự muốn nói một câu, ái mộ thì cứ ái mộ, nếu Khương Lộ Kỳ thích người khác, Khương Lộ Dao cũng không sinh khí đến như vậy, cố tình lại thích Triệu Đạc Dật, còn bị Tần vương phi nhìn ra manh mối, là vì Khương Lộ Dao không cẩn thận đối đãi canh chừng nàng.

- Trước kia ta từng nói với ngươi, lúc còn ở khuê phòng chưa gả, ngươi có thể thổ lộ ái mộ với hắn. Lúc này ngươi đã là thê tử của người khác, hắn cũng sắp thú thê, ngươi lại dây dưa, không phải khiến người ta chê cười chỉ trích sao?

- Ta...Ta không có dây dưa với hắn, ta biết ai là phu nhân của ta, chỉ là nhìn hắn nhiều một chút mà thôi, ta cùng hắn sự cái gì cũng không có.

- Ở trước mặt Tần vương phi liếc mắt đưa tình, ngươi còn dám nói cái gì cũng không có?

Khương Lộ Dao không ngờ Khương Lộ Kỳ lại ngu xuẩn đến như vậy, Khương Lộ Kỳ không sợ bị Tần vương phi tính kế, chẳng lẽ bộ dạng sợ hãi mà Khương Lộ Kỳ biểu hiện ra ngoài khi đối mặt với Tần vương phi là giả vờ?

- Ta nói ta không có tâm tư phản bội Tiêu Duệ Hoa, ngươi đừng oan uổng người tốt.

Khương Lộ Kỳ cừu thị Khương Lộ Dao:

- Ta là muội muội của ngươi, có vị tỷ tỷ nào lại vũ nhục muội muội như thế?

- Cũng không có vị muội muội nào lại đến phu gia của tỷ tỷ câu dẫn tiểu thúc (em chồng) của tỷ tỷ, có muội muội như ngươi, kiếp trước ta không có tích đức.

- Ta tới giúp ngươi.

Khương Lộ Kỳ bày ra khẩu khí thi ân, thái độ cao ngạo thương hại mười phần:

- Đáng lẽ chuyện này ta không định nói cho ngươi biết, sau đó lại nghĩ ta và ngươi là đường tỷ muội, ngươi trôi qua không tốt, ta nhìn cũng khó chịu, tuy hắn sẽ không thấy, không nghe ngươi khuyên bảo, nhưng ngươi cũng nên có chút chuẩn bị, cũng đỡ phải đến lúc đó gà bay trứng vỡ, không duy trì được của cải chi tiêu sinh hoạt.

Vốn không thế nào để ý tới Khương Lộ Kỳ, nghe xong những lời này, Khương Lộ Dao nhíu mày, kết hợp với biểu hiện trước kia của Khương Lộ Kỳ, hay là nàng...Nàng cũng có cơ duyên giống mình?

Khương Lộ Dao biết nếu nàng càng muốn nghe, Khương Lộ Kỳ càng tỏ ra thần bí rồi giấu kín, nên nàng nhàn nhạt nói:

- Gà bay trứng vỡ? Không có bạc? Tứ muội muội đây là chuyện nực cười nhất mà ta từng nghe trong năm nay, đường đường là Tần vương thế tử phi lại thiếu bạc? Ta thấy ngươi không chỉ đầu óc không rõ ràng, mà còn rất vọng tưởng...Chớ trách tứ muội phu không cho ngươi xuất môn.

- Thế tử phi? Ngươi cho rằng ngươi sẽ làm thế tử phi cả đời này? Ngươi đừng quá thiên chân.

Khương Lộ Kỳ cười lạnh một tiếng:

- Nghe nói ngươi đuổi nhũ mẫu đúng không, trời xui đất khiến...Lại giúp hắn tránh thoát một kiếp nạn.

Năm đó, Triệu Đạc Trạch vô tình tàn nhẫn giết chết nhũ mẫu, bị người đời mắng là súc sinh.

- Ngươi có ý tứ gì?

- Ta nói này đó, Tần vương nhị công tử không thể nghe hay tin tưởng, ta...Ta nói cho ngươi biết, nhị công tử mới là nhi tử của Dương Phi, thế tử hiện giờ không phải.

- ...

Khương Lộ Dao trợn mắt há mồm, khiếp sợ, không ngờ Khương Lộ Kỳ biết chuyện hoán tử, nàng càng khiếp sợ hơn khi Khương Lộ Kỳ thẳng thắn thành khẩn, kẻ ngu ngốc lớn mật nói ra chân tướng lại chính là Khương Lộ Kỳ.

Như thế nào sẽ có người tùy tiện nói ra bí mật như vậy?

- Tứ muội muội, ngươi chưa tỉnh ngủ sao?

- Ta biết ngươi sẽ không tin, ngươi có thể tự đi kiểm chứng, dựa theo năng lực của nhị bá phụ có thể triệu hồi Dương Soái, có chút chuyện này không thể tra không được. Ta nói cho ngươi biết, là vì lo lắng ngươi trở tay không kịp, tước vị Tần vương là của nhị công tử, nếu ngươi là người thông minh, nên khuyên Triệu Đạc Trạch chủ động từ chức, trước nay Đại Minh triều luôn tôn vinh đích tử, có đích tử, thứ tử đừng nghĩ tới chuyện kế thừa vương tước.

Khương Lộ Kỳ khuyên nhủ Khương Lộ Dao nên làm như thế nào.

Khương Lộ Dao nói thẳng:

- Nguyễn ma ma.

Nguyễn ma ma canh giữ ngoài cửa, đáp:

- Chủ tử.

- Đưa tứ muội muội về Tiêu gia, ngươi tự mình hộ tống tứ muội muội, hơn nữa nhắn với tứ muội phu một câu, nếu hắn không muốn bước đi gian nan, gà bay trứng vỡ, tốt nhất đừng để tứ muội muội xuất môn.

- Ngươi không thể làm như vậy...Ta là muốn tốt cho ngươi, mới chạy tới đây nói cho ngươi biết. Nếu ngươi chủ động khuyên nhủ Triệu Đạc Trạch, dựa theo tính tình của nhị công tử nhất định sẽ bỏ qua cho hắn, một khi hắn vì tước vị làm ra chuyện súc sinh không bằng heo chó, đến lúc đó ngươi muốn thoát thân cũng khó.

- Chuyện của ta cùng A Trạch không cần ngươi nhọc lòng.

Khương Lộ Dao lạnh lùng nói:

- Ta sẽ khiến ngươi nhìn rõ, A Trạch vĩnh viễn không có bần hàn, gà bay trứng vỡ, không có một ngày sinh hoạt gian nan. Trên đời vốn không có đường, được nhiều người đi sẽ thành đường, đường là người đi ra, ngày cũng là người trôi qua.

- Ngươi...

Khương Lộ Kỳ nghĩ tới kiếp trước, lẩm bẩm nói:

- Ngươi sẽ hối hận.

Khương Lộ Dao nhất định sẽ hối hận.

Nếu không phải Khương Lộ Kỳ không có cách nào nói rõ với Triệu Đạc Dật, nàng cũng không đến mức đem bí mật này nói cho Khương Lộ Dao biết.

Hoán tử là chuyện mà Khương Lộ Kỳ coi là bí mật lớn nhất, có thể ảnh hưởng đại cục.

Khương Lộ Dao rất bình đạm, cũng rất kiên quyết để Nguyễn ma ma đưa nàng về Tiêu gia, nàng ta không thèm để ý tới bí mật này.

Khương Lộ Dao vân đạm phong khinh giống như xem nàng là đồ ngốc, Khương Lộ Kỳ bị thương tổn, gào rống nói:

- Sao ngươi có thể không thèm để ý?

Khương Lộ Dao chậm rãi đứng dậy, bước đến bên người Khương Lộ Kỳ, thấp giọng nói:

- Nếu ta nói ta đã sớm biết, có thể ngươi sẽ càng khổ sở?

- Ngươi...

Sắc mặt Khương Lộ Kỳ trắng bệch:

- Sao có thể?

- Như thế nào lại không thể? Tần vương phi hành động, Dương gia hành động, còn có ngươi quan tâm Triệu Đạc Dật, sự thật rõ ràng như vậy, lý giải cũng cần lao lực sao?

- Ngươi không thể biết, không có khả năng.

Những lời này đả kích rất lớn tới Khương Lộ Kỳ.

- Thu hồi tâm tình cao cao tại thượng rũ lòng thương, ánh mắt bố thí thi ân đi, ta nói cho ngươi biết, không chỉ ta biết, A Trạch cũng biết.

Khương Lộ Dao chướng mắt Khương Lộ Kỳ tự coi mình tốt đẹp, buông lời tiên tri.

- Hiện giờ A Trạch đã rời khỏi bố cục hoán tử, đem chuyện này vứt cho Tần vương phi cùng Dương gia, ngươi cho rằng A Trạch sẽ thương tổn Triệu Đạc Dật sao? Triệu Đạc Dật có, A Trạch sẽ có. Mà A Trạch có, chưa chắc Triệu Đạc Dật sẽ có.

Khương Lộ Dao vuốt ve cổ tay áo, cười nói:

- Cho nên, ngươi nói đã muộn. Không cần ngươi thông báo, ta cùng A Trạch cũng sẽ càng ngày càng tốt, thật đáng tiếc a, tứ muội muội, ngươi muốn ta cảm kích ngươi, ngươi muốn thương hại ta, hình như không được rồi.

Khương Lộ Kỳ hít thở không thông, bị Khương Lộ Dao tức nghẹn, liền ngất xỉu.

- Tố chất tâm lý, quá kém.

Khương Lộ Dao đỡ lấy Khương Lộ Kỳ đã ngất lịm, kêu Nguyễn ma ma tiến vào.

- Ngươi đưa nàng hồi Tiêu gia.

- Dạ.

Nguyễn ma ma nghe trong phòng có động tĩnh, nhưng không nghe rõ thế tử phi cùng tứ cô phu nhân nói gì, dù tứ cô phu nhân đã ngất đi, vẫn không ngừng rơi lệ, có vẻ rất thương tâm.

- Ngươi giao nàng cho Tiêu đại nhân.

- Nô tỳ hiểu rõ.

Khương Lộ Dao nhìn Nguyễn ma ma đưa Khương Lộ Kỳ rời phủ, nàng cũng ngồi xe ngựa về Vĩnh Ninh hầu phủ

Tác giả có lời muốn nói: Viết Khương Lộ Kỳ là vì muốn nói tới kiếp trước đã phát sinh chuyện gì, ý nghĩa câu chuyện không phải trọng sinh tranh đấu với xuyên không, Khương Lộ Kỳ còn không xứng làm nữ phụ, nếu không cũng sẽ không xuẩn thành như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro