Nếu cậu muốn, hãy bỏ trốn cùng nhau!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mẹ đã hẹn cho con một cô gái, nếu con muốn, sau khi ra viện, mẹ con mình sẽ đi gặp cô bé đó.."

"Bà có quyền gì mà nói tôi đi!"

"Quyền làm mẹ, con chưa 18 tuổi, vẫn còn trong kiểm soát của người thân, mẹ sẽ đứng ra bảo kê cho con được chứ? Con không cần lo viện phí.."

"Có người trả cho tôi rồi, với lại, tôi có chết cũng không về nhà với người như bà!"

"Nào, đó đã là quá khứ rồi, mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi.."

"Tốt cho tôi? Vậy sao lúc đó bà không mang tôi về nhà bà mà lại gửi cho người em trai có tiền sử bệnh hoạn?!! Để tôi sống trong địa ngục suốt 3 năm đi học mà tự nhận mình muốn tốt cho con?! Bà có phải con người không vậy?! À..bà đơn giản chỉ muốn số tiền kế xù của tôi thôi."

Chát

Người phụ nữ đó đúng phắt dậy tát mạnh vào má Seungmin, khuôn mặt giận dữ của bà ta có phần làm Seungmin sợ hãi mà im bặt.

"Ngậm mồm lại và ngoan ngoãn nghe lời đi! Mày chỉ là công cụ kiếm tiền cho tao thôi nên đừng có làm vỡ kế hoạch, nếu không bạn bè mày sẽ gặp nguy hiểm đấy!!"

Bà ta vứt lên người Seungmin một bao thư bên trong là tiền.

"Viện phí của mày đều bên trong đó! Tao cho mày thời gian đúng 2 ngày để đưa ra câu trả lời..!"

"Tch.."

Cậu tạch lưỡi mặc kệ bà ta có đe dọa, cơ bản là cậu không sợ con người này, cậu quá quen loại người này rồi, bà ta như nghe thấy liền quay lại trừng mắt, định đưa tay lên vả cậu một cái nữa thì..

"Seungminie..?!"

Hyunjin từ bên ngoài đẩy cửa đi vào, khẽ cúi chào khi thấy người phụ nữ kia trước mặt.

"Chào bác ạ, cháu là Hyunjin, bạn học của Seungmin ạ."

"Ồ, chào cháu, cháu đến thăm bạn hả?"

"Vâng, bác đây là.."

"Bác là mẹ Seungmin, lâu rồi bác mới về thăm con mình."

"Dạ vâng ạ."

"Thôi mẹ về đây, chúc chân con mau chóng lành lại, Seungminie!

Bà ta vội xách chiếc túi hàng hiệu đi ra, tiếng đóng cửa vang lên, lúc này Seungmin từ giường chạy lại ôm chầm Hyunjin, vùi mái tóc nâu đen vào hõm cổ của bạn.

"Bà ấy không phải mẹ tớ đâu..."

"Tớ biết chứ, nhìn cách mà bà ta lo cho cậu là tớ đã thấy sai rồi! Làm gì có người mẹ nào mà giờ này còn chẳng biết chân con mình lành hay chưa!"

"Hồi nãy bả còn tát vào má tớ nữa nè! Đau lắm luôn.."

Seungmin phồng má, tay chỉ chỉ vào chỗ đau.

"Ừ, tớ biết, ra đây tớ chữa cho."

Hyunjin thơm chóc vào má cậu, thật kì diệu, vết sưng tấy đó không còn đau nữa, cậu vui vẻ dắt bạn mình ra giường ngồi.

"Hôm nay của cậu thế nào hả Hyunjin?

"Hừm...sao nhỉ? Hôm nay Kkami vừa tè ra ghế sô pha bắt tớ phải lôi bộ ghế ra rửa lần 2, xong việc thì Minho hyung rủ đi qua quán cà phê của ảnh để ăn sáng, vừa hay nghe tin Bangchan hyung-nim và Jeongin công khai mối quan hệ làm cả đám vội đóng cửa quán cà phê tạm thời để lên kế hoạch ăn mừng, nói chung nay lộn xộn lắm!"

Hyunjin hơi tựa vào vai cậu, dụi mắt vào bờ vai cửa bạn.

"Nghe vui nhỉ, khi nào thì mọi người mở tiệc?"

"Khi nào cậu xuất viện thì chúng mình mới tổ chức, cả bọn bàn hết rồi nên cậu đừng lo, cậu vẫn có thể tham dự bữa tiệc."

"Ừm, cảm ơn cậu, Jinie, cậu vất vả vì tớ nhiều rồi!"

"Có gì đâu."

Cậu đặt lên trán Hyunjin một cái hôn nhẹ nhàng rồi nói tiếp

"Hyunjin ssi, cậu có còn nhớ lại khoảng khắc đầu tiên ta gặp nhau không?"

"Có, sao đấy?"

"Lúc đó cậu nghĩ gì vậy?"

"Ừm...khi mà cậu ngất ngay trước công sân nhà tớ í, trông cậu cứ như một nàng công chúa ngủ say làm tớ muốn xông vào hôn cậu lắm luôn!"

"Tào lao quá ông ạ!"

"Thế còn cậu?"

"Tớ hả...lúc đó ngay khi nhìn cậu...đầu tớ chợt hiện ra một hình ảnh..."

Cậu ngập ngừng, nhìn lên khuôn mặt đang ngoan ngoãn lắng nghe kia, tim cậu như thắt lại, cậu không sống được bao lâu nữa, nhanh thôi, bà ta sẽ đến và mang cậu rời xa người cậu yêu thương.

"Hình ảnh gì? Kể tiếp đi Seungmin."

Đôi mắt của cậu bỗng ngập đầy nước mắt, Hyunjin của cậu thật ngây thơ, chẳng biết bí mật của mình đã bị cậu phát hiện.

"Seungm..in...cậu sao đấy?

"Hwang Hyunjin...cậu hứa sẽ mãi bên tớ mà!!!"

Cậu ôm lấy Hyunjin, nước mắt giàn giụa, cái ôm quá bất ngờ làm Hyunjin có hơi bối rối.

"Cậu nhìn thấy thứ gì tệ lắm hay sao hả?"

"Khô...ng.."

"...Tớ ở đây, tớ sẽ mãi ở đây với cậu, tớ yêu cậu mà Kim Seungmin!"

Hôm nay, Hyunjin mặc một chiếc áo hoodie đen che hết cánh tay, ngày mai Hyunjin cũng sẽ mặc một chiếc áo phủ dài cánh tay và Seungmin biết sự thật đằng sau những chiếc áo dài tay đó..lại tái diễn.

"Này Seungmin.."

"Hửm?"

"Cậu có thích gặp lại người đàn bà kia không?"

"..Đương nhiên là không rồi..!"

"Thế..cậu nghĩ sao..nếu tụi mình chạy trốn ra khỏi nơi này?

Seungmin mở to mắt ngạc nhiên, cậu chưa từng nghĩ đến điều này bao giờ, vì nếu trốn, cậu sẽ phải xa quê hương là căn nhà mà bố cậu để lại cho cậu, xa anh em bạn bè và cậu sẽ rất buồn. Tuy vậy, nó sẽ rất tốt cho cậu khi chạy trốn cùng người mình yêu.
Cậu cuối mặt ngập ngừng, giờ tâm trí cậu chia thành hai phe, một là đồng ý, hai là từ chối, cậu bắt buộc phải nhanh chóng đưa ra sự lựa chọn cho bản thân.

"..Cậu chắc chứ?"

"Chắc chắn..tớ chỉ muốn cậu thoát khỏi người đàn bà kia thôi!"

"..."

Cậu như nhập tâm vào cuộc trò chuyện giữ trái tim và cậu, bên trong đó cậu nghe thấy trái tim mách bảo rằng: "Seungmin, hãy nói đi! Đây là cơ hội cuối cùng cho cậu đấy!"

Nhưng tôi không muốn rời xa nơi này tí nào!

"Cậu sẽ được ở bên cạnh người mình thật sự yêu mà, hai cậu sẽ có một mái ấm tuyệt vời đúng nghĩa đấy, còn bạn bè và quê hương, cậu có thể về thăm nó bất cứ lúc nào cậu muốn!"

...Nó sẽ...ổn phải không?

"Ổn! Nghe tôi đi, đây là thứ duy nhất mà cậu cần làm để tạo cho mình một thanh xuân đấy."

Cậu nói đấy nhé!

"Ừ, tôi nói, tôi giữ lời!"



"Hyunjin! Tớ nghĩ kĩ rồi.."

"..."

"Tớ sẽ đi cùng cậu, tớ muốn ở với cậu đến hết cuộc đời này!

"Được, nếu cậu muốn, hãy bỏ trốn cùng nhau!"

"Và Hwang Hyunjin! Cậu phải có trách nhiệm nuôi tớ, nghe chưa!

Trong giây phút quyết định hạnh phúc của hai đứa, cậu lại phun ra một câu nói buồn cười, nhưng có vẻ cậu chẳng để tâm mấy tới nội dung hay ý nghĩa của lời nói đó, Hyunjin phì cười, chạm trán mình lên trán cậu, đôi mắt thuần khiết đó nhìn thẳng mắt cậu.

"Rõ thưa cậu sếp bé nhỏ của tôi, tới lúc đó, hãy sinh tớ một đứa con nhé, Minie.."

Sau khi dứt câu, Hyunjin bị ăn gối vì cái tội dám nói những lời vô sỉ đó ở nơi công cộng.


9:16 (12/08/2020)

Tôi: Hai chap nữa hết nhe quý vị ơi! 'O' Vote đi để tôi còn ra nhanh cho đọc :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro