Sự Thật Phơi Bày

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sắc trời vừa ngã chiều, TRIỆU TRINH đang vui vẻ chuẩn bị dùng điểm tâm cùng VƯƠNG Quý Phi tại ngự hoa viên thì bị gián đoạn .

VƯƠNG TUẤN DŨNG xuất hiện với  gương mặt u ám dọa người , thành công khiến hắn sợ hãi .

" phụ hoàng ! "

Ko đợi TRIỆU TRINH mở lời  , VƯƠNG TUẤN DŨNG trực tiếp nói , ngay cả thỉnh an cũng dẹp sang bên  .

" vào hôm sanh thần năm nhi thần 10 tuổi , phụ hoàng đã nói những gì.... người còn nhớ chứ ? "

TRIỆU TRINH thoáng ngạc nhiên  , chậm rãi hồi tưởng .
Năm đó .... nơi Đại Điện uy nghiêm , trước mặt tất cả văn võ bá qua ... TRIỆU TRINH hắn đã dõng dạc mở kim khẩu ------ " ngũ nhi của trẫm , VƯƠNG TUẤN DŨNG về sau sẽ là người kế thừa ngai vàng .
Đợi khi hắn trưởng thành , mở miệng nói 1 tiếng , TRIỆU TRINH ta sẽ vui vẻ thoái vị . "

" dĩ nhiên  nhớ ! "

TRIỆU TRINH gật gù .
Hắn làm sao quên  ?? Khi đó ko những truyền khẩu dụ , mà còn lưu lại thánh chỉ thông cáo toàn thiên hạ .

VƯƠNG TUẤN DŨNG chỉ chờ 1 câu  xác  nhận , lập tức nói rõ ý muốn của mình .

" vậy thì đã đến lúc phụ hoàng thực hiện lời nói của mình rồi ! "

" DŨNG nhi !!! "
VƯƠNG Quy Phi vẻ mặt ko tin nổi ---- ở đâu ra cái đạo lý đứng trước mặt vua đòi làm vua ??
Này là tội khi quân chứ chẳng đùa !

TRIỆU TRINH im lặng 1 chút , nhướn mi hỏi :
" tại sao phải vào lúc này ? "

" nhi thần ko muốn bản thân bị thao túng ! "

VƯƠNG TUẤN DŨNG trả lời ko chút do dự ---- phải ! Vì cớ gì làm việc mình ko muốn ?
Chuyện về Phi Y khiến hắn ngộ ra rằng ..... hôm nay có thể tránh nàng ta , nhưng ai dám chắc về sau ko có tái lập lại đối với người khác ?
Đến lúc đó thì sao ??
Thay vì đau đầu tìm cách giải quyết, thôi thì triệt để dập tắt vấn đề !
1 câu nói của phụ hoàng hắn liền đem cho hắn ko ít rắc rối , vậy thì VƯƠNG TUẤN DŨNG hắn trực tiếp lên làm vua !
Mọi quyền do hắn kiểm soát , từ nay về sau ai có thể quản ?!

TRIỆU TRINH khẽ thở dài ---- ko phải hắn tiếc rẻ cái ngai vàng kia ..... mà chỉ tiếc DŨNG nhi của hắn muốn kế thừa là có mục đích riêng  .

" được  ! Ngày mai ta sẽ làm lễ đăng quang , DŨNG nhi của trẫm  chính thức trở thành vua của Đại Tống Triều . "

VƯƠNG TUẤN DŨNG lắc đầu  .
" nhi thần hiện tại chỉ cần phụ hoàng người nhớ rõ việc này , lễ đăng quang kia ..... lần sau gặp mặt lại , sẽ là lúc nhi thần  xưng VƯƠNG  ! "

Nói rồi xoay người bỏ đi , để lại phu thê TRIỆU TRINH hồ đồ tròn to mắt  ---- lần sau gặp??? Bây giờ hắn đi đâu?? Cái hài tử này thật là......
.
.
.

TRIỆU PHỔ , TRÂU LƯƠNG theo sau đổ mồ hôi ướt hết cả tấm lưng .
Lúc này mới nhớ ra có chuyện quan trọng .

" ngũ Hoàng Tử , người xem ! "

VƯƠNG TUẤN DŨNG nhìn đến, TRIỆU PHỔ đưa cho hắn 1 mảnh giấy có viết rằng : // Hoàng Tử giả mạo , Nữ Oa Nương Nương , Quỷ tân nương ----- Triệu Thanh ! //

" ..... "

VƯƠNG TUẤN DŨNG nhíu mày thật sâu.
" cái này do ai viết ? "

TRÂU LƯƠNG mau mắn trả lời.
" là vị kia cố tình để lại . Ngũ Hoàng Tử , đây có phải ám chỉ cho chúng ta biết.... hàng loạt sự việc kia đều là tam Hoàng Tử giật dây  ? "

VƯƠNG TUẤN DŨNG im lặng, sau đó rơi vào trầm tư .
.
.
.

1 ngày dài cứ thế nhanh chóng trôi qua ,  bóng đêm u tối bao bọc lấy thân ảnh hồng sắc nhẹ lướt đi .

Hồng y nhân rón rén , cẩn thận trước sau . Trên tay là thực hạp quen thuộc , sải nhanh cước bộ trên con đường le lói ánh nến từ các cột đèn đá .
Thế nhưng, hắn vạn lần đề phòng vẫn ko nghĩ đến đã bị người ta theo dõi từ lâu  .

Xa xa từ phía sau , thấp thoáng trên các ngọn cây cao là 3 thân ảnh mập mờ bay lượn  .
.
.
.

Hồng y nhân đến trước căn phòng sáng đèn , đưa tay gõ cửa vài cái .

" chủ nhân , đồ lại mang đến rồi . "

** KÉT !! **

Cánh cửa hé mở , TRIỆU PHỔ trợn mắt há mồm .

" thật sự là  người đó ! "

VƯƠNG TUẤN DŨNG ra hiệu im lặng , nhẹ nhàng nhảy vọt lên mái nhà .
TRIỆU PHỔ , TRÂU LƯƠNG theo sau , thuần thục giở mái ngói .

Triệu Thanh  bên dưới lấy ra chén nước màu đỏ trong thực hạp , thành khẩn dâng tới cho người ngồi trên giường  .

" TA KO UỐNG NỮA  !!! "

Tiếng hét rõ to vang lên  , 1 cánh tay phía sau màn che lộ ra , hất văng chén nước kia .

" nó thật kinh tởm mà ! Ta ko muốn uống nữa . "

Triệu Thanh vội vã chụp tay người đó lại .
" mẫu thân  ! Người phải kiên  nhẫn a !

Mẫu thân ??!!
3 kẻ nghe lén hết mức sững sốt ---- mẫu thân của Triệu Thanh là Liêu Quý Phi .
Bất quá .... nàng ta đã bị TRIỆU TRINH cho vào lãnh cung !
Sao lại xuất hiện ở đây  ? 

Liêu Quý Phi kia có vẻ kích động , giọng nói ko còn giữ được bình tĩnh .

" ngươi nói a Thanh Nhi ! Chẳng phải bảo ta có thể hồi phục dung nhan nhờ thứ nước đó hay sao ? Tại sao ta đã uống nhiều vậy rồi , mặt của ta lại vẫn chưa khỏi ? "

" mẫu thân  , người bình tĩnh trước đã . "
Triệu Thanh khẽ phất tay cho hồng y nhân kia lui ra ..

Trên mái nhà , VƯƠNG TUẤN DŨNG đồng thời liếc mắt ra hiệu .
TRÂU LƯƠNG hiểu ý gật đầu  , ngay lập tức biến mất  .
.
.
.

Triệu Thanh ngồi xuống mép giường , nhỏ giọng trấn an lại như  khiêu khích .

" mẫu thân .... người ko muốn lại được phụ hoàng sủng ái hay sao ? Người cam tâm bị người khác cướp đoạt ân sủng của mình ư ? "

" ko được  ! Ta ko cam tâm ! "
Liễu Quý Phi 2 mắt đỏ ngầu , cắn răng thật chặt  .

" ta đường đường là nữ nhi của Thừa Tướng , vậy mà lại bị chà đạp bởi con tiện nhân chốn giang hồ . Liễu Hương ta có làm quỷ cũng ko phục ! "

" ...... "

TRIỆU PHỔ nuốt nước bọt , gió đêm nhẹ thổi qua khiến hắn nổi da gà .
Bên cạnh là VƯƠNG TUẤN DŨNG tầng tầng sát khí muốn giết người đến nơi , ko nói ko rằng.... phá tung mái nhà nhảy xuống  !

" Liễu Hương ! Hay cho ngươi xuất khẩu ngông cuồng . Có gan nói lại 1 lần nữa, ai là tiện nhân chốn giang hồ  ?? "

Triệu Thanh giật mình bật dậy , nhìn đến người trước mặt ngay cả kiếm cũng đem ra rồi .... e răng ko thấy máu sẽ ko thu lại đâu  .

Người trong thiên hạ đều biết----- TRIỆU TRINH vì VƯƠNG Quý Phi  mà điêu đứng , ko những sủng mà còn hận ko thể lập nàng ta làm HẬU .
Có người từng hỏi : " tại sao ngũ Hoàng Tử lại giữ nguyên tự của mẫu thân hắn ?? "  ( họ á )
TRIỆU TRINH gạt bỏ luật lệ từ xưa đến nay , cười cười mà nói rằng : " chỉ đơn giản là ko muốn nàng ta chịu ủy khuất . Theo họ ai ko quan trọng , nhi tử là của cả 2 ko phải sao ? "

1 câu nói lúc đó của hắn khiến cho cả thiên hạ dậy sóng , chưa kể nàng ta chẳng phải tiểu thư khuê các , càng ko phải con nhà quyền quý ..... chỉ là nữ hiệp đứng đầu 1 bang phái giang hồ  .

TRIỆU TRINH mặc kệ !
" Nữ hiệp cứu giúp bá tánh , hành hiệp trượng nghĩa .
Ko phải tiểu thư khuê các , ái nhân của ta vẫn có thể tinh thông cầm , kỳ , thi , họa . Giữ trọn đạo nghĩa . "

Lại 1 câu nói khiến tất cả mọi  người ko thể phản bác ......
.
.

Liễu Hương nhìn nam nhân trẻ tuổi vừa xuất hiện bằng ánh mắt như muốn tức khắc thiêu chết hắn

" VƯƠNG TUẤN DŨNG ! Tên nghiệt chủng nhà ngươi . Giỏi cho nhi tử của kẻ giang hồ ko biết phép tắc  , nói chuyện với trưởng bối lại có thể gọi thẳng tên hay sao ? "

VƯƠNG TUẤN DŨNG cười lạnh .
" ngươi mở miệng ra là mắng chửi mẫu thân ta tiện nhân . Hôm nay ko chính tai ta nghe 1 câu hối lỗi ..... cái mạng nhỏ của ngươi đừng mong được bảo toàn ! "

" ngông cuồng  ! "
Triệu Thanh tức giận quát to .
" VƯƠNG TUẤN DŨNG , ngươi đừng nghĩ phụ hoàng trọng dụng thì có thể lộng ngôn . Mẫu thân ta là ai mà ngươi có thể hù dọa ? "

VƯƠNG TUẤN DŨNG nhướn mi .
" nga~ ... là Quý Phi bị thất sủng . Mà ko .... phải nói là chưa từng được sủng !
Khắp Hoàng Cung đều biết nhi nữ Thừa Tướng giở trò quyến rũ Hoàng Thượng  .
Từ tiểu thư khuê các , 1 bước lên làm Liễu Quý Phi đức cao vọng trọng ! "

" ngươi  ! "
Liễu Thanh tức đến run cả người, nàng ta muốn tát cho hắn vài cái nhưng lại ko thể ....

" nếu ko phải mẫu thân của ngươi hãm hại , thì ta cũng ko ra nông nổi này  ! "

" ngậm máu phun người  !! "
VƯƠNG TUẤN DŨNG siết chặt chuôi kiếm , giọng nói lạnh lẽo từng chữ thoát qua kẽ răng .

" là ai bỏ độc muốn bức chết mẫu thân ta ? Là ai ganh tỵ vì ko được phụ hoàng liếc nhìn đến  ? "

..... Chuyện này phải quay ngược lại 1 chút .....

Liễu Quý Phi trong 1 lần yến tiệc đã âm thầm bỏ độc dược vào tách trà của VƯƠNG Quý Phi .
Chỉ là ko ngờ đến .... VƯƠNG Quý Phi vậy mà ngửi được mùi dược liệu , thẳng tay hất mạnh tách trà vào mặt nàng ta .
TRIỆU TRINH ko hỏi 1 lời liền cho người lục xét khắp phòng nàng ta , kết quả tìm được 1 ít độc dược còn sót lại .
Thế là dung mạo bị hủy .... ném vào lãnh cung !

Cái này thì muốn trách ai ?? Tự làm tự chịu mà !

" là mẫu thân ta sai khi ko uống tách trà của ngươi sao ? "

VƯƠNG TUẤN DŨNG siết chặt chuôi kiếm hơn nữa. 
" bản thân ngươi tâm địa độc ác , hại người hại mình !!!
Liễu Hương  ! ta xem ngươi làm sao có mặt mũi sống tiếp ! "

** VÚT !! **
** XOẸT !! **

1 đạo ánh sáng lướt qua , Triệu Thanh chỉ có thể cứng người nhìn kiếm của  VƯƠNG TUẤN DŨNG chém rách màn che trên giường.

" ngươi muốn làm gì  !?? "

Liễu Hương mở to mắt kinh hãi , bao nhiêu năm nay nàng ta luôn trốn sau làn vải mỏng .....

VƯƠNG TUẤN DŨNG nhảy lên đạp 1 cước vào ngực Triệu Thanh  , tay bắt lấy màn che bị rách phóng tới .
Làn vải mỏng như rắn , uốn lượn vài vòng trên eo Liễu Hương rồi buộc chặt .
1 đầu còn lại ném cho TRIỆU PHỔ đang ngơ ngác thất kinh , hô lên

" ĐI ! "

" A .... tuân mệnh  ! "
TRIỆU PHỔ thi triển khinh công , cả người  Liễu Hương theo đó mà bị kéo đi trên không trung .

" mẫu thân  ! "
Triệu Thanh gấp gấp đuổi theo .
" VƯƠNG TUẤN DŨNG  ! ngươi làm  như vậy là khi quân phạm thượng  ! "
.
.
.

TRIỆU TRINH lúc này đang phê duyệt tấu chương , 1 tên cấm vệ quân từ bên ngoài hớt hải chạy vào .

" muôn tâu Hoàng Thượng  , ngũ Hoàng Tử ngài ấy.... ngài ấy .... "

TRIỆU TRINH nhất thời buồn bực lại nôn  nóng .
" DŨNG nhi làm sao  ? Mau nói ! "

Cấm vệ quân cúi gập đầu run rẩy.
" này .... cái này .... thỉnh Hoàng Thượng ra ngoài xem sẽ rõ . "

" ..... "

TRIỆU TRINH ko còn cách  nào , miễn cưỡng đích thân ngự giá . Văn võ bá quan lục tục theo sau .
.
.
.

Chính giữa sân rồng , Liễu Hương bị mang đến thả nằm đó .
Nàng ta tận lực dùng tay che đi gương mặt của mình , đầu lắc lắc điên cuồng  .

" ko ... Đừng nhìn ....Đừng nhìn ta "

Xung quanh đó là lính vệ canh gác , cấm vệ quân tới tới lui lui , cung nữ thái giám tất bật qua lại .
Ai cũng ko nén nổi tò mò mà liếc mắt 1 cái .

TRIỆU TRINH vừa ra đến nơi liền hóa đá , trên gương mặt ko giấu được sự ghét bỏ dù đã trải qua nhiều năm .

" tại sao người này lại ở đây  ? "

VƯƠNG TUẤN DŨNG đứng đó nhìn xuống như nhìn sâu bọ .

" Liễu Hương..... thân mang tội ko hề hối cãi . Ngang nhiên mắng chửi hoàng thân quốc thích . Giết hại bá tánh , uống máu dưỡng nhan  ! "

" ....... "

Tất cả mọi người hít 1 ngụm khí lạnh ----- cư nhiên  có cả loại chuyện này ?

Triệu Thanh vừa đuổi đến nơi liền xanh mặt  .
" ngũ đệ ngươi đừng ăn nói hàm hồ ! Ai giết hại bá tánh , ai uống máu a !? "

VƯƠNG TUẤN DŨNG hắn đương nhiên  ko biết là ai .
Nếu ko nhờ mảnh giấy của ai kia để lại , hắn dĩ nhiên ko sinh nghi .
Lại nói khi nãy tận mắt chứng kiến chén nước nọ ---- chắc chắn là máu người ko sai !
Thời khắc đó VƯƠNG TUẤN DŨNG  hắn liền khẳng định , ai kia gợi ý hoàn toàn đúng  .
MINH nhi của hắn thông minh như vậy ,  phỏng chừng y đã  biết rõ chân tướng  .
Tiếp đây..... còn phải xem đuôi cáo khi nào sẽ bại lộ .

" tam ca ....! "

VƯƠNG TUẤN DŨNG gọi 1 tiếng khiến Triệu Thanh giật mình , lời nói kia phát ra đầy trào phúng .

" gần đây còn cho người giả mạo ta ko ? Có còn lén lút chế tạo vũ khí ko ? Đã tìm được tân nương như ý chưa  ? "

" ....... "

Ai nấy đều mơ hồ ----- cái gì chế tạo vũ khí ?? Muốn tạo phản sao ?

TRIỆU TRINH bất động thanh sắc  , ánh mắt chuyên chú quan sát DŨNG nhi nhà hắn .

Triệu Thanh bước đến đỡ lấy Liễu Hương đứng lên.

" ta ko biết ngươi đang nói cái gì a ngũ đệ . Phải chăng ngươi có gì đó  hiểu lầm ở đây  ? "

** BỊCH !! **

" ...... "

Tất cả mọi người tròn mắt nhìn TRÂU LƯƠNG từ đâu chạy ra , ném 1 người xuống đất. 
Mắt to mắt nhỏ mà nhìn Triệu Thanh  ----- ai nha ! Là Ngô Công Công.... thái giám bên cạnh ngươi a !

Triệu Thanh lạnh mặt ko nói gì. 

Người kia 1 thân hồng y đúng là Ngô Công Công , hắn có  nằm mơ cũng ko ngờ được  ----- 3 lần sơ ý bị HOÀNG MINH MINH bắt gặp trước đó , cộng thêm 1 lần đêm Nguyên Tiêu  --- HOÀNG MINH MINH suy nghĩ 1 chút đã sáng tỏ mọi chuyện .

Vừa rồi bị TRÂU LƯƠNG túm cổ  bắt lại , cất công đem hắn đến nơi dụng hình tra khảo trong quân doanh .
Vừa nhìn thấy cảnh tượng ở đó , hắn liền gào khóc , thành thật khai báo .
Kết quả là bị mang tới đây  !

TRÂU LƯƠNG quỳ gối hành lễ .

" Hoàng Thượng ! Ngô Công Công dưới sự sai bảo của tam Hoàng Tử đã cho người mạo danh ngũ Hoàng Tử làm việc ko đứng đắn hòng gieo tiếng xấu .
Tại thôn Trúc Linh giả thần giả quỷ , bắt ép bá tánh chế tạo vũ khí .
Uôn Thành đổi sang Oan Thành vì nữ nhân bị ép gả , đáng nói hơn là  những nữ  nhân đó lại bị giết chết..... rút máu cho Liễu Quý Phi dưỡng nhan .
Còn có 2 nữ nhân chết trong cung , cũng là do hãm hại ngũ Hoàng Tử mà ra .  "

" ....... "

TRIỆU TRINH có cảm giác đứng ko muốn vững nữa .
Tuy  nói tình thương mà hắn dành cho Triệu Thanh ko bằng VƯƠNG TUẤN DŨNG  ..... thế nhưng dòng máu kia làm sao cũng ko thể chối bỏ !
Cư nhiên nhi tử của hắn lại làm ra những  việc táng tận lương tâm như vậy !?

Triệu Thanh chết cũng ko nhận .
" nực cười  ! Dựa vào lời nói lại muốn bắt ta nhận về mình cái tội này . Triệu Thanh ta ko phục ! "

VƯƠNG TUẤN DŨNG thừa   biết Triệu Thanh ko dễ gì nhận tội , bản thân hắn đã sớm có biện pháp đối phó .
Chẳng qua .... cái biện pháp này hắn thật ko muốn dùng chút nào ....
Thở dài 1 cái rồi mới nói :

" tam ca .... ngươi có biết trong lúc giao đấu , MINH nhi đã bị Ngô Công Công đả thương hay ko ? Hiện tại MINH nhi đã về lại Hắc Phong Thành mà dưỡng thương rồi . "

" ...... "

Ngô Công Công giật mình 1 cái , tâm nói : " NGUY !! "

Quả nhiên như hắn lo sợ , VƯƠNG TUẤN DŨNG vừa dứt lời , Triệu Thanh đã ko hề nương tay mà quét qua 1 chưởng  .

" cẩu nô tài ! Ngươi cư nhiên dám tổn hại đến y ?! "

" hự ...... tam Hoàng Tử... "
Ngô Công Công ôm ngực ho ra 1 ngụm máu .
" .... là kế .... "

" .... "

Đến bây giờ thì Triệu Thanh cũng giật mình , mắt mở to ko tin được mà nhìn VƯƠNG TUẤN DŨNG  .

" ngươi .... ngươi..... "

VƯƠNG TUẤN DŨNG hắn làm sao ko nhớ Triệu Thanh như thế nào bắt hắn uống dược !?
Dẫu ko muốn thừa nhận lắm .... yếu điểm của hắn lại cũng là yếu điểm của Triệu Thanh  .
Cái này gọi là : lấy đạo của người trả cho người  !

" A .... hahaha .... "
Triệu Thanh bật cười  , khẽ lắc đầu  ------ xoay nhiều vòng như  vậy..... Triệu Thanh ta vẫn là nằm gọn trong tay ngươi a MINH MINH  !

TRIỆU TRINH triệt để chán ghét , lạnh giọng hạ lệnh  .

" giam mẫu tử Liễu Thanh vào thiên lao ,   chờ ngày xử trảm ! "
Nói rồi toan quay đi .

VƯƠNG TUẤN DŨNG bất ngờ gọi :
" phụ hoàng !! "

TRIỆU TRINH dừng lại nhìn , VƯƠNG TUẤN DŨNG chỉ nói 1 câu khiến hắn bất giác lạnh người .

" ko cần đợi nữa ! Ngày mai nhi thần sẽ chính thức đăng cơ ! "
.......
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Cảm ơn ủng hộ 🙏🙏🙏🙏

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro