Hạnh Ngộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau 1 hồi nháo tới nháo lui , HOÀNG MINH MINH ko ngờ bản thân lại vì 1 câu nói của người ta mà xấu hổ luống cuống tay chân .

VƯƠNG TUẤN DŨNG thích thú nhìn gò má ai kia ửng hồng , còn đang hậm hực trút giận vào tách trà long tĩnh trên bàn .

** cốc cốc **

" ngũ Hoàng Tử ! Người có trong đó ko ? "

VƯƠNG TUẤN DŨNG ngồi lại đàng hoàng,  mở miệng  .
" có chuyện gì  !? "

Cánh cửa hé mở ra , 1 tiểu thái giám cẩn thận bước vào hành lễ.

" tham kiến ngũ Hoàng Tử , tham kiến ...... vị này là ...... "

Tiểu thái giám tội nghiệp bị gương mặt của HOÀNG MINH MINH làm cho phát ngốc .
Mà nói , cũng bởi vì bộ dạng ai kia mà ra .......
HOÀNG MINH MINH tóc dài buông xoã , 1 nữa vắt trước ngực . 2 hàng chân mày khẽ nhíu lại ko rõ là đang tức giận chuyện gì , đôi mắt đỏ hoe  ngấn nước. ........ 1 bộ dáng như vừa bị người khác khi dễ  .

" hừm .... "
VƯƠNG TUẤN DŨNG lạnh giọng .
" ngươi ko cần mắt của mình nữa phải ko ? "

" A ! Nô tài có tội , xin ngũ Hoàng Tử tha mạng . "
Tiểu thái giám dập đầu ko ngừng , lập tức nói ra ý chính .

" Hoàng Thượng truyền khẩu dụ , cho gọi ngũ Hoàng Tử và Thái Tử Bắc Phương lên Đại Điện  ."

" được rồi , lui đi ! "
VƯƠNG TUẤN DŨNG khoát tay .

Tiểu thái giám kia lập tức bỏ chạy như bay .

" ...... "

Không gian sau đó lại rơi vào im lặng  , còn thêm chút gì đó ngượng ngùng  .

" ừm .....MINH nhi ....."
VƯƠNG TUẤN DŨNG quyết định tiến 1 bước  .
" tóc ngươi có hơi rối , ta giúp ngươi chải lại ......"

" ..... "

VƯƠNG TUẤN DŨNG thật sự là lấy đến 1 chiếc lược , cẩn thận tháo bỏ dây buộc tóc của ai kia . Lại nhẹ nhàng tỉ mỉ dùng lược chải đều trên mái tóc đen dài óng ả .

Lớn như vậy rồi .... lần đầu tiên trong đời được người khác chải tóc cho .... cảm xúc này ko biết là gì mà hình thành trong lòng HOÀNG MINH MINH .

Sau vài khắc ko lâu  , VƯƠNG TUẤN DŨNG thuần thục tách 1 nửa tóc của HOÀNG MINH MINH buột lại , còn thuận tay đem đoạn dây buộc tóc ngay nút kết thắt 1 cái nơ nhỏ .
Xong rồi còn cảm khái :

" MINH nhi , thật đẹp mà . "

HOÀNG MINH MINH có 1 chút thất thần , cũng chẳng biết là do đâu ...... chỉ là rất muốn hỏi :

" ngươi hay giúp người khác chải đầu buộc tóc lắm sao ...? "

VƯƠNG TUẤN DŨNG nghe vậy liền xua tay lắc đầu .
" ko có a MINH nhi ! Ngươi là người đầu tiên ta buộc tóc cho . "

" ...... "

Lại im lặng thêm 1 đỗi lâu  , HOÀNG MINH MINH nhẹ giọng nói 1 câu  :

" ta muốn y phục bạch sắc ! "

" được  !! "

VƯƠNG TUẤN DŨNG tâm tình cực tốt  , gật đầu xong lập tức chạy đi ..... cũng vì vội vàng mà hắn đã bỏ lỡ ......
HOÀNG MINH MINH nhoẻn miệng nở 1 nụ cười hiếm hoi từ trước đến nay  .
........
.............
........

Lại nói về  tiểu LÂN LÂN sau khi bắt gặp cảnh ko nên thấy thì chạy đi ---- đụng độ với  TRIỆU TRINH và VƯƠNG Quý Phi .

TRIỆU TRINH nhìn đến 1 cái tiểu hài nhi trắng tròn mũm mĩm thì vô cùng yêu thích .

" bạn nhỏ , ngươi là đệ đệ của Thái Tử Bắc Phương phải ko ? "

Tiểu LÂN LÂN gật gật đầu  .
" đúng nha~ . "

TRIỆU TRINH nhịn ko được lại nhớ đến vệt đỏ loang lỗ nhìn thấy khi nãy , xoa xoa cằm .

" ai nha , DŨNG nhi phải hay ko cũng rất nhanh cho trẫm 1 cái tiểu hài nhi như này a . "

Dương Quý Phi chớp chớp mắt  .
" khi nãy là tiểu thư nhà nào ? "

Tiểu LÂN LÂN ngước nhìn 2 người lớn bàn chuyện  , cái đầu nhỏ suy nghĩ liền hiểu ra vấn đề trọng điểm  .

" A ! là VƯƠNG ca ca phải ko ? VƯƠNG  ca ca rất nhanh sẽ có tiểu hài nhi sao  ?  "

VƯƠNG Quý Phi mỉm cười,  đưa tay véo má bé .
" ko phải DŨNG nhi có , mà là thê tử của hắn có . "

" thật sao  ?? "
Tiểu LÂN LÂN mở to mắt kinh ngạc , trong lòng thầm nói ---- VƯƠNG ca ca ko ngờ đã có thê tử !

" haha ...."
TRIỆU TRINH cười lớn , nắm lấy tay tiểu LÂN LÂN  .
" đi ! Trẫm đưa ngươi đi dự yến tiệc . "
........
............
.........

Trong đại điện lúc này , văn võ bá quan đã tập trung đông đủ .

TRIỆU TRINH đối với tiểu LÂN LÂN yêu thích ko buông tay , ngang nhiên ôm theo bé ngự trên ngai vàng .
Bên tay trái của hắn là mẫu nghi thiên hạ --- Hoàng Hậu .
Phía tay phải vỗn dĩ thuộc về nàng ta , thì hiện tại là VƯƠNG Quý Phi muôn phần mỹ miều  .
Nhiêu đó cũng đủ thấy được  TRIỆU TRINH đối với VƯƠNG Quý Phi có bao nhiêu là sủng ái .

Các quan quân được sắp xếp ngồi sát vách kéo dài , lớp thứ 2 là các võ tướng , thái sư . Đến lớp ngoài cùng là dành cho các vị Công Chúa và Hoàng Tử .
Đại Điện chật kín người  , chỉ chừa  ra vỏn vẹn 1 con đường đi chính giữa trung tâm  .

Đại Điện nguy nga lộng lẫy từ cột trụ cho đến mái ngói , tất cả đều khảm vàng , chạm khắc rồng vô cùng uy nghiêm đẹp mắt  .

Người đến dự yến tiệc muôn màu muôn vẻ , Công Chúa Đại Tống yêu kiều thước tha , dung nhân mặn mà .
Hoàng Tử Đại Tống tài sắc vẹn toàn , tuấn tú hơn người  .

VƯƠNG TUẤN DŨNG vừa bước chân vào , tất cả mọi người đều im lặng  . Có người kính nể mà nhìn , có người ngưỡng mộ tài năng,  cũng có kẻ đem lòng hanh ghét , đố kỵ .
Ko quá xa lạ với những chuyện này , VƯƠNG TUẤN DŨNG 1 đường đi thẳng đến chính giữa Đại Điện  .

" hoàng nhi tham kiến phụ hoàng , mẫu thân cát tường ,  Hoàng Hậu nương nương cát tường  . "

Lời vừa dứt mọi ngườI trong điện liền xì xào to nhỏ . Luôn luôn là như vậy  ...... 1 câu kia của VƯƠNG TUẤN DŨNG nghe qua thì rất kính nể , nhưng thật ra lại trái với lẽ thường  .
Ko ít lần hắn thỉnh an , nhưng đều luôn là thỉnh " mẫu thân  " rồi mới đến  " Hoàng Hậu " ......

" ngũ đệ biệt lại vô dạng ! "
( lâu rồi ko gặp  )

VƯƠNG TUẤN DŨNG nhìn đến nơi có tiếng nói , kia là 1 nam nhân dung mạo hơn người,  1 thân hắc y  quý phái tỏ ra khí chất cao ngạo .

VƯƠNG TUẤN DŨNG mỉm cười.
" tứ ca , thật vui huynh vẫn nhớ đến ta . "

Tứ Hoàng Tử mỉm cười đáp trả , im lặng ko nói thêm  .

TRIỆU TRINH mắt thấy DŨNG nhi nhà hắn đã đến  , liền hối thúc nhập tiệc  .

" DŨNG nhi , Thái Tử Bắc Phương đâu rồi  ? Mau đưa người vào a "

VƯƠNG TUẤN DŨNG nói :
" người đang đợi bên ngoài ."

Tổng quản công công lớn tiếng : "  cho đòi Thái Tử Bắc Phương vào diện thánh "

Tất cả mọi người nhao nhao tò mò , vị kia có quá nhiều lời đồn đại về hắn .....

HOÀNG MINH MINH với bạch y thuần khiết ung dung bước vào đại điện , loại vải tơ tầm dệt tay khéo léo ánh lên hoa văn lúc chìm lúc nổi .
Mắt phượng cương nghị nhìn thẳng về phía trước , đôi môi anh đào đỏ thắm khiến nữ nhân nhìn thấy phải ganh tỵ .
Tóc dài đen nhánh , dáng người hoàn mỹ .......
Ngay giữa Đại Điện chạm khắc vàng rồng , HOÀNG MINH MINH 1 thân bạch sắc chẳng khác nào trích tiên .

*** hình minh họa ***


Tất cả mọi người đều nhất thời ngây ngẩn , toàn bộ động tác hoàn toàn đình chỉ .

Nào là khuynh quốc khuynh thành , nào là dung nhan tuyệt sắc  ....... người đời truyền miệng quả là ko ngoa !!

1 loạt Công Chúa ngồi phía trước đều e thẹn ko dám nhìn thẳng , dùng khăn che mặt đi .

HOÀNG MINH MINH ghét nhất bị người khác đem ra bàn tán , bất đắc dĩ nói vài câu thỉnh an rồi nhanh chóng về chỗ ngồi được chuẩn bị sẵn  .

VƯƠNG TUẤN DŨNG nhanh chân đi lại gần ai kia , ngồi vị trí kế bên  .

Tiểu LÂN LÂN từ trên đùi TRIỆU TRINH vọt xuống  , chạy tới chỗ của HOÀNG MINH MINH khẽ thì thầm vài câu  .
Chỉ thấy HOÀNG MINH MINH mở to mắt mà nhìn người nào đó sát bên .

VƯƠNG TUẤN DŨNG ko biết có chuyện gì , bất quá thấy ai kia đang nhìn mình liền cười tươi  .

1 màn này những người phía đối diện đều phải há hốc mồm kinh ngạc ----- VƯƠNG TUẤN DŨNG kia ..... là từ khi nào mà có thể cười như vậy  !!??

TRIỆU TRINH thấy VƯƠNG TUẤN DŨNG vui vẻ dĩ nhiên càng cao hứng , lập tức cho gọi người nhảy múa góp vui .

Ngay lúc này Hoàng Hậu vốn im lặng liền lên tiếng  :

" Hoàng Thượng  , thần thiếp hôm nay đặc biệt mời đến cầm cơ nổi tiếng nhất nhì Đại Tống góp vui cho người  . "

" vậy sao  ? "
TRIỆU TRINH nhướn mi .
" như thế .... mau cho gọi nàng ta vào . "
.....
.........
.......

Người đến là 1 nữ nhân khá xinh đẹp , ôm trong tay đàn tỳ bà , nàng ta nhanh chóng hành lễ diện thánh ..... xong xuôi thì đứng ra giữa Đại Điện , ngón tay nhẹ nhàng lướt trên từng sợi dây mảnh .....

Thời khắc dây đàn khẽ chạm , HOÀNG MINH MINH ngay từ đầu ko để ý việc gì cũng phải ngước mắt nhìn lên .......

VƯƠNG TUẤN DŨNG đen mặt  ----- cư nhiên lại là LÂM Nguyệt Nhi !!

** L . N .N **

Đôi môi chậm rãi hé mở , vài ca từ thánh thót vang lên .....

" Lá hoa rơi rụng tơi bời
Nhớ người chẳng thấy dáng người đâu đâu
Lòng đau đoài đoạn lòng đau
Lệ rơi lã chã dạt dào lệ rơi

Lầu cao trăng sáng lung linh
Ôm đàn lên gởi âm thanh ngút ngàn
Tương tư một khúc chưa tàn
Lệ rơi xuống đứt dây đàn nửa cung  .... "

VƯƠNG TUẤN DŨNG nghiến răng  , thật sự là nghe ko lọt tai  !!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Cảm ơn ủng hộ 🙏🙏🙏🙏🙏


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro