[Nhan khống 2] 111-115

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

111. Tôi thấy Sở Duệ Uyên rõ ràng đạo ý tưởng của mình. Có điều, hắn làm hoành tráng hơn tôi nhiều. Các triều thần nghĩ thế nào, tôi không quản. Tôi chỉ quan tâm thái hậu nương nương liệu có phải cho rằng con bà ấy "không có năng lực hành vi", tôi thì có, nên mới không can thiệp chuyện giữa chúng tôi?!

112. Tôi không phải là hơi hoảng nữa, mà là vô cùng hoảng.

113. Trước đây tôi luôn nghĩ Sở Duệ Uyên dùng mình làm thế thân, chuỵch choạc, cho dù trong 3 năm nay có đem tình cảm dành cho anh tôi chuyển hết sang tôi, chẳng qua cũng chỉ là chút lãng mạn điểm xuyết cho cuộc đời đế vương. Tình cảm của nhà đế vương, sao có thể coi là chân tình. Thế nhưng giờ đây, hắn thân là vua một nước, vì từ chối hôn sự mà dùng đến cả cái cớ tự bôi nhọ chính mình như vậy, nếu nói không phải chân tình, chỉ e còn hơn cả chân tình. So ra, kẻ luôn chỉ coi đối phương là gậy massage loại hịn như tôi, mới thực sự là quá mức vô tình.

114. Đọ vô tình với hoàng đế, thế mà tôi lại thắng. Không tự hào chút nào, cảm ơn.

115. Điều này cũng giống như giành được danh hiệu "Bản triều đệ nhất tra nam", khiến người ta không có cách nào vui mừng được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro