Chương 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba mẹ Hạ ở Na Uy còn chưa được dịp thưởng cực quang đã bị Hạ Mộc Hiên gọi đến bảo hai người sắp làm ông bà nội. Ba mẹ Hạ nghe xong choáng cả đầu, còn tưởng con trai mình vừa dẫn người về nhà chưa được bao lâu đã có tình nhân khác bên ngoài, nhất là mẹ Hạ, bà giận đến mức chửi Hạ Mộc Hiên cả một buổi, đến gần nửa tiếng sau hắn mới tìm được tiếng nói sau khi bà thở dốc, bật ra mấy chữ.

"Mẹ à, Tĩnh Hy có thai!"

Mẹ Hạ nghe xong ngẩn người, lại giận dữ gầm lên, "Cái thằng kia, con nói cái gì vậy hả?"

Im lặng một lúc, bà chợt nghe được giọng của An Tĩnh Hy.

"Bác gái, thật sự là... con có thai!"

Mẹ Hạ triệt để hóa đá, may sao ba Hạ ở một bên nhanh tay lấy điện thoại, vội nói, "Ba mẹ về ngay!" Rồi cúp máy.

Ba ngày sau, Ba mẹ Hạ ngồi trên ghế nhìn chòng chọc Hạ Mộc Hiên cùng An Tĩnh Hy ngồi đối diện.

An Tĩnh Hy bị nhìn đến không dám ngước mặt lên chỉ biết đỏ mặt cúi đầu.

Hạ Mộc Hiên ngồi bên cạnh, đầu đuôi mọi việc kể lại cho ba mẹ Hạ nghe. Thượng Quan Nhược Vũ ngồi một bên cũng gục gật đầu, đến cả Hạ Mộc Trực kiệm lời cũng gật đầu.

Ba mẹ Hạ vốn tưởng đời này mình chỉ có cháu ngoại thôi, thật không ngờ còn có thể may mắn như thế, sắp được làm ông bà nội. Mẹ Hạ vui vẻ cong cong mắt, ba Hạ cũng nhoẻn miệng cười haha.

Vui vẻ xong, ông bà liền đứng dậy, một bộ chuẩn bị rời đi.

Mẹ Hạ nhìn mấy đứa con, nói, "Hai đứa kết hôn đi! Mộc Hiên, Tĩnh Hy có thai, con chăm sóc cẩn thận vào. Ba mẹ giúp hai đứa chuẩn bị một chút, chọn ngày lành rồi tổ chức hôn lễ!"

An Tĩnh Hy nghe xong ngây ngẩn... bác gái, đứng ra lo liệu hôn lễ...

Nghĩ nghĩ, chợt bên eo nằng nặng, Hạ Mộc Hiên nhẹ ôm eo y, xoa xoa. Y nhìn hắn, hắn mỉm cười ôn nhu.

An Tĩnh Hy nhẹ mỉm cười, đôi mắt dịu dàng khẽ nhìn xuống bụng mình.

Có một gia đình... thật tốt!

Vì sắp sửa tổ chức hôn lễ nên Hạ Mộc Hiên cùng An Tĩnh Hy không về nhà mà ở lại nhà chính. Hạ Mộc Hiên mấy ngày này vừa đi học vừa chuẩn bị hôn lễ cho cả hai, hắn theo ý hắn chính là không thể để hôn lễ đều một tay ba mẹ chuẩn bị hết được, như thế sẽ không có thành ý, hắn muốn tự tay hắn tổ chức một hôn lễ ngọt ngào của hai người. Hạ Mộc Trực thấy hắn bận như vậy cũng không kêu hắn đến công ty, để hắn tập trung lo liệu hôn lễ. Mấy ngày này, Thượng Quan Nhược Vũ ngày ngày đích thân xuống bếp sắc thuốc dưỡng thai cho y, truyền cho y một chút kiến thức khi mang thai, còn cùng y trò chuyện nên y cũng không buồn chán.

Buổi tối, hai người ở trên giường. Hạ Mộc Hiên ngồi dưới đầu giường cẩn thận xoa bóp chân cho An Tĩnh Hy. Hắn từ trên mạng, cùng với hỏi Thượng Quan Nhược Vũ biết được người có thai dễ bị chuột rút, phải cẩn thận xoa bóp chân, khi đi ngủ mới không bị nữa.

An Tĩnh Hy nhìn hắn, có chút bất đắc dĩ lắc nhẹ chân, "Em chỉ mới có thai thôi, chưa bị chuột rút mà!"

"Ngoan, để anh xoa một chút!" Hạ Mộc Hiên cẩn thận cầm lấy chân của y, nhẹ xoay cổ chân, "Anh giúp em thoải mái! Sau lỡ có chuột rút cũng đỡ đau hơn!"

An Tĩnh Hy nhìn hắn cẩn thận như vậy, trong lòng vừa ê ẩm vừa ngọt ngào. Cũng không biết thế nào, y lại đỏ hoe đôi mắt.

Hạ Mộc Hiên xoa bóp chân bên này xong, chuẩn bị xoa tiếp chân bên kia, chợt cảm thấy có gì đó không đúng lắm. Ngước mắt nhìn lên thì thấy bảo bối hai mắt đỏ hồng, hắn sợ muốn chết, vội hôn lên trán y.

"Ai nha... bảo bối, sao lại khóc? Anh làm đau em sao?"

An Tĩnh Hy lắc đầu, "Anh không làm đau em! Em cũng không có khóc! Chỉ là... nhìn anh như thế em không nỡ!"

"Ngoan!" Hạ Mộc Hiên hơi ngã người xuống ôm lấy thân thể hắn dưỡng đến mềm mại vào lòng, hôn nhẹ lên tóc y, "Anh không muốn em khó chịu! Hơn nữa mấy ngày tới em sẽ phải mệt mỏi, cho nên bây giờ anh càng phải chăm em hơn!"

An Tĩnh Hy tựa đầu vào ngực hắn, nghĩ nghĩ một chút, khóe môi nhẹ cong lên, "Hôn lễ... anh đã chuẩn bị xong hết chưa?"

Hạ Mộc Hiên cười khẽ, hôn lên má An Tĩnh Hy một cái, "Xong rồi! Đúng kiểu em thích! Anh có mời chú Lưu, Tiểu Hồng, còn có Thiệu Vĩ Kỳ nữa!"

"Anh mời rồi sao?" An Tĩnh Hy giật mình, mấy hôm trước y hỏi hắn còn thiệp không, vốn muốn tự mình viết thiệp rồi mang đến Lưu Ký, không ngờ hắn đã mời xong rồi.

"Ừm! Anh mời rồi!" Hạ Mộc Hiên cười cười, "Ngoan, anh xoa bóp xong chân kia nữa rồi chúng ta ngủ. Ngày mai phải dậy sớm đi chụp ảnh cưới!"

"A?" An Tĩnh Hy ngẩn ra một lúc, nhẹ cười, "Em quên mất còn chưa chụp ảnh cưới!"

Hắn véo nhẹ mũi y, "Lễ phục đo mấy hôm trước, ngày mai người ta sẽ mang đến. Chúng ta sẽ mặc nó chụp ảnh cưới!"

"Ừm!" An Tĩnh Hy gật đầu cười, chợt y nhớ ra điều gì, nhìn hắn, "Hiên, ngày mai... anh nghỉ học sao?"

Hắn một bên xoay cổ chân cho y, nhẹ giọng nói, "Anh hoàn tất việc học rồi, đợt thực tập này anh hoãn lại một thời gian, sau sẽ trở lại công ty thực tập lại. Không sao đâu, em đang mang thai, đừng lo lắng quá!"

An Tĩnh Hy nghe hắn giải thích xong, cũng yên tâm một chút gật đầu.

Hạ Mộc Hiên xoa bóp chân cho An Tĩnh Hy xong, cẩn thận xoa xoa bụng y một chút rồi nằm xuống ôm y vào lòng hôn lên đôi môi mềm mại kia.

"Bảo bối, ngủ ngon nhé!"

Rồi đợi cho An Tĩnh Hy nhắm mắt ngủ, hắn lại nhẹ xoa bóp hai tay, bàn tay cẩn thận đặt ra sau lưng cẩn thận xoa bóp lưng y một hồi mới ngủ.

Sáng hôm sau, An Tĩnh Hy sớm tỉnh dậy, bị Hạ Mộc Hiên trêu 'em thật nóng lòng nha!' đỏ mặt đánh nhẹ lên ngực hắn một cái rồi đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt.

Bảy giờ, người bên hiệu may mang đến sáu bộ âu phục cho hai người.

Hạ Mộc Hiên kiểm tra qua một lượt, vừa ý ký chi phiếu cho người ta rồi mang đồ lên cho An Tĩnh Hy thay.

An Tĩnh Hy ngoan ngoãn thay từng bộ, Hạ Mộc Hiên một bên giúp y chỉnh sửa cổ áo, tay áo, ngắm ngắm trong gương rồi hôn lên má y một cái.

Một hồi sau, hắn cũng thay bộ âu phục, sau khi xem xét qua một lượt, hắn vừa ý bộ vest đen, y mặc trên người bộ vest màu trắng bạc, hai người cùng nhau xuống lầu.

Vừa hay, Hạ Mộc Nhiên từ ngoài cửa kéo va li bước vào. Vừa thấy hay người trên cầu thang, cô còn chưa kịp chào ba mẹ cùng anh dâu Nhược Vũ đã trợn mắt.

"Woa, Mộc Hiên! Hai người đẹp đôi thật a! Xem kìa xem kìa, đẹp đến lóa cả mắt!"

Tức thì mọi người liền nhìn lên cầu thang. An Tĩnh Hy đỏ bừng cả mặt, Hạ Mộc Hiên nắm tay y bước xuống.

"Tĩnh Hy mặc hợp lắm!" Mẹ Hạ cong mắt cười, "Hai đứa đẹp lắm!"

Ba Hạ cũng gật đầu, "Hai đứa định đi chụp ảnh cưới à?"

"Dạ!" Hạ Mộc Hiên mỉm cười gật đầu.

"Vậy đi đi, đi sớm về sớm! Tiểu Hy có thai, con đừng để Tiểu Hy đứng lâu quá!"

"Dạ, con biết rồi!" Hạ Mộc Hiên mỉm cười, "Chúng con đi đây!"

An Tĩnh Hy ở bên cạnh cũng cúi đầu, nhỏ giọng nói, "Xin phép... ba mẹ!"

Ba mẹ Hạ vui vẻ bảo hai người đi đi, Thượng Quan Nhược Vũ thì ngồi một bên vẫy vẫy tay, khẽ chép miệng... y phục này, lạ quá! Lễ bái đường của cậu, cậu sẽ không mặc nó đâu! Cậu sẽ mặc hồng y... ưm, cũng không phải nữ nhân. Cậu cũng sẽ không đội mũ phượng đâu!!!

Riêng Hạ Mộc Nhiên kéo va li ngồi xuống một bên, chớp chớp mắt nhìn mọi người.

"Ba mẹ, hình như lúc nãy con nghe ba nói anh dâu... có thai à?"

"Ừm!" Mẹ Hạ vui vẻ cười, "Ba mẹ vui quá quên mất gửi tin nhắn nói với con! Con sắp làm cô rồi!"

". . ."

Tại sao tin tức quan trọng như thế mà ba mẹ lại quên chứ?

Nghĩ nghĩ, cô ai oán nhìn sang Thượng Quan Nhược Vũ, chỉ thấy người kia chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn cô... Ta có gửi bồ câu cũng đâu có tới chỗ muội!

Hạ Mộc Nhiên thở dài, "Thôi, con lên phòng sắp xếp đồ đạc!" Chờ hai người họ về rồi hỏi sau cũng được!

Bận rộn một ngày trời, Hạ Mộc Hiên cùng An Tĩnh Hy cũng chụp ảnh cưới xong, xem trên dưới một lượt hết chọn ra một ảnh làm ảnh treo đầu giường. Chính là ảnh hai người ôm nhau, Hạ Mộc Hiên hôn lên môi y.

Hai người về đến nhà thì trời đã sập tối, vội lên phòng thay quần áo, tắm rửa rồi xuống nhà ăn tối cùng gia đình. Hạ Mộc Nhiên đương nhiên không bỏ qua mà hỏi chuyện lúc sáng. Hạ Mộc Hiên liếc em gái một cái, thay bảo bối nhà mình ngắn gọn nói cho Hạ Mộc Nhiên nghe.

Hạ Mộc Nhiên cúi cùng cũng được biết mọi chuyện, vui vẻ mà ăn tối cùng gia đình.

Lại thêm mấy ngày nữa, Hạ Mộc Hiên dẫn An Tĩnh Hy đến xem nhà hàng chuẩn bị hôn lễ cho cả hai.

Vì chưa đến ngày hôn lễ nên chưa giăng đèn kết hoa, bất quá, món ăn đều được chọn sẵn. Hắn đưa cho y xem một chút, xong xuôi liền cẩn thận miêu tả cách bày trí lễ đường một chút cho An Tĩnh Hy nghe. Y nghe xong nhẹ gật đầu, hai mắt cong cong đầy ý cười dịu dàng.

Cuối tuần, hôn lễ của Hạ Mộc Hiên và An Tĩnh Hy được tổ chức.

Ba mẹ Hạ vốn muốn tổ chức linh đình để con trai cùng 'con dâu' được vui vẻ, nhưng lấy tính cách của An Tĩnh Hy, Hạ Mộc Hiên từ chối, bảo chỉ cần một hôn lễ đơn giản, ấm áp thôi! Hơn nữa An Tĩnh Hy lại đang có thai, đông người sẽ làm y mệt mỏi. Ba mẹ Hạ nghe xong cũng chỉ có thể theo ý con trai. Vì thế hôn lễ của hai người chỉ mời toàn người trong nhà cùng bạn bè của cả hai.

Họ hàng Hạ gia đến dự tiệc cưới, họ tuy ngoài chia vui ra còn có một chút tiếc nuối... đứa cháu này lại cưới nam nhân. Thật may còn một anh trai, nếu không, khéo nhà họ tuyệt hậu mất!

Chú Lưu cùng tiểu Hồng đến dự tiệc cưới, trên mặt tràn đầy vui vẻ. Chú Lưu còn bảo, ông nhìn người không sai! Hạ Mộc Hiên thật đúng là nam nhân xứng đáng để yêu!

Tiểu Hồng thì vui vẻ chúc hai người trăm năm hạnh phúc, còn bồi thêm một câu 'sớm sinh quý tử' khiến mọi người cười rộ lên. An Tĩnh Hy nhìn cô bé cũng đỏ mặt bật cười.

Thiệu Vĩ Kỳ nghe lời An Tĩnh Hy, thử kết giao cùng Hứa Vĩnh Triết, cùng nhau đến dự hôn lễ của hai người.

Hứa Vĩnh Triết nhìn hai người mấy cái, cũng biết được chuyện bí mật kia, híp mắt gian tà nhìn Hạ Mộc Hiên, sau nhe răng cười trêu chọc.

"Sau này cho một đứa gọi tớ cha nuôi đi!"

Hạ Mộc Hiên mỉm cười, nhướng mày, "Cái này phải hỏi bà xã tớ chứ!"

An Tĩnh Hy đứng bên cạnh đỏ mặt nhìn hắn, sau nhìn Hứa Vĩnh Triết cùng Thiệu Vĩ Kỳ nhẹ mỉm cười gật đầu.

Ba mẹ Hứa cùng con trai nhỏ Hứa Thụy Du cũng đến dự hôn lễ.

Ba mẹ Hạ cùng ba mẹ Hứa là bạn của nhau, vừa gặp lại liền ngồi xuống bàn trò chuyện thật vui vẻ. Mà Hứa Thụy Du chúc mừng Hạ Mộc Hiên cùng An Tĩnh Hy xong lại ngẩng mặt nhìn xung quanh rồi lủi đi mất.

Hạ Mộc Hiên tay ôm eo An Tĩnh Hy, mỉm cười, "Em thích không?"

Lễ đường kết hoa trắng cùng xanh nhạt, màu chủ đạo cũng là trắng và xanh nhạt. Là hai màu y thích, món ăn cũng là món ăn trước đây hắn cùng y đề cập qua. Kiểu bày trí là kiểu mà trong một lần y xem ti vi, nhìn hơi nhiều một chút, cũng không có nói ra cho hắn nghe... chắc là hắn ngồi bên cạnh, âm thầm chú ý rồi ghi nhớ lấy.

An Tĩnh Hy hơi dựa vào người hắn, ngón tay nhẹ xoa lên nhẫn cưới vừa đeo lúc nãy, nhẹ mỉm cười.

"Ân! Em thích lắm!"

Hắn mỉm cười, hôn nhẹ lên tóc y, "Em thích là được rồi! Sau này chúng ta sẽ thật hạnh phúc!"

Tim An Tĩnh Hy như phủ thêm một lớp kẹo bông gòn, mềm mại ngọt ngào. Y gật đầu cười nhẹ, "Ừm, sau này chúng ta sẽ thật hạnh phúc!"

Hai người tâm tình một lúc thì bị mấy vị khách mời bắt lấy, Hạ Mộc Hiên một bên mời rượu lẫn đỡ rượu cho An Tĩnh Hy, uống đến sắp chịu không nổi. Hắn liếc nhìn Hạ Mộc Trực cùng Hứa Vĩnh Triết một cái, yq bảo hai người cứu nguy.

Một lúc sau, hai người kia đến. Cũng không biết ba người có thông đồng gì không, uống một hồi, Hứa Vĩnh Triết lôi em trai tới uống cùng. Mà Hạ Mộc Trực tránh đi, Hạ Mộc Hiên tiếp tục lôi Hạ Mộc Nhiên đến giúp mình.

Hôn lễ kết thúc tối muộn, Hạ Mộc Hiên người đầy mùi rượu cố gắng trấn tỉnh chính mình cẩn thận nắm tay An Tĩnh Hy lên phòng tổng thống tầng trên nghỉ ngơi.

Hôn lễ ấm áp tưởng chừng ít người biết tới kia thế mà sáng hôm sau báo chí lại đăng lên hàng loạt tin 'Nhị thiếu gia Hạ gia kết hôn cùng người yêu đồng giới', 'Hôn lễ ấm áp của Hạ nhị thiếu cùng người yêu đồng giới, 'Cựu chủ tịch Hạ cùng phu nhân vui vẻ chúc phúc cho con trai'... cùng một số hình ảnh bóng lưng và góc nghiêng mờ mờ của hai người.

Cả nhà họ Hạ xem được tin tức, vui càng vui hơn. Tin này được tung ra, từ nay đừng hòng ai có thể đến cầu thân kết thông gia gì với họ nữa! Cũng cho An Tĩnh Hy thêm vui vẻ, tin tưởng Mộc Hiên hơn.

Hạ gia vui vẻ, còn Hạ Mộc Nhiên thì không vui vẻ chút nào!

Sáng sớm, phòng nghỉ của khách sạn tổ chức hôn lễ cho Hạ Mộc Hiên An Tĩnh Hy vang lên tiếng hét dậy trời.

Hạ Mộc Nhiên tỉnh dậy trên người không có một mảnh vải, phía dưới có chút đau, hai chân vô lực. Lễ cưới anh trai, cô bị lấy đi trinh tiết!!!!!!

Đồng dạng, Hứa Thụy Du ôm eo cô ngủ ngon lành, nghe tiếng hét, chép chép miệng mấy cái, mơ màng tỉnh dậy, còn rất ngây thơ mà nhe răng cười.

"Chị Mộc Nhiên, chào buổi sáng!"

Hạ Mộc Hiên trợn mắt, tức giận quá độ cộng thêm một đêm vừa say vừa . . . quá độ, triệt để ngất đi.

Hứa Thụy Du ôm cô, vui vẻ cọ cọ mấy cái, hôn lên môi cô một cái tiếp tục ngủ... Chị Mộc Nhiên bây giờ chính là của cậu rồi nha!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro