[Nhan khống 2] 116-120

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

116. Sau này không còn mặt mũi nào gọi người ta là "Sở Tra Đế" nữa rồi.

117. Nghe thằng bạn gossip xong những tình tiết mới nhất về chuyện hôn nhân của hoàng đế, tôi tự mình sám hối mất một ngày, sau đó thì được "vị công tử nhà tai to mặt lớn" có chỗ nào đó không xài được trong lời đồn triệu tiến cung. Cảm động vì tình cảm sâu đậm của Sở Duệ Uyên, hôm nay tôi lên giường cùng hắn đặc biệt quấn quýt, hai người không ngừng hôn tới hôn lui, đến cả tư thế 69 ngày thường tôi không thích cũng dùng qua một lượt. Sau một phen lăn lộn chán chê, hắn lấy ra từ trong ám cách một viên thuốc màu đỏ đưa cho tôi, cười bảo: "Thuốc này tên gọi 'phá duyên', có thể trừ tà, khử độc, là ta đặc biệt phái người đi Nam cương lấy về. Mính Chi, ngươi uống đi."

118. Hắn không cảm thấy cái thứ này từ màu sắc đến tên gọi đều vô cùng không cát lợi à?!

119. Tôi nhìn viên thuốc toàn thân tỏa ra khí tức không cát lợi, lắc đầu bảo: "Đã là thuốc tốt như vậy, nên để dành cho bệ hạ. Mính Chi chẳng qua là thân bồ liễu, bệ hạ phải bảo trọng thân thể ngàn vàng." Sở Duệ Uyên đặt viên thuốc vào tay tôi, còn tự mình bưng nước cho tôi uống: "Trẫm không cần, Mính Chi mau uống vào đi."

120. Đệch mợ nó! Cái dự cảm vừa sụt sịt với chân tình của hắn xong đã bị hắn ban cho thuốc độc tự tử, sao lại rõ ràng thế này?! Xin đừng có trap em!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro