Chap11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

– Haenie, Haenie... – Sung Min lay nhẹ Dong Hae.

– Huh ? Minnie ? – Dong Hae mơ màng, phải rồi, cậu vừa mơ một giấc mơ đẹp thế cơ mà ! 

– Sao Haenie lại ngủ ở đây ?

– Ờ, Haenie ngồi nghĩ linh tinh rồi nhỡ ngủ quên mất ! Hì ! – Dong Hae nhe răng cười. Sung Min nhìn Dong Hae, toe toét cười lại.

– À mà, sao giờ này Minnie lại ở đây ? Kyu đi đâu hả ?

Min nhìn Dong Hae. Cười. Và : kể lể kể lể....

– À, hóa ra là vậy ! Cô ta lại đến hả ? Vậy Minnie...chúng ta đi chơi đi ?

– Huh ? Đi chơi ? Haenie không định làm việc hả ? – Min tròn mắt nhìn Hae.

– Cứ để Kyu làm, cho chừa cái tội, nói mãi mà không chịu chia tay cô ta. Không thích thì đá đít luôn đi ! Hừ, lại còn vẫn cho cô ta đến công ti nữa ! Nhìn mặt cô ta thấy ghét à !

– Hyung đã gặp cô ta đâu ?

– À, Haenie quên mất. Nghe nhắc đến tên cô ta là thấy bực mình rồi ! Haenie không muốn làm việc nữa ! Minnie đi shopping với Haenie nha ! Hyukie sắp về rồi, Haenie muốn mua quà cho Khỉ con. – Dong Hae nhìn Min bằng đôi mắt cún con.

– Ơ, được ạ.

Kéo Sung Min vòng quanh khu mua sắm, từ cửa hàng thú bông cho đến gian quần áo, và cả những hàng đồ ăn đông đúc.

– Minnie, con Khỉ bông này thế nào ?

– Con Cá bông này thì sao ? Trông có đáng yêu không ?

– Minnie, áo này hợp với Hyukie đúng không ?

– Lâu rồi Haenie chưa mua sữa dâu cho Hyukie nhỉ ?

Đi mua sắm cùng với Dong Hae quả thật rất mệt, nhất là khi đi mua đồ cho Eunhyuk không phải chỉ vì bị kéo đi với vận tốc không tưởng mà còn mệt vì phải trả lời hàng tá những câu hỏi đôi khi hơi thừa của Hae. Vì quá quan tâm đến Eunhyuk nên mỗi lần mua 1 món đồ nào Hae đều phải hỏi cho bằng thỏa, mặc dù đã đi mua đồ cho Eun rất nhiều lần,biết dc cả sở thích và thói quen của Hyuk nhưng Hae vẫn sợ rằng Hyuk sẽ không thích đồ mà Hae mua cho nên mỗi lần mà nhận quà của Hae thì Eun cứ phải trả lời cả núi câu hỏi thế này:

– Hyukie, Haenie mua tặng Hyukie cái áo này !

– Oa, cảm ơn Haenie. – Hyuk khẽ véo nhẹ má Hae.

– Hyukie, áo thế nào, có đẹp không ? *cắn môi*

– Hì, đẹp mà ! Trông rất đáng yêu !

– Hyukie à, Hyukie thử mặc xem có vừa không ?

– Ừm,để khi khác Hyukie mặc cũng dc mà ! * cười đáng yêu *

– Không, Hyukie phải mặc luôn, nếu không vừa không hợp thì phải ra đổi nữa.

– Haenie à, không cần đâu. Áo Haenie mua cho Hyukie luôn đẹp mà !

– Ủa ? Hình như ở đây bị một vệt bẩn thì phải, đúng mặt con khỉ nữa chứ ! Hức, rõ ràng là Haenie đã chọn rất kĩ mà, tại sao lại sót vậy chứ ?

– Haenie à, không có sao đâu ! Trông nó rất hợp mà !

– Hyukie nói dối. Nó làm cái áo chẳng đẹp tí nào !

– Haenie, đã nói là đẹp mà ! Chẳng phải là Haenie nói chỉ cần Hyukie thích còn gì ? Hyukie đã nói thích là thích mà !

– Nhưng... ? – Hae còn bứt rứt chưa yên.

Haizzz...đó chỉ là một ví dụ nhỏ thôi. Còn bây giờ quay trở về với thực tại nào.

Neon naui jeonbooya neon naui choigoya

Jogeum deo gakkai sarang neowa naega jigeum idaero eonjerado gyeote isseo

Ddaeroneun jichyeoseo apeugo himdeulmyeon geujeo neon gidaemyeon dwae Uhh~

– Yobuseyo ?

– Trợ lí, cậu đang ở đâu vậy ?

– Ưm, tôi.....

15p sau...tập đoàn KM, phòng tổng giám đốc. Kyuhyun đi vòng tròn xung quanh Sung Min. Còn Sung Min thì hai tay đan vào nhau, mặt cúi gằm. Phải rồi, bỏ đi chơi mà không xin phép, dù sao cũng là lỗi của cậu. Bây giờ thì chịu trận thôi biết làm sao ! Haizzz...số cậu thật là khổ mà !
RẦM...Kyu đập tay xuống bàn làm Min giật thót.

– Trợ lí, biết tội của cậu chưa hả ?

– Giám đốc, tôi xin lỗi ! *vẫn cúi gằm*

– Xin lỗi ? Cậu nghĩ chỉ cần xin lỗi là tôi có thể bỏ qua mọi chuyện hả ?

– Tôi biết là tôi sai rồi mà ! *lí nhí*

– Vì cậu bỏ đi chơi mà lỡ mất cuộc hẹn của tôi với khách hàng, giờ cậu tính sao hả ?

– Tôi...tôi....

– Thôi được rồi, tối nay, nếu cậu còn không đi cùng tôi, thì đừng có mong hết tội !

– Tối...tối nay ?

– Phải. Sao hả, cậu định từ chối ?

– Giám đốc à, nhưng mà...omma không cho phép tôi ra ngoài buổi tối.

– Cậu phải tự giải quyết đi, tôi không biết đâu.

– Nhưng mà...

– Còn bây giờ, mau đi làm việc đi !

– Nhưng...

Sung Min đi về bàn làm việc. Trời ơi, biết nói với omma ra sao đây ? Sung Min thở dài. Liếc nhìn Kyu. Ya, thật sự là quá đáng mà ! Người đâu mà...Tối nay mà không đi là chết chắc rồi !

Tối hôm đó...

Sung Min lon ton vòng quanh Heechul, cố tỏ ra dễ thương nhất, làm đủ trò nũng nịu. Nhưng rất tiếc, Heechul gần như đã miễn dịch với cái này.

– Minnie, có ý đồ gì đó hả ?

– Omma à, omma đáng yêu của Minnie, omma xinh đẹp nhất quả đất, omma... * luyên thuyên *

– Vào ngay vấn đề đi !

– Tối nay omma cho Minnie đi....

– Tối nay ấy hả ? Không có đi đâu cả. * cắt ngang *

– Omma, nhưng mà...

– Đã nói không là không mà ! Mau lên phòng xem hoạt hình đi !

Sung Min xịu mặt, kéo lê con thỏ bông lên phòng. Nằm phịch xuống giường, Min lấy điện thoại và nhắn tin cho Kyu.

" Giám đốc, omma không cho tôi đi . Xin lỗi. "

" Tôi sẽ giúp cậu "

– Huh ?

5p sau...

– Minnie, tại sao đi với Kyuhyunie mà không nói với omma ?

– Omma, con còn chưa kịp nói hết thì omma đã...

– Minnie, mau dậy thay quần áo, Kyuhyunie sẽ đến bây giờ đấy ! * ngắt lời *

– Huh ? Giám đốc đến ấy ạ ?

– Minnie, mau đứng dậy omma xem nào !

– Cái áo này nha omma, Minnie thích áo này !

– Đâu ? Omma xem ! Huh ? Không dc, áo này dài quá ! Kiếm áo khác ngắn ngắn chút coi !


" Ủa ? Chẳng phải omma nói ra ngoài buổi tối nguy hiểm, không cho mình ra ngoài mà giờ mà lại bắt mình mặc đồ ngắn, là sao vậy nè
? "

– Omma à, tại sao...

– Đây rồi, cuối cùng cũng tìm ra ! – Chul reo lên thích thú.

– Huh ?

– Minnie, mặc bộ này đi !

– Nae ??? Omma ? Mặc bộ này ấy ạ !

– Ừm, mau mặc đi ! Omma xuống trước đây.

5p sau...Sung Min hớt hải chạy xuống nhà.

– Omma à, áo này không có được, Minnie mặc thấy nó sao sao ấy omma à ! – Min giãy nảy.

– Có sao đâu mà ! Omma thấy đẹp dc rồi !

Sung Min khẽ nhăn mặt. Chưa kịp cãi lại thì...

– Minnie, omma có mua bánh kem trong tủ lạnh.

– A, Minnie với ! – Đây gọi là tình yêu vô tận với thức ăn đó. Có bánh kem mà quên hết à.
Quên mất là mình đang mặc bộ quần áo mà mình không thích chút nào, nhưng Sung Min vẫn thản nhiên ngồi ăn bánh. Xiên từng miếng một và ăn ngon lành.

– A, Kyuhyunie, con đến rồi hả ? Minnie trong nhà ấy !

– Sung Min... – Kyu chợt khựng lại. Trước mặt cậu có phải Lee Sung Min sáng nay ở công ti không vậy ?

– Giám đốc... – Sung Min vội đứng dậy.

Thế nào nhỉ ? Sung Min đang mặc một chiếc áo phông màu hồng nhạt, và nó cũng hơi hơi hay là hơi bị mỏng nhỉ ? Cổ trễ gần tới giữa ngực. Skinny mài màu trắng bó sát làm lộ ra nước da trắng nõn và đôi chân thon của cậu. Lại thêm nữa là Min đang đội cái bờm tai thỏ. Sung Min lúc này trông vừa đáng yêu lại vừa quyến rũ.

– Giám đốc...- Sung Min phải gọi đến lần thứ 2 Kyu mới nghe thấy và vội tỉnh.

– Ưm, trợ lí, cậu mặc bộ này trông...dễ thương lắm, còn sexy nữa – Kyu nói càng nhỏ về phía sau.

– Dạ ? – Và Min cũng chẳng kịp nghe hết cả câu mà hai má đã đỏ bừng, vội cúi gằm mặt xuống. Cũng may cho Kyu là Min không nghe thấy vế đằng sau, nếu không thì Kyu ăn dép là cái chắc.

– Hai đứa không định đi sao ? – Đứng ngoài nghe hết tất cả nhưng Heechul vẫn vờ như không biết.

– À, vâng đúng rồi.

– Minnie, mau để tai thỏ ở nhà đi. Ngây thơ ra ngoài đường nguy hiểm lắm Minnie à! * ý đồ trong xáng *

– Cô à, cháu đưa Sung Min đi một lát, sẽ không có gì đâu ạ !

– Ừm, Minnie đi cùng cháu cô luôn yên mà !

– OMMA...

– Ừm, hai đứa mau đi kẻo muộn.

Bar M...

– Giám đốc, sao lại đến đây ạ ?

– Đối tác hẹn ở đây.

Sung Min sợ đến bar, cho dù đây mới chỉ là lần thứ 2, một lần cũng đủ làm cậu sợ khiếp vía rồi. Kyu có thể thấy rõ là Sung Min đang sợ thế nào. Bằng chứng là từ lúc vào bar đến giờ, Sung Min luôn theo sát Kyu và hình như đang có xu hướng càng ngày càng dính lấy Kyu.

– Giám đốc...

Kyu quay lại, nhìn Sung Min và đột nhiên nắm lấy tay cậu.

– Ơ ? – Min ngơ ngác.

– Đừng có sợ. Có tôi ở đây rồi mà. – Tay Kyu siết chặt lấy tay Min và Kyu thấy hình như Min hơi giật mình khi cậu nắm tay Min chặt như thế. Nhìn Sung Min và mỉm cười, Kyu nói :

– Lại đằng kia ngồi nha trợ lí ! – Sung Min chưa bao giờ thấy rằng nụ cười của Kyu đẹp như lúc này, cả cách nói chuyện, cầm tay cậu đều ngọt ngào và ấm áp đến lạ.

Thịch.

"Tại sao tim mình...lạ...lạ thật."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro