d e u x

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(w)
established relationship.
nirei being needy.
mutual pining.
dorks in love.
sickfic.
fluff.
lowercase.



em rên nhẹ khi cảm giác được một thứ gì đó lạnh lẽo đang từ từ chạm vào da mình.

"suo..?" ─ em lẩm bẩm, giọng em đúng hơn là đang thì thầm một chút, trong khi cố gắng để đầu óc hoạt động mà không buồn nôn để phải nôn ra.

người kia thở nhẹ ra, tiếp tục dùng khăn ướt lau da em, cố gắng làm mát phần nào cơ thể đang nóng bức mà không gây ra thêm nhiều khó chịu cho em.

─ cứ nghỉ ngơi đi nào. tớ luôn bên cạnh để chăm sóc cậu.

cậu thiến niên tóc màu nắng nhẹ gật đầu, lại lần nữa nhắm mắt ─ "nóng quá đi.."

"tớ biết mà, yêu dấu. cậu bị sốt rồi." ─ anh cúi thấp xuống thêm một nữa, nhẹ hôn lên trán em, hy vọng có thể làm dịu cơn nóng dù chỉ trong chốc lát.

em nhìn anh chằm chằm ─ "cậu.. đã hôn tớ."

─ tớ đã làm thế. giờ thì nghỉ ngơi đi nhé, nếu không tớ sẽ làm lại đấy.

─ mh, vậy làm lại đi.

"..cậu khá xảo quyệt khi cậu bị ốm đấy." ─ anh nhẹ đặt thêm một nụ hôn khác lên vầng trán nóng như muốn thiêu đốt kia.

cậu thiếu niên tàn nhang cười khúc khích một cách khó khăn trong cơn sốt và anh đã cố gắng kiểm soát nhịp tim đập loạn xạ của mình vì nụ cười đó, từ từ đứng dậy.

─ tớ sẽ đi chuẩn bị cho cậu thứ gì đó để ăn, và sau đó cậu phải uống thuốc, được chứ?

─ được, nhưng hãy nhanh chóng quay lại nhé.. tớ muốn cậu ở đây với tớ.

chàng trai cao hơn em từng nghĩ rằng mình là người luôn duy trì một mức độ kiềm chế tốt, bất kể thế nào đi chăng nữa. song, người bạn đời của anh đang khiến anh phải tự nhìn nhận lại bản thân.

─ đừng lo, tớ sẽ không đi quá lâu đâu. cậu hãy đảm bảo bản thân nghỉ ngơi được nhiều nhất có thể.

khi bước chân vào bếp, tâm trí anh bắt đầu ong ong với việc em dường như đang dựa vào sự đụng chạm của anh và rên rỉ nó vì anh, trong khi vẫn đang sốt và chóng mặt. anh vẫn có thể cảm thấy làn da nóng rát trên đầu ngón tay mình. lắc đầu, chàng trai tóc màu nâu cố gắng tập trung vào việc mình phải làm, khi anh kéo một cái bát và một cái nồi xuống, bắt đầu nấu cháo.

anh nhẹ nhàng khuấy một ít muối và đường vào cháo, cẩn thận nấu trên bếp cho đến khi cháo đặc và sánh lại, sau đấy múc cháo vào bát. cẩn thận đong thuốc và lấy thìa, anh đặt cả hai bên cạnh bát cháo và không nhanh không chậm quay lại phòng ngủ của em để chăm sóc.

đặt bát và thuốc lên bàn cạnh giường, anh ngồi xuống mép giường và nhìn xuống yêu đâu của mình.

─ cậu cảm thấy thế nào rồi?

"mệt." ─ câu trả lời yếu ớt vang lên.

anh nhíu mày khi nhận thấy em đang run rẩy ─ "tớ đã nấu cháo cho cậu. tớ muốn cậu ăn nhiều nhất có thể, được chứ?" ─ anh dịu dàng luồn những ngón tay của mình vào mái tóc rối bù của em.

─ tớ sẽ ăn.. nếu cậu liên tục vuốt ve tớ.

một tiếng cười khúc khích thích thú thoát ra khỏi đôi môi của chàng trai tóc màu nâu ─ "ồ? cậu nghĩ mình đang ở vị trí nào để được đưa ra yêu cầu đó thế?"

─ tớ nghĩ là tớ đang ở vị trí đó.

anh tiếp tục luồn những ngón tay vào mái tóc màu nắng, không thể cưỡng lại sự cám dỗ muốn tiếp tục chạm vào nó, muốn tiếp tục thể hiện tình cảm của bản thân.

"cậu nên giữ năng lượng để khỏe hơn đi." ─ anh trách móc trong nụ cười của mình.

─ được rồi, tớ sẽ ăn mà.

─ ngoan lắm.

anh cúi xuống, cầm bát cháo lên và múc một thìa thổi nhẹ cho bớt nóng tránh làm phỏng em, đôi mắt ánh lên chút tinh nghịch.

─ tớ đút cho cậu để cậu không làm đổ nhé. nói a nào~

thông thường em sẽ vô cùng xấu hổ, nhưng trong tình trạng hiện tại, em rất thích sự chú ý này. ngoan ngoãn há miệng ra để anh đút cho ăn, em ăn thìa cháo ấm, thưởng thức hương vị.

─ đây là điều cậu muốn, đúng không? được tớ chiều chuộng và cưng chiều? Để tớ chăm sóc cậu, hở?

không hề có chút rối bời trước những lời trêu chọc, em ngân nga đầy mãn nguyện khi tiếp tục nhai.

sau khi ăn và uống thuốc, em cảm thấy thoải mái hơn nhiều và bớt chóng mặt đi. em nằm ngửa trên giường, nhìn anh dọn dẹp và không ngừng cảm thấy một làn sóng mãn nguyện tràn ngập khắp người, cùng với sự ấm áp trong lồng ngực. đôi mắt em lướt qua các đường nét trên khuôn mặt của bạn trai, ngưỡng mộ cách anh di chuyển mượt mà ra sao.

anh quay lại nhìn cậu thiên niên tóc màu nắng sau khi anh dọn dẹp xong, định nói gì đó với em, nhưng anh dừng phắt lại khi đôi mắt anh chạm phải đôi mắt em. anh nhìn thấy ý trong ánh mắt của đôi mắt nâu hạt dẻ đó, khiến anh choáng váng trong giây lát.

tâm trí đua nhau nghĩ ngợi liên hồi và ham muốn tột độ, cơ thể nhức nhói vì tất cả những điều anh muốn làm với cậu thiến niên trước mặt, anh thở dài nhẹ nhõm, đầu hàng trước ham muốn của mình và nhẹ nhàng thu hẹp khoảng cách giữa họ. ấn chặt môi mình vào môi em, chiếm lấy em trong một nụ hôn sâu, nồng nàn và khao khát.

háo hức đáp lại nụ hôn sâu, cậu thiến niên đầy tàn nhang luồn những ngón tay vào tóc người yêu và kéo anh lại gần hơn nữa

chàng trai tóc màu nâu rên lên khe khẽ, cảm giác cơ thể em áp sát vào cơ thể mình khiến anh gần như phát điên vì ham muốn của bản thân. anh hôn càng sâu hơn, lưỡi anh nhẹ nhàng liếm theo đường viền môi em, như muốn nuốt chửng em.

miễn cưỡng tách khỏi đôi môi khô vì cơn sốt để lấy lại không khí, cơ thể anh run rẩy khi anh đang đè người kia, hơi thở của anh thoát ra thành từng hơi đứt quảng

"cậu.." ─ anh áp trán mình vào trán em ─ "cậu sẽ phải chịu trách nhiệm với tớ nếu tớ bị ốm vì chuyện này."

đôi mắt em bất giác mở to khi nghe thấy tiếng thì thầm khàn khàn, trầm thấp của anh, một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng. em rên lên khe khẽ, tâm trí em tràn ngập những ẩn ý trong lời nói của chính mình, những ngón tay em cố gắng giật tóc anh, cố gắng kéo anh xuống để được hôn nhiều hơn nữa

─ hayato.. làm ơn..

não của chàng trai tóc màu nâu như bị chập mạch khi anh nghe thấy tên mình được rên rỉ ngọt ngào đến thế, cơ thể anh tự hành động khi anh lần nữa áp sát đôi môi đó trong một nụ hôn sâu khác, sự tự chủ của anh gần như sụp đổ khi anh ngày càng chìm sâu hơn vào ham muốn của mình đối với người kia.

sáng hôm sau, em tỉnh dậy, cơ thể đau nhức và sốt đã biến mất từ ​​lâu, mặc dù bây giờ hơi đau vì một lý do khác. em từ từ ngồi dậy, trong đầu giờ tràn ngập những suy nghĩ từ đêm hôm qua, khi em cố gắng xua tan đi lớp sương mù khỏi tâm trí.

và khi em quay sang phía bên cạnh, mong đợi thấy anh đã tỉnh, thay vào đó em thấy anh đang cuộn mình trong chăn, rên rỉ khe khẽ.

em nhanh chóng ngồi dậy, nhẹ nhàng áp một tay lên trán anh, sự lo lắng và tội lỗi tràn ngập lồng ngực khi em nhận ra rằng anh hẳn đã bị sốt rồi.

một bên mắt đỏ hoe mở ra một cách mệt mỏi và một nụ cười tự mãn nở trên môi của chàng trai cao hơn khi anh hướng ánh mắt về phía người tình của mình.

─ thật xứng đáng.



finir.

1k4+ mots.
02082024.
tasu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro