Chương 3 :Bảo Hy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


================================
Xế chiều
Tất nhiên ngày nào vào mỗi buổi chiều phải đi học thêm, không phải là nó học ngu mà là "nâng cao kiến thức"
Như oan gia ấy, cả đến học thêm cũng có Khánh Huy, mà còn ngồi chung nữa mới ghê, ông trời hại quá !
Phòng học có đầu tư lắm nha! Có máy lạnh này, ti vi sony này, laptop này, cả camera nữa a.....
Vì ngồi bàn cuối, địa điểm không ai thấy nhiều nhất, nên cả hai tha hồ mà nói chuyện.
"Này! Hôm qua tao thấy con Uyên 7a3 đánh con Hy lớp mình đấy! "
"Sao? Con Hy? Tao không thương tiếc đâu nhá! Kệ nó đi"
"Sao lại vậy? Dù sao nó học chung lớp với mình mà? "
"Tao không thích! Con đó hai mặt chết! Mày không nhớ nó từng hại mày đến xém mất mạng hả? "
"Tao... "
"Này! Tao nhắc mày nhớ! Nó từng là bạn thân mày?! Nhưng giờ thì sao? Không phải vì mê trai mà hãm hại chính bạn thân à? "
"Tao không muốn nghe! Dù sao đó là quá khứ!Tao cũng không tiếc thương gì"
Anh Như thôi nói, nó nhớ lại, hồi đó người nó thân nhất là Hy, Bảo Hy hai đứa chơi thân lắm cơ, rồi sau đó, Anh Như thích 1 anh khối trên, Như đã ngu ngốc khi kể cho Hy nghe,.Khi tiếp xúc với anh ta, Anh Như thích thú. Vậy mà liên tiếp cô bị hãm hại, nào là nước đỗ xuống đầu, thanh sắt cũ kĩ xém rơi xuống đầu, nếu không nhờ Khánh Huy cứu nó thì nó đã sao? Và rồi....... Sự thật được phanh phui, một tay Bảo Hy làm chuyện đó, âm mưu hãm hại Anh Như, khi hai đứa nói chuyện, Bảo Hy đã chửi, xỉ vả Anh Như rất nhiều, lúc đó có lẽ nó bất lực khi  bị người mình thân nhất làm thế, và hôm đó Quỳnh Hương lại cứu nó, Bảo Hy mang dao găm lên trường, hôm ấy là đêm ám ảnh nó nhất.Bảo Hy sau khi tức giận đã đâm nó nhưng vì Quỳnh Hương tới kịp, Anh Như khóc òa lên vì sợ hãi và tổn  thương,Quỳnh Hương đã tức giận và gọi ngay cho thầy giám thị, do gia đình khá giả, Ông Kiên-Ba Anh Như và ông Hoàng-ba Quỳnh Hương, hai người này là bạn rất thân hồi còn trẻ, sau đó đã kiện gia đình Bảo Hy, nhưng vì Anh Như không muốn như vậy, thế là Bảo Hy chỉ bị đình chỉ học 1 tháng.Sau đó ai cũng ghét Bảo Hy và nói thẳng thì gọi là Khinh bỉ Cô ta
Quá khứ ấy chợt ùa về làm Anh Như lạnh người, cái lý do mà cô không kiện Bảo Hy vì sau lúc thầy giám thị tới, cô nhìn được đôi mắt trong veo kia đang co thắt và đau khổ,trong đó có sự hối hận và..... Không rõ ràng, Như không nghĩ mục đích của Bảo Hy là như vậy, hoặc người nào đó đã sai Hy làm vậy,.
=========Anh Như ===============
Khánh Huy nhìn sang thấy tôi như vậy, hắn chỉ cúi đầu phả hơi lạnh vào ngáy tôi và nói
"Mày đừng buồn! Quên chuyện đó đi! Nó. Không đáng để mày nghĩ, và....... TAN HỌC RỒI! VỀ THÔI! "vế cuối hắn hét vào tai tôi khiến tôi giật mình nhìn lên, lớp đã trống rỗng, tôi nặng nề xách balo lên nhưng rồi lại đưa cho Khánh Huy xách vì tôi không còn đủ sức nữa, kí ức đó làm tôi hoang mang và lơ đãng đi nhiều...
...

Về đến nhà thì Ông Kiên đang ngồi đọc báo , nó chỉ lạnh lùng bước vào        "Ba con có chuyện muốn nói !"
"Sao hả con gái?"Ông Kiên bỏ tờ báo xuống nhìn Anh Như một cách nhẹ nhàng nhất 

"Ba À ?Con vẫn không thể nào quên ngày ấy!sau chuyện đó xảy ra con biết ba có tìm hiểu về gia đình Bảo Hy!Vậy......"

"Ba không muốn con chơi với loại người đó!mà vì sao con lại hỏi như vậy?"

"Đi mà ba!con tin phải có lý do gì đấy !"

"Được rồi!Ba sẽ nói cho con vào một ngày thích hợp hơn chứ không phải là bây giờ ? Nào !hai cha con mình vào ăn tối thôi!"

"Dạ Vâng"ANh Như thôi nghĩ đến chuyện đó vui vẻ cùng ông Kiên vào ăn tối ............

=======Sáng==================

ANhNHU========================================================================

"BIng Boong"

Tiếng chuông vang lên tôi chạy xuống mở cửu , thì ra là Quỳnh Hương ,nó chạy lại ôm tôi một cái rồi cảm thán 

"WOAAA!Nhà mày á hả ?to ,bự như vậy luôn á hả?Là Biệt Thự cm rồi!!"

"Hì !"

Đúng là nhà tôi là một cái biệt thự rộng lớn ,theo hai hàng cây xanh là lối nhỏ dẫn chúng tôi đến căn nhà to chà bá với tất cả là 30 phòng.

Tôi dẫn nó lên phòng , phòng tôi ở tầng 2,căn phòng Tím,màu mà tôi rất thích, nhìn xuống là thấy được vườn hoa hồng thơm ngát nhiều loại hoa tinh tế

"Nhà Mày đẹp thật đó nhá!"

"Có gì đâu chứ?" 

"À!quên mất !cô mới gọi tao nói là thi xong chúng ta sẽ đước đi chơi với trường để xõa tress và sẽ cùng tổ chức văn nghệ luôn! Bà cô đã đăng kí rồi đó! Mày không yên đâu! "
"Đừng nói với tao là..... Bả đăng kí dùm tao? "
"Đúng rồi! Bả đăng kí cho tao, mày, con Hoàng My và Quỳnh Thư rồi! "
"Bộ bả điên hay sao vậy? Thi xong đủ mệt? "
"Ưa! Chuẩn bị tinh thần đi con! Chịu thôi, mà nè, mày chọn tiếp mục dì? "
"Tao sẽ hát đơn ca! Hay song ca sao cũng được! "
"Vậy..... Mày không nghĩ tới việc hát song ca với tao à? "
"Cũng được! Tới đó rồi tính! Còn mấy tuần nữa là thi? "
"1 tuần nữa! Ôn hết tuần này đó! Tuần trước có ôn mà có ai chịu để ý đâu, hôm qua "Bắc kỳ nhong"thông báo đó! "
"Ôi tao không nghe dì hết, còn tuần này nữa thôi à? "
"Đúng rồi! Còn tuần này nữa, mà chịu thôi chứ sao haizzz, giờ ráng thi tốt là được, ba dụ này mày làm được mà,  năm ngoái đó.mày toàn học sinh giỏi nhất nhì khối.
"Cái đó chỉ là danh hiệu! Chuyện đó đúng ,nhưng mà.......... Tao sợ thi hát dì đây! "
"Sao phải sợ? Tao thấy hay mà?
"Thôi mệt lắm! Tao lại lười nữa! "
"Tùy mày, ngày mai trường cho nghỉ một ngày đó, tranh thủ đi.! "
"Ừ! Tao biết mà!
"Thôi tao về! Không trưa lại đi trễ! Bye Bye! "
"Ừm! Bai! "
Sau khi tiễn Quỳnh Hương xong, tôi bước vào phòng nghịch điện thoại, thay vì ôn bài thì tôi lại có tâm trạng thoải mái không học bài, đúng rồi, tôi nhớ tuần trước các cô có phát đề cương. Đúng là, cứ tưởng 1 tiết ai ngờ là đề cương học kì 2?ối trời, tôi cũng đọc sơ qua rồi, tôi có một cái sở thích rất kì lạ, rất là thích đọc bài và khi đọc rồi là nhớ hết, không cần phải học, tôi rất thích a~~,vì thế mà bây giờ tôi mới thoải mái thế này, còn những câu nâng cao đối với tôi quá đơn giản, trong đời sống ít nhất cũng phải biết những kĩ năng nhỏ nhặt chứ! Bởi vậy năm nào tôi cũng học sinh giỏi, có ai thắc mắc là tôi học khá giỏi mà lại đi học thêm? Haha nó chỉ che dấu cái gọi là "nâng cao kiến thức "mà là đi cho đỡ rảnh rỗi, ngoài 18 người hầu ra thì công việc nhà của tôi là ngắm họ làm, có thể gọi tôi là 1 tiểu thư!? Nhưng tao không giống những người khác, từ nhỏ tôi phải học cách dịu dàng về phần giao tiếp và luôn lật ngược được bàn thua thành bàn thắng! Nhưng...... Lâu lâu tôi lại không nhịn nổi buôn vài câu.....chửi thề,......hì, bản năng mà, đa số rất ít những người không chửi tục cả, số lượng đó RẤT ÍT! và có nhiều thì cũng chỉ vài nhân vật hư ảo trong truyện......
================================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro