Quấn quýt không rời (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thịnh Hạ di chuyển ngón tay giúp người đàn ông giải quyết, cô đã dùng tay vuốt đến mỏi nhừ mà người nọ vẫn chưa có dấu hiệu bắn ra. Cô sốt ruột đến nỗi không biết nên làm gì bây giờ, lại nhìn thấy anh đưa tay ra, xé toạc áo sơ mi của cô.

"Anh Đông!" Cô hoảng hốt.

Mặt mũi người đàn ông đỏ bừng, đã không còn nghe thấy âm thanh của thế giới bên ngoài nữa. Anh xé áo cô ra, đưa tay bóp lấy đôi bồng đảo đầy đặn.

Nhũ hoa màu hồng hào run rẩy, dần dần nở rộ, trở nên cứng ngắc trong lòng bàn tay nóng rẫy của anh.

Thịnh Hạ bật khóc, không ngừng đẩy anh ra muốn kháng cự, cả người trượt xuống né tránh: "Anh Đông... Đừng mà... Anh Đông... Anh tỉnh táo lại chút đi..."

Người đàn ông nhìn thấy cô ngồi bệt dưới đất, khóc tới nỗi cái miệng nhỏ cũng chu ra, không nghĩ ngợi gì nữa liền trực tiếp đem nam căn của mình nhét vào cái miệng nhỏ nhắn kia.

'Hung khí' của anh đưa vào sâu đến mức làm Thịnh Hạ muốn nôn khan, nhưng người đàn ông không cho cô cơ hội để thở. Tay anh giữ chặt sau gáy cô, chậm rãi ra vào. Thịnh Hạ liên tục bị thúc vào khiến cô không thể hít thở, nơi cổ họng phát ra âm thanh rên rỉ, nước mắt cứ thế trào ra.

Không biết đã qua bao lâu, gậy thịt nóng bỏng đó cuối cùng cũng run rẩy, giật giật vài cái rồi bắn dòng tinh dịch tanh ngọt đó vào trong miệng cô. Cô quỳ dưới nền nhà, khóc không thành tiếng. Không đợi cô xoay người lại thì sau lưng đã bị bàn tay nóng rực của người đàn ông đè xuống.

Trong tiếng la hét thất thanh của Thịnh Hạ, anh kéo chân cô mở rộng ra, từ phía sau đâm thẳng vào.

Ở ngoài cửa Oai Chủy Lục và Tứ Nhãn nghe thấy tiếng la chói tai ở trong phòng, không nhịn được mà tặc lưỡi một tiếng: "Anh Đông đúng là quá ngầu, có thể thuần phục được con nhóc cứng đầu này. Mày nghe cái âm thanh này đi, hét đến nỗi tao cũng cứng lên rồi..."

Còn ở trong phòng Thịnh Hạ lại thẳng sống lưng, cô thét lên thảm thiết và đau đớn. Trong cơn mơ hồ cảm nhận được tiếng kêu của cô, ý thức của người đàn ông đứng phía sau dường như đã thức tỉnh, động tác trở nên nhẹ nhàng hơn, nhưng cũng chỉ trong một khoảnh khắc mà thôi.

Một lúc sau anh lại hoàn toàn quên hết mọi thứ, trong cơn đê mê bởi sự khoái lạc, anh đè người con gái nằm dưới nền nhà, hung hăng tiến vào. Kế bên bọn họ là một tấm gương cỡ lớn. Thịnh Hạ bị đâm đến nỗi hít thở cũng khó khăn, quay đầu liền nhìn thấy cảnh tượng dâm dục đang phản chiếu trong gương.

Khóe miệng cô gái vẫn còn dính tinh dịch màu trắng đục, cái cổ cao cao đang ngửa lên, mái tóc đen mượt rơi sau vai làm nổi bật làn da trắng nõn, hai cánh tay yếu ớt chống dưới đất, cái eo nhỏ bị bóp chặt dưới lòng bàn tay to lớn của người đàn ông, cặp mông mềm mại của cô đã bị va chạm đến đỏ bừng. Cô nhìn thấy rõ ràng khúc gậy thịt nóng rực kia đang ra vô một cách mãnh liệt, rất nhanh đã cắm sâu vào trong cơ thể mình.

Cảm giác đau nhói sớm đã biến mất, thay vào đó là cơn khoái lạc vỡ òa khiến cô không thể cưỡng lại được.

Hoa huyệt của cô không ngừng tiết ra dịch thể, cô nghe thấy âm thanh ngại ngùng của dâm thủy phát ra khi nơi nhạy cảm của người đàn ông không ngừng va chạm vào mông mình. Thịnh Hạ nhục nhã khóc thành tiếng, thân thể không ngừng co rút lại, kẹp chặt khiến người đàn ông phía sau thở hổn hển, chống lên người cô gầm nhẹ một tiếng, bắn ra ngoài.

Cô bị 'nóng' đến mức hai mắt trở nên thất thần, khàn giọng kêu lên một tiếng: "Ưm....."

Côn thịt của người đàn ông dường như không biết mệt mỏi. Vừa mới bắn ra nhưng ngay sau đó nó vẫn cứng rắn như cũ.

Anh lật người cô lại, đôi mắt đầy tơ máu nhìn chằm chằm vào hai quả đào mềm mại của cô, sau đó cúi đầu mút mạnh một cái.

Thịnh Hạ bị đau, không khỏi thét lên: "A, đau quá....."

Người đàn ông dường như không nghe thấy gì, chỉ cúi người dùng môi lưỡi của mình cắn mút từng tấc da thịt trên người cô, đầu lưỡi nóng đến mức mỗi nơi anh chạm qua đều như có lửa đốt.

Anh bắt đầu tò mò về hai hạt đậu nhỏ trên ngực của cô, không ngừng dùng lực mút liếm, cô bị cắn vừa đau vừa thoải mái.

Khoái cảm kỳ lạ xâm chiếm tâm trí cô, Thịnh Hạ nhịn không được bắt đầu phát ra từng tiếng rên rỉ, nhưng nghĩ đến lại cảm thấy bị nhục nhã, cô giơ tay lên che miệng, dùng răng cắn vào mu bàn tay, không để bản thân phát ra âm thanh dâm đãng này nữa.

Người đàn ông kéo chân cô ra, lại muốn tiến vào thêm lần nữa.

Thịnh Hạ hoảng sợ vươn tay đẩy anh ra: "Anh Đông..... Đau lắm.... Không

muốn nữa....."

Cô nâng cao hai chân, dùng hai tay hai chân đẩy mạnh người đàn ông, nhưng vô tình lại khiến cửa huyệt của mình phơi bày ra trước mặt anh. Người đàn ông nhìn chằm chằm vào hoa tâm sưng hồng, nhíu nhíu mày, sau đó cúi đầu ngửi nơi đó. Hơi thở của anh vừa nóng vừa nặng nề, phả ra luồng nhiệt bỏng người, khiến cho Thịnh Hạ không chịu được mà run rẩy, một dòng dâm thủy chảy ra trong vô thức.

Cô đang định thả chân xuống bò sang một bên thì bị bàn tay to lớn của người đàn ông giữ lại. Anh nắm lấy chân cô, sau đó nghiêng người, đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt lên miệng huyệt nhỏ đang sưng đỏ run rẩy của cô. Thịnh Hạ cắn mu bàn tay, nhưng không thể ngăn được tiếng nức nở:

"Ưm..... Ưm....."

Người đàn ông như nếm được mùi vị gì đó, đầu lưỡi sau khi lướt qua liền dùng đôi môi nóng bỏng quấn lấy phần mềm mại kia, anh dùng môi ngậm lấy, dùng lưỡi liếm láp nó.

Cơn khoái cảm ập đến khiến Thịnh Hạ nức nở thành tiếng: "Đừng mà... anh Đông, đừng liếm... nóng quá..." Cả người anh nóng rực như lửa đốt.

Đầu lưỡi nóng bỏng rơi xuống hoa huyệt như một đốm lửa nhỏ, chỉ trong chốc lát đã thiêu đốt nơi mẫn cảm nhất của người con gái, nơi cửa huyệt đã ướt đẫm dịch tình âm ấm.

Thịnh Hạ bị anh liếm đến cao trào.

Bụng dưới thắt lại, cô che miệng mình, nức nở khóc dưới thân anh.

Dâm thuỷ tuôn trào ra ngoài, bắn lên mặt người đàn ông.

Anh nằm đè lên người Thịnh Hạ, đối mặt với cô, đôi mắt vẫn đỏ ngầu nhìn chằm chằm người con gái một hồi lâu. Anh vươn tay ra, gỡ bàn tay đang che miệng của cô xuống.

Trên đôi môi mềm ửng hồng của người con gái vẫn còn phảng phất 'hương vị' của anh. Anh cúi đầu ngửi ngửi, đầu lông mày cau lại, dường như có hơi ghét bỏ, nhưng cũng muốn nếm thử tư vị của đôi môi ấy xem thế nào.

Thịnh Hạ nhìn ra được ý đồ của anh, cuống cuồng tránh né: "Đừng mà... Anh Đông..."

Đầu của cô bị người đàn ông ghìm nhẹ, sau đó anh cúi xuống, dùng lưỡi liếm láp thăm dò cánh môi cô.

Thật nhẹ nhàng.

Giống như một sợi lông vũ rơi trên bờ môi.

Môi của cô rất mềm, mang theo hương thơm của phái nữ.

Anh mở miệng, ngậm lấy môi cô, mút lấy cánh môi mềm mỏng đó. Tay còn lại ngang nhiên càn rỡ vuốt ve ngực cô, vân vê nhũ hoa mà xoa nắn, gậy thịt phấn khích nhô lên giữa hai chân trắng mềm của cô gái. Thịnh Hạ run rẩy kinh hãi, nước mắt đã chực rơi xuống. Anh vẫn muốn làm tiếp.

Cô đau quá rồi, có thể đừng làm nữa được không.

So với sự thô bạo của hai lần trước đó, lần này người đàn ông rõ ràng đã dịu dàng hơn rất nhiều.

Anh hôn môi cô xong thì hôn dần xuống cổ, cuối cùng lại lần nữa cúi đầu ngậm lấy nhũ hoa của cô, dùng lực nhẹ hơn vừa rồi một chút.

Cơ thể Thịnh Hạ run lên từng đợt, vươn hai tay ra bịt chặt miệng lại.

Nhưng cô không kìm nén được, tiếng rên rỉ như tiếng khóc nức nở vừa đau đớn lại vừa vui sướng.

"Ưm... Ưm..."

Hai chân lại bị mở ra lần nữa, vật nóng bỏng của người đàn ông đâm vào mấy lần nhưng không được, lại vô tình cọ xát vài cái lên cửa huyệt của cô, cơn khoái cảm đột ngột khiến eo của Thịnh Hạ run lên bần bật, khóe mắt ửng đỏ.

Cuối cùng người đàn ông cũng xác định được vị trí, thắt lưng nhấn xuống, côn thịt thô cứng bị nuốt trọn hoàn toàn.

Thịnh Hạ bị đâm sâu đến nỗi các ngón chân co quắp lại.

Căng quá.

Thân thể của cô dường như đã bị côn thịt của người đàn ông lấp đầy toàn bộ. Cảm giác sung sướng làm cô gần như phát điên, mỗi lần anh nhấp vào đều khiến cô không kìm được mà la khóc thành tiếng.

"A... Ha... Ưm....."

Âm thanh vừa lẳng lơ lại vừa phóng túng.

Thịnh Hạ vừa rên vừa khóc vì cơn hoan ái.

Cô uốn người, hoa tâm vô thức siết chặt khiến cho người đàn ông phía sau không ngừng thở dốc. Anh bóp lấy eo cô, sức lực đâm vào vừa mãnh liệt vừa tàn nhẫn, như thể muốn phát tiết trong người cô. Đôi bồng đảo bị va chạm làm cho lắc lư lên xuống, cô nghiêng đầu nhìn vào gương.

Chỉ thấy cô gái trong gương bị giày vò đến sắc mặt đỏ bừng, người đàn ông đè lên người cô, vừa mạnh mẽ đâm vào, vừa cúi đầu ngậm lấy nhũ hoa trắng hồng của cô, mút vào trong miệng mà nhấm nháp.

Khoái cảm liên tiếp đánh úp lại khiến cho Thịnh Hạ gần như quên mất việc bản thân bị cưỡng gian, bụng dưới co rút, cô hét lên đầy thỏa mãn: "Ha... a. ...a a a..."

Quy đầu của người đàn ông được bao bọc bởi thứ chất lỏng ấm nóng, anh thoải mái phát ra một tiếng thở dốc khàn khàn từ cổ họng, sau đó bóp mông cô, nhanh chóng tiến vào một cách mạnh mẽ..

Dư vị cao trào vẫn còn đó, Thịnh Hạ bị người đàn ông liên tiếp thúc vào, không lâu sau lại kêu lên một lần nữa. Người đàn ông cũng thuận theo cô mà bắn ra.

Thịnh Hạ vẫn còn đang thở hổn hển thì người đàn ông đã kéo cô lên, đè cô lên tấm gương soi cỡ lớn kia. Khoảnh khắc khi tấm gương lạnh lẽo chạm vào da thịt, cô cảm giác từng lỗ chân lông đều bị kích thích nổi hết lên. Nhưng mà một giây sau, cô đã bị hơi nóng sau lưng làm cho da đầu tê dại. Một tay người đàn ông cố định sau gáy cô, ép cô đối diện với tấm gương, tay còn lại ôm lấy vòng eo thon nhỏ, nâng cặp mông cong vểnh của cô lên, sau đó đỡ lấy côn thịt nhấn sâu vào cơ thể cô.

Thịnh Hạ chống đẩy trên gương, nhìn thấy cận cảnh cơ thể đỏ ửng của mình bị người đàn ông thúc vào từ phía sau, cô không nhịn được khóc lên thành tiếng.

"Đồ lừa đảo!" Cô mắng: "Anh nói sẽ đưa tôi đi mà... Anh nói dối!"

Người đàn ông đằng sau vẫn đang không ngừng ra vào mãnh liệt, nghe thấy cô la lên, cơ thể của anh đột nhiên cứng đờ. Người đàn ông dường như đã tỉnh táo lại một chút, nhưng anh không thể chống lại ham muốn đang gào thét trong cơ thể.

Anh nhìn xuống cơ thể mềm mại dưới thân, cố hết sức kiềm chế dục vọng của mình, cố gắng rút vật nam tính ra khỏi người cô. Nhưng mà khi vừa rút ra được một nửa, tầng tầng lớp lớp vách thịt hai bên giống như vô số cái miệng nhỏ, không ngừng mút lấy anh, làm cho anh sảng khoái đến mức thắt lưng run lên, cơ thể không khống chế được mà vô thức đâm vào lại.

Được bao bọc trong lớp thịt mềm ấm chặt chẽ đó, anh vốn dĩ không có cách nào kiềm chế được ham muốn của bản thân.

Anh cúi đầu hôn lên sống lưng của cô gái, hơi nóng phả lên bờ vai ướt đẫm mồ hôi của cô, đôi mắt đỏ ngầu từng chút từng chút bị sự đen tối chiếm lấy. Anh liếm mút lên chiếc gáy mỏng manh xinh đẹp rồi nhắm mắt lại, thuận theo ham muốn dục vọng mà dùng vật nóng bỏng thúc vào sâu hơn trong cơ thể cô.

Trước khi ý thức của Thịnh Hạ trở nên hỗn loạn, người đàn ông vẫn đang đè sát người cô.

Cô cảm thấy nơi đó của mình sắp bị làm đến sưng rồi.

Cô rơi nước mắt khóc không thành tiếng, mí mắt nặng trĩu, cuối cùng bị anh giày vò đến thiếp đi.

Không biết đã qua bao lâu, Thịnh Hạ mơ màng mở mắt ra, chỉ nhìn thấy bên ngoài là một mảnh đen kịt, cô lại chìm vào giấc ngủ, đợi đến khi mở mắt ra lần nữa, bên ngoài vẫn như cũ bị màn đêm bao trùm.

--------------------------------------

Thịnh Hạ vẫn không ngừng khóc, người đàn ông vươn tay ra ôm lấy cô, lại bị cô dùng sức đánh tới tấp, né tránh không được bèn nhằm vào cánh tay

của anh mà cắn xuống, vừa khóc vừa mắng chửi: "... Khốn khiếp... Huhu... Anh là đồ khốn... Tôi muốn về nhà..."

"Tôi sẽ đưa em về." Người đàn ông ôm lấy cô, đầu ngón tay thon dài khẽ vuốt ve sống lưng của cô an ủi, giọng nói trầm ấm mang chút khàn khàn: "Ngoan ngoãn nghe lời, điều tôi đã hứa với em, nhất định sẽ làm được. " "Tôi sẽ không bao giờ... Huhu... Không bao giờ tin... tin tưởng anh nữa... Huhu... Anh chính là kẻ nói dối... Huhuhu... Đồ nói dối... Anh còn để người khác mang tôi đến... Mang đến... Hức... Một nơi như vậy... Huhu..."

Cô oà khóc trong lòng anh, khóc đến nỗi bả vai run lên: "Cái tên đó... Suýt chút nữa thì hắn... Thì... Huhu... Tôi rất sợ... Tôi muốn về nhà... Huhu..."

Lạc Hàn Đông nhìn qua cửa kính xe, thấy Oai Chuỷ Lục và Tứ Nhãn đã quay trở lại, mà Thịnh Hạ ở bên cạnh vẫn đang khóc. Sợ cô sẽ lỡ miệng nói ra những lời không nên nói nên anh cũng không quan tâm nữa, nhẹ nhàng hôn lên môi cô, nuốt hết tiếng khóc của cô vào trong miệng.

"Huhu...." Thịnh Hạ bất ngờ bị anh hôn, cho rằng anh lại muốn 'phát tiết' với mình nên cô lập tức giơ tay ra đánh anh, nhưng người đàn ông đã nhanh chóng bắt lấy cổ tay cô, dễ dàng ôm cô vào lòng.

Người đàn ông mở cánh cửa tủ quần áo, thay một bộ đồ ngủ, xong xuôi mới lên giường, vỗ vỗ phía bên cạnh.

"Cởi quần áo ra, lên giường."

Thịnh Hạ biết anh có bệnh sạch sẽ, không dám nói không, chịu đựng cảm giác xấu hổ mà cởi quần áo ra, để mình trần bước lên giường. "Nằm xuống, mở chân ra."

Đôi mắt Lạc Hàn Đông rơi xuống bầu ngực căng tròn của cô, ánh mắt dừng một chút, lại dời đến giữa hai chân cô, ở đó lông mao thưa thớt mềm mại, rất sạch sẽ.

Thịnh Hạ xấu hổ cắn chặt môi, nằm trên giường, run rẩy mở hai chân ra. Lạc Hàn Đông cho một ít thuốc ra tay, sau đó bôi lên cửa huyệt sưng tấy của cô.

Cơ thể Thịnh Hạ run lên, cửa hoa bị ngón tay anh xoa tới lui, rất nhanh đã chảy ra nước.

Đầu ngón tay của người đàn ông dừng lại chốc lát, sau đó lấy thêm ít thuốc, lần này là đưa vào bên trong huyệt động.

Sự khít chặt bên trong ngăn cản ngón tay của anh, anh lại lấy thêm chút thuốc, ở trong mật huyệt bôi xung quanh vách thịt mềm mại, sau đó ngón tay trực tiếp đâm vào trong.

Thịnh Hạ cong người lên, không chịu đựng được mà cắn môi kêu thành tiếng.

Tay của Lạc Hàn Đông ướt đẫm mật dịch, cố bôi hết thuốc vào trong, lúc rút ngón tay ra thì thấy đã bị ướt tự khi nào. Mật huyệt nóng ẩm dường như lưu luyến ngón tay anh, khoảnh khắc anh rút tay ra, anh dường như cảm nhận được ngón tay bị vô số miệng nhỏ hút vào, không muốn anh rời đi.

Lạc Hàn Đông lật người cô lại, đặt cô ở dưới thân, để hai chân cô khép lại. Sau đó anh đem cự vật thô nóng của mình cắm vào giữa, đút vào khe thịt mềm giữa hai bắp đùi cô.

Nhịp tim Thịnh Hạ đập kịch liệt, tuy không bị anh tiến vào thật, nhưng vẫn xấu hổ cảm thấy như mình bị cưỡng gian.

Cự vật của người đàn ông thỉnh thoảng cọ vào cửa huyệt của cô, không bao lâu chỗ đó bị anh ma sát ra nước, Thịnh Hạ cũng bị cọ xát đến nhịn không được, che miệng phát ra tiếng rên rỉ.

Lạc Hàn Đông động eo ra vào một lát, phát hiện giữa hai chân cô gái đã bị ma sát đến đỏ bừng, nhưng gậy thịt của anh vẫn còn cứng rắn, vốn dĩ không có dấu hiệu muốn bắn.

Anh thở hổn hển, đưa ngón trỏ ra thăm dò huyệt tâm của cô. Ngón trỏ vừa tiến vào, bên trong nóng ướt ấm áp, vừa tiến vào đã bị vô số miệng nhỏ bao quanh, mút lấy anh một cách nhiệt tình.

Anh sướng đến mức da đầu tê rần, đỡ lấy vật nóng bỏng của mình, hướng bên trong tiến vào.

Thịnh Hạ bị anh đâm đến cong người lên, hít vào một hơi: "A... Đừng mà..."

Lạc Hàn Đông cúi đầu hôn lên cổ của cô, một tay nắm lấy bầu ngực đầy đặn tùy ý nhào nắn, tay kia bóp lấy eo cô, thắt lưng ra sức, dùng lực đút vào bên trong cơ thể cô.

Khoái cảm lạ thường khiến Thịnh Hạ trào ra nước mắt, giọng nói của cô cũng thay đổi: "Ha... A... A... A... Anh Đông... Đừng... Quá sâu rồi... Sâu quá, sắp hỏng rồi... Ưm... Ưm...."

Lạc Hàn Đông dùng sức ấn eo cô xuống, sau đó đưa hai cánh tay cô gập ra sau lưng, nắm chặt trong tay, tay kia trêu đùa với nhũ hoa mẫn cảm, khiến nó trở nên cứng lại.

Thân dưới lại thúc vào vừa nhanh vừa mạnh.

Thịnh Hạ bị anh đâm đến đầu trồi lên tuột xuống, cơ thể run rẩy không ngừng: "A... Anh Đông..."

Lạc Hàn Đông cúi đầu hôn lên tấm lưng mịn màng, hai tay bóp lấy mông cô, liên tục đâm vào trên dưới hai mươi mấy lần, vừa nhanh vừa tàn nhẫn. Một lúc lâu sau anh mới nhanh chóng rời khỏi, chống đỡ trên lưng của cô rồi bắn ra.

Thịnh Hạ bị mảng tinh dịch nóng bỏng kia phủ lên, nóng đến mức cô khẽ kêu ra tiếng: "Nóng quá..."

Thân thể thiếu nữ trắng nõn nằm trên tấm ga giường màu đen, trên lưng là ấn kí màu đỏ vô cùng bắt mắt, tinh dịch màu trắng ngà chảy dọc sau lưng, cảnh tượng dâm mỹ không chịu nổi.

Lạc Hàn Đông chỉ cảm thấy bụng dưới lại có một ngọn lửa đang muốn bùng lên, anh dời tầm mắt, đi vào một phòng tắm bên cạnh, tắm qua loa một hồi, sau đó ra ngoài thay quần áo.

Thịnh Hạ ở trên giường đã ngồi dậy, khóe mắt đỏ lên, ở chỗ cô ngủ còn đặt một quyển Hoàng tử bé ở đó.

Lạc Hàn Đông không nhìn cô nữa: "Tắm rửa sạch sẽ rồi lên." Anh đi lên căn phòng trên mặt đất.

Thịnh Hạ chỉ có thể chịu đựng một bụng tủi thân, vội vàng tắm rửa thay quần áo rồi leo lên bậc thang một cách ngoan ngoãn. Trong tay còn cầm theo quyển Hoàng tử bé kia.

Người đàn ông đã ngồi trước bàn máy tính, gõ bàn phím lách cách.

Trên bàn trà đặt hai phần bữa sáng.

Anh vẫn chưa động vào.

Thịnh Hạ rất đói, cô không đợi Lạc Hàn Đông nữa, tự mình lấy một phần ăn trước.

Cô cho rằng trước đó anh Đông chạm vào cô là bởi vì ăn nhầm thứ gì đó, tinh thần có hơi không bình thường. Nhưng sáng sớm hôm nay trông anh đã tỉnh táo bình thường rồi mà.

Thịnh Hạ cảm thấy ức chế, đồng thời cũng thấy nhục nhã.

Cô thấy mình quá ngu ngốc, lẽ ra không nên tin tưởng người đàn ông này. Làm sao anh có thể thả cô đi chứ?

Cô ăn xong bèn ngồi trên sô pha đọc sách, lo lắng làm phiền đến anh, ngay cả hô hấp cũng đều nhẹ nhàng hết sức.

Lúc Lạc Hàn Đông ngẩng đầu lên, cái anh bắt gặp là cảnh tượng người thiếu nữ đang yên tĩnh cúi đầu đọc sách, tóc dài rũ trên vai, hai tay đỡ lấy sách, dáng vẻ nhu thuận, trông vô cùng xinh đẹp. Anh nhìn rất chăm chú.

Trong đầu tưởng tượng ra dáng vẻ của cô ấy ở trong trường học.

Đại loại cũng là như này, giải đề đọc sách một cách lặng lẽ, phía sau phòng học không ít nam sinh đang lén lút nhìn cô. Cô rất xinh đẹp.

Dáng người cũng đẹp, chỗ thon gọn cần thon gọn, chỗ nở nang cần nở nang, giọng nói nghe cũng rất hay.

-----------------------------------

Người đàn ông giữ đầu cô lại, đâm vào rút ra khoảng mấy chục lần trong miệng cô, sau đó còn kéo quần áo của cô xuống, đè cô dưới thân, côn thịt mơn trớn vài cái ở hoa huyệt cho nó ướt át, sau đó hung ác đâm vào. Thịnh Hạ bị cắm đến không nhịn được, kêu lên thành tiếng: "A..."

Lưng của cô bị bàn tay to lớn của người đàn ông đè chặt, toàn bộ khuôn mặt bị ép vùi xuống ga giường. Bởi vì khoái cảm mãnh liệt, mỗi lần người đàn ông đâm vào, cô đều không nhịn được rên rỉ ra tiếng.


Thịnh Hạ cảm thấy mình thật dâm đãng hạ tiện, gắt gao bịt chặt miệng, cố gắng kiềm chế để không phát ra tiếng rên.

Người đàn ông phía sau như biết được ý đồ của cô, đem tay cô vắt ra sau eo, dùng một tay siết chặt lại, tay kia thăm dò về phía trước, dùng đầu ngón tay thon dài của anh nhào nặn hai quả đào căng mọng cùng nhũ hoa của cô. Khoái lạc liên tục ập đến khiến Thịnh Hạ không thể chịu nổi, nức nở rên la: "Anh Đông... A.... A... Anh Đông...."

Cảm giác bị anh làm vừa đau vừa sướng khiến cô chỉ biết lắc đầu kêu khóc. Dâm thủy dưới thân đã nhầy nhụa, chỉ vài phút sau, cô đã bị đâm đến bụng dưới co thắt lại, đạt đến cao trào.

Người đàn ông rút côn thịt ra, dâm dịch từ trong hoa huyệt liền tràn ra ngoài.

Lạc Hàn Đông dùng đầu ngón tay quệt lấy dâm dịch, nằm ở trên giường nói với Thịnh Hạ: "Ngồi lên, tự mình di chuyển đi."

Thịnh Hạ vẫn chưa hoàn hồn từ dư vị cao trào khi nãy, nghe thấy mệnh lệnh của anh, cô cũng không kịp phản ứng vì xấu hổ, thân thể đã ngoan ngoãn nghe lời tiến đến.

Cưỡi trên eo của người đàn ông.

Điện thoại di động của người đàn ông đặt trên bàn vang lên, anh vỗ nhẹ vào mông Thịnh Hạ, bụng dưới dùng sức thúc lên, Thịnh Hạ liên tục rên rỉ, cơ thể run rẩy dữ dội.

Tư thế này quá sâu.

Cô hình như đã bị chạm đến điểm mẫn cảm nhất rồi.

Cảm giác chua xót tê rần, lại mang theo khoái cảm sung sướng không thể miêu tả thành lời.

"Alo, chú Tần..." Người đàn ông thở dốc, trả lời điện thoại. Tần Chung Hải ở đầu dây bên kia hỏi: "Sao còn chưa dậy?"

Lạc Hàn Đông ưỡn thắt lưng, nâng eo thúc mạnh vào trong Thịnh Hạ vài cái, Thịnh Hạ che miệng lại phát ra âm thanh nức nở: "Ưm... Ư.... Ưm ..."

Tần Chung Hải nghe thấy tiếng rên rỉ, lập tức hiểu rõ cười nói: "Thằng nhóc này... Chú cúp máy đây, khi nào xong việc thì tới tìm chú."

Lạc Hàn Đông cúp điện thoại, ném lên trên bàn, sau đó bóp eo của Thịnh Hạ, hung hăng đi vào thật mạnh. Anh mãnh liệt đâm vào thật sâu, gương mặt Thịnh Hạ tràn đầy nước mắt, che miệng lại cũng không ngăn được tiếng khóc xen lẫn rên rỉ: "Anh Đông... Ưm... Không cần... Anh Đông..." Lạc Hàn Đông bóp eo cô, động thân hơn chục lần, cắm đến Thịnh Hạ rùng mình, phun ra một dòng dâm dịch nhỏ. Anh dùng ngón tay vân vê dâm dịch rồi bôi thứ nước khêu gợi đó lên đôi bồng đảo của cô, thanh âm khàn khàn pha chút giễu cợt: "Cái miệng nhỏ ở dưới thân này, so với người trên thì thành thật hơn nhiều."

Thịnh Hạ cảm thấy nhục nhã vô cùng.

Cô không có cách nào thoát ra được những đợt khoái cảm trong cuộc ân ái triền miên này.

Cho đến khi người đàn ông lật người đè cô lại, chống vào eo sau của cô bắn tinh.

Cô thở hồng hộc, thầm thở phào nhẹ nhõm.

-------------------------

Thịnh Hạ ở bên ngoài đứng ngồi không yên, ngẩn ngơ một hồi mới thấy Lạc Hàn Đông đi ra, cô vội vã đứng dậy đuổi theo. Anh đang chủ động nắm chặt lấy cổ tay cô. Lực siết rất mạnh.

Thịnh Hạ bị anh siết đau nhưng cô chẳng dám hé răng nửa lời.

Sau khi vào đến phòng, Lạc Hàn Đông đột nhiên dùng sức đè cô lên cánh cửa, cúi xuống hôn một cách mãnh liệt. Thịnh Hạ bị hôn bất ngờ nên không kịp phòng bị, cả người không có sức phản kháng.

Anh nuốt hết những tiếng thút thít vào trong, toàn thân run lên dữ dội. Khi vật nam tính căng nóng của người đàn ông đi vào, Thịnh Hạ không khống chế được nữa, bật khóc thành tiếng: "A... Anh Đông..." Lạc Hàn Đông chỉ đè cô, mạnh mẽ dứt khoát rút ra đâm vào.

Thịnh Hạ bị đè lên cánh cửa nên sau lưng rất đau, lại còn bị vật cứng rắn to lớn của người đàn ông cắm vào đến mức như muốn vỡ ra. Âm thanh nức nở từ trong miệng phát ra liên tục, nước mắt không ngừng chảy xuống. "Ưm ưm... Anh Đông... Chậm một chút..."

Lạc Hàn Đông thở hổn hển, túm lấy người con gái đặt lên ghế sô pha, sau đó lật người cô lại rồi nhấp vào từ phía sau.

Thịnh Hạ bị đâm đến sảng khoái vô cùng, hai tay lại bị anh vặn ngược ra sau. Cô nghẹn ngào phát ra những tiếng rên rỉ trong miệng khiến người khác không những xấu hổ mà còn chịu không nổi, phần bụng run rẩy, ngón chân co quắp, trong chốc lát cô đã gào thét đạt đến cao trào.

Khi cô quay đầu lại cùng đôi mắt mông lung ngấn lệ, chỉ nhìn thấy mặt mày u ám của người đàn ông, đôi mắt của anh trong veo, không vương một chút dục vọng nào.

Thịnh Hạ bị người đàn ông làm tình đến mức quỳ trên đất. Cô vừa khóc vừa kêu đến khàn cả giọng. Cơn khoái cảm đạt đến đỉnh điểm khiến cô muốn phát điên, dâm thủy không ngừng tràn ra, giữa hai chân cô giờ đã ẩm ướt nhầy nhụa.

Toàn thân cô bây giờ nhạy cảm đến mức chỉ cần người đàn ông nhẹ nhàng đâm vào, sẽ tức khắc run rẩy co rút lại.

"A... a... Anh Đông..." Cô đưa tay nắm lấy cánh tay của người đàn ông phía sau, cầu xin anh chậm lại một chút, nhưng chưa kịp nói thì cô đã bị anh thúc đến cong cả người đạt đến cao trào. Cô hét lên chói tai: "A......" Cô nằm sấp trên sàn nhà thở dốc, nhìn thấy người đàn ông ăn mặc chỉnh tề ngồi trên ghế sô pha, ánh mắt thản nhiên nhuốm màu dục vọng nhưng vẫn còn tỉnh táo.

Vật nam tính ngóc đầu giữa hai chân, trên quy đầu tiết ra chất lỏng trong suốt.

Anh nhìn về phía Thịnh Hạ, khẽ gọi: "Lại đây."

Thịnh Hạ run rẩy đứng dậy từ mặt đất. Cô đi về phía anh, được anh đỡ ngồi lên trên.

Vừa ngồi lên cô bất ngờ bị anh thúc đến ngửa cả cổ ra sau, sung sướng vô tận.

Sâu quá...

Cô không dám di chuyển.

Nhưng người đàn ông lại bóp lấy chiếc eo thon thả của cô, thắt lưng dùng sức, cô đang gắng sức hóp bụng thì bị anh đâm thẳng lên.

Thịnh Hạ bị đâm đến nhấc lên ngồi xuống, bầu ngực tròn trịa nhấp nhô theo nhịp điệu. Người đàn ông nhìn nhũ hoa nhảy múa trước mặt, không chút khách khí mà ngậm vào trong miệng, cắn mút chơi đùa.

Từng đợt khoái cảm chiếm lấy mọi ngóc ngách trong cơ thể cô. Thịnh Hạ rên rỉ, vùng bụng dưới co thắt dữ dội. Cô dùng hết sức đứng lên, phun ra một dòng dâm thủy nhỏ lên nam căn to lớn của người đàn ông.

Cơ thể cô vẫn còn co giật, dư âm của đợt lên đỉnh khiến ý thức của cô có chút hỗn loạn.

Người đàn ông đè lên cô, để cô ngậm lấy vật to lớn đó, cô gần như chẳng hề suy nghĩ đã cúi đầu ngậm lấy.

Nghe thấy tiếng gõ cửa, Thịnh Hạ có hơi hoảng hốt.

Mãi đến khi Lạc Hàn Đông hướng ra cửa nói to: "Vào đi."

Cánh cửa được mở ra, một đám đàn ông đang đứng ở ngưỡng cửa.

Thịnh Hạ đang ngậm côn thịt của người đàn ông trong miệng, ánh mắt mơ màng nhìn lên. Cô định nhìn ra ngoài thì đã bị người đàn ông nắm chặt lất gáy rồi đè xuống.

Vật nam tính thẳng đứng đâm vào cổ họng cô.

--------------------------------

Cả hai còn chưa vào tới nhà, vừa bước ra khỏi cửa thang máy, người đàn ông đã cởi quần cô ra, đè cô lên tường, vừa hôn mãnh liệt vừa nâng vật nam tính lên cọ xát vài cái ở cửa huyệt sớm đã ẩm ướt của cô, sau đó động thân đâm vào.

Thịnh Hạ bị cắm đến nỗi cong người lên, cắn môi cũng không nén được tiếng rên rỉ bật ra: "A..."

Lạc Hàn Đông đè cô trên cửa mấy phút, sau đó nâng mông cô lên, chạm dấu vân tay rồi đi vào, nhanh tay thay đổi tư thế của Thịnh Hạ.

Anh đặt cô úp mặt xuống ghế sô pha, sau đó ôm eo cô từ phía sau, nhanh chóng ra vào một cách mạnh mẽ.

Khoái cảm quá mãnh liệt, Thịnh Hạ bị cắm nên rên rỉ không ngừng. Cô che miệng lại, tiếng khóc nức nở tiếng nghẹn ngào bật ra giữa kẽ tay, âm thanh rơi vào tai anh, vừa dâm đãng lại quyến rũ đến kinh người.

Người đàn ông cúi đầu hôn lên lưng cô, Thịnh Hạ bị cơn khoái cảm tê dại kia làm cho kích thích ngẩng đầu lên, đúng lúc nhìn thấy cửa sổ sát đất to lớn trước mặt, rèm cửa không đóng, cô nhìn thấy hình như có ai đó ở ở tòa nhà đối diện... đang theo dõi bọn họ...

"Anh Đông..." Cảm giác xấu hổ và phấn khích kỳ lạ khi bị nhìn trộm bùng nổ, chạy dọc theo cơ thể cô. Cô bò lên phía trước, muốn thoát khỏi gậy thịt lớn đằng sau, nhưng vừa động được mấy bước đã bị người đàn ông kéo về, đâm vào sâu hơn.

Bụng dưới Thịnh Hạ run lên, gần như sắp đạt cao trào. Cô nhìn lên tòa nhà đối diện, bàn tay của người đàn ông không ngừng trêu ghẹo ngực cô, nhũ hoa cương cứng dựng thẳng lên bị vẽ vài vòng rồi bóp nắn. Khoái cảm dọc theo toàn thân lan đến đầu, cô co quắp ngón chân , hét lên một tiếng, sau đó thân thể mềm nhũn trượt xuống ghế sô pha.

Cô đang ngồi thở dốc liền bị anh nhét vật cứng rắn nóng bỏng vào miệng, thúc sâu vài cái sau đó mới rút ra, lần thứ hai đâm vào hoa huyệt đang chảy dâm thủy không ngừng của cô.

Thịnh Hạ vùi cả khuôn mặt vào ghế sô pha, trong tay ôm gối, khoái cảm khiến cô gần như gục ngã. Mỗi khi người đàn ông đâm vào một cái, cô cảm thấy rằng mình gần như sắp chết.

Sự sung sướng tột đỉnh khiến ý thức của cô rơi vào trạng thái hoảng hốt cùng đê mê.

Cô bị cắm đến hét lên đứt quãng, giọng nói vỡ vụn không chịu nổi vang lên: "Anh Đông... Không... Anh Đông... Anh... A... Ưm... Ưm...."

Không biết đã qua bao lâu, người đàn ông mới rút ra, xuất tinh lên tấm lưng trần của cô. Cảm giác nóng bỏng khiến lưng cô run lên, hoa huyệt không ngừng tiết ra dịch thể...

Người đàn ông bước xuống ghế sofa, mở tủ lạnh lấy ra một lon đồ uống.

Anh đứng đó uống hết một lon rồi ném nó vào thùng rác phân loại.

Sau đó xoay người đi tới.

Thịnh Hạ nhìn thấy nhà bếp trống không phía sau lưng anh, dừng tầm lát trên người anh một lúc, lại nhìn thấy vật cứng rắn nam tính của anh vừa mới vừa mềm xuống đang từ từ đứng thẳng lên. Một tiếng...

Cô nhớ lại lời người đàn ông nói.

Lần này màn dạo đầu của Lạc Hàn Đông lần rất dài, anh chỉ dùng ngón tay đã khiến Thịnh Hạ lên đỉnh đến ba lần, trên ghế sô pha ướt đầy dâm thủy. Anh lại ôm lấy cô, đè cô nằm xuống thảm, gập chân cô thành hình chữ M, sau đó cắm gậy thịt vào người cô.

Cơ thể Thịnh Hạ rất dẻo, nhưng bị người đàn ông làm kiểu tư thế này vấn khiến cô không chịu được cảm giác xấu hổ này.

Cô nhìn khúc côn thịt đang ra vào hoa huyệt ngay trước mắt, nhiều lần anh rút ra khiến dâm thủy văng tung tóe.

Người đàn ông đè cô, ra vào bằng tư thế này hơn 20 lần, sau đó ôm cô lên, vừa đi vừa cắm, đi thẳng đến nhà vệ sinh.

"A... Ưm... Anh Đông... Đừng... Nó quá sâu... Ưm... A... Đừng mà..." Thịnh Hạ nhanh chóng bị cơn sung sướng bức đến điên người.

Bị anh ôm đến nhà vệ sinh, khi nhìn thấy hình ảnh dâm đãng trong gương, cơn khoái cảm lại lần lượt ập đến không ngừng, tầng tầng lớp lớp xếp chồng lên nhau, khiến cô thét lên chói tai đạt đến cao trào.

"A......"

Người đàn ông bị cô kẹp chặt đến mức không nhịn được nữa, rút ra rồi bắn lên eo cô.

----------------------------

Đúng chín giờ năm mươi chín, cô đứng trước phòng 3501 gõ nhẹ cửa một cái.

Phía trong phát ra tiếng bước chân.

Thịnh Hạ hít vào một hơi, cửa phòng bị mở ra.

Lạc Hàn Đông chỉ quấn một cái khăn quanh thắt lưng, mái tóc hơi dài còn đang nhỏ nước. Lông mày rậm làm nổi bật lên đôi mắt sâu hút, sống mũi thẳng, môi mỏng khẽ nhếch, cằm hơi ngẩng lên.

Thịnh Hạ nhìn thấy giọt nước chảy dọc theo khuôn mặt anh, đến chỗ yết hầu hơi nhô ra rồi lại từ cơ bụng rắn chắc ẩn vào trong tấm khăn tắm trắng tinh.

Người đàn ông nắm gáy cô kéo vào trong, áp người lên cửa rồi hôn. Thịnh Hạ không chống cự, cứ thế mà phối hợp với nụ hôn của anh. Chỉ khi anh bắt đầu tiến vào, cô mới cất giọng run rẩy hỏi: "Anh Đông... tôi cho anh tiền, van cầu anh sau này đừng đến tìm tôi được không?" Cô khiến người đàn ông như sắp tức giận đến nơi.

Nhưng người đàn ông cho dù tức giận hay không đều sẽ ép cô làm không ngừng.

Cô không chịu nổi.

Cô cảm thấy mình giống như gái điếm, đàn ông một khi có nhu cầu thì sẽ tìm cô phát tiết.

Lạc Hàn Đông không đổi sắc mặt, ép cô làm động tác không ngừng. Khi anh đưa cự vật thô nóng tiến vào trong cơ thể cô thì mới nhếch khóe môi, giọng nói có chút đùa cợt: "Bao nhiêu?"

"Mười... vạn." Cổ họng Thịnh Hạ nghẹn ngào, bị anh đè nén đến nỗi mất hết khí thế, khóe mắt ửng hồng.

Cô chỉ có thể đưa ra mười vạn. Nhà cô điều kiện không tệ, tiền tiêu vặt bố mẹ cho nhiều mà cô chi tiêu hàng ngày thì ít, khi về quê cũng được ông bà nội cho không ít tiền. Cô gom góp tất cả, vốn dĩ tiết kiệm là để chuẩn bị... cho một ngày đi du lịch thoải mái, ngắm nhìn thế giới bên ngoài chứ không phải... dùng tiền, làm giao dịch với ác ma trước mặt.

Lạc Hàn Đông đè cô hung hăng thúc vào hơn hai chục cái, đâm sâu đến mức phát ra tiếng, lúc này mới thở gấp thấp giọng nói một câu: "Em dường như đã quên."

Anh ghé mặt xuống bên tai cô, môi mỏng ngậm lấy vành tai mẫn cảm mà cắn nhẹ, Thịnh Hạ đã run lẩy bẩy không ngừng. "Đây là tự em chọn."

Thịnh Hạ bị giày vò càng dữ dội hơn, cô nhắm hai mắt lại, nức nở khóc thành tiếng, "Anh Đông..."

Giọng nói vô cùng đáng thương.

Lạc Hàn Đông đặt một chân cô xuống đất, nâng chân còn lại của cô lên cao đặt vào vai anh, sau đó cứ thế mây mưa với cô ở tư thế này một cách hiên ngang.

Thịnh Hạ cảm giác bản thân như bị ai đó tách chân ra đè xuống chơi đùa, nhưng khoái cảm kỳ lạ lại dữ dội ập đến, bụng dưới của cô run lên, sắp đến cao trào.

Người đàn ông lại vươn đầu ngón tay ra dốc sức xoa nắn vào hạt thịt cứng ngắc của cô, thân dưới thúc vào càng mạnh hơn.

Thịnh Hạ không kiềm chế được khoái cảm kích thích như vậy, vừa khóc vừa lên đỉnh, "Aaaa..."

Đã gần mười một giờ đêm nhưng Thịnh Hạ vẫn ở trong bồn tắm, vừa nhục nhã lại xấu hổ mà nâng cao hông mình lên, nuốt trọn lấy vật đó của người đàn ông, cánh tay cô đau nhức, chân cũng không còn tý sức lực nào.

Sau khi làm vài chục lần, liền bị người đàn ông nhéo eo đưa lên đỉnh trong cơn co thắt dữ dội, cô vẫn không ngừng thút thít.

Người đàn ông cúi xuống ngậm lấy nhũ hoa của cô, vừa cắn vừa liếm.

Thịnh Hạ lo lắng nếu anh dùng sức sẽ để lộ ra vết tích, ngày mai cô phải cùng bố mẹ đi bơi, nhỡ không may bị họ nhìn thấy, cô xin anh làm nhẹ nhàng một chút, đừng lộ ra dấu vết,gì.

Nào ngờ khi vừa nói xong câu này, người đàn ông càng cắn chặt hơn. Thịnh Hạ kêu lên một cách đáng thương, "Đừng cắn... huhu... Anh Đông... đau... đau quá..."

Tiếng kêu la yếu ớt của cô gái nhỏ, như mèo cào trong ngực anh, Lạc Hàn Đông chỉ cảm thấy lửa ở bụng dưới lại xông lên, vật nóng bỏng giữa hai chân anh căng phồng dữ dội.

Anh véo cái eo nhỏ nhắn của cô, lật người Thịnh Hạ lại, ép toàn bộ phần thân trên của cô ra khỏi bồn tắm, kéo hông cô rồi mạnh mẽ tiến vào. Nửa người Thịnh Hạ ngửa ra ngoài bồn tắm, khi người đàn ông phía sau chuyển động ra vào, khiến ngực cô hết lần này đến lần khác bị nước lạnh tạt vào, khoái cảm khiến cô gần như ngã quỵ. Cô nức nở, vươn cánh tay ra kéo người đàn ông phía sau, nhưng lại bị người đó nắm chặt tay, tiếp tục thúc mạnh vào.

Thịnh Hạ ngửa cổ thở dốc, bụng dưới co quắp lại, người đàn ông rút vật cứng rắn của mình ra, lập tức nhìn thấy bên ngoài cửa huyệt của cô chảy ra một vũng dâm thủy.

Sắc mặt cô đỏ bừng, cả người giống như một con cá thiếu nước, há to miệng và thở hổn hển.

Trong lúc sắc mặt mơ màng, cô nhìn thấy người đàn ông nhấc chân ra khỏi bồn tắm, nâng cằm cô lên, đút thẳng cự vật nóng ấm có phần thô kệch vào miệng cô một cách không thương tiếc.

"Ưmm..."

Cả khoang miệng Thịnh Hạ đều bị nhét đầy, cô muốn lùi lại nhưng bị người đàn ông giữ chặt lấy đầu, người nọ đứng thẳng dậy đẩy đỉnh đầu vào trong miệng cô, xuyên thẳng vào cổ họng.

Ngay sau đó phát ra một tiếng thở dốc, "Ưm..."

Anh giữ đầu Thịnh Hạ xuống, nhìn thấy đôi môi ửng hồng của cô gái đang mở căng, trong lòng hiện ra một tia thỏa mãn biến thái, anh ưỡn người đẩy quy đầu về phía miệng cô, giọng nói khàn khàn: "Đưa miệng em ra, tối nay tôi sẽ để em đi. "

Hốc mắt Thịnh Hạ đỏ ửng, cô bị ép xuống phía dưới, ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông, chỉ thấy người nọ rũ mắt xuống, giữa trán lấm tấm vài giọt mồ hôi, đáy mắt anh nhuốm màu dục vọng, những đường gân xanh trên cổ anh căng ra, hiện ra rất rõ dưới làn da trắng sáng đó.

Đường nét phần quai hàm dưới thẳng tắp khẽ nghiêng lên trên, để lộ ra yết hầu nhô lên đầy nam tính.

Thịnh Hạ dùng sức ngậm lấy quy đầu trước mắt vào trong miệng, cảm nhận bàn tay mạnh mẽ của người đàn ông đang giữ đầu cô lại, lúc cô ngẩng đầu, chỉ thấy anh nuốt nước miếng, hầu kết chuyển động lên xuống.

Cô cúi đầu chuyên tâm ngậm lấy côn thịt của người đàn ông, không ngừng bú mút đỉnh đầu. Tận mắt thấy người nọ ôm lấy đầu mình thở dốc hồi lâu, cô mới thực sự được nếm trải cảm giác nắm thóp một người đàn ông. Chắc cô bị điên rồi.

Lúc Lạc Hàn Đông bắn vào trong miệng cô, Thịnh Hạ cố gắng không nôn sạch ra, có lẽ cô đã miễn nhiễm với hành vi biến thái của anh, thậm chí có thể nói là đã quen với nó.

Người đàn ông dùng ngón tay móc tinh dịch trong miệng cô ra, rũ mắt hỏi cô: "Có ngon không?"

Hiếm khi Thịnh Hạ cảm thấy phẫn uất như bây giờ, cô nhìn anh, lồng ngực phập phồng lên xuống, giọng nói khàn đặc, "Anh có thể tự mình nếm thử." Người đàn ông khẽ cười, nhưng rồi lại giữ sau ót cô, cúi đầu hôn xuống.

Răng môi quấn lấy nhau.

Một mùi tanh nồng quen thuộc.

Lạc Hàn Đông buông cô ra, ngón tay lau lau khóe môi cô: "Không ngon bằng của em."

Câu nói này của anh khiến phần dưới của Thịnh Hạ lập tức tiết ra một dòng dâm thủy.

Cô xấu hổ quay mặt đi, hai chân không vững khẽ co lại, lo sợ người đàn ông sẽ nhìn ra.

Lạc Hàn Đông lại đi thẳng đến dưới vòi sen tắm rửa, sau khi dội sạch liền tìm một chiếc khăn tắm phủ lên người, bỏ mặc cô ở đó.

Thịnh Hạ đi súc miệng đánh răng trước, sau đó mới đi lau mình cẩn thận. Mọi ngóc ngách trên người cô đều bị anh liếm láp mơn trớn, nhũ hoa bị anh cắn đến nỗi hễ cứ chạm nước là lại có chút đau và nóng rát.

Cô hít một hơi, tắm rửa xong, cô lấy khăn quấn người lại rồi mới nhẹ nhàng bước ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sắc