người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta gặp nhau dưới chiều xối màu suồng sã, khi ngọn gió cũng chảy nhựa trên cành cây và khi cành cây nhễ nhại xuống bờ tóc.

Nguyện trăng rằm dội cho người những luống màu trắng non.

Trước khi nắng buông rèm thẫm làn biểu bì kia một lớp mật ngọt, bởi nhẽ nếu vậy, lũ côn trùng thí xác sẽ nhỏ dài thèm thuồng trước sự nguỵ tạo ngọt ngào ấy. Chẳng ai thích thế, chẳng một ai, chả thèm đếm xỉa cả em lứa người non dại khoe mình trước lòng dạ bọn sói háu ăn.

Bẫng rằng, người đã thương ai?

Để nhìn em với những dấu yêu bằng con tim tan nát còn gượm gắn chút hơi tàn. Thoi thóp bằng nhân duyên nhầy nhụa nơi đầu cán dao mỏng dánh, người thủ thỉ về gì chốn xa nơi tàn hoa sẽ mọc bằng màu tro cùng máu. Nào có liên quan, người hỡi, nào có một dạo tình người lại tìm về bên em?

Một thuở trăng xanh khi hồng trần còn vương trên bờ môi em thoa lớp son đỏ. Thẳng hoặc em sẽ núng nẩy bên người vui .

Hồn về bên trăng tỏ, còn người lại về trời cao nắng vàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro