The Contrast

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Ye Jin-ah, chào mừng con đến với gia đình. Hyun Bin thật may mắn vì có con bên cạnh." mẹ của Hyun Bin nói sau khi con trai giới thiệu gia đình mình với Ye Jin. Ngồi bên phải, bà nắm chặt tay Ye Jin.

'Wow, cô ấy trông thực sự trẻ. Mọi người sẽ không nghĩ rằng cô ấy đã có hai con trai ở tuổi ngoài ba mươi.' Ý nghĩ đó vụt qua đầu Ye Jin ngay khi nhìn thấy mẹ anh.

"Không đâu, Eomonim. Con là người may mắn. Cảm ơn mẹ  vì đã nuôi dạy anh ấy thật tốt, Eomonim." Cô mỉm cười với mẹ chồng tương lai của mình.

"Yeobo, chúng ta sắp có một cô con gái! Em rất phấn khích!" Bà quay sang một bên trong khi nói chuyện với chồng minh.

"Anh cũng vậy, anh đã luôn ghen tị với những người bạn của mình có con gái hay con dâu. Nhớ rằng cả hai đứa con trai của mình đều không mặn mà với hôn nhân, đây là một bất ngờ tuyệt vời. Một lần nữa chào mừng đến với gia đình của chúng ta, Ye Jin-ah." Ông Hyun mỉm cười với Ye Jin và vỗ vai cô.

Anh trai của Hyun Bin, Hyun Won, người im lặng trước đó, bắt đầu trêu chọc em trai mình. 

"Nếu Hyun Bin gây khó khăn và làm phiền em, em nên gọi ngay cho anh. Anh sẽ mắng thằng bé cho em. Hyun Bin chắc chắn đôi khi bị đau ở mông."

Nhưng trước khi Hyun Bin có thể nói bất cứ điều gì để chế nhạo anh trai, ba của họ đã đáp lại anh.

"Hãy xem ai đang nói chuyện, con mới là người nên bắt đầu hẹn hò. Và bắt đầu về nhà thường xuyên, con sẽ biết mẹ con nhớ con đến nhường nào."

Nghe vậy, Hyun Bin lè lưỡi trêu đùa với Hyun Won.

"Appa nói đúng đó, Hyung. Anh nên về nhà thường xuyên; anh không nhớ em, phải không? Ngoài ra, chị xinh đẹp, em cũng sẽ mắng Bin Hyeong nếu anh ấy làm khó chị." Nghe những gì Hyun Joon nói, mẹ của anh đã đặt câu hỏi cho cậu bé.

"Chị xinh đẹp sao? Con đã gặp chị ấy trước đây rồi à, Hyun Joon-ah?"

Sau đó, họ nói về việc Ye Jin và Hyun Joon gặp nhau ở cửa hàng tiện lợi và hiểu lầm xảy ra cách đây chưa đầy 30 phút. Điều này mang lại tiếng cười cho cả căn phòng.

"Ba không có lịch phẫu thuật vào ngày hôm đó nên ba và Hyun Bin đã cùng nhau đến đón Hyun Joon trước khi ra sân bay. Chính ba đã gọi cho Hyun Joon khi Hyun Bin đang lái xe."  Ông Hyun vừa nói vừa cười; vẫn chưa hết câu chuyện buồn cười như thế nào.

Sau khi nói về một số điều khác, ông nội của Hyun Bin cuối cùng đã hỏi họ một câu hỏi về kế hoạch đám cưới của họ.

"Vậy khi nào thì hai đứa kết hôn? Đã đặt ngày chưa?" Ông hỏi và nhấm nháp trà từ chiếc ly ông đang cầm.

"Vâng, Halabeoji. Chúng con dự định kết hôn vào tháng 12 này; sẽ là 4 tháng kể từ bây giờ. Trong thời gian chờ đợi, chúng con sẽ tìm nhà." Hyun Bin trả lời ông.

"4 tháng? Không phải là quá dài sao? Còn tháng sau thì sao? Hai đứa cũng biết cả hai đứa không cần phải lo lắng về việc chuẩn bị. Ngoài ra, trong khi tìm kiếm nhà, hai đứa cứ sống ở đây. Bây giờ con cũng sống ở đây mà, Hyun Bin." Ye Jin im lặng, không biết phải nói gì.

Xem xét khoản đầu tư sẽ được chuyển vào tài khoản của cô ấy sau đám cưới như thế nào, đây hẳn là một lựa chọn tốt. Cuối cùng thì họ sẽ kết hôn, vậy nên làm gì vào tháng tới?

Nhưng để đảm bảo rằng cả hai bên đều ổn với điều đó, Ye Jin gật đầu với Hyun Bin để cho anh ấy thấy rằng cô ấy đã đồng ý. Thấy cô ấy gật đầu, anh ấy quay lại với ông của mình và nói "Con nghĩ điều đó thật tuyệt, Halbeoji."

***

Mặt trời đã lặn và họ quay trở lại ngôi nhà chính để ăn tối. Ye Jin theo mẹ chồng tương lai vào bếp để giúp bà và dì Sim chuẩn bị các món ăn, trong khi mấy người đàn ông xem TV trong phòng khách.

"Con có thể thấy họ giống nhau như thế nào, phải không? Hai cậu con trai đã lớn nhưng chúng vẫn cư xử như lứa tuổi của  Hyun Joon. Và ba của chúng cũng không ngoại lệ chút nào. Thậm chí, đôi khi mẹ cảm thấy như mình có bốn người con trai." Những gì bà Hyun nói khiến Ye Jin bật cười khi bày món thịt xào ra đĩa.

"Đó là lý do tại sao mẹ rất vui khi nghe tin Hyun Bin đang hẹn hò với con, Ye Jin-ah. Chúng ta hãy đi mua sắm cùng nhau và có một ngày đi chơi thật vui vẻ, ăn những món ngon nữa."

"Chắc chắn rồi, Eomonim. Chỉ cần gọi cho con khi mẹ có thời gian rảnh và con sẽ đến ngay với mẹ."

Trong khi ba người họ đang bận chuẩn bị đồ ăn. Bà Hyun bất ngờ hỏi Ye Jin một câu khá bất ngờ.

"Ye Jin-ah, con không biết mẹ đã nhẹ nhõm như thế nào khi đọc tin đó đâu. Thằng bé chưa bao giờ, thậm chí chưa một lần giới thiệu mẹ với bạn gái của thằng bé. Ngay cả mẹ cũng không chắc rằng thằng bé có đang hẹn hò hay không! Có lẽ Hyun Bin không giỏi trên giường nên bạn gái  luôn trốn tránh thằng bé, đó là những gì mẹ nghĩ! Nhưng, thằng bé có thực sự tệ trên giường không?" Bà Hyun hỏi như không có chuyện gì, đồng tử của bà còn giãn ra đến mức khiến mắt bà trông to hơn.

Dì Sim ngay lập tức phá lên cười khi nghe câu hỏi đó, nhưng tò mò không biết Ye Jin sẽ nói gì. Ye Jin lúng túng, mắt cô chớp vài lần.

"Thằng bé chắc phải tệ như vậy, đúng không? Aigoo, tội cho con trai tôi. Đừng lo lắng Ye Jin-ah, mẹ sẽ đi mua cho Hyun Bin loại thuốc bổ nhân sâm chất lượng nhất vào cuối tuần này. Tin mẹ đi, Hyun Bin sẽ cải thiện thôi!"

"Chúng con không phải như vậy, Eomoni. Chúng con chỉ-, con nghĩ nó đủ thoải mái cho chúng con rồi." Cô nói lắp khi cố gắng thuyết phục bà Hyun.

***

"Đã muộn rồi Ye Jin-ah, hãy ở lại qua đêm. Hyun Bin, con đưa Ye Jin về phòng đi." Bà Hyun hỏi cô ấy khi họ tập trung ở phòng khách sau bữa tối. Thời gian trôi qua thật nhanh trong khi tất cả mọi người đều vui vẻ nói về mọi thứ cơ bản. Thực ra đã 11 giờ, thậm chí Hyun Joon đã đi ngủ từ một tiếng trước. 

Cả Ye Jin và Hyun Bin đều cố gắng ngăn cản ba mẹ nhưng không được. Thậm chí, Ye Jin còn viện cớ rằng ngày mai cô có cuộc họp sớm nên phải về nhà. Ý tưởng ngủ chung giường với Bin chỉ khiến cô ấy như bị kim chime.

Nghe lời bào chữa của các con, ông Hyun thuyết phục cặp đôi rằng việc phụ huynh cho Ye Jin ở lại qua đêm là hoàn toàn ổn, đặc biệt là về việc ở chung phòng. "Ba mẹ cũng đã từng trẻ, hai đứa biết đấy. Không có sao cả, con cứ lên phòng của Hyun Bin nghỉ ngơi rồi ngày mai hãy về."

Thấy cặp đôi sắp cưới bối rối, Hyun Won ngốc nghếch nói: "Lên ngủ thôi Hyun Bin. Làm ơn đi, anh chỉ xin em đừng to tiếng quá, phòng của em đối diện phòng anh đấy.

Anh lườm anh trai mình và tự nhủ ngày mai sẽ đập vào đầu Hyun Won một cái. Sau khi chúc mọi người ngủ ngon, cả hai lặng lẽ đi về phòng anh.

"Em vào trước đi, anh cần lấy vài thứ." Anh nói với cô và vội vã bước ra cầu thang.

Căn phòng đơn giản là tuyệt đẹp. Chiếc giường màu ngọc lục bảo gợi nhớ đến chiếc nhẫn đính hôn của cô nổi bật tuyệt đẹp bên trong căn phòng trắng đầy đủ tiện nghi. Đôi mắt cô đảo khắp phòng và cô nhận ra ngay.

"Anh không có một chiếc ghế sofa nào ở đây sao?" Cô hỏi anh sau khi anh quay lại mang theo một chiếc túi tote nhỏ màu hồng mềm mại.

"Tại sao anh lại phải có sofa trong phòng ngủ, anh dành phần lớn thời gian ở văn phòng. Sẽ hợp lý hơn nếu anh đặt một chiếc ghế sofa ở đó. Tại sao? Em lo lắng về việc ngủ chung giường với anh không?" Anh bước lại gần cô. Giữ cả hai tay ở phía sau, anh hơi cúi xuống để nhìn thẳng vào mắt cô.

Cô ấy giật lại nhưng tự tin nói "Không, em không. Giờ làm ơn lấy cho em cái gì đó để mặc đi ngủ, Ahjussi."

"Haizz, sao em có thể gọi chồng mình như vậy?" Anh vừa nói vừa đi về phía tủ quần áo không cửa ngăn khi Ye Jin đi theo anh từ phía sau.

"Đúng mà, anh già rồi, ông chú khó tính." Nhưng chắc chắn là anh vẫn rất nóng bỏng. Cô cười khúc khích và nhún vai, sau đó nhận lấy bộ quần áo anh đưa cho. Đó là một chiếc áo sơ mi vải cotton màu đen đơn giản nhưng đủ dài để che đi cặp đùi của cô.

"Đây, em dùng cái này để tẩy trang đi. Đây là của mẹ anh. Anh không biết em sẽ cần cái nào, vì vậy anh nói mẹ lấy cho..." Anh gãi cổ trong khi đưa cho cô chiếc túi tote nhỏ chứa đầy nước tẩy trang, serum, tinh chất và những thứ khác có thể coi là chăm sóc da.

Cô nói lời cảm ơn và đi vào phòng tắm để thay quần áo và tẩy trang. Ye Jin thầm cười khi biết anh chu đáo đến thế nào. Đó chỉ là một cử chỉ đơn giản, nhưng cô ấy mừng vì ít nhất chồng sắp cưới của mình không phải là người vô tâm.

***

Cả hai đều nằm quay lưng vào nhau với những chiếc gối đặt ở giữa giường. 20 phút trôi qua nhưng Ye Jin vẫn tỉnh như sáo.

"Jagiya, anh vẫn còn thức chứ?" Không có phản hồi từ anh ấy nhưng cô có thể cảm thấy chiếc giường di chuyển khi anh ấy sắp xếp lại gối của mình, điều đó có nghĩa là anh ấy vẫn còn thức.

"Cảm ơn anh vì đã đưa em đến đây. Gia đình anh có vẻ rất..." cô ấy dừng lại một lúc, suy nghĩ từ thích hợp để nói trước khi tiếp tục, "...rất đáng yêu. Đặc biệt là mẹ của anh, em muốn dành nhiều thời gian hơn với mẹ." Một nụ cười có thể được nghe thấy qua giọng nói của cô ấy.

"Em nên như vậy, mẹ sẽ thích vậy. Mẹ hoàn toàn ngưỡng mộ và đổ rạp trước em." Anh đáp lại cô.

"Biết mẹ đối xử tốt với em như thế nào khiến em cảm thấy thực sự tồi tệ. Em không muốn làm mẹ thất vọng khi chúng ta chia tay sau này."

Một khoảnh khắc im lặng có thể được cảm nhận trong phòng. Cô nghĩ rằng Bin đã ngủ rồi. Nhưng một giọng nói nhỏ, gần như thì thầm lọt vào tai Ye Jin.

"Vậy thì đừng làm vậy."

***

Hôm nay là ngày họ sẽ gặp ba và anh trai cô.

Trong hai ngày qua, những lời nói của anh vẫn còn trong đầu cô. Cô cố nắm bắt những gì anh đang cố nói.

Đừng cái gì? Đừng làm mẹ anh thất vọng? Hay đừng chia tay?

Điện thoại của cô ấy kêu và cô ấy mở cuộc trò chuyện. Hyun Bin nói rằng anh ấy đã ở dưới nhà và cô ấy đã đi thang máy ngay lập tức.

Trên đường đến nhà hàng, HYun Bin hỏi cô vài câu liên quan đến bố và anh trai cô. "Cứ hành động như anh vẫn thường làm, nhưng có lẽ cẩn thận một chút để không đề cập đến bất cứ điều gì về mẹ em. Ba em hơi nhạy cảm về điều đó." Ye Jin nói bâng quơ, không muốn Bin cảm thấy áp lực về cuộc gặp này.

***

"Tháng sau sao? Ta tưởng tuần trước cậu đã nói trên điện thoại rằng đám cưới sẽ được tổ chức vào tháng 12." Ông Son hỏi cả hai, hơi bất ngờ một chút.

"Vâng, Abeonim. Đó là kế hoạch đầu tiên, nhưng chúng con nghĩ càng sớm càng tốt." Hyun Bin nắm tay Ye Jin dưới gầm bàn và nhìn cô đầy trìu mến. Để tạo ấn tượng về việc cặp đôi nóng lòng muốn kết hôn như thế nào.

"Con hy vọng ba có thể chúc phúc cho chúng con, Abeonim."

"Tất nhiên, ta ban cho các con tất cả các phước lành của ba." Nụ cười khắc sâu trên gương mặt ông Son.

"Còn nữa, Abeoji, sau một số cân nhắc, con muốn từ chức khỏi vị trí hiện tại sau khi chúng con kết hôn. Con chắc chắn rằng Hae Jin Oppa có thể tự mình điều hành Tập đoàn Queens."  Cả hai đã thảo luận về chủ đề này ở nhà cô ấy và đồng ý rằng từ chức khỏi vị trí hiện tại của cô ấy sẽ là quyết định tốt nhất.

"Ba không thấy có vấn đề gì với điều đó, nhưng hãy chắc chắn rằng co hoàn thành tất cả các dự án đã bắt đầu." Trước khi ông Son có thể nói bất cứ điều gì, Hae Jin đã thể hiện sự đồng ý của mình.

"Chắc chắn, con sẽ làm điều đó. Con sẽ đảm bảo mọi thứ được hoàn thành trước cuối tháng 11. Anh không phải lo đâu, oppa." Ye Jin thuyết phục anh trai.

Sau đó, bữa tối diễn ra khá suôn sẻ. Hyun Bin đã xoay sở để trò chuyện với ông Son và Hae Jin, từ việc mở rộng kinh doanh đến kỹ thuật chơi goft. Nhìn thấy điều này chỉ khiến Ye Jin thở phào nhẹ nhõm. Dù gia đình cô không cảm thấy gần gũi bình thường bao nhiêu, thì ít nhất ba và anh trai cô không làm cô khó xử trước mặt Hyun Bin.

Trong khi lắng nghe cuộc trò chuyện của họ, điện thoại của cô ấy đổ chuông; đó là cuộc gọi từ Min Young. Xin phép ra khỏi phòng, cô bước ra ngoài để nhận cuộc gọi.

"Được rồi, Min Young-ah. Thông báo cho nhóm báo chí về bản cập nhật gần đây của dự án để chúng ta có thể phát hành tin tức trong tuần này. Chị sẽ gặp cô Kim vào ngày mai để thảo luận lại."

Sau cuộc trò chuyện ngắn với Min Young, Ye Jin vào nhà vệ sinh để rửa tay. Vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh, cô đã thấy anh trai mình đã đợi sẵn.

"Tôi không biết rằng sẽ dễ dàng loại bỏ cô như vậy, Ye Jin-ah. Tôi nghĩ sẽ mất đến sáu tháng, hóa ra chỉ mất một tuần." Hae Jin nhếch mép giễu cợt Ye Jin.

"À, đó là lý do tại sao anh nói với ba rằng tôi đã có mối quan hệ với Hyun Bin được một năm. Bây giờ tôi hiểu rồi. Bên cạnh việc ngu ngốc, anh còn chơi bẩn, phải không?"

"Tôi thậm chí không quan tâm nếu cả hai người, không phải là một cặp thực sự. Tôi chỉ cần thoát khỏi cô."

"Tốt rồi, chúc mừng vì đã thoát khỏi tôi. Tôi sẽ đi ngay bây giờ, Daepyonim."  Không muốn lãng phí thời gian cho một kẻ ngu ngốc như anh, Ye Jin bước ra khỏi anh và trở về phòng.

***

Đến từ: Abeoji

Gửi: Ye Jin

"Ba rất vui vì cuối cùng con cũng ổn định và tập trung vào gia đình của mình bằng cách từ chức khỏi vị trí hiện tại. Nhưng nói cho rõ mọi chuyện, đừng như mẹ con mà dại dột yêu người đàn ông khác. Sau này đừng ly hôn và làm ba xấu hổ trước công chúng. Bất cứ điều gì xảy ra tiếp theo, chỉ cần chịu đựng nó."

Một nụ cười mỉa mai thoát ra khỏi miệng cô sau khi đọc tin nhắn từ ba cô trên chuyến xe về nhà.

"Em sao vậy? Mọi thứ ổn chứ, Ye Jin?" Hyun Bin hỏi cô từ ghế lái.

"Ba của em. Thật buồn cười vì cho dù tôi có nghe những điều như thế này từ ông ấy bao nhiêu đi chăng nữa, thì nỗi thống khổ vẫn không bao giờ thực sự biến mất." Sau khi nói xong, cô ấy đọc tin nhắn của ông viết cho cô để anh nghe.

"Bị ba mẹ đối xử như vậy đã đủ đau khổ rồi, huống hồ là em phải nghe điều này thường xuyên, Ye Jin.Em đừng bận tâm về nó. Vậy bánh dâu mềm có thể làm em vui trở lại không? Anh sẽ mua cho em toàn bộ bánh như anh đã hứa trước đây." Hyun Bin cố gắng lấy lại bầu không khí và Ye Jin vui vẻ nhận lời.

"Vậy thì đi thôi! Anh có thể mua cho em bánh táo của họ nữa không?"

"Tất cả đều là dành cho em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro