chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---

**Chương 2: Sự Khống Chế Từ Từng Giây**

Khi mặt trời đã lặn và ánh sáng dần tắt đi, Hogwarts chìm trong một không gian đầy căng thẳng. Tin đồn về sự khống chế của Harry Potter đối với Draco Malfoy đã lan rộng khắp trường, gây ra nhiều cuộc bàn tán xôn xao. Draco, giờ đây không còn là cậu học sinh tự mãn của Slytherin mà là nạn nhân của sự áp bức không thể thoát khỏi, cảm thấy như mình bị mắc kẹt trong một cơn ác mộng không bao giờ kết thúc.

Căn phòng của Draco dù được trang trí sang trọng vẫn không thể che giấu cảm giác tù túng mà cậu cảm thấy. Đêm nay, ánh sáng yếu ớt từ ngọn đèn ma thuật chỉ làm nổi bật thêm sự căng thẳng trong không khí. Draco đang ngồi co ro trong góc phòng, ánh mắt không rời khỏi những đồ vật xung quanh, như thể chúng có thể cung cấp cho cậu sự an ủi mà cậu khao khát.

Những cơn ác mộng về Harry cứ quấy rầy Draco mỗi đêm. Cảnh tượng Harry ôm cậu, ánh mắt lạnh lùng và quyết đoán của hắn, mọi thứ đều trở nên quá rõ ràng và không thể xua tan khỏi tâm trí cậu. Draco cố gắng lảng tránh những suy nghĩ đó nhưng không thể.

Cửa phòng bỗng mở ra với tiếng cọt kẹt. Harry Potter đứng ngay ngưỡng cửa, sự xuất hiện của hắn tạo ra một cảm giác căng thẳng không thể chối cãi. Harry bước vào phòng với sự tự tin của một người kiểm soát, ánh mắt hắn lạnh lùng và kiên định.

“Mày đã sẵn sàng cho đêm nay chưa?” Harry hỏi, giọng nói của hắn nhẹ nhàng nhưng chứa đựng một sự đe dọa rõ ràng.

Draco đứng dậy, cố gắng duy trì vẻ ngoài bình tĩnh. “Potter, mày không có quyền vào đây.”

“Ồ, nhưng tao có quyền,” Harry đáp lại với nụ cười lạnh lùng. “Tao đã nói rồi, mày thuộc về tao, và tao không có ý định để mày thoát khỏi điều đó.”

Harry tiến lại gần hơn, ánh mắt hắn không rời khỏi Draco. Draco cảm thấy sự sợ hãi mạnh mẽ dâng lên trong lòng. Harry không chỉ tạo ra cảm giác bị áp bức mà còn làm tăng cường sự kiểm soát trong từng bước đi của hắn.

“Mày nghĩ mày có thể trốn tránh tao sao?” Harry hỏi, giọng hắn nhẹ nhàng nhưng chứa đựng sự đe dọa. “Mày không thể.”

Harry bước đến gần Draco, cánh tay hắn vươn ra, ôm lấy Draco một cách chặt chẽ. Draco cảm nhận sự áp bức từ cái ôm của Harry, sự kiểm soát này không thể bị phủ nhận. Mỗi lần Harry chạm vào cậu, cảm giác đau đớn và sự phụ thuộc càng trở nên rõ ràng hơn.

“Sao mày không chịu hiểu, Draco?” Harry thì thầm, kéo Draco gần hơn. “Mày thuộc về tao, và tao sẽ không bao giờ để mày đi đâu cả.”

Khi sáng hôm sau đến, Draco tỉnh dậy trong tình trạng mệt mỏi và đau đớn. Những cơn đau từ sự kiểm soát của Harry vẫn còn đó, nhưng cậu hiểu rằng mình không thể tiếp tục sống trong sự áp bức này mãi mãi. Cậu phải đối diện với sự thật rằng sự khống chế của Harry ngày càng trở nên mạnh mẽ và không thể chối bỏ.

Hogwarts dần trở nên căng thẳng hơn khi mỗi ngày trôi qua. Những học sinh khác cảm nhận được sự thay đổi trong không khí, và mỗi lần Harry xuất hiện, sự quyền uy và khống chế của hắn lại trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Draco chỉ có thể tiếp tục tồn tại trong cái bóng của Harry, chấp nhận sự khống chế và quyền lực của hắn.

Mỗi ngày trôi qua, Draco càng nhận thức rõ hơn về sự khống chế của Harry. Sự hiện diện của Harry đã trở thành một phần không thể tách rời trong cuộc sống của Draco. Cậu chỉ có thể cố gắng đối diện với những ngày tiếp theo, nơi mà quyền uy và khống chế của Harry sẽ tiếp tục ảnh hưởng đến từng bước đi của cậu.

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro