Thuỷ triều nóng bỏng (H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nàng sợ hết hồn, cuống quít cúi người bắt lấy nó. Vừa cúi người, bỗng nhiên một đôi tay từ phía sau lưng vòng tới, gắt gao siết lại hông của nàng.

Nàng mở miệng muốn la lên.

Nhưng miệng ngay lập tức bị che.

Nàng ngẩn ra, liều mạng vùng vẫy.

Nam nhân, là một nam nhân!

Nàng liều mạng giãy dụa, hi vọng Lan Nhi chú ý động tĩnh bên trong này.

Thế nhưng sau một khắc, nàng ngây người.

Một giọng nam trầm thấp ở bên tai nàng vang lên

- Là ta

Giọng nói này...

Thừa dịp nàng ngây người, bàn tay to lớn vốn nằm trên eo nàng dần trượt lên trên, chuẩn xác nắm một khối mềm mại của nàng, làm càn xoa bóp.

- Ta sẽ thoả mãn nàng!

Nói xong, còn ở bên tai nàng thổi một hơi.

Trình Dực nhào nặn tuyết nhũ mà hắn thèm muốn thật lâu, than thở thỏa mãn. Quả thật là một xúc cảm tuyệt vời, vừa mềm mại vừa trơn bóng, co dãn mười phần, vuốt ve như thế, tiểu huynh đệ của hắn liền không chịu nổi.

Hắn đẩy nàng một cái, ấn lên trên tảng đá lớn ở giữa ôn tuyền.

Mạn Mạn trần truồng nằm nhoài trên tảng đá, có chút ngây người.

Trình Dực đè lên lưng của nàng, hai cái tay vòng tới trước, nắm chặt ngọc nhũ của nàng, dùng sức xoa nắn.

Hắn dùng sức rất lớn, năm ngón tay co dãn, dùng đủ mọi cách đùa bỡn, cúi đầu từ bờ vai của nàng nhìn sang, nhũ thịt từ năm ngón tay lộ ra, bị chà đạp thê thảm.

Đại mật đào rất nhanh bị nhào nặn đến đỏ hỏn, vì hắn không khống chế sức lực mà nhào nặn, đã lưu lại rất nhiều dấu tay trên đó.

Trình Dực thở hắt ra, giống như không thể nhẫn nhịn nữa, lật người nàng lại, trực tiếp hướng lên trên, đặt ở trên tảng đá lớn.

Nằm ngửa ra như vậy, bầu ngực kia lại càng vểnh cao ngất, khiến Trình Dực thầm than một tiếng trong lòng, một tay chụp lấy sa mỏng cởi ra ném ở bênh cạnh ao ban nãy, hai ba vòng trói tay nàng lại.

Bỗng trước ngực nóng lên, nàng không tiếng động mà kêu khẽ, nhìn thấy Trình Dực gục đầu ở trên ngực nàng, há miệng cắn đỉnh hồng mai trên núi tuyết.

Đầu lưỡi nóng ẩm của hắn đùa bỡn đầu nhũ của nàng, lưỡi hắn hơi thô ráp, không ngừng cọ xát, lại dùng răng khẽ cắn, lôi kéo, miệng lớn như muốn nuốt chửng nhũ thịt của nàng.

Mà bên còn lại, cũng không bị hắn lạnh nhạt, hai ngón tay của hắn ra sức miết lấy, lại nghiền ép.

Mạn Mạn không ngừng rên

Trình Dực buông miệng ra, nhẹ nhàng thở gấp nhìn đại mật đào bị hắn đùa bỡn một phen. Đôi hồng mai phấn nộn ban nãy, lúc này đã biến thành màu đỏ sẫm, cứng rắn dựng đứng, giống như tiểu huynh đệ trong khố của hắn vậy.

Thật đẹp.

Yết hầu Trình Dực khẽ trượt, ánh mắt dời xuống bên dưới.

Nửa người dưới của nàng ngâm ở trong nước, tầng nước mỏng manh đã không giấu được hạ thân thần bí của nàng.

Hai chân khép chặt, giống như không muốn để cho hắn nhìn thấy bí mật sau cùng của bản thân.

Hai tay Trình Dực trượt xuống, nắm chặt đầu gối của nàng, tách ra dễ dàng.

Hai chân bị mở ra, vùng đất bí ẩn liếc mắt một cái là rõ mồn một.

Mạn mạn bị hắn dùng lực lớn như vậy kéo mở hai chân, hoa môi hơi tách ra, để lộ nhụy hoa đỏ bừng ở giữa.

Một chân nàng bị chân hắn chặn trên tảng đá, một chân khác bị hắn dùng sức nâng lên, cái tư thế này làm cho hoa nhi của nàng hoàn toàn lộ ra, căn bản là không có cách che chắn.

Hai tay nàng bị trói phía sau lưng áp lên tảng đá, bị ép rất đau.

Trình Dực tìm tòi một lát, tìm ra hoa châu ẩn sau hoa gian, dùng sức nhấn một cái.

Mạn Mạn liền rên lên đáp lại, bụng dưới tê dại một trận, cảm giác kích thích nàng, cánh hoa có thủy dịch từ từ tràn ra.

- Như vậy nàng đã ướt rồi sao?

Chạm phải vệt nước kia, Trình Dực cười càn rỡ.

Trình Dực thấy dáng vẻ kia của nàng, lại càng rung động.

Mạn Mạn không chỉ ngực lớn, sau khi sinh xong lại còn nhạy cảm như vậy, đụng vào liên chảy nước, thật là cực phẩm.

Mà lúc này, Trình Dực thật giống như tìm ra món đồ chơi thú vị, đối với hoa châu kia hết nắm lại nhào nặn, chơi đùa không ngừng.

Mạn Mạn chỉ thấy từng trận từng trận sảng khoái tập kích, không tiếng động mà rên rỉ. Trình Dực ấn đến ngày càng dùng sức, hết vân vê rồi lại xoa nắn, khiến nàng thật giống như cả người bị giật điện, đầu tiên là bụng dưới tê dại, hoa huyệt co thắt, sau đó hai chân căng thẳng, cả người đều ưỡn lên.

- Thoải mái sao?

Giọng nói của Trình Dực khàn khàn, nhìn chằm chằm nàng, phản ứng của nàng kích động càng khiến hắn muốn chà đạp nàng hơn. Nàng thật là cực phẩm, chỉ chơi đùa một chút, đã sắp đạt cao triều.

Trình Dực biết nàng sắp tới rồi, bấm hoa châu, dùng sức lay mạnh lên.

Mạn Mạn đã không còn biết trong đầu nàng nghĩ cái gì nữa, linh hồn thật giống như bay lên giữa không trung, cả người co giật không ngừng, khoái cảm từng trận mãnh liệt mà tới. Nàng bỗng nhiên hé miệng, không tiếng động mà "A" lên một tiếng, một làn sóng thủy dịch dồi dào từ trong huyệt gột rửa đi ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro