[Nhan khống - PN] 26-32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

26. Nhưng Độc Cô Yến lại to gan đến mức ở ngay giữa kinh thành cướp người được cấm vệ quân bảo hộ. Y lại còn dám hạ tình cổ cho Liễu Quân An. Nhìn Mính Chi đau đớn không chịu nổi, Sở Duệ Uyên cảm thấy tim mình cũng nhói đau theo. Nếu không phải có mối đe dọa đồng sinh cộng tử của tình cổ, dù có đem Độc Cô Yến kia ra lóc sống hắn cũng phải moi bằng được phương pháp giải cổ. May mà cuối cùng Độc Cô Yến cũng mở mồm, bằng không bị ép cả đời này không được gặp Mính Chi, hắn chỉ sợ bản thân mình sớm muộn cũng sẽ phát cuồng.

27. "Nếu ngươi chịu giải cổ cho Liễu Quân An, trẫm sẽ đưa ngươi bình an về đến Nam quốc. Nhược bằng làm trái lời thề này, trẫm sẽ không giữ được thứ quý giá nhất trên đời này, bản thân trẫm cũng không được chết tử tế!" Trong thiên lao, Sở Duệ Uyên thề trước mặt Độc Cô Yến đúng như giao ước. Độc Cô Yến nhìn hắn một lúc lâu, bỗng nhiên bật cười khe khẽ: "Ngươi phải biết, ở Nam cương không giống với trung nguyên. Bọn ta tin rằng người nói có trời nghe, người nếu như không thủ tín, trời xanh sẽ ghi nhớ lời hắn đã thề."

28. Sở Duệ Uyên vốn dĩ cũng không định phá bỏ lời thề. Chỉ cần Độc Cô Yến trở về Nam cương ngoan ngoãn mà sống, hắn cũng sẽ để cho y được bình bình an an sống đến hết đời. Thế nhưng, Độc Cô Yến lại lên kế hoạch 5 năm sau sẽ trở về, hắn không thể để cho y đội mồ sống dậy gây tai họa. Huống chi, hắn thề rằng sẽ đưa người bình yên về Nam quốc, chứ không hứa sẽ không làm gì trong lãnh thổ Nam cương. Trời xanh dù có nghe thấy, thì đã sao nào?!

29. Nhưng Sở Duệ Uyên lúc đó trăm mưu ngàn tính, lại không tính đến chuyện cuối cùng hại chết Liễu Quân An.

30. Trong suốt những năm tháng sau này, Sở Duệ Uyên không biết đã ngẫm nghĩ bao lần, chỉ cần nhắm mắt thì hình ảnh Liễu Quân An ngã xuống trước mặt hắn lại hiện ra, nhưng hắn trước sau không thể nghĩ thông, vì sao Mính Chi của hắn lại chết cùng với Độc Cô Yến. Cứ như thực sự ứng nghiệm lời thề của hắn, khiến hắn không thể giữ được thứ quý giá nhất trên đời. Thứ không giữ được, không phải là giang sơn xã tắc như hắn tưởng, mà là người luôn bên hắn suốt nửa đời. Từ để chỏm đến buộc tóc, từ buộc tóc đến cập quán, cái người đã ở bên hắn 17 năm giờ không thể tiếp tục ở bên hắn đến tuổi nhi lập. Mính Chi của hắn, tuổi đã dừng lại ở năm hai mươi bảy, để lại một mình hắn sống tiếp 10 năm.

31. Trong 10 năm đó, hoàng tử thành thái tử, cũng từ một đứa trẻ không hiểu chuyện trở thành thiếu niên có chút thành tựu trong tay. Liễu Quân Bình thay người cha đã cáo lão hồi hương của mình lên làm thừa tướng. Rất nhiều người đã thay đổi, lại có rất nhiều người không thay đổi, giống như Thục phi đã một mực lánh xa trần thế từ sau khi hoàng hậu "mắc bệnh qua đời". Khi bị nàng đâm lưỡi dao vào lồng ngực, trong lòng Sở Duệ Uyên là cảm giác được giải thoát. Dường như ngay từ đầu hắn phải ứng với lời thề "không được chết tử tế" mà ra đi cùng Liễu Quân An, nhưng lại bị trói trong thân xác này để chịu dằn vặt suốt 10 năm trời, đến tận hôm nay mới được tự do.

32. Chuyến này đi gặp cố nhân, lòng hắn thật hân hoan.

- Kiếp thứ nhất hoàn -

Lời tác giả: Đúng vậy, CEO không nghĩ đến chuyện Mính Chi nhà hắn lại lừa hắn, nên cứ thế bị lừa ngọt suốt 10 năm. Nếu CEO không lập ra lời thề, thì còn có thể nghĩ theo hướng đó, nhưng vì hắn đã thề rồi lại phá bỏ lời thề, nên chỉ còn ý nghĩ hổ thẹn mà thôi. Ở thời điểm Liễu Quân An chết, trong lòng CEO, mỹ nhân chưa chắc đã thắng giang sơn; nhưng người chết đi, lại thêm chuyện lời thề, CEO thực sự bị ám ảnh. Cho nên mới nói, diễn xuất tốt là vô cùng quan trọng.

Lời dịch giả: Cho nên, toàn bộ câu chuyện này, không phải hiểu lầm thì là lừa nhau có phải không???( ╯‵□′)╯︵┴─┴

Nhắc lại: Đảng công khống nếu muốn giữ gìn sức khỏe, xin thắt dây an toàn hoặc xuống xe. Còn nếu ai có thể chịu được công bị (thầm lặng) ngược (tâm) lên ruộng xuống bờ, thì xin mời đến với phần 2: trung khuyển đế vương công và nhan khống ngụy tra thụ =)))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro