Start

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Joker

Cánh cửa nhà dần mở ra,bên trong căn hộ vẫn tối như bao ngày,ngước nhìn đồng hồ thì cũng đã nửa đêm,em cứ nghĩ người yêu sẽ ở nhà ảnh để tiện chăm sóc cho đứa em vậy mà khi em bật đèn lên thì thấy hắn đang nằm ở ghế sofa chờ em.

Em đi lại nhìn anh,mái tóc trắng xanh pha trộn nhau dần che đi đôi mắt mệt mỏi,khuôn mặt thì chi chít vết thương.Hôm qua,em nói thật là như muốn nổi nóng lên,hắn về căn hộ với khuôn mặt với băng dán y tế cứ tưởng bao trùm cả mặt không ấy,hết mặt rồi tay.Em mà có cái chảo hay là cái gì đó là em phang vào hắn rồi,mà nhìn hắn vừa thương vừa tức.Nghĩ lại em cho hắn nằm ngủ sofa,mặc hắn em đi tắm.Nói vậy thôi chứ sau đó thì em lại đi chăm sóc từng vết thương cho hắn lại,thấy nghĩ một đằng mà làm một nẻo chưa?.

   Dường như,nghe được tiếng nước phát ra từ nhà tắm nên đã thức giấc,hắn biết em đã về.Em vừa lau khô tóc vừa đi ra phòng khách xem hắn thế nào.Thì mùi hương đồ ăn cứ thoảng qua,khiến em khó mà kiềm được đi lại ghế ngồi nhìn hắn nấu

  "Sao anh không ngủ tiếp?"-Em vừa nhìn hắn vừa uống cốc nước kế bên hắn để sẵn.Vì em có thói quen về nhà là sẽ uống cốc nước,thói quen mà nên là không vì lý do gì cả.

  Hắn vừa đặt những dĩa đồ ăn lên,sau đó hôn má em,rồi coi như không có chuyện gì gắp thức ăn vào chén em rồi nói:"Chuộc lỗi hôm qua"

  Hành động nhanh lắm,em không kịp phản ứng cơ.Nhìn qua thì thấy hắn vẫn đang ăn bình thường,trong lòng em tự nhiên nó vui gì đâu luôn á,hắn thì gắp đồ ăn còn em thì cứ tiếp tục ăn.Nay em có thói quen là vừa ăn vừa để chân lên đùi anh,thi thoảng thôi nhưng để kéo ngắn khoảng cách ngồi nữa.Nhưng cũng được phết,thấy em lấy chân để lên đùi hắn,hắn tiện tay sờ mó này nọ.

  Ăn xong thì cả hai,ai cũng đi làm mệt nên để đống chén đó mai xử,hai người ôm nhau đi ngủ,à mà dạo này thời tiết cũng thất thường đôi lúc lạnh đôi lúc nóng.Cơ mà nóng nhiều hơn lạnh nên em hay bảo hắn là cởi áo ngủ luôn đi cho mát,thế là hắn cởi thật.Hôm nay không phải là ngoại lệ đâu nhé,hắn có khi còn chọc em lại với câu là"Sao em không cởi chung?"Lúc đó em im lặng ngượng ngùng,nẳm quay mặt chỗ khác nghĩ lại thì cũng muốn những kỷ niệm bên hắn có thể kéo dài đến khi hai ta tóc ngả trắng thực sự chứ không phải là đi nhuộm...

Owen
 

"Tao không thích trai đua xe đạp đâu mày ạ"
  
"Trông nguy hiểm lắm,với nếu té thì tao lo chứ ai lo,tao xót chứ ai xót...nói chung là tao sẽ không bao giớ vớ phải những thằng đó đâu".

  Mạnh miệng là thế,chứ bây giờ ai đang nằm gọn trong vòng tay của em đây nhỉ?Owen Knight chứ ai nữa...Nghĩ lại đến giờ,hoài niệm ghê.Sau câu nói ấy,thử lòng em nên bạn em có cho em đi xem một trận đấu ngẫu nhiên của mấy anh chàng đua xe bên  Anh.Lần đầu thì em cũng không mấy ấn tượng về chuyện ấy lắm.Nhưng mà em đã lầm đôi mắt em cứ dán chặt vào người tóc vàng,da trắng,người mà đem lại chiến thắng,nhìn mặt hắn kiêu ngạo của kẻ chiến thắng khiến em thấy thu hút.Có lẽ hình bóng ấy đã hút mất trái tim em ngay tại lúc đó luôn rồi!!

Biết là vậy,nhưng một vài hôm thì em lại quên.Cũng ngay tại công viên,đang chạy dạo một vòng thì gặp hắn,mà em cũng không ngờ vấp phải hắn nữa.Trông mặt hắn buồn lắm,như thất tình vậy.Em có xin lỗi vì không nhìn đường thật,rồi em hỏi như kiểu:"Trông cậu như người thất tình ấy nhỉ?Có sao không?Tôi tư vấn cho nè coi như bù đắp nhé!!"

Nói vậy thôi mà hắn ta nói ra hết luôn,ngồi trên ghế công viên vừa cảm nhận gió mùa thu,vừa nghe người ta tâm sự đúng là tuyệt vời.Em im lặng rồi vuốt ve nhẹ lưng hắn thôi,sau đó thì tâm sự qua lại,và tự nhiên lửa gần rom lâu ngày cũng bén hai đứa yêu nhau qua một lần hắn chỉ cho em tập đánh boxing,đánh sau mà hai đứa yêu nhau luôn mới ghê.Thì em cũng không đồng ý ngay mà đợi,đợi cho thời điểm thích hợp rồi trả lời,để cho hắn theo đuổi.

Quay trở lại thực tại,thì em và hắn ở bên Anh cùng nhau,hắn vừa mới đi tập luyện về,nhào vào lòng em nằm xuống ngủ luôn,thời tiết se lạnh thì phải sưởi ấm cùng nhau

Jayjo

"Thôi đừng buồn nữa mà"
"Ai rồi cũng sẽ hạng nhì thôi..."

  Nghe mà tức ói máu,em mới chuyển trường vì ba mẹ công tác ở đây,em rất tự tin rằng bản thân em sẽ chắc chắn dành lấy top đầu của lớp vì trường cũ em luôn đứng thứ nhất,nhưng không hiểu sao em cứ cố gắng tới cỡ nào cũng không được,toàn là về nhì trong lớp,thứ cản đường em lúc này không phải là năng lực mà là tên ngố Jayjo kia.Người gì học giỏi không biết,nghe nói là mẹ làm bác sĩ nữa.Mỗi lần nhìn mặt cậu ta là muốn đạp cho một phát.
 
  Ba mẹ em cũng không ép em học hay tài giỏi gì,còn xúi em nếu học mệt quá thì nghỉ học nghề rồi ba mẹ mở tiệm,chắc vì thế nên em có tính tự giác cao.Bỏ qua chuyện đó đi,tối về nhà vừa ăn cơm vừa suy nghĩ thì em léo lên một ý tưởng là phải cưa đổ tên đó,xong rồi bỏ tên đó,cho tên đó thất tình,lụy mình để cho sa sút việc học.

  Nói là làm,sáng hôm sau,từ ánh mắt rực lửa chuyển sang nhẹ nhàng chủ động hỏi bài,hay là bắt chuyện,em còn sắp xếp sao cho chung nhóm hắn mỗi khi làm thực hành hay là ngồi kế bên lúc ăn chung,còn về nhà chung nữa.Rồi nhắn tin hay spam tin nhắn hằng ngày nhìn lại thấy giống mấy đứa cuồng tình yêu quá...Nhưng mà đúng như biệt danh thái giám mỗi lần em nhắn hỏi bài tập mới trả lời,đa phần là đã xem,hay trả lời tin nhắn lâu cực ấy,rồi mỗi lần em bắt chuyện hay làm nhóm thực hành chung cũng không khá khẩm mấy,trả lời thì cục ngủn,chẳng có đầu có đuôi,còn làm thực hành thì có lại gần cậu ta lúc đầu thì né như tà vậy.

Đã ba tháng trôi qua rồi,em dùng luôn chiêu cuối,hỏng lẽ lửa gần rơm lâu ngày không cháy?Em bảo một anh khá thân nói chung cũng cao ráo chơi thể thao đấy nhưng không học giỏi đón em đi học một ngày thôi mà phải để cho cậu ta thấy.Cộng thêm việc trước đó,em không nói chuyện gì với cậu ta,cậu ta có lại gần,cũng có bắt chuyện nhưng em mặc kệ cũng được khoảng một tuần,thì như trên sau khi em tan học em đi cùng với cậu ta,sau đó thì đi lại ảnh,định nắm tay đi để chọc tực cậu ta thì bỗng cánh tay nào đó đặt lên vai em siết chặt cực,lúc đó em tưởng ảnh có người yêu và chị đấy đến đánh ghen em không đấy..

  "Đi về với tôi"-jay

Em ngơ người,còn anh hiểu chuyện nên buông tay em rồi hí hửng đi về,em thì hoảng lắm,hình như cậu ta giận lắm hay sao ấy nên là khi về nhà em thì cậu ta ép em mở mật khẩu nếu không cậu ta hiếp em ngay ngoài đường luôn.Dáng người cậu ta thừa sức làm điều đó ngay tại nơi công cộng nữa chứ,gặp dáng người cậu ta cao hơn em mấy cái đầu.

  Em mở mật khẩu thì cậu ấy,ẫm em quăng xuống ghế mà hôn lấy hôn để,tay thì cứ mò mẫn rồi mở từng cút áo của em,nhanh quá em không kịp phản ứng gì kịp luôn ấy thật sự...Thế là em vỗ mạnh lưng cậu ta,đúng là khi yêu thằng nào cũng có máu chó điên hết,chuyện gì dám làm.

"Cậu đừng nhìn mặt tôi nữa"-em

   "Một là làm người yêu tôi,hai là vác bụng bầu đi học" -jay

   "Cậu chọn đi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro