chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

### Chương 19: Bầu Trời Bình Yên và sự nổi giận của chúa cứu thế

Ba tuần sau, Harry quyết định rằng Draco cần một ngày nghỉ ngơi và vui vẻ sau những gì cả hai đã trải qua. Họ rời khỏi lâu đài Potter và đi dạo quanh khu phố náo nhiệt, nơi Harry đã lên kế hoạch cho một ngày đầy niềm vui.

Họ bắt đầu ngày bằng việc thăm quan một cửa hàng đồ chơi. Harry đã mua tặng Draco một chú gấu bông màu trắng mềm mại, với đôi mắt đen long lanh. Draco mỉm cười rạng rỡ, ôm chú gấu vào lòng và nhẹ nhàng nói:

" cảm ơn anh, Harry. Nó thật đáng yêu."

Harry cúi xuống, hôn nhẹ lên trán Draco và thì thầm:

"Tôi chỉ muốn thấy em vui vẻ. Chúng ta sẽ có một ngày tuyệt vời."

Họ tiếp tục dạo bước qua những con đường đông đúc. Harry nhận thấy ánh mắt Draco dán chặt vào một cửa hàng kem. Draco muốn ăn kem, nhưng đám đông bên trong khiến cậu cảm thấy ngại ngùng. Harry mỉm cười, hiểu ngay vấn đề.

"Em muốn ăn kem phải không?" Harry hỏi, giọng nhẹ nhàng.

Draco chỉ gật đầu, ánh mắt vẫn không rời khỏi cửa hàng.

"Đợi tôi ở đây nhé, tôi vào mua kem cho em," Harry dặn dò, rồi nhanh chóng bước vào cửa hàng.

Draco đứng đó, ôm chặt chú gấu bông, lòng tràn đầy sự mong chờ. Harry chọn hai ly kem yêu thích của Draco và nhanh chóng quay ra. Nhưng khi bước ra khỏi cửa hàng, tim anh chợt đập mạnh. Draco không còn đứng đó.

Harry hoảng loạn, tim đập thình thịch, mắt nhìn quanh tứ phía. Anh cố gắng giữ bình tĩnh, hy vọng Draco chỉ đi dạo quanh đâu đó. Nhưng rồi, một tiếng thét đau đớn vang lên từ con hẻm bên cạnh.

Harry lao tới, và cảnh tượng trước mắt khiến tim anh như ngừng đập. Draco đang bị những kẻ lạ mặt tấn công. Chúng chính là những kẻ đã bắt cóc và tra tấn cậu ba tuần trước.

"Để yên em ấy!" Harry hét lên, mắt lóe lên sự giận dữ tột độ.

Những kẻ lạ mặt quay lại, cười lạnh lùng. "Đồ ngu ngốc, mày nghĩ có thể bảo vệ được cậu ta mãi sao?"

Harry không chần chừ, rút đũa phép và bắt đầu tấn công. Một trận chiến nổ ra ngay giữa con hẻm hẹp. Harry chiến đấu với tất cả sự tức giận và quyết tâm bảo vệ Draco. Nhưng lũ tấn công quá đông, và Draco lại bị yếu đi sau những gì đã trải qua.

Draco bị đẩy ngã, chú gấu bông rơi khỏi tay. Cậu ngước lên, đôi mắt đầy sự sợ hãi và đau đớn. "Harry..."

Harry gầm lên trong tuyệt vọng, nhưng những kẻ tấn công vẫn tiếp tục. Cuối cùng, chúng đánh gục Draco và biến mất vào bóng tối, để lại Harry trong sự hoảng loạn và bất lực.

Harry quỳ xuống, tim đau nhói. "Draco! Em ở đâu?" Anh hét lên, giọng đầy sự lo lắng và hối hận.

Anh cảm nhận được sự tuyệt vọng và sợ hãi đang bủa vây lấy mình, lo lắng rằng anh đã mất cậu một lần nữa.
Harry hoảng loạn tìm kiếm Draco trong từng ngóc ngách, từng con hẻm của khu phố. Trái tim anh đập thình thịch, cảm giác tuyệt vọng bủa vây. Bỗng từ xa, anh nghe thấy tiếng la hét và những âm thanh đầy bạo lực một lần nữa lại vang lên.

Harry lao về hướng đó, và cảnh tượng trước mắt khiến anh tức giận tột độ. Draco đang bị đánh đập bởi những kẻ lạ mặt. Máu rỉ ra từ vết thương trên mặt và cơ thể cậu.

"Buông cậu ấy ra ngay!" Harry hét lên, đôi mắt anh bùng cháy với sự tức giận.

Những kẻ lạ mặt quay lại, nhìn Harry với sự khinh bỉ. "Cứu thế chủ? Hôm nay, mày sẽ chứng kiến sự đau đớn tột cùng ."

Nhưng trước khi chúng kịp phản ứng, Harry đã bùng nổ sức mạnh hắc ám của mình. Cả khu phố như rung chuyển dưới cơn giận dữ của anh. Những kẻ tấn công la hét trong sợ hãi, nhận ra trước mặt chúng là một Harry Potter hoàn toàn khác - đầy hắc ám và sẵn sàng giết người.

Harry tiến gần lại Draco, nhưng một trong những kẻ lạ mặt bất ngờ phóng ra một bùa chú nguy hiểm. "Sectumsempra!"

Draco la hét trong đau đớn, ánh mắt cậu mờ dần....mờ dần cho đến khi chỉ còn lại một màu đen sâu thẳm. Máu bắt đầu tuôn ra từ đôi mắt cậu.

"Không! Draco!" Harry hét lên, đau đớn và lo lắng.

Harry đầy tức giận trong mắt anh chỉ có hình bóng draco nức nở trong vũng máu, anh giết chết những kẻ làm hại draco  một cách tàn bạo. Tiếng la hét và sự sợ hãi của chúng cũng  không thể ngăn cản được cơn thịnh nộ  của cứu thế chủ. Khi cuối cùng, anh tiến tới bên Draco, cậu đã mất đi ý thức.

Harry bế Draco lên, cơ thể cậu run rẩy trong vòng tay anh. "Đừng lo, em. Tôi sẽ cứu em bằng mọi giá ."

Harry trở về lâu đài Potter, trái tim anh như bị bóp nghẹt. Anh nhanh chóng gọi đội y tế của Thánh Mungo đến kiểm tra cho Draco. Các bác sĩ lập tức tiến hành kiểm tra, nhưng vẻ mặt họ không mấy lạc quan.

"Thưa ngài Potter, bùa chú mà Draco trúng phải là một bùa chú cực kỳ nguy hiểm. Nó tấn công vào những bộ phận nhạy cảm như mắt, và có thể gây tổn thương vĩnh viễn."

Harry nắm chặt tay, lòng tràn đầy sự ân hận và tự trách. "Không... Không thể nào... Các người phải cứu cậu ấy!"

Nhưng câu trả lời của họ chỉ là những ánh mắt buồn bã. "Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức, nhưng tình hình hiện tại rất nghiêm trọng."

Harry ngồi bên giường bệnh của Draco, nhìn cậu trong sự đau đớn. Draco vẫn nằm đó, bất động, đôi mắt nhắm nghiền và không ngừng chảy máu. Harry nắm lấy tay cậu, cảm giác sự lạnh lẽo từ đôi bàn tay ấy khiến anh như muốn vỡ vụn.

"Draco, tôi xin lỗi. Tôi đã sai, khi bỏ em lại một mình draco, xin em...xin em đừng có chuyện gì xảy ra."

Nỗi ân hận và đau đớn như thắt chặt trái tim Harry. Những giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống gò má, hòa cùng với máu đang chảy từ đôi mắt của Draco. Sự im lặng đáng sợ bao trùm cả căn phòng, chỉ còn lại tiếng thổn thức và những lời cầu nguyện tuyệt vọng của Harry.

Harry ngồi bên cạnh Draco, đôi mắt anh đăm đăm nhìn vào cậu, lòng đầy quyết tâm và sự bảo vệ mãnh liệt. Những gì đã xảy ra không thể thay đổi, nhưng Harry tự hứa với lòng mình rằng anh sẽ không bao giờ để mất đi người mình yêu thương một lần nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro