Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ryomen Sukuna dường như rất thích làm tình với Fushiguro Megumi trên cây thánh giá này, như thể một hành động đi ngược lại lời dạy của Chúa như vậy sẽ khiến hắn ta đặc biệt phấn khích. Hắn đưa tay vuốt ve ngón út của Fushiguro Megumi, định tiến tới hôn lên nhưng đột nhiên dừng lại.

Không biết do xấu hổ vì đức tin của mình bị xúc phạm hay vì không thể mở rộng vòng tay để ôm lấy cổ Sukuna, khóe mắt vị linh mục nhỏ lúc này đã ươn ướt. Fushiguro Megumi đến cả khóc cũng bình thản, chỉ lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng dáng vẻ lại hết sức ủy khuất và đáng thương.

Cái ác trong lòng Ryomen Sukuna gào thét muốn hắn làm những chuyện tồi tệ hơn nữa, nhưng nhìn vào đôi mắt xanh lục của Fushiguro Megumi, tất cả những gì hắn có thể làm là thở dài. Ryomen Sukuna buông tha hoa huyệt non mềm còn đang rỉ nước của Fushiguro Megumi, thu đôi cánh đen bóng của mình lại và ngồi lên giường, đưa tay đỡ Fushiguro Megumi khỏi thánh giá.

Vị linh mục nhỏ lập tức cuộn tròn trong lòng Sukuna, rơi nước mắt tủi thân, vươn đầu lên hôn cằm người kia: "Sukuna sama..."

Ryomen Sukuna vô cùng hưởng thụ sự ỷ lại và tin tưởng của Fushiguro Megumi, đột nhiên một cảm giác thỏa mãn kỳ lạ dần len lỏi trong trái tim đã ngừng đập từ ngàn năm trước của hắn. Hắn vuốt ve lưng Fushiguro Megumi từ trên xuống dưới bằng lòng bàn tay to lớn của mình như thể đang vuốt ve một chú mèo con. Hắn nhìn lên mặt trăng máu đã mọc hoàn toàn và nghĩ với một chút tiếc nuối rằng cuộc vui đêm nay có thể sẽ phải kết thúc — Fushiguro Megumi đã xuất tinh hai đến ba lần, như thế là quá đủ so với một nhân loại bé nhỏ rồi.

Nhưng Fushiguro Megumi lại đột ngột xông xáo đứng lên sau khi đã lau sạch nước mắt trong lòng hắn. Cậu chống người lên, ngồi giữa hai chân Sukuna, cọ xát hoa huyệt nhỏ vừa bị môi và lưỡi của Ryomen Sukuna mở rộng vào hạ thân hắn, dòng nước ướt át và nhớp nháp để lại một vết loang dài trên chiếc quần Fushiguro Megumi đã may và mặc cho Sukuna.

"Sukuna sama, hôm nay có trăng máu...", Fushiguro Megumi nhìn thấy Sukuna không có động tĩnh gì, dường như thấy hơi khó hiểu. Cậu ngẩng đầu nhìn Ryomen Sukuna, phát hiện đôi mắt kép của đối phương đang chăm chú nhìn mình.

Fushiguro Megumi nhợt nhận ra bản thân đang làm loạn, đẩy ngực Sukuna ra muốn lùi lại, nhưng đối phương lại gắt gao ôm lấy cậu. "Đúng vậy, đây là thời điểm mà chúng ta nên làm bước tiếp theo".

Ryomen Sukuna cúi đầu ngậm lấy lồng ngực nhỏ mềm của Fushiguro Megumi. Dù đã cẩn thận nhưng cặp răng nanh sắc nhọn dùng để hút máu vẫn vô tình sượt qua lớp da mỏng manh trên ngực Fushiguro Megumi, cảm giác đau đớn cùng tê dại khiến đối phương phải rên rỉ trong thống khổ và sung sướng.

Vì vậy Ryomen Sukuna không cần phải trấn an cậu nữa — hắn luôn không thích nói chuyện quá nhiều, bởi hắn không cần lãng phí nhiều lời để đạt được thứ mình muốn. Nhưng khi Ryomen Sukuna dùng dương vật có hoạ tiết viền xanh đen ở phần đầu của mình để ấn vào hoa huyệt nóng hổi và ướt át của Fushiguro Megumi, hắn cuối cùng cũng để lộ ra nụ cười trêu chọc hiếm hoi: "Cố lên nhé, bé con".

Hoa huyệt của Fushiguro Megumi vẫn còn quá nhỏ so với dương vật của Ryomen Sukuna, mặc dù nó đã nuốt thứ thô to này nhiều lần nhưng lúc này vẫn rất khó khăn để tiến vào. Bởi vậy Ryomen Sukuna đành phải cắn đầu lưỡi đưa máu của mình vào miệng Fushiguro Megumi, hy vọng dùng chất độc trong đó để giảm bớt nỗi thống khổ khi bị xâm nhập của người kia.

Đây thực chất là một thủ đoạn để dụ dỗ con mồi thường được ma cà rồng sử dụng, nhưng Fushiguro Megumi đơn thuần hiển nhiên chưa bao giờ đi quá sâu vào tìm hiểu điều đó, thậm chí còn đưa chiếc lưỡi nhỏ bé của mình ra hứng lấy dòng máu đỏ đen của Ryomen Sukuna, run rẩy tạ ơn vị "sứ giả của Chúa" này.

Nhưng cậu nhanh chóng không phát ra nổi một lời nào nữa, bởi Ryomen Sukuna đã túm chặt lấy eo cậu, thô lỗ đem dương vật của mình đâm vào trong. Dịch âm hộ bên trong bị vật thô to chèn ép đẩy ra ngoài, dính dấp lên vùng bụng gầy yếu bị đẩy căng lên của Fushiguro Megumi.

Ryomen Sukuna thực chất còn chưa đẩy được vào hoàn toàn, phần thô to nhất vẫn còn nằm bên ngoài, ướt đẫm dịch âm hộ chảy ra từ người Fushiguro Megumi — nhưng Fushiguro Megumi hiện tại đến nước bọt cũng không thể kiểm soát được mà nhiễu ra ngoài, đôi mắt xanh lục xinh đẹp hơi ngước lên.

"Sukuna, Sukuna sama", Fushiguro Megumi cảm thấy cơ thể bị nhồi căng đến mức muốn nôn mửa. Cậu đưa tay sờ phần bụng dưới của mình, kinh hãi nhận ra nơi đó bị đẩy lên thành một vòng cung lớn. "Căng quá, bụng em khó chịu lắm..."

Ryomen Sukuna cúi đầu ngậm lấy đầu lưỡi đang vươn ra của Fushiguro Megumi, hôn cậu cho đến khi nước bọt nhiễu xuống từ chiếc cằm nhỏ nhắn và rơi xuống ngực cậu. "Nhịn xuống đi Fushiguro Megumi. Ta tin tưởng em mà".

Đầu dương vật thô to chọc vào vòng ngoài tử cung đầy gợi cảm của Fushiguro Megumi, cố gắng đẩy vào trong khoang bụng mềm mại của vị linh mục nhỏ. Mà Fushiguro Megumi sau khi nghe những lời đó của Ryomen Sukuna cũng run rẩy chủ động ngồi dậy, đưa tay nắm lấy phần còn lại của Sukuna vẫn ở bên ngoài rồi đẩy nó vào cơ thể mình một cách lộn xộn.

Dương vật thô to và cứng rắn mang nhiệt độ lạnh lẽo tương tự như cơ thể Sukuna, nhờ được bôi trơn bởi chất lỏng bên trong cơ thể Fushiguro Megumi mà đột ngột bị đẩy vào bên trong tử cung nhỏ bé, non mềm và ẩm ướt. Fushiguro Megumi kêu lên thất thanh, hai tay ôm chặt lấy bả vai của Ryomen Sukuna. Cậu không còn khống chế nổi sức lực của mình, móng tay được cắt tỉa gọn gàng cào ra vài vết xước trên đôi cánh đen tuyền của Sukuna.

Nhưng Ryomen Sukuna vẫn "nhân từ" tha thứ cho vị linh mục nhỏ. Hắn đặt một tay lên phần bụng dưới của Fushiguro Megumi, xoa nắn cơ bắp đang không ngừng co giật của đối phương như để an ủi, sau đó cúi đầu hôn đi những giọt nước mắt đọng trên mi mắt Fushiguro Megumi — có thể chịu đựng được thứ thô to như vậy tiến vào trong cơ thể, giây phút nghỉ ngơi này chính là phần thưởng dành cho vị linh mục nhỏ.

Tuy vậy, bản tính tàn ác của Ryomen Sukuna không cho phép Fushiguro Megumi nghỉ ngơi quá lâu. Hắn nhanh chóng giữ chặt cổ tay của Fushiguro Megumi, kéo eo và bụng của đối phương lên cao rồi đẩy mạnh cơ thể cậu về vị trí ban đầu. Ryomen Sukuna xâm nhập thô bạo đến mức vật to lớn của hắn gần như lấp đầy khoang bụng nhỏ của Fushiguro Megumi, đùa giỡn đến tận khi cậu không thể ngừng run rẩy và lên đỉnh liên tục. Cuối cùng cậu ngã xuống, nắm chặt tay Sukuna, thét lên chói tai: "Sukuna sama! Em, phía trước, không còn bắn ra nổi nữa..."

Fushiguro Megumi cảm thấy nước mắt đã chảy ướt khuôn mặt của mình, "Em không còn gì để xuất tinh nữa, Sukuna sama..."

"Sao có thể chứ?", Ryomen Sukuna buông cổ tay đã trầy xước tấy đỏ của Fushiguro Megumi ra. Hắn đưa tay chạm vào nơi hai người đang giao hợp, chạm vào lỗ nhỏ đã bị hắn mở rộng đến cực đại của người kia, bắt đầu dùng ngón tay cái xoa nắn vật nhỏ mềm mại đáng thương đang cương cứng phía dưới, khiến Fushiguro Megumi nhịn không nổi mà vặn vẹo thắt lưng, vì không thể xuất tinh mà cảm thấy khó chịu. Ryomen Sukuna sau đó dùng tay quấn lấy dương vật nhỏ bé của Fushiguro Megumi và chơi đùa với nó - hắn thực sự biết cách khiến Fushiguro Megumi lên đỉnh.

Bởi vậy Fushiguro Megumi rất nhanh đã xuất tinh, lỗ nhỏ cũng đột ngột thít chặt, dụ dỗ Ryomen Sukuna cũng bắn ra bên trong.

Và hắn quả thực đã làm như vậy. Ryomen Sukuna cắn mạnh vào đầu ngực tấy đỏ rồi xuất tinh vào trong tử cung của cậu. Chất lỏng đặc quánh và lạnh lẽo tràn ngập trong bụng của Fushiguro Megumi. Khi Ryomen Sukuna rút dương vật thô to của mình ra, cổ tử cung non mềm bị ép mở rộng lại thít chặt như một trinh nữ.

Như bao lần trước đó, vị linh mục nhỏ sợ hãi ôm chiếc bụng mới bị bắn vào trong, liên tục nói rằng vẫn chưa thể truyền đạt ý định của Chúa, không thể nhận cái thai từ "ngài sứ giả" được. Mà Ryomen Sukuna cũng giống như vô số lần trước đây, ôm mặt dỗ dành cậu:

"Chẳng có vấn đề gì đâu, bé ngoan của ta. Ý chỉ của ta chính là ý chỉ của Chúa".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro