chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---

**Chương 12: Đêm Tối Của Tâm Hồn**

Ánh sáng yếu ớt từ những ngọn nến trong căn phòng ẩm ướt không đủ để xua tan bóng tối bao phủ Draco Malfoy. Căn phòng, đầy những dụng cụ tra tấn tăm tối, chỉ mang đến sự kinh hoàng. Draco nằm gục trên sàn, cơ thể cậu bị trói chặt bằng sợi dây thừng thô bạo, tay chân bị còng sắt. Đau đớn, cậu cảm thấy như hàng triệu mũi dao đang đâm xuyên qua từng lớp da.

Những kẻ bắt cóc không ngừng tra tấn cậu bằng những phương pháp tàn bạo nhất. Cú sốc điện và những cú đánh bằng roi chỉ là phần nổi của sự tra tấn. Mỗi nhát roi, mỗi cú sốc đều được kèm theo những lời lẽ cay độc, khiến cho nỗi đau thể xác trở nên nhỏ bé so với nỗi đau tinh thần.

"Mày biết không, Malfoy, sự đau đớn này chỉ là khởi đầu," một giọng nói khô khốc vang lên từ phía bóng tối. "Mày và gia đình mày đã từng chống lại chúng ta, giờ mày sẽ phải trả giá. Cha mẹ mày đã ra đi, giờ mày sẽ tiếp bước họ."

Draco cố gắng thở, từng cơn đau buốt thấu xương khiến cậu không thể nghĩ ngợi gì ngoài việc đau đớn. "Tại sao... tại sao các người làm vậy?" giọng cậu yếu ớt, mắt cậu nhắm lại trong cơn sốt.

"Cha mẹ mày đã chết vì trận chiến cuối cùng. Mày là phần thưởng cho những kẻ còn lại," giọng nói lạnh lùng tiếp tục, "Chúng ta không cần mày, chỉ cần những gì mày có. Mày sẽ chết trong đau đớn, và không ai sẽ nhớ đến mày."

Những lời lẽ này như những mũi dao sắc nhọn, cắt vào trái tim Draco. Cậu cảm thấy như chính sự sống của mình đang bị cướp đi. Kẻ bắt cóc cười khẩy khi nhìn thấy sự đau đớn trên mặt Draco, rồi tiếp tục tra tấn bằng những phương pháp cực kỳ tàn bạo.

Kẻ bắt cóc xô Draco vào một chiếc ghế sắt lạnh lẽo, rồi dùng một chiếc búa nhỏ để đập mạnh vào các khớp chân cậu. Draco không thể kìm nén được cơn đau. Mỗi lần bị đánh, cậu hét lên trong cơn đau, nhưng những tiếng hét của cậu chỉ làm cho kẻ bắt cóc thêm thích thú.

"Harry Potter không quan tâm đến mày đâu. Hắn chỉ thương hại mày. Mày không có giá trị gì đối với hắn cả," kẻ bắt cóc chế nhạo, "Mày sẽ thấy, hắn sẽ không cứu mày đâu."

Câu nói này như một nhát dao vào trái tim Draco. "Tôi... tôi chỉ muốn một chút an ủi... một chút hy vọng rằng có ai đó thực sự quan tâm đến tôi..."

Những lời này vang lên như tiếng vọng trong phòng tối tăm, khi cơn đau đớn đã khiến Draco không còn đủ sức để chống cự. Cơ thể cậu rung lên trong cơn sốt và đau đớn. Cuối cùng, sự đau đớn đã khiến cậu không thể chịu đựng thêm nữa. Cậu bất tỉnh, cơ thể rơi xuống sàn, và cơn sốt cùng nỗi đau đã khiến cậu mất hết sức lực.

Trong lúc đó, Harry Potter đang lùng sục khắp nơi để tìm Draco. Sự giận dữ của anh không thể được kiểm soát. Những món đồ xung quanh bị đập vỡ, tiếng gào thét của anh làm cho mọi người phải sợ hãi. "Tôi sẽ không để bất kỳ ai làm hại Draco nữa!" Anh gầm lên, sự tức giận của anh lan tỏa khắp nơi.

Lời dọa dẫm của kẻ bắt cóc cùng nỗi đau của Draco đã khiến Harry trở nên cuồng nộ. Anh không thể chấp nhận việc Draco bị tổn thương. Trong khi đó, nỗi đau và sự tăm tối đã hoàn toàn lấn át Draco, khiến cậu chìm vào bóng tối mà không còn khả năng cứu vãn.

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro